Hôm nay là buổi thứ hai mà Thần Hi đi học, cô nhanh chóng ngồi lên trên chiếc xe buýt để đến trường. Nhìn ra chiếc cửa sổ những cảnh vật bên ngoài những chiếc xe sang trọng di chuyển, những con người vội vã. Lòng cô chùng xuống một dự cảm không tốt lành lắm làm cô lo lắng, mí mắt trái của cô cứ giật mãi. Thần Hi đưa tay lên rụi mắt trong lòng thầm an ủi chắc hôm qua chưa ngủ đủ giấc.
_______________________
Trong sân trường mọi người đều liếc nhìn cô. Đúng vậy do hôm qua khi cô tới thì đã muộn lúc đó họ đều đã vào học, còn lúc về thì cô lại không biết trốn ở đâu. (hôm qua bạn Thần Hi lên sân thượng ngắm hoàng hôn đó, các bạn nhớ không).
Họ xúm lại một góc ngắm nhìn cô vì được nghe tin lớp 12A1 vừa có hai học sinh mới nam thì cao quý, nữ xinh đẹp là một đại mỹ nhân. Cô bước đi mái tóc đen óng ả tung bay trong gió, theo thói quen cô khuôn mặt điêu khắc hoàn mĩ. Mọi người bắt đầu ầm ĩ bàn tán.
"Trông rất xinh đẹp nha. Nhưng nghe nói gia cảnh không được tốt lắm nha. Không hiểu sao lại có thể vô học ở đây. Ở đây không phải là nơi dành cho những người thừa kế sáng giá không thì là nhân tài hiếm có sao? " một giọng nói của một cô gái vang lên đầy khó hiểu.
"Haiz... Dựa vào cái gì ư... Sắc đẹp không phải có thừa sao?" một người khác cố nói to cho mọi người nghe thấy. Nghe vậy họ lại tiếp tục bàn tán. Mặc kệ Thần Hi đứng đó cô cứ nhìn họ, phải. cô không phải là một cô gái mạnh mẽ kiên cường khi nghe họ nói mình như vậy cô cũng không giám phủ nhận chỉ cúi đầu xuống đi. Thấy thái độ của cô như vậy mọi người nghĩ rằng mình đã đoán đúng lên cô mới như vậy.
"À bạn là bạn học Thần Hi phải không?" một cô gái ăn mặc toàn đồ hiệu gương mặt lại trang điểm lèo loẹt đứng trước mặt nhìn cô.
"À..ừm mình là Thần Hi. chào bạn." Thần Hi nhẹ nhàng nhìn cô gái.
"À là thế này đây là một số tài liệu quan trọng cần phải mang tới phòng 729. Nhưng mình lại đang bận, bạn có thể mang đến giao cho người đó hộ tớ được không..." cô gái dơ tập tài liệu ra. "Mình ngại quá lần đầu gặp mặt mà lại làm khó cậu. nếu Mà cậu đang bận thì thôi tớ đi nhờ người khác cũng được." cô gái giả bộ rút lại bộ hồ sơ, vẻ mặt đầy khó xử.
" không sao, không sao mình có thể mang đến đó phòng 729 đúng không... Thôi tớ đi đây" nhận lấy tập hồ sơ Thần Hi không chút do dự vội vã bước đi. Phải nhanh chóng đưa bộ hồ sơ cho thầy rồi còn vô học nữa.
Thần Hi bước đi bỏ lại phía sau là bộ mặt đầy nham hiểm của cô gái kia. Hai cô gái không biết ở đâu bỗng xuất hiện vỗ tay với cô ta: " làm tốt lắm."
"Đương nhiên, một đứa như nó mà cũng muốn học ở đây. Mới buổi đầu tiên mà có thể quen biết với nhiều thiếu gia tiểu thư rồi. Với cả cuộc thi hoa khôi học đường sắp tới nếu nó còn ở đây thì chúng ta thua chắc. Năm ngoái đã thua con bé Á Chi mà bây giờ còn xuất hiện nó. Tỷ lệ thắng của chúng ta vốn không cao thì bây giờ càng không thể." cô gái đầy ganh tỵ nói.
" Nhưng người ở phòng 729 là ai. Nghe nói phòng đó chỉ dành cho những ai thân phận cao quý thôi sao? " một trong ba cô gái thắc mắc hỏi.
" Đồ ngốc tin tức của cậu thật kém. Nhị thiếu gia nhà họ Trương mới từ nước ngoài về là một kẻ quyền lực và giỏi giang. Mệnh danh là một yêu nghiệt vạn người mê. Ngay cả hiệu trưởng phải nhường anh ta ba phần. đương nhiên là căn phòng đó là dành cho anh ta"
"Nghe nói anh ta không phải là rất giỏi sao. Vì sao, đã học qua cả chương trình đại học từ rất lâu mà bây giờ lại đi học lại trung học chứ."
"Ai mà biết. Nói chung chúng ta chuẩn bị xem kịch hay thôi..." ba nữ nhân vui vẻ cười to.
__________________________
"Phòng 729,729...." vừa đi Thần Hi vừa lẩm nhẩm số phòng. Có nhất thiết cần xây kiến trúc như mê cung vậy không làm cô muốn đi lạc luôn a.
"A....thấy rồi." Thần Hi đi đến cửa phòng nhưng gõ cả ngày trời cũng chẳng có ai mở cửa. Lấy hết dũng khí cô dùng sức đẩy cánh cửa ra. Cô từ từ bước vào nhìn xung quanh căn phòng rộng lớn chỉ có màu trắng và đen làm chủ đạo. Bên trong không có ai chỉ có tiếng nước chảy ở nhà tắm. Thì ra đang tắm sao? Lên bỏ tạm đây hay chờ giao tận tay người đó. Thần Hi đang thắc mắc thì "cách" cửa phòng tắm mở ra. Một nam nhân vóc người cao lớn thân thể chỉ quấn một chiếc khăn tắm là lộ ra những cơ bắp của người luyện tập nghiêm khắc. Chiếc bụng thon gọn săn chắc không chút thịt thừa. Cơ thể cô căng cứng không phải chứ sao lại chọn đúng lúc vậy, sao lại là hắn. Trương Kỳ bước ra tiến lại gần cô. Thần Hi nhanh chóng đưa tập tài liệu ra đưa hắn.
"Có người nhờ tôi đưa cho cậu." cô rụt rè nói tránh ánh mắt sắc bén của hắn. Trương kỳ ngạc nhiên cầm tập giấy mở ra xem. Thần Hi chỉ thấy mặt hắn rất nhanh biến sắc bỗng đột nhiên cô bị hắn đẩy vô bức tường lạnh lẽo. Tập tài liệu cũng vì vậy mà rơi xuống đất. Bên trong là những tấm ảnh nóng của nam và nữ đang quan hệ với nhau với đủ tư thế khiêu gợi.
Hắn lạnh lùng hỏi cô " Là ai nhờ cậu"
Thấy giọng hắn tràn đầy uy hϊếp làm cô sợ hãi bủn rủn chân tay.
"Tô..tôi ,không biết. "
"Không biết vậy mà lại giao đồ hộ. Hay là.... Hay là đồ của cậu" hắn mơn trớn gương mặt mềm mại của cô, tay còn lại thì giữ thân thể cô lại.
"Tôi thật... Thật sự không biết mà" Thần Hi như muốn khóc giãy giụa làm du͙© vọиɠ của hắn không thể kiềm chế được. Hắn cúi đầu hôn cô mãnh liệt,một tay thì chui vào trong áo nhẹ nhàng xoa nắn ngực cô. Không phải chứ cô gái này nhìn rất nhỏ bé nhưng chỗ đó lại không nhỏ chút nào nha, ngược lại còn rất lo đủ. Hắn nhẹ véo hạt đào nhỏ của cô làm Thần Hi khó chịu kêu "ưm".
Thấy hành động của hắn làm cô lo sợ đẩy hắn ra nhưng không được kết quả còn làm rơi chiếc khăn tắm làm lộ ra cái bộ phận xấu hổ kia. Một con quái vật à không là một con cây gậy thô to xấu xí ở vị trí đó của hắn, cô thắc mắc chỗ đó hắn thật khác cô nha.
Trương Kỳ cười xấu xa " Cậu đã muốn vậy sao? Hửm" hắn vội cởi đồ của cô ra, mấy cái nút áo như làm khó làm hắn bực mình giựt hết xuống. Mấy chiếc cúc rớt xuống mặt đất tạo lên mấy tiếng vang thanh thúy.
"Không!" Thần Hi nức nở dùng hai bàn tay bé giữ lại cánh tay đang quấy rối cô. Hắn mặc kệ đưa cái tay còn lại xuống váy vuốt ve phần nhạy cảm của cô. Thần Hi dãy dụa vô vọng "Đừng xin cậu.... Dừng lại cậu muốn tôi làm gì cũng được hết..."
"Vì sao,Không phải là cậu tự dẫn thân tới đây sao?" vừa nói xong hắn dùng sức xé rách bộ quần áo của cô không thương tiếc. Thân thể trắng nõn không tì vết bộ ngực đầy đặn căng tròn vùng nữ tính lúc ẩn lúc hiện bị bại lộ dưới ánh đèn làm du͙© vọиɠ của hắn lên tới đỉnh điểm. Từng nụ hôn của hắn rơi xuống vành tai, cổ, xương quai xanh sau đó dừng lại trên bộ ngực cao ngất ngưỡng của cô tạo ra nhiều dấu hôn. Phía dưới căng cứng như muốn nổ tung làm hắn có ý nghĩ muốn cô, ở bên trong cô mạnh mẽ ra vào, khinh dễ cô đến lúc cô cầu xin hắn.
Lúc hắn có ý định tiến vào thì Thần Hi sợ hãi run rẩy bấu hắn thật mạnh nước mắt không ngừng chảy. Đây là đoạn kí ức kinh khủng nhất với cô, mà cô chỉ biết nhắm mắt mặc kệ mọi chuyện. Hắn có thể nhìn thấy sự thống khổ và tuyệt vọng của cô, không ngừng sỉ vả bản thân mình đây có lẽ là chuyện hèn hạ nhất mà hắn từng làm cưỡng bức một cô gái không có sức lực phòng vệ cho bản thân mình. Một cỗ cảm xúc khó chịu dâng lên làm hắn không hiểu nổi. Đây là lần đầu tiên hắn vì một cô gái mà tâm tư điên loạn, hắn điên thật rồi.
Từ từ thả cô gái không còn sức lực ra, nhưng khi nhìn du͙© vọиɠ chưa được thỏa mãn làm hắn không hài lòng chán nản. Mặt hắn sát lại gần cô
"Lần này tha cho cậu... Nhưng cậu xem nó vẫn háo hức chưa kìa... Hay là... Dùng miệng cậu"
Thần Hi đang buông lỏng nửa câu trước của hắn thì lại trở lên tuyệt vọng. Cái gì dùng miệng? Hắn định làm gì cô?
Không đợi cô suy nghĩ hắn đã bịt mũi cô lại. Thần Hi khó chịu mở miệng chửi bới
" Bỏ ra tên..ưm" nhân lúc cô mở miệng hắn nhanh chóng đút vật nam tính vào miệng cô. Một cảm giác ấm áp lan truyền làm tứ chi hắn thả lỏng cơ thể. Thấy cô có ý định cắn người anh em của mình hắn liền kéo tóc cô ra sau giọng đầy đe dọa "Nếu cậu dám cắn nó thì đừng trách tôi độc ác"
Thần Hi sợ hãi lắc đầu kháng nghị hắn bàn tay cố gắng đẩy dị vật ra khỏi miệng , cô có thể cảm nhận được những đường gân nổi lên từ cây gậy kia.
Hắn giữ đầu cô dùng sức cắm vào rút ra vật nam tính thật nhiều lần rồi phóng một lượng lớn tinh hoa vào miệng cô. Thần Hi khó chịu muốn nôn ra thì bị hắn càn rỡ bịt mồm lại..
"Ngoan nuốt hết cho tôi còn sót một giọt tôi liền cho cậu uống tiếp" hắn ngang ngạng uy khϊếp cô. Thần Hi cố gắng nuốt lại chất dịch nhày ghê tởm kia. Thấy cô ngoan ngoãn nghe lời hắn yêu chiều bế cô dậy tiến về phía giường ngủ. Vừa đặt lưng xuống cô đã chìm vào giấc ngủ vì mệt mỏi.
______________
Tác giả: không ngờ mình thật biếи ŧɦái ( che mặt lại khe khẽ nhìn trộm qua khe nhỏ)