Mang Thai Rồi, Tiền Dưỡng Lão Không Đủ Nữa

Chương 46

Khương Toản vội vàng đáp: "Ừ ừ, tới ngay, cậu thắp nến trước đi!"

Hơi thở của Lâm Thanh Lê hơi khựng lại, tối nay không chỉ là hẹn hò bình thường, Khương Toản là đi chúc mừng sinh nhật người ta.

Sự việc đột nhiên có chút phiền phức rồi.

Cậu cứ kéo người ta chơi game như vậy hình như đúng là hơi quá đáng.

"Cậu..."

Cậu vừa mới mở miệng, đã nghe thấy Khương Toản vội vàng nói: "Không sao không sao, không chậm trễ, chúng ta chơi game của chúng ta."

Lâm Thanh Lê lại ngậm miệng.

Từ Ủng Xuyên thắp nến, trừng mắt nhìn Khương Toản.

Khương Toản lập tức tắt mic.

Từ Ủng Xuyên không vui: "Quà không mua, bài hát chúc mừng sinh nhật cũng không hát?"

"Hát hát hát." Khương Toản hắng giọng bắt đầu hát: “Chúc bạn sinh nhật vui vẻ, chúc bạn sinh nhật vui vẻ, Từ Ủng Xuyên sinh nhật vui vẻ, chúc bạn sinh nhật vui vẻ! Được rồi, mau thổi nến đi, đừng chậm trễ giờ lành."

Anh lập tức bật mic: “Tướng đi rừng của họ qua rồi, cậu cẩn thận."

Từ Ủng Xuyên: "..." Bài hát chúc mừng sinh nhật hát từ đầu đến cuối đối diện với màn hình điện thoại, cũng không biết Khương Toản đang hát cho ai nghe, cho dù anh có cùng đám bạn bè xấu xa kia tổ chức sinh nhật cũng không đến mức bị đối xử qua loa như vậy.

Từ Ủng Xuyên mặt mày khó chịu thổi nến, đưa tay gõ gõ lên bàn: "Chúng ta nói chuyện đi."

Khương Toản không ngẩng đầu: "Công việc ngày mai nói."

Từ Ủng Xuyên nhíu mày: "Ông đây sinh nhật nói chuyện công việc với chú làm gì? Chuyện riêng! Rất quan trọng!"

Khương Toản kinh ngạc liếc mắt nhìn: "Ồ, đợi chút."

Anh tận tâm tận lực lại cùng Lâm Thanh Lê chơi một ván game.

Từ Ủng Xuyên lại đợi hai mươi phút: "Xong chưa?"

Khương Toản chửi rủa: "Đờ mờ, ba trụ cao địa của chúng ta đều bị phá rồi, xong rồi, nhà sắp sập rồi!" Từ Ủng Xuyên vừa định nói chuyện, Khương Toản lại thở phào nhẹ nhõm: “May quá may quá, đồng đội đều sống lại rồi!"

Từ Ủng Xuyên nhìn thấy trên màn hình phát động đầu hàng, mất kiên nhẫn nói: "Mau đầu hàng đi."

Giọng nói của Lâm Thanh Lê truyền đến: "Mọi người đừng nản chí, bây giờ đối phương áp lực hơn chúng ta, chúng ta chỉ cần thủ một trụ, bọn họ phải thủ năm trụ!"

Khương Toản ngẩn ra hai giây: "Ha ha ha -"

Đồng đội cũng vui vẻ:

【Anh bạn thật biết nói chuyện ha ha ha】

【Buồn cười quá】

【Đờ mờ, tôi suýt chút nữa không kịp phản ứng】

Từ Ủng Xuyên bật cười một tiếng, rồi lại lập tức ho nhẹ một tiếng.

Cứ như vậy, ván này lại đánh gần mười phút, thật sự bị bọn họ lật ngược thế cờ!

"Được rồi, đừng quá đáng quá, một năm tôi cũng chỉ có một cái sinh nhật." Từ Ủng Xuyên nghiến răng nhắc nhở.

Khương Toản vô cùng áy náy nói xuống, lại gửi tin nhắn cho Lâm Thanh Lê: 【Cậu yên tâm, tôi sẽ luôn xem livestream.】

Lâm Thanh Lê nghiêm túc trả lời: 【Xem toàn bộ quá trình?】

Bảo bối tối nay hình như đặc biệt dính người, có phải vì anh không có nhà không?

Trong lòng Khương Toản vui sướиɠ: 【Đương nhiên!】

Khương Toản dùng điện thoại của mình vào phòng livestream của Lâm Thanh Lê.

Hiện tại số người xem là 2.

Giây tiếp theo, số người xem biến thành 1 người.

Khương Toản khó chịu liếc nhìn Từ Ủng Xuyên: "Treo máy cũng đâu có mất gì của anh."

Từ Ủng Xuyên cười lạnh nói: "Trước tiên là gọi chú đánh đôi, tiếp theo chắc là phải để chú nạp tiền rồi?"

Khương Toản đang nạp tiền: "..."

"Không phải, nạp chút tiền thì sao?" Khương Toản nghiêm túc giải thích: “Cậu ấy không bảo tôi nạp, một trăm này là tôi tự nguyện."