Niềm Hạnh Phúc Của Một Thằng Nghèo

Chương 48

Bước ra ngoài quán với cái bụng no. Bốn đứa cùng nhau trao đổi ý kiến nên đi đâu chơi nữa. Và người ra quyết định là hai cô nương này !

-Tớ muốn đi xem Vườn Xanh là chỗ như thế nào? Linh nói rồi nhẹ nhàng vén những sợi tóc đang vương trước mặt.

-Hihi. Thế xuất phát nhá.

Lại ngồi lên taxi và sắp xếp như vị trí cũ. Trên taxi tôi thấy Uyên đang lướt màn hình điện thoại và cái hình nền bị tôi xóa sao, sao vẫn còn đó…!

-Đơ rồi phải không? Haha. Tớ copy nhiều nơi nhé. Đừng có mà hòng. Uyên bĩu môi rồi quệt tay qua mũi chế giễu tôi.

– im lặng.

Tôi nhìn lên ghế phía trên thấy thằng Hiếu đang mỉm cười nhẹ. Chắc thấy hình ảnh trẻ con vừa rồi của Uyên qua gương phía trước xe.

-À để tớ gọi cho Hân. Quên mất…! Tôi nói rồi rút trong túi ra cái điện thoại thần thánh.

-alô. Hân à !

-Ừ. Hihi.

-Cậu đang làm gì thế ?

-Tớ đang làm nè, mệt quá. Còn cậu.

-Tớ đang đi chơi nè. Tầm tối mai tớ ra.

-Ờ. Thế thôi. Tớ bận làm tí. Cho tớ gửi lời hỏi thăm tới gia đình nhé.

-Ok. Cảm ơn cậu.

Kết thúc cuộc gọi cũng đến vườn xanh. Vì ở chỗ ăn kem vừa rồi tới đây mất tầm 5phút chứ mấy..!

-Giờ làm gì tiếp theo ?

-Xuống kia ngồi đi? Linh chỉ xuống phía một bãi cỏ nằm cạnh bên một cái hồ rộng.

-Ăn gì ? Để tớ với thằng Hiếu đi mua. Tôi quay qua hỏi.

-Mới ăn kem xong, đang còn no lắm. Ngồi đây cho mát thôi, hìhì. Uyên híp mắt cười rồi lại đem điện thoại ra để tự sướиɠ.

-Quân lại chụp cùng bọn tớ đi. Linh nói.

-Thôi. Tớ không chụp đâu. Tôi lắc đầu đáp.

-Mày có chụp không Hiếu kìa? Tôi hất vai nó.

-Muốn lắm chứ,

Tôi và chị Nhàn vừa đi vừa nói chuyện từ trên trời xuống dưới đất.

_Chị chọn giùm em tí đi. Tôi quay sang nói.

_Trước tiên em phải cho chị biết bạn đó thích mặc quần áo màu gì, cao từng nào…? Chị Nhàn nói.

_Chị cứ chọn đại đi, màu hồng màu trắng gì cũng được. Quần jean, quần tất bó…? Tôi nhanh nhảu nói.

_Ôi. Em cũng ghê quá ha. Chị ấy xoa đầu tôi rồi cười.

_Gì ơi ! Lấy cho con một quần tất màu đen và đỏ bó này. Chị Nhàn nhìn đi nhìn lại rồi nói với chủ cửa hàng.

_2 cái 300k. Gì đó nói.

_150K thì cháu lấy.

_Mới mở hàng mà cháu, 200k giá cuối.

_Thế thôi, đi Quân. Chị Nhàn giục tôi đi.

Đi được tầm mấy bước chân thì gì đó gọi lại và lấy đồ chỉ 150k.

_Giờ chị giúp em mua cho hai nh… À bạn em hai cái áo và mấy cái đồ lặt vặt bên trong mà con gái hay mặc ý. Rồi hai cái mũ luôn. Tôi nói một tràng dài khiến cho chị Nhàn nghe mà há hốc mồm tỏ vẻ ngạc nhiên lắm.

_Em nhìn thế mà…chậc chậc. Chị ấy vuốt vuốt cằm rồi nghiêng mái đầu nói.

_Ý chị là gì ?

_Không có gì? Thôi đi mua đồ nào?

Sau một lúc, thì tôi cũng phải cảm ơn chị Nhàn và mỉm cười hài lòng với 4 cái túi trong tay.

Tôi rút trong túi quần ra gọi :

_Alô.

_Cậu đang ở đâu thế?

_Tớ đang mua thức ăn.

_Mua ở đâu?

_Mua ở chợ chứ ở đâu. Ngốc thế, thôi tớ bận tí … Tút…tút.

“Ôi. Uyên ơi là Uyên sao cậu lại đáng ghét thế chứ” tôi lẩm nhẩm trong miệng và cứ cúi mặt như thế?

Và tôi không may đã đâm trúng một người đi hướng ngược lại.

_Á…

_Xin lỗi bạn không sao chứ. Tôi vội vàng chạy lại đỡ bạn ấy dậy.

_Không sao đâu. Mình cảm ơn. Con nhỏ ấy nói rồi bỏ đi tôi thì ngại nên chạy ra để đi tìm mấy tiểu thư.

Đứng ở giữa đường, nhiều người đi qua đi lại, người mua, người bán, người làm người ăn… Tôi cảm giác khó chịu và rất ghét cái cảm giác đứng một mình giữa chốn đông người…!

Đứng một lúc , những ánh nắng của buổi chiều quê tôi như muốn thiêu đốt cái đầu của tôi vậy. Nheo mắt rồi lấy cái tay phải che đi những tia nắng chói chang đó. Tôi rảo mắt nhìn quanh thì thấy 3 tiểu thư đang đứng mua ít hoa quả. Nhìn những túi xách hàng khủng mà tôi không biết trong đó đựng những gì ?

Đứng từ xa nhìn lại, tôi thấy Uyên đang loay hoay với đống đồ đang đem lên ghế sau taxi. Từng bước, từng bước càng gần hơn . Tôi mỉm cười tiến lại nhìn các tiểu thư một cách mến. Bé Cún trên khuôn mặt lấm tấm những giọt mồ hôi cũng được Linh gọi lên taxi ngồi trước.Sau một lúc chống chọi với cái nắng gắt và sự ồn ào nơi mua bán thì 4 người chúng tôi cũng đã yên vị trên xe.

-Mệt quá …! Không ngờ ở đây nắng thế đấy . Uyên nhăn mặt mồ hôi tuôn dài trên khuôn mặt xinh xắn kia. Cũng may là trên xe có điều hòa không cũng chết vì nóng.

-Hihi. À mà Quân, cậu mua đầy đủ chưa đấy. Linh khẽ vén mái tóc qua một bên và mỉm cười nói.

-Anh hai, mua cho bé gì nữa không đấy . Cún khẽ mỉm cười như hoa ,đôi môi chúm chím nhìn dễ thương đến phát sợ. Tôi vội quay xuống bẹo má con bé và vội lau đi những giọt mồ hôi trên trán.

-Anh mua đầy đủ cả rồi. Hihi. Còn cậu và cả cậu nữa, chắc chắn không thiếu gì nữa đâu. Tôi nhìn Linh rồi tới Uyên chắc chắn đáp.

Xe đi một lúc cũng về tới nhà. Ba mẹ tôi đi làm cũng đã về cả rồi. Thấy tôi , hai nhỏ và bé Cún bước từ xe xuống với hàng loạt cái túi thì mẹ tôi cũng phải chạy ra và đỡ giùm.

-Không sao đâu cô, cô vào nhà đi. Để bọn cháu đem vào cho ạ ! Linh nói.

-Thôi, để cô giúp cho. Mẹ tôi nhẹ nhàng nói.

Tầm 5 phút mọi thứ cũng đâu vào đấy. Tôi vào nhà với mấy cái túi đang đựng đồ của hai nhỏ.

Vội đặt cái túi ở trên giường và bước vào phòng tắm rửa mặt. Gọi là phòng tắm cho sang thế thôi. Chỉ là cái khoảng trống được che lấp bởi một tấm rèm cửa . Linh thì cậu ấy đến một lần nên quen rồi. Còn Uyên thì lại khác, nhỏ vẫn còn lạ và bỡ ngỡ với những thứ ở trước mắt mình…!

Rửa mặt xong thì thấy hai nhỏ đã lại mở cái túi mà tôi mua đồ cho. Tôi nhìn thấy và tránh đi chỗ khác vì tôi hơi ngại.

Bước xuống dưới bếp tôi thấy ba và mẹ đang ngồi nhổ lông gà. Tôi cũng xắn ống tay vào giúp luôn.

-Quân, đi làm ngoài kia và việc học thế nào con ? Mẹ tôi khuôn mặt không ít những nếp nhăn và tàn nhang vì phải bươn trải để kiếm tiền nuôi ăn nuôi học cho chúng tôi. Nhìn sang ba, tôi cảm thấy thương ba nhiều hơn. Đôi vai ấy đã không ít bao lần đau nhức vì đỡ những bao gạo bao xi để kiếm ít tiền nuôi chúng tôi lớn.

-Dạ. Cũng ổn mẹ ạ !

-Nhìn hai người bạn con. Mẹ muốn một trong hai làm con dâu quá. Nhìn chúng nó vừa ngoan vừa xinh gái.

-Ôi. Con chả cái phước ấy đâu ba nhỉ? Tôi mỉm cười rồi đáp.

-Ba mày có biết gì đâu sao hỏi ba ?

Tầm mấy phút sau hai nhỏ vào bếp và cả bé Cún cũng hăng hái xuống giúp mẹ tôi nữa.

Linh thì nhỏ mặc một cái quần jean ngố màu đen, nhỏ đang nấu món gì ấy : à ! Vịt om sấu.

Quay qua Uyên, tiểu thư rắc rối này lại loay hoay với món thịt bò. Uyên mặc một cái áo full trắng, quần tất đen . Ba mẹ tôi thì hôm nay sẽ nhẹ nhàng hơn vì ít phải làm..! Tôi ở lúc đó nhìn hai người ấy làm như là Tranh Tài Đầu Bếp ý. Con gái một khi mà đã bắt đầu vào một việc nào đó thì họ sẽ để ý và tỉ mỉ nhất…!

Ngồi một chỗ không biết làm gì ! Tôi vội lấy chiếc xe đạp cũ đi mua ít chai nước ngọt và 3 lon bia cho ba tôi.

Từng cơn gió đêm khẽ thổi nhẹ khiến tôi có cảm giác thoải mái và nhẹ nhàng hơn! Đúng là chẳng có nơi đâu đẹp nhất ở quê mình.

Quay về nhà sau 10 phút thì cũng chưa nấu xong. Tôi lại xuống bếp xem hai tiểu thư tranh tài đến đâu rồy. Bé Cún thì ở phía trên đang ngồi chơi với ít món đồ chơi mà lúc chiều mua. Ba mẹ tôi cũng mỉm cười vì mấy bộ quần áo của hai nhỏ tặng.

-Hai con xinh thế này! Ước gì thằng Quân nhà bác lấy được một trong hai đứa làm vợ thì tốt biết mấy. Mẹ tôi lại bắt đầu @@

-Dạ. Hihi. Đồng thanh.

-Mà Uyên, ở ngoài kia thằng Quân có nghịch phá gì không con? Tính thằng này nó ít nói, bị gì cũng không nói cho ai đâu.

-Dạ. Quân hiền lắm cô ạ. Cậu ấy toàn bắt nạt tụi con nữa. Uyên khẽ quay sang nhìn tôi rồi lại mỉm cười nói.

-Cậu ấy còn khờ nữa cô ơi. Linh thêm vào.

-Quân còn hay vẽ lên mặt tụi con, để chụp ảnh nữa. Uyên vừa nói xong thì Linh và Uyên thi nhau bụm miệng cười. Còn tôi thì vẻ mặt như không còn tươi tỉnh nữa. Đúng là Đau quá mà.

-Hihi…

Sáng thức giấc cũng tầm 5h45phút ,ba tôi thì cũng đi bốc vác rồi. Mẹ tôi dậy từ sớm để nấu cơm rồi cũng chuẩn bị tí đi làm. Tôi vội vào phòng tắm để vscn cho tỉnh táo. Rồi lại đi lòng vòng quanh xóm xem như là tập thể dục.

6h bước về vẫn thấy hai tiểu thư đang nằm cuộn tròn lại. Chả có gì để làm, tôi tiến lại gần giường với lấy cái điện thoại của Linh , nhưng ôi không? Nhỏ đặt pass rồi ! T_T.

Thả cái điện thoại về chỗ cũ tôi lấy điện thoại Uyên nghịch. Mở màn hình ra là cái ảnh mình đang có bộ mặt đầy màu sắc của son phấn. Cái ý nghĩ đen tối trong đầu của tôi là rón rén thật nhẹ nhàng, phóng ra ngoài sân ngồi. Lướt nhẹ nhàng vào cái album ảnh. Ôi khoảng tầm mấy trăm cái ảnh chứ không ít. Sau một lúc thì tôi cũng xóa được hết ảnh mình khi bị làm nhục. Vừa thoát ra thì ! Cái ảnh đại diện làm hình cũng bay đâu mất rồi. Thế là vào lại tìm cái ảnh nào xinh xinh của Uyên làm hình nền, và mong rằng : nhỏ không biết.

Trả cái điện thoại về vị trí cũ, tôi mỉm cười và ung dung ngồi chơi trò rắn săn mồi trên 1280 ý…

-Quân ! Ra đây tao hỏi này ? Hướng ra phía cửa thì thấy thằng Hiếu đang trả trâu.

-Sao thế mày ?

-Hihi. Bạn mày xinh quá. Giới thiệu cho tao đi ! Thằng Hiếu mỉm cười ranh mãnh.

-Bạn bè như tao mày không quan tâm một tiếng , thấy con gái người ta xinh xắn là để ý liền. Tôi thở dài đáp.

-Cho tao cái lịch đi ! Nó nhăn nhở nói.

-Tầm 8h gì đó, chắc hai tiểu thư kia lại đòi đi chơi . Mà nói trước, tao chỉ giúp thế thôi. Không giúp thêm đâu ý.

-Ok. Cảm ơn. Hiha. Thôi tao ra thả trâu, tí tao gửi rồi tao về tắm rửa đi chơi. Nó hí hửng cười lớn.

-Mày không sợ mất trâu hả ?

-Mất trâu thì sợ nhưng mất con dâu của mẹ tao thì sợ hơn…! Haha.

– Ôi Đệch…

Kết thúc cuộc trò chuyện giữa tôi và thằng Hiếu thì hai nhỏ cũng dậy rồi. Nhìn cái dáng vẻ lơ mơ, thẫn thờ của hai cô gái vừa mới ngủ dậy. Tôi thấy ngây thơ quá ! Tóc thì bù xù, vẻ mặt ngái ngủ… ! Ôi mất hình tượng quá cơ.

-Buổi sáng tốt lành nhé, hihi ^^. Tôi mỉm cười nói.

-You too. Đồng thanh đáp.

Vscn, ăn sáng xong. Linh và Uyên lại lấy vẻ tươi tắn năng động hàng ngày. Hai nhỏ mặc luôn bộ quần áo tôi vừa mới mua hôm qua. Tự suy nghĩ trong đầu ” mình cũng có khiếu chọn đồ cho con gái đấy chứ ” nhưng chưa đầy 5s cái suy nghĩ ấy vụt tắt khi tôi nghĩ tới cái viễn cảnh mua bikini. Ôi , thật là mất mặt quá đi mà.

-Linh, làm mấy kiểu ảnh không? Uyên bặm môi rồi nói.

-Đương nhiên, tớ chụp cho cậu rồi cậu chụp cho tớ nhé. Hì. Linh mỉm cười đáp.-Ok.

Bán cầu não hoạt động liên tục, tin tức được xử lí trong vòng chưa đầy 1s .

-À, hay là để tớ chụp cho. Uyên đưa điện thoại cậu đây ! Ánh mắt Uyên nhìn tôi dò xét, sau gần mấy giây bặm môi suy nghĩ, nhỏ cũng mỉm cười đưa cho tôi.

-Cười , xinh vào nhá ! Tách , tách, tách…! Mỗi tiếng tách là 2 cô ấy lại cùng nhau tạo dáng khác nhau. Có lúc tôi cũng phải bụm môi mỉm cười vì lúc đó nhìn buồn cười lắm. Nhất là cái ảnh, Uyên hóp má vào trong, Linh thì đảo mắt như bị lé…! Là người chụp ảnh tôi không thể nhịn cười nổi! Cậu ấy quá đỗi xinh xắn, trẻ con và trong sáng…! Thật đấy , đôi mắt là cửa sổ của tâm hồn ! Nếu sau này bạn yêu một người nào đó thì bạn hãy nhìn xem đôi mắt của cô ấy :” thật lòng hay giả tạo ”

Miêu tả sơ qua về chân dung của Linh và Uyên vào thời điểm đấy !

Uyên hôm ấy làm tóc bối gọn sau đầu, phía trước là bờ tóc mái hơi xiên. Nhỏ mặc cái áo của tôi mua . Tuy không đẹp như những áo khác nhưng tôi thấy rằng Uyên cũng thích lắm!

Linh thì khác tóc được uốn xoăn, xõa xuống phía trước. Vẫn là dây phone được đeo hai bên tai. Vẻ đẹp vốn có nên dù có mặc gì thì Linh cũng xinh rồi !

Sau một lúc thì tôi cũng đưa lại điện thoại cho Uyên . Để gửi mấy tấm ảnh vừa rồi qua cho Linh.

Ánh mắt dò xét của Uyên bắt đầu hoạt động. Tôi nhận thấy sự tìm kiếm và suy nghĩ kẻ nào đã đột nhập và xóa đi mấy cái ảnh trong máy Uyên. Tôi nghĩ thế !

-Linh, tớ nhờ xíu nè! Uyên quay qua thì thầm vào tai Linh. Hình như có chuyện gì bí mật lắm!

Linh từ từ đi vào nhà và bắt đầu nắm lấy tay tôi như bắt kẻ tội phạm truy nã vậy. Dù tôi có thể hất mạnh nhưng tôi không thể ? Vì tôi cũng sai mừ @@.

-Quân, cậu biết tội chưa? Uyên ,tay chống ngang hông? Ống tay ngắn được xắn lại.

-Sao ! Tội gì cơ , tớ chả hiểu ? Tôi vẫn giả nai.

-Giờ là tự nhận và xin lỗi tớ và hứa không bao giờ được làm thế nữa. Không thì …

-Thì sao?

-“Tớ sẽ nói với mẹ cậu. Cậu dám hôn lén tớ” Uyên nói rất nhỏ vào tai tôi, đủ để Linh không nghe thấy gì !

-Thì tại, tớ thấy mấy ảnh đó xấu quá nên tớ xóa thôi mà.

-Ghê ha. Muốn xóa là xóa cơ đấy. Thế giờ thế nào đây?

-Tớ sai rồy, tớ xin lỗi, tớ không dám thế nữa.

-Ngoan Quá. Chị thương ! Haha.hihi… Tiếng cười phát ra từ hai tiểu thư xinh đẹp Uyên và Linh.

Không biết các bạn nghĩ sao . Chứ bây giờ tôi nghĩ lại lúc đó sao mà khờ thế cơ chứ @@.

Ngồi trêu đùa nhau một lúc thì cũng vừa tầm thằng Hiếu xuống rủ đi chơi.

-Đây là bạn tớ. Tên Hiếu. Còn đây. Linh , Uyên.

-Chào cậu. Hihi.

-Chào 2 cậu. Nhìn thằng Hiếu mà tôi thấy buồn cười. Nó cứ ngắc ngứ, ngại ngại kiểu gì không á.

-Giờ đi chơi đâu đây Quân? Uyên nhíu mày nhăn mặt hỏi.

-Hay là đi bắt cua. Tôi troll nhỏ.

-Hihi.-Hả. Thằng Hiếu ngạc nhiên.

-Cậu muốn chết hả. Bụp. Liệu hồn đấy. Uyên đấm vào vai tôi một cái

-Hihi. Ai bảo lúc đấy cậu hay nghịch làm gì? Để cua nó kẹp cho. Đáng đời. Tôi cười.

-Hứ.

-Thế giờ đi đâu đây Quân? Linh quay qua hỏi tôi.

-Mày có chỗ nào vui không? Tôi hỏi thằng Hiếu.

-Hay tới Hồng Sen ăn kem? Đến Vườn Xanh thì cũng được…! Thằng Hiếu liệt kê ra những quang cảnh đẹp nhất của vùng đất nơi gần nhà tôi.

-Ý hai cậu thế nào ? Muốn đi đâu.

-Thôi. Đi ăn kem đi. Tớ muốn ăn kem ở Nghệ An xem thế nào? Linh hấp háy mắt rồi nói. Nhìn Đáng Yêu quá lun @@

-Thế giờ để tớ mượn thêm một chiếc xe máy nữa nha. Tôi nói rồi quay qua hỏi thằng Hiếu, nó có vẻ thích chí với đề nghị của tôi…!

-Mày đi mượn xem có ai không?

-Ok. Đợi tao tí.

-Thế tí nữa ! Tớ và Linh cùng ngồi xe cậu hay là cậu qua ngồi với bạn kia. Uyên tò mò hỏi.

-Sao cũng được, à mà còn mũ bao hiểm nữa. Rắc rối thật đấy. Tôi chợt nhớ ra rồi nói.

-Thôi. Để tớ gọi taxi. Cậu nói bạn kia khỏi mượn đi.

Tầm một lúc sau , có một chiếc taxi MaiLinh tới. Vì xe có 4 chỗ ngồi nên tôi thấy thằng Hiếu cũng có vẻ ngại , vẻ mặt băn khoăn không biết nên ngồi chỗ nào thì ngay lúc đó.

-Bạn lên ngồi ghế trước nhá. Hìhì. Uyên mỉm cười nhẹ nói. Khỏi phải nói thằng Hiếu cũng má đỏ kiểu ngại.

-Uyên, cậu ngồi giữa hay bên kia. Tôi hỏi nhỏ.

-Tớ ngồi giữa. Linh bên trái. Quân bên phải. Uyên sắp xếp mọi ví trị ngồi của mọi người.

-Mấy em đi đến đâu đây? Anh tài xế hỏi.

-Dạ. Cho tụi em tới Hồng Sen đi anh.

-Ok.

10phút cũng tới địa điểm cần tới. Trả tiền taxi xong, 4 người chúng tôi lại tiến vào trong quán. Vì buổi sáng sớm nên mới có 2,3 người tới.

-Uyên ăn gì thì gọi đi. Bim bim thì lại lấy đi.

-Cậu nghĩ tớ là heo chắc. Gọi hoài. Nhỏ nhăn mặt, lè lưỡi trêu.

-Hơhơ. Phải không trời. Tôi thì lắc đầu ngao ngán.

-Cô ơi. Cho tụi cháu 4 xúc xích. 4 kem.

-Ok. Đợi chút.

Linh lấy tay mở từng gói bim bim ra. Sắp xếp chỗ ngồi là tôi và thằng Hiếu ngồi một bên. Uyên và Linh một bên.

-Ăn đi mày. Ngại gì? Tôi nói thằng Hiếu

-À ừ. Tao ăn đây chi.

-Không ngon Linh nhỉ? Uyên lắc đầu tay cầm bim bim đưa vào miệng.

-Ừm hi.

Ăn uống xong rồi lại đi chơi tiếp…