Cánh cửa trắng tinh khôi kiểu Âu châu chầm chậm mở ra. Ánh mắt của hàng trăm khách mời dồn về phía An Li.
Ở trung tâm sân khấu là một bó hoa lớn, dải lụa từ đó trải dài xuống thảm đỏ, nối liền đến chân An Li.
Tiết Nam Đồ trong bộ lễ phục trắng đã đứng ở cuối thảm đỏ chờ đợi. Khi ánh mắt anh chạm đến cô, ánh nắng chiếu xuống đôi mắt sáng ngời của anh. Thân hình cao lớn của anh hòa vào ký ức về một chàng trai ngang tàng, bướng bỉnh ngày nào, khiến An Li trong một khoảnh khắc cảm thấy choáng váng.
Theo trình tự, cô chỉ cần bước qua thảm đỏ là xong. Nhưng ngay khi cô còn đang lưỡng lự, người đàn ông ở cuối thảm đỏ lại chủ động bước tới. Ban đầu anh đi bộ, rồi dần chuyển sang chạy chậm, cuối cùng là lao thẳng về phía cô.
Cảnh tượng này giống như trong phim thần tượng, nam chính không thể chờ đợi thêm mà chạy tới ôm lấy người mình yêu.
An Li chỉ cảm nhận được một cơn gió ào ạt quét qua trước mặt, ngay cả mái tóc cô cũng bị thổi tung. Trước mắt cô, khuôn mặt điển trai của anh gần đến mức ngột ngạt. Đôi mắt anh sáng rực, vừa mãnh liệt vừa chuyên chú, tựa như sóng lớn đổ ập xuống, ép cô phải lùi lại nửa bước theo bản năng.
An Li: Sao tự dưng lại thêm diễn? Không ai báo cho mình cả!
Cô nên làm gì bây giờ?
“Tiết Nam Đồ?” An Li không khỏi nín thở, khẽ lên tiếng dò hỏi, “Đã lâu không gặp?”
Buổi hôn lễ trọng đại, được chính quyền hậu thuẫn này vốn đã trở thành tiêu điểm của mọi sự chú ý. Không chỉ giới phú hào mà cả tài chính, thời trang, giải trí và truyền thông của toàn Lộc Thành đều tụ hội tại đây, không cho phép bất kỳ sai sót nào xảy ra.
Tiết Nam Đồ như vừa bị đánh thức bởi điều gì đó. Anh bỗng chốc hoàn hồn, ánh mắt rời khỏi khuôn mặt dịu dàng của An Li và dừng lại nơi chiếc vòng cổ cô đeo. Khi ánh nắng ban mai len lỏi chiếu vào tầm nhìn, sự cuồng loạn trong mắt anh như tìm thấy điểm tựa, dần dần trở nên bình tĩnh hơn.
An Li cảm nhận được ngón tay mình bị siết nhẹ.
“An Li, đoạn đường tiếp theo, chúng ta cùng nhau bước đi.”
Chú rể cúi người, đặt một nụ hôn lên trán cô dâu. Lời thề ái tình thâm trầm và chân thành thoát ra từ đôi môi anh. Sau đó, anh nắm lấy tay cô, cùng nhau bước về cuối thảm đỏ.
Hiện trường bỗng chốc vang lên tiếng vỗ tay như sấm, khách mời gửi đến cặp đôi những lời chúc phúc chân thành nhất. Sự lãng mạn nồng nàn của khung cảnh khiến một vài khách mời, vốn dĩ chỉ ôm tâm lý xem náo nhiệt, cũng có chút xấu hổ:
Quá đỉnh rồi.
Không phải nói đây là một cuộc hôn nhân thương mại ghép cặp sao?
Sao giờ lại thấy "cẩu lương" ngọt ngào đến vậy?
Bầu không khí ngọt ngào của đôi tân nhân lan tỏa khắp hội trường. Ngay cả sau khi nghi thức kết thúc, câu chuyện tình yêu của họ vẫn là đề tài bàn tán sôi nổi.
Sau lễ cưới, An Li nhanh chóng thay bộ váy cưới rườm rà sang một chiếc váy dạ hội nhẹ nhàng, thanh lịch nhưng không mất đi vẻ vui tươi của buổi lễ. Khi vừa quay trở lại buổi tiệc, cô lập tức bị bao vây bởi những lời chúc mừng. Trong khi đó, Tiết Nam Đồ, dù là chú rể, lại một mình đứng ở góc. Còn Hạ Kiều Phi và nhóm anh em trong đội thì vô tư thưởng thức hải sản.
Lẽ ra, vị trí của chú rể phải là tâm điểm náo nhiệt, nhưng giờ phút này, tâm trạng của anh lại chẳng vui vẻ chút nào.
30.
Con số ấy hiện lên trên đầu vị hôn thê của anh. Theo lời giải thích từ hệ thống kỳ lạ kia, con số này chính là giá trị tình yêu mà An Li dành cho anh.
Chỉ có 30? Làm sao có thể? Tuyệt đối không thể nào!
Hệ thống lên tiếng, giọng điệu đầy khích lệ:
“Thật ra… nữ phụ như An Li là người lý trí nhất toàn bộ câu chuyện. 30 điểm tình yêu cho thấy cô ấy đã coi anh như người một nhà rồi, tức là một người bạn đủ thân thiết để nói những chuyện thầm kín. Ký chủ đừng quá thất vọng!”
Tiết Nam Đồ nhíu mày:
“Thân thiết nói chuyện thầm kín nghĩa là gì?”
Hệ thống:
“Nghĩa là… ‘bạn thân’.”