Niềm Hạnh Phúc Của Một Thằng Nghèo

Chương 43

_Quân, ra đây tớ nhờ tí nè. Linh nhìn tôi rồi vẫy vẫy tay.

_Ơ, hì. Đợi tớ xíu. Tôi bất ngờ rồi đứng dậy tiến về phía nơi phát ra tiếng gọi kia.

_Ôi, xem kìa…ái chà chà nàng gọi chàng ra hú hí kìa. Thằng Khánh nói vẻ mặt gian xảo.

_Hứ, ông đừng nhiều chuyện. Uyên lườm nó rồi nhìn tôi làm tôi thấy lạnh gáy.

_Bụp. Thằng Quang béo đấm nhẹ một cái vào lưng thằng Khánh.

_Ái đau…

Tôi lắc đầu rồi bước ra phía Linh.

_Cậu gọi tớ ra làm gì thế ? Tôi đứng trước mặt Linh nhưng mắt tôi cứ cúi gằm xuống đất mà không dám nhìn thẳng vào mắt nhỏ. Tôi cảm giác như mình quá nhỏ bé khi đứng trước Linh.

_Cậu nhìn thẳng vào mắt tớ nè. Sao cứ gặp là cứ cúi gằm xuống đất thế ? Linh nói

_À ừ…nè. Tôi gãi đầu bộ dạng ngắc ngứ.

_Hì, tiền lương của cậu tháng đầu nè. Linh cười rồi xoè tay ra đưa tôi một sấp tiền.

_Tiền của mình tháng này đấy hả. Tôi run run cầm lấy số tiền ấy trên tay.

_Hì. Đó là 4triệu á. Linh nhẹ nhàng nói.

_Sao…sao được 4 triệu. Tớ nghỉ suốt mờ. Tôi nói

_Tớ không biết. Cậu hãy giữ và tiêu đúng những thứ cần thiết. Đừng tiêu lung tung ha.

_Nhưng…

_Hì, chúng ta vào thôi. Tiền của Hân , chiều cậu ấy sẽ lấy.

Nói xong, tôi và Linh bước vàn bàn. Một lúc sau chính tôi là người trả tiền. Tôi rất vui khi cầm chính số tiền này trên tay của mình làm ra. Không phải để người khác nói là ăn bám, đào mỏ…

Trên đường bước lên lớp, Uyên nhìn tôi giống như kẻ thù vậy. Nhỏ đi bên tôi mà im lặng từ đầu đến cuối. Có đôi khi mấy đứa nói chuyện cười giỡn thì Uyên lại giẫm chân mạnh xuống đất, không giống nhỏ như thường ngày : Nhiều chuyện, chạy nhảy…

_Uyên, cậu mệt à ! Tôi cúi nghiêng đầu nhìn sang nhỏ.

_Ừ.

_Lúc nãy Linh nói gì với cậu thế ? Uyên nhìn tôi rồi nói tiếp.

_Tớ được nhận lương đó. Hì. 4triệu Linh mới đưa. Tôi cười.

_Tiền đâu, đưa ra tớ xem. Uyên mỉm cười nhẹ.

_Nè. Tôi ung dung xoè tay ra đưa cho Uyên.

_Hìhì Quân. Nhỏ mở mắt to, nháy nháy mắt.

_Gì gì thế ? Tôi phát hoảng lùi lùi xa ra, vì thấy sự thay đổi khác thường của Uyên.

_Tớ giữ 3triệu. Cậu cầm lấy mấy trăm này để tiêu. Và nhớ tiêu cho đúng. Uyên nói từng chữ từng câu.

_Sao tớ lại phải đưa cho cậu. Tôi hỏi lại.

_Vì sau này tiền của cậu cũng là tiền của của t… Mà thôi. Tớ cầm số tiền này, cấm cậu hỏi nhiều. Uyên giở dọng bá đạo.

_Hức, nhưng mà… Không để tôi nói hết câu, Uyên nhét vào trong tay tôi 820k còn 3triệu nhỏ ung dung nhét vào trong túi xách như không có chuyện gì !

_Còn đứng đó, không định vào mà học hả ! Uyên cười pha lẫn nét mặt giận dữ khi nhìn thấy khuôn mặt như chết trôi của tôi.

_Ờ thì vào. Tôi đi như không có một chút sức lực nào cả. Tự nhiên bị trấn áp mất 3triệu.

_Ôi, nhìn cái mặt kìa. Cười lên nào ! Hìhì. Tớ cầm không mất đâu mà lo. Uyên nhảy lại 2 tay véo vào 2 má của tôi. Sự tinh nghịch ngây thơ của nhỏ không đúng ngay vào lúc này khi mà 2 chúng tôi đang đứng trung tâm giữa lớp. Từng ánh mắt của bọn bạn đổ dồn vào hai đứa chúng tôi. Uyên cũng vậy, hai má nhỏ ửng hồng từ khi nào. Đôi bàn tay run run đan vào nhau. Còn tôi, thì đứng đơ một lúc, tim đập thình thịch lúc đó giống như đập trật nhịp khi nhìn thấy bóng dáng nhỏ nhắn của Uyên đứng trước mình.

_Ôi. Xem phim tình cảm miễn phí.

_Đã quá tụi bây.

_Ghen tỵ quá.

_Ước gì mình được như anh ấy…blap…blap. Từng lời bàn tán phát ra.

Tôi quay sang nhìn Linh, ánh mắt hai đứa đối diện nhau. Rồi nhỏ bỗng cúi mắt xuống nhìn sang hướng khác. Tôi không biết đó là biểu hiện lên điều gì? Tôi chỉ biết lúc đó bên cạnh tôi trước mắt tôi là người tôi yêu nhất ở sau này….

Còn bấy giờ nhỏ là kẻ mà tôi thấy đáng ghét nhất. Mà sao trái tim tôi lúc đó lại đập trật nhịp nhỉ. Lạ quá @@!!!

Tiết đầu là tiết toán. Giống như mọi ngày tôi chăm chỉ nghe giảng và cắm cúi viết.

_Quân, lên giải bài này cho cô ? Cô Trà nói. Tôi giật mình rồi lấy lại vẻ tự tin bước lên bảng. Nhìn về phần bài toán cũng không phải khó lắm. Chỉ cần nắm giữ lí thuyết phương pháp về cách giải bài bất phương trình này. Bài này thì áp dụng cách giải rồi đặt điều kiện cho ẩn…

Sau mấy phút hí hoáy viết thì tôi cũng giải xong và mỉm cười hài lòng ngồi xuống.

_Phong, em nhận xét bài làm của bạn đi ? Cô nheo mắt hỏi

_Ơ dạ…d.ạ Quân làm đúng ạ . Nó toát mồ hôi run run nói.

_Sao em chắc là đúng ? Cô hỏi tiếp.

_Dạ đúng ạ.

_Phong đứng đó, ngồi không chú ý bài giảng…

Sau tiết toán thì cả đám lại hô hoan vì được chạy nhảy. Đang dọn dẹp sách vở vào cặp thì nghe thấy tiếng gọi ở ngoài cửa lớp.

_Có ai nói gặp cậu Uyên kìa? Tiếng con nhỏ lớp phó học tập.

_Hở. Đợi tớ tí. Uyên ung dung đi ra.

Một lúc sau, nhỏ đi vào trên tay là một hộp quà màu hồng được thắt nơ gọn gàng.

_Uyên lấy hộp quà đâu ra thế ? Hân hấp háy mắt nhìn.

_À tớ mới được tặng đó , hìhì. Uyên cười, hàm răng trắng đều như bắp rồi nhỏ chạy xuống đứng ở cạnh bàn nhìn tôi, Lan Anh thì lúc nãy đi theo Trang òy thế nên lúc đó chỉ có tôi ngồi ở bàn. Linh ở phía dưới cùng với thằng Trung thằng Khánh.

_Được anh nào tặng quà hả. Tôi cười nhìn nhỏ.

_Ờ hì. Cho cậu này. Uyên chìa hộp quà cho tôi.

Tôi đang bất ngờ tự hỏi sao lại cho tôi. Thì Linh ở phía sau đi lên và bước ra ngoài lớp. Tôi ngoái nhìn theo cảm nhận thấy có chút gì đó không diễn tả được. Vì sao nhỉ ,có ai trả lời cho tôi không ?

_Quân.

_…!

_Quân ,cậu bị sao thế ! Uyên hươ hươ cái tay trước mặt tôi.

_Hả hả. Tôi giật mình hồn nhập vào người.

_Quà nè , hừ. Mấy người đang mơ tưởng cô nào chứ gì ? Uyên giận dỗi ngồi xuống cạnh tôi , hai tay khoanh trước ngực. Khuôn mặt thì quay ra phía khác.

_Bậy, đâu có . Chỉ là tớ nghĩ trong hộp quà có gì thôi ! Tôi gãi đầu đáp vội.

_Hứ. Mấy người giỏi nói lắm. Uyên bĩu môi.

_Ơ mà…người khác tặng cho Uyên, sao lại cho tớ. Tôi hỏi lại.

_Thì lúc nãy tớ lấy tiền, bây giờ tớ cho cậu quà. Nhỏ tỉnh bơ đáp.

_HẢ @@ ! “Cầm của tôi 3triệu mà đổi lại là hộp quà. Huhu , xuân nay con không về ” tôi nói trong suy nghĩ.

_Làm sao mà cậu ngạc nhiên thế ! Mà thôi, mở quà nhanh lên.

Tôi tháo chiếc nơ rồi nhẹ nhàng mở từng gấp giấy ra. Bên trong là một chiếc hộp màu đen trông có vẻ cũng đẹp. Mở nắp ra thì thấy bên trong là một quả cầu màu trắng bên trong có những ngôi sao lấp lánh và đặc biệt nhất là cô gái cầm chiếc ô đang ngồi dưới chiếc xích đu nhìn rất đẹp. Đựng bên dưới là một chiếc đế màu xanh lá. Còn một bên là một tấm thiệp.

_Thư của cậu nè. Tôi đưa cho Uyên.

_Cậu đọc tớ nghe đi.

_Hở. Thư của cậu sao lại tớ đọc chứ !

_Tớ nhờ được chứ, Ôi, ngốc thế không biết. Uyên lấy tay vỗ trán.

_”Uyên à . Hì, mình là Tuấn, mới chuyển tới trường này từ tuần trước. Mỗi ngày thấy Uyên hay đi qua lớp mình là mình để ý ngay. Uyên là một cô gái dễ thương , xinh đẹp.hihi. Đây là món quà mình tặng Uyên. Mong rằng Uyên sẽ nhận. Có thể đây là món quà nhỏ nhưng đấy là món quà rất lớn vế tình cảm. TyUnl…” nội dung tấm thiệp là thế!

_Có vẻ anh chàng này thích cậu đấy Uyên à . À mà TyUnl là gì nhỉ? Tôi hỏi.

_Kệ họ. Tớ có người trong mộng òy nà. Cậu ấy không đẹp trai, nhà không giàu nhưng rất có duyên . Hơi ngốc nhưng rất đáng yêu nói chung rất rất rất nhiều không đủ để tớ kể hết cho cậu hìhì. Uyên thì cười còn tôi thì méo mặt khi nghe nhỏ có người yêu. Tôi chợt thấy buồn không biết tại sao? Chắc là do suy nghĩ nhiều quá.

_Thế là nhất Uyên rồi còn gì ! Tôi híp mắt cười buồn.

_Cậu giữ cái này nhá. Tớ không lấy đâu. Uyên nói rồi nhảy chân sáo đi đâu mất.

Cầm cái quả cầu ý lên rồi ngắm nghía tí cũng chán. Tôi cũng không ham mấy thứ này nên không biết làm gì với nó cả.

_Hân xinh gái ! Tôi đập nhẹ vai nhỏ.

_Gì vậy Quân? Hân má hồng quay xuống hấp háy mắt hỏi tôi.

_Cậu cầm lấy này. Tớ cho cậu á. Tôi giơ hai tay đưa cho Hân.

_Ơ nhưng mà cái này của Uyên mà , sao lại đem cho tớ chứ.

_Uyên không cần đâu. Cậu ấy nói không lấy rồi đem cho tớ. Mà tớ thì không thích mấy thứ này nên cho Hân.

_Ờ hi. Tớ cảm ơn nhiều nhé,hihi. Hân cười nhìn duyên lắm luôn.

Mấy phút sau thì tiếng trống cũng kết thúc giờ ra chơi. Và bắt đầu vào tiết học mới…

Tiếng trống vang lên bắt đầu cho một tiết học nghiêm túc.

Tôi cùng mấy thằng bạn bước ra sân trước.

_Tất cả ra sân đầy đủ chưa? Tiếng thầy Qúi dạy thể dục dõng dạc nói lớn.

_Dạ thưa thầy đủ rồi ạ. Thằng Bình lớp trưởng đáp.

_Lớp trưởng cho các bạn nghỉ nghiêm rồi chạy đều đi.

_Vâng.

_Tất cả lớp nghỉ , nghiêm. Quay phải quay, quay trái quay, đằng sau quay. Đi đều bước 1 2 1 2…

Sau một lúc thì thầy Qúi cũng cho cả lớp được nghỉ. Mấy đứa con gái lại tụ tập tám chuyện trên trời dưới đất, có mấy đứa khác thì đánh cầu lông. Riêng tôi và mấy thằng bạn thì sở hữu riêng cho mình một khoảng sân rộng. Đứng thành vòng tròn để đá cầu.

_Đá đừng để rơi nha tụi mày. Tôi nói.

_Ok.

Sau một lúc thì chúng tôi cũng chán nên chia thành 2 phe. Tôi và thằng Hòa còn bên kia thì thằng Khánh và Trung. Còn thằng Phong thì không biết chạy đi đâu rồi.

_Đá tính điểm nha.

_25 hết. 3trận. Đội nào thua mời nước. Thằng Trung nói.

_Nghe. Tôi và thằng Hòa đồng thanh.

_Cho tớ đá với. Uyên chạy vào nói.

_Ớ, thôi con gái đá gì ra đi để bọn tớ đá nào! Tôi nhăn mặt nói.

_Này, đừng có mà khinh thường con gái nhá. Nếu không cho tớ đá thì các cậu đừng hòng đá. Nhỏ vênh mặt, hai tay đứng chống vào hông.

_Nhưng chỉ có cậu là không đủ, bên 2 bên 3 rồi. Gọi thêm một bạn nữ nữa đi. Thằng Khánh lắc đầu nói.

_Cho tớ đá nữa. Quay sang thì thấy Ngọc đang đứng đó.

_Ok thế đủ rồi. Giờ Uyên hay Ngọc về bên đội tớ. Thằng Hòa nói.

_Thôi, xếp như thế này cho công bằng. Giờ hai cậu oẳn tù tì ai thắng thì về bên tớ còn thua thì về bên kia. Tôi nói.

_Hai cậu oẳn nhanh đi. Thằng Trung giục.

_Oẳn tù tì ra cái gì ra cái này.

_Hihi, tớ thắng òy. Ngọc hớn hở cười rồi bước nhanh về phía bên tôi. Uyên thì xị mặt xuống rồi nhỏ lại lấy được vẻ mặt nhí nhảnh hằng ngày.

_Vùùù. Tôi phát cầu thằng Khánh bên kia nó đỡ được rồi lại tung cầu qua phía bên tôi mà lúc đó cầu lại đi về phía Ngọc. Nhỏ lấy đầu gối đỡ rồi sút nhưng cầu không đi qua bên kia mà nó bay loạn xạ bên góc phải may thằng Hòa đỡ kịp rồi lại sút qua bên kia.

_Hêhê, bên đội mày còn non và xanh lắm. Thằng Hòa cười nhăn nhở.

_À được cứ để xem…

Sau một lúc thì hết trận 1 và tỉ số nghiêng về đội Uyên 25-18.

_Quân, không có tớ về bên đó thì thua nhé, hihi. Uyên cười.

_Xí. Ngọc bĩu môi.

Trận 2, trận 3 bắt đầu gay cấn hơn. Kết quả không ngoài dự tính là team tôi đã lật ngược được tình thế và thắng lại với tỉ số 25-17, 25-20.

_Thế nào Uyên, cậu mà về bên nào thì bên đó thua. Ngọc nói.

_Đó là tại tớ nhường thôi. Đúng không Khánh?

_Thôi, vào lấy 6 chai sting dâu đi. Khát nước quá. Thằng Hòa và tôi ngồi xuống ghế đá cạnh gốc cây bàng. Mồ hôi thì tuôn ra ào ào trên khuôn mặt và ướt một khoảng áo sau lưng.

_Nè. Ngọc đưa cho tôi và thằng Hòa.

_Cảm ơn.

Cầm chai sting trên tay mà ngửa cổ uống ực ực.

_Uống một mình mà không cho người khác kìa. Linh mỉm cười rồi nhẹ nhàng ngồi xuống cạnh tôi. Ngọc và thằng Hòa thì đi rửa mặt , chân tay rồi.

_Ớ nè. Hì. Tôi gãi đầu cười.

_Hi, uống được gần hết rồi mới đưa. Nhỏ bĩu môi.

_Thế để tớ mua chai khác cho nha.

_Thôi, tớ đùa đấy. Ngốc à !

_À mà nè, chiều liên hoan thì tí mấy giờ mà mua đồ ăn, nấu ăn… Tôi quay sang hỏi Linh.

_Thì học xong tớ gọi xin phép ông bà rồi qua nhà cùng cậu luôn. Linh đáp tay vội vuốt mấy sợi tóc ở phía trước.

_Ok hì.

_Hở mà nè. Linh quay sang nhìn tôi nói.

_Gì Linh xinh gái. Tôi cười.

_Hì, hôm nay biết nịnh nữa cơ. À, khi nào tớ muốn về quê thăm bác gái. Linh nói đôi má ửng hồng vì nắng.

_Khi nào đây, buổi sáng toàn đi học cả.

_Thì xin cô nghỉ. Cũng về quê đưa tiền cho ba mẹ Quân luôn.

_Ngày kia nha. Tôi nói

_Hì. Mà tí về chở tớ về nha. Linh nói.

_Ơ nhưng mà…

_Không nói nhiều, cậu không làm thế thì đừng nhìn mặt tớ nữa. Linh nói rồi bước đi.

Tôi nhìn Linh hôm nay nhỏ búi tóc cao lên, làm thấy rõ cái cổ trắng ngần. Nhìn Linh xinh lắm. Đang suy nghĩ ngẩn ngơ thì con nhỏ đáng ghét đến.

_Hù. Làm gì mà suy nghĩ thế! Nghĩ đến cô nào hả. Uyên đập vai tôi nói.

_Đâu. Có cô nào đâu ! À mà Uyên này…

_Sao ?

_Tí nữa về cậu ngồi xe thằng Hòa nhá.

_Cậu đi đâu ! Hay chở ai à. Uyên dỗi nhỏ xị mặt xuống.

_Tí nữa tớ chở Linh về nhà. Cậu ấy không đưa xe nà…

_Đi thì đi luôn đi. Uyên dậm chân xuống đất đi luôn.

_Ơ nè…

Giờ ra chơi thì cũng như bình thường nhưng có điều nhỏ Uyên cứ làm mặt lạnh với tôi.

_Uyên.

_….!

_Nè.

_….!