Từ nội dung hiển thị trên giao diện, những chiếc áo choàng này là Cửu Vĩ Hồ trong truyền thuyết thật sự, mà không phải đơn thuần là sinh vật khoác lên vẻ ngoài của Cửu Vĩ Hồ.
Có trí tuệ, có năng lực siêu phàm, còn có thể tu luyện!
Phải biết rằng hiện tại cho dù là nhân loại cũng không thể tu hành, thậm chí còn chưa nghiên cứu ra con đường ổn định để tăng cường tinh thần lực, dược vật có thể tăng cường tinh thần lực rất khan hiếm, rất nhiều người nếu không có kỳ ngộ, cả đời cũng chỉ có cùng một cấp bậc tinh thần.
Nghe nói tổn thương tinh thần nghiêm trọng cũng có thể kí©ɧ ŧɧí©ɧ tinh thần lực, nhưng kết quả có thể là tăng vọt hoặc giảm mạnh, rất ít người dám thử.
Nếu ta "điểm linh" trực tiếp cho những chiếc áo choàng này, chẳng phải là đã sáng tạo ra một giống loài siêu phàm với tiền đồ vô lượng sao? Lạc Ân thầm nghĩ.
Hơn nữa, theo những truyền thuyết khác được mở ra, tương lai còn có thể sáng tạo ra càng nhiều giống loài siêu phàm...... Trách không được có thể chữa trị tổn thương trên cơ thể của ta, vấn đề của ta trong mắt hệ thống hẳn là rất đơn giản...... Lạc Ân trầm tư suy nghĩ, đem tư duy khuếch tán ra, khống chế các áo choàng Cửu Vĩ Hồ tiến hành hoạt động.
Lúc này, chấn động từ sâu trong lòng đất truyền đến.
Cố Vô Ngôn đang nằm trên giường bên cạnh đột nhiên ngồi dậy, nhìn về phía Lạc Ân, trong mắt toát ra vẻ kinh ngạc.
"Ta có một loại cảm giác không ổn." Cậu ta bình thản nói, "Mặt đất giống như đang rung chuyển."
"Ta không cảm nhận được." Lạc Ân làm ra vẻ chủ quan, trực tiếp qua loa cho xong chuyện với cậu ta, "Có lẽ là ảo giác."
Kỳ thật cậu có thể cảm nhận được, tinh thần lực ở thời đại tinh tế đôi khi có tác dụng có chút tương tự với giác quan thứ sáu mà xã hội hiện đại hay nói.
Nhưng đôi khi cho dù cảm nhận được, cũng không nhất định có thể trốn thoát.
"Nhất định là đã xảy ra chuyện." Cố Vô Ngôn nhanh chóng đưa ra phán đoán này, khí thế của cả người theo đó thay đổi.
Hiện tại, hình tượng lạnh lùng nghiêm túc này mới phù hợp với dáng vẻ của cậu ta trên chiến trường trong ký ức của Lạc Ân.
Ngay lúc Lạc Ân và hệ thống đang cảm thán "ai nha không hổ là đệ nhất nhân của hệ cơ giáp, hy vọng tương lai của quân đội Đông Châu, đưa ra phán đoán vừa nhanh vừa chuẩn", cậu đã bị đối phương bế thốc lên, bế kiểu công chúa.
Lạc Ân:???
Cố Vô Ngôn không giải thích gì, trực tiếp bế cậu lên, đi ra khỏi cửa phòng y tế, hướng về phía khu vực đỗ cơ giáp.
Hệ thống lúc này mới lên tiếng trả lời cậu: 【...... Cậu ta quả thật có hành động rất mạnh mẽ.】
【Đó cũng nên hỏi qua ta trước, đây là bất lịch sự.】 Lạc Ân nói.
【Ngươi có thể dùng sấm sét bổ hắn.】 Hệ thống nói.
Lạc Ân: 【Bây giờ sao? Thôi vậy, bây giờ mà bổ hắn thì ta sẽ không có người bảo vệ.】
Cậu điều chỉnh tư thế của mình, làm cho mình thoải mái một chút, làm ngơ ánh mắt kỳ quái của những người khác, tiếp tục làm việc –
【Hệ thống, chính là lúc này, mở phát sóng trực tiếp, sau đó ghim cửa sổ lên trang đầu của tất cả các trang web video.】
Sân khấu đã chuẩn bị gần xong.
*
Trong khu đóng quân tạm thời của Glory.
Tâm trạng của người phụ trách vẫn rất tốt đẹp, ông ta biết rằng lần này, công lao của mình đã được ghi lại trong hồ sơ, chỉ cần ông ta làm tốt, nỗ lực một chút trong việc tìm kiếm loài mới, không có gì bất ngờ xảy ra, ông ta có thể xoay người trở về, từ đây mở ra con đường báo thù cấp trên, bước lêи đỉиɦ cao của nhân sinh.