Lời này cũng không sai. Những người muốn nịnh bợ Bùi Chí không phải ai cũng vì lợi ích. Thiếu gia Bùi tính tình có hơi khó chịu, nhưng dáng dấp lại xuất sắc. Cao 1m90, lại thích các hoạt động thể thao mạo hiểm ngoài trời, rèn luyện thể chất cường độ cao nên sở hữu thân hình rắn chắc. Dù bị thương lâu vậy vẫn không suy sụp. Trên người toát lên khí chất đàn ông khỏe khoắn, hấp dẫn lạ kỳ.
Bản thân Bùi Chí cũng hiểu rõ điều này, ngậm một điếu thuốc chưa châm, ngạo nghễ liếc người ta bằng ánh mắt đầy kiêu căng:
"Tôi đã lợi hại thế này rồi, cần gì phải chơi trò phóng khoáng để biến mình thành trai bao?"
Cậu bạn thân trúng phát đạn giữa gối, đơ người ra.
Đúng là như vậy, thiếu gia Bùi từ trước đến nay vẫn luôn như thế.
Là một cậu ấm ăn chơi, ban ngày không có việc gì đã đành, ban đêm cũng chẳng có chuyện gì làm, quỷ mới biết cậu ta có lý tưởng gì trong đời.
Là do Bùi Chí chưa thông suốt? Đó đúng là chuyện hoang đường.
Thực tế mà nói, thiếu gia Bùi giác ngộ cũng không phải muộn, mười tám tuổi đã chơi trò "mây mưa" trong xe với anh thanh mai trúc mã, kiểu thao tác táo bạo này không phải người bình thường nào cũng nghĩ ra được.
Đáng sợ nhất là không khí bỗng nhiên im bặt.
May mắn thay, một người Mỹ già mà Bùi Chí dẫn tới đã kịp thời xuất hiện, dùng thứ tiếng Trung không mấy trôi chảy nói: “Chí, tối nay không gặp người yêu của cậu, thật là tiếc quá. Tôi rất tò mò anh ấy là người như thế nào.”
Cậu bạn thân tiếp tục ngơ ngác, người yêu của Bùi Chí?
Thiếu gia Bùi không phải đang độc thân sao?
Có lần Bùi Chí nói: “Anh ấy khí chất tao nhã, tính cách dịu dàng, hòa nhã, là một người rất tốt.”
Nói năng cứ như thật, tràn đầy đắc ý, thật giống như trên đời có một người như vậy.
Người bạn từ thuở nhỏ nhịn không được, ghé sát tai Bùi Chí nói: “Xin lỗi cắt ngang chút, người anh nói, họ Bạch phải không?”
Cậu Thiếu gia Bùi bực bội trả lời: “Chứ không thì sao?”
Họ Bạch,Bạch Nghiên , chính là người anh thanh mai trúc mã của Bùi Chí, giờ đây đã là một ngôi sao lớn. Nghĩ đến người này, trong lòng người bạn thuở nhỏ vẫn còn một cái bóng không nhỏ không lớn.
Dịu dàng, hòa nhã, tao nhã? Phi!
So với vàng thật còn thật hơn, cả đời này cậu ta chưa từng gặp người nào lạnh lùng và độc miệng hơn Bạch Nghiên .
Đừng tưởng rằng những lời khen ngợi tràn đầy này của Thiếu gia Bùi là để giữ thể diện trước người ngoài. Bạn thân từ thuở nhỏ vẫn nhớ rõ, năm đó bản thân bị Bạch Nghiên bắt nạt đến mức tức giận đến bốc khói, liền chạy đi tìm Bùi Chí để mách.
Thiếu gia Bùi khi đó dữ dằn nói: “Anh trai tôi không phải loại người như thế, cậu muốn ăn đòn à!”
Vậy nên ai nói ác thiếu gia thì không có những khúc mắc khó vượt qua?
Khúc mắc trong lòng Thiếu gia Bùi chính là ánh trăng sáng ngời kia. Khi mới theo đuổi được Bạch Nghiên , ác thiếu gia vui sướиɠ y như thằng ngốc nhà địa chủ vừa cưới được Tiểu Long Nữ.
Sáu năm đã trôi qua, người này vẫn còn được bao phủ bởi lớp kính lọc dày cỡ góc tường thành, với hình tượng "hàng mẫu" hoàn hảo nhất, đã cắm rễ sâu vào tâm trí của Bùi Chí. Mặc dù ngày đó, chưa kịp quen nhau tròn một năm, người ta đã đá Thiếu gia Bùi một cách phũ phàng.
Câu chuyện này nếu suy nghĩ kỹ thì chẳng có gì thú vị, bạn thân quyết định quay lại ôm người mẫu trẻ để tìm chút an ủi. Đột nhiên nghe thấy một giọng nam: "Cảnh đẹp ở đây so với dưới kia còn tuyệt hơn, Thiếu gia Bùi thật có thú vị."
Quay lại nhìn, đúng là có người đuổi theo đến đây, gan dạ thật!
Người đuổi theo này cũng là một ngôi sao, tên là Cừu An Bình, đang mỉm cười với đôi mắt phượng híp lại, trông gần như viết lên mặt hai chữ "khiêu gợi."
Bạn thân thầm nghĩ: "Anh em đừng có mà làm trò mèo với kẻ mù mắt."
Nhưng lần này, Bùi Chí lại không đuổi người đi mà cau mày, nghiêng cằm nhìn người đó một lúc. Sau đó, lấy đi điếu thuốc trong miệng, đột nhiên nở nụ cười: "Tôi biết bạn, bạn là nghệ sĩ của Tường Duyệt..."