Chương 9
Chương 9Lee đã trở lại và ăn hại hơn N lần
~o^0^o~ Lap-chan đã được rước về sau N+ ngày ngạo kiều~~~ H Lee sẽ cố post đều đặn trở lại, mn nhớ ủng hộ nha~~~~~~~
_____________________________
A ~ đây là nơi nào? Tựa hồ là phòng tắm, thật lớn! Bồn tắm được tạo thành từ thủy tinh đen được mài đến sáng bóng, nhìn giống y như một cái bể bơi
nhỏ!
Mặc Vân Hi như bị mê hoặc mà đi vào dục trì, ân ~ thật thoải mái! Dòng nước ấm áp bao lấy toàn thân, tựa như núi Phú Sĩ trong ôn tuyền… Lười biếng tựa vào cạnh ao, Mặc Vân Hi thoả mãn giống như con mèo nhỏ
thành công
trộm được cá, hạnh phúc mà nheo lại ánh mắt.
“Ân ~ thật thoải mái nha ~~” Tiếng thở dài
nhỏ vụn
tràn ra, làm cho người nghe tê dại.
Tiếng bước chân vững vàng tiến lại gần, Mặc Vân Hi tựa vào bên cạnh ao, lười biếng mở mắt. Cố nhìn xuyên qua
sương mù
lượn lờ không mấy rõ ràng, chỉ
có thể nhìn thấy được
một hình dáng
mơ hồ, người đến là một nam nhân có dáng người cao lớn, thân hình tam giác ngược tiêu chuẩn,
tứ chi
thon dài cân xứng…
“Là ai?” Mặc Vân Hi cảnh giác hỏi.
Nam nhân không trả lời,
đi
thẳng
một
bước vào trong nước, dáng hình liền rõ ràng. Là y! Là người nam nhân
lãnh tuấn ngân phát kia! Hắn cứ thế ở trong mộng một mực yên lặng chú ý nam nhân! Từ từ… Mộng? Chẳng lẽ hiện tại cũng là đang nằm mơ?
Ngay khi Mặc Vân Hi cố gắng sắp xếp ý nghĩ, nam nhân đã muốn cách hắn không đến
một tay. Đột nhiên
trước mắt xuất hiện thân thể của một người xa lạ đã dọa Mặc Vân Hi nhảy dựng, giãy giụa đứng lên, cũng không nghĩ vừa lúc cùng nam nhân mặt đối với mặt, hắn bối rối ngẩng đầu lên,
chóp mũi
hai người cơ hồ là dán sát lại với nhau.
Mặc Vân Hi nhanh chóng cúi đầu, cả kinh phát hiện hai người hiện tại đều là tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, nháy mắt giống
như trứng tôm bị
nấu chín, tim đập tựa như muốn nhảy ra khỏi l*иg ngực !
Đột nhiên, một cánh tay
hữu lực vòng ra sau lưng hắn, Mặc Vân Hi hoảng sợ ngẩng đầu, chống lại một đôi
mắt mang theo ý
trêu tức, đôi môi khêu gợi,
đôi mắt
hẹp dài,
con ngươi
lam sắc,
cái mũi
anh tuấn… người nam nhân này rõ ràng là đang cười, rõ ràng đẹp trai
như vậy, chính là Mặc Vân Hi có thể cảm giác được hơi lạnh xâm nhập vào tận cốt tủy, trào phúng… cùng sợ hãi!
Không ~~ muốn chạy trốn, này không đúng, hết thảy đều không đúng ! Mặc kệ có phải đang nằm mơ hay không, hắn đều muốn chạy trốn! Hắn nhất định thoát khỏi
nam nhân
đáng sợ
này
!
Mặc Vân Hi giãy dụa muốn chạy trốn khỏi
khống chế của
nam nhân, hai tay dùng sức
chống trước ngực
nam nhân, liều mạng cùng hắn duy trì một khoảng cách, nhưng cánh tay sau lưng hắn
kiên cố
giống như là thép vậy.
Đột nhiên, nam nhân nói, “Này không phải giống như ngươi vẫn luôn mong muốn sao? Giả bộ thanh thuần? Vẫn là dục cự hoàn nghênh đi?” Ánh mắt trêu tức,
khẩu khí
lạnh như băng không mang theo một tia độ ấm, giống như là trêu chọc một đứa nhỏ đang giận dỗi vì muốn người lớn chú ý mà gây chuyện !
“Không ~~ không phải…” Mặc Vân Hi kinh ngạc mở to mắt, một cỗ
ủy khuất
nồng đậm mơ hồ dâng lên, nước mắt như hạt châu theo cặp
mắt
hạnh
mỹ lệ rơi vào trong nước…
“Thả ra ~~~~ buông…” Mặc Vân Hi từ trên giường ngồi bật dậy! Một thân mồ hôi lạnh!
“MD, lại làm loại mộng
này! ! Chết tiệt! ! !” Dùng sức nắm lấy tóc, Mặc Vân Hi muốn làm cho chính mình mau chóng thanh tỉnh, tay lơ đãng xẹt qua hai má, ẩm ướt… Là nước mắt sao? Của ta? ?
Thật mạnh ngã lại trên giường, lung tung lau đi nước mắt, “Nói giỡn, tại sao có thể như vậy, chết tiệt!” Đây không phải là nước mắt của ta, ta xác định ta không khóc! Rốt cuộc là sao lại thế này, vì cái gì lại vì một người đàn ông
mà khóc!
“Nga ~shit!” Ngay tại
thời điểm
Mặc Vân Hi còn vì giấc mộng kia mà rối rắm, hắn buồn bực phát hiện hạ thân không biết từ khi nào đã
run rẩy
dựng thẳng, trướng đau đến khó chịu! Một phen kéo cao chăn, đem mình từ đầu đến chân bao trong chăn, sau khi trọng sinh,
Mặc Vân Hi
lần đầu tiên tại thế giới này…
Phóng thích qua đi, Mặc Vân Hi thở hổn hển vô lực nằm trên giường, tâm lý nghẹn khuất cực kỳ! Đừng hiểu lầm,
thời điểm
Mặc Vân Hi vẫn còn là Ngụy Tử Tiên, hắn mặc dù không tính là một người tùy tiện, nhưng vẫn có du͙© vọиɠ, cũng chưa bao giờ ủy khuất chính mình, cho nên hắn nghẹn khuất tuyệt đối không phải bởi vì áy náy hay cảm giác chịu tội gì. Hắn nghẹn khuất chỉ là bởi vì đi vào thế giới này lần đầu tiên… lại là bởi vì một giấc mộng xuân! Mấu chốt là trong mộng là một người đàn ông! ! ! Điều này làm cho hắn rất khó chấp nhận!
Hắn thừa nhận người đàn ông
kia rất tuấn tú! So với những nam minh tinh hắn từng gặp qua thì suất hơn nhiều! Dáng người cũng tốt lắm, cơ thể cân xứng, tựa hồ ẩn đầy sức bật, còn có cặp chân thon dài
kia… Nga! Shit! Này cùng hắn không
quan hệ! ! ! Đó cũng là đàn ông, ngươi tâm động cái khỉ gì! ! Mặc Vân Hi cắn góc chăn mắng chính mình! Chẳng lẽ bụng đói ăn quàng sao? !
Tắm nước lạnh, mặc quần áo tử tế, đứng ở cửa sổ hứng gió lạnh
sáng sớm, Mặc Vân Hi buồn bực nghĩ: ta đây là làm sao vậy! Tỉnh táo lại hắn rất là buồn bực, không có đạo lý nha, hắn cho dù là làm mộng xuân cũng nên là một
mỹ nữ
D cup gợi cảm chứ, cho dù là động kinh mơ thấy đàn ông
cũng không thể hai ngày liền đều mơ cùng một người, huống hồ so với người đàn ông
kia, hắn rõ ràng là ở phía dưới! Quả thực rất uất ức !
Nga! Từ từ, có lẽ còn không chỉ hai ngày, buổi tối vừa mới trọng sinh tựa hồ cũng đứt quãng mơ thấy gì đó, có lẽ là lúc ấy quá mệt mỏi cho nên mới mơ mơ màng màng ngủ thẳng tới hừng đông! Hiện tại ngẫm lại, bất giác một thân mồ hôi lạnh! Này là sao? Chẳng lẽ…
Hắn nhớ rõ trước kia xem qua một bài báo, trong đó nói một bệnh nhân cấy ghép tim, mỗi lần nhìn thấy người yêu của người quyên tặng trái tim thì tim đều đập nhanh, tâm không tự chủ được mà cảm thấy vừa đau đớn
vừa
ái mộ! Các nhà khoa học cho rằng
các cơ quan của con người
tỷ như trái tim, cũng có công năng ghi chép tình cảm, cho dù đại não tử vong, chỉ cần tâm còn sống thì tình cảm vẫn
tồn tại!
Mặc Vân Hi càng nghĩ càng cảm thấy được da đầu run lên! OMG! Thật sự là như vậy, người ta chính là thay đổi trái tim, mà hắn chính là toàn bộ đều “di dân”! Thượng đế a, ta về sau sẽ không cần mỗi ngày làm loại mộng này đi! Càng nghĩ càng cảm thấy được đây là
trí nhớ còn sót lại
của khối thân thể này, nhất định đúng là vậy !
Ai ~ nhắc tới cái tên “Mặc Vân Hi” này cũng thật là đáng thương, theo như giấc mơ hắn mơ thấy hai ngày nay, “Khối băng nam” kia rõ ràng không đem hắn để vào mắt!
“A ~~ mặc kệ ! Dù sao ta cho dù có
thấy được người đàn ông kia, cũng sẽ không thích thượng hắn ! Mặc Vân Hi trước kia đã chết! Hiện tại ta là Mặc Vân Hi! Quyết định của ta là tuyệt đối! Đúng vậy! Chờ giải quyết được vấn đề kế sinh nhai, nhất định phải đi tìm mỹ nữ giải quyết mới được! !” Hắn cho tới bây giờ chính là một người vô tâm vô phế, tính tình tùy tiện, cho nên mấy suy nghĩ
rối rắm
về tương lai sau này trong chốc lát đã
tự động vứt ra sau đầu.
Mặc Vân Hi lấy mấy quả trái cây màu đỏ trong hộp giữ tươi ra,
cẩn thận gói lại, “Hắc hắc, hôm nay
các ngươi biểu hiện như thế nào! Ta cũng không muốn cùng một đống người vô gia cư
ngủ ở trạm cứu trợ!”
Buổi sáng 8 giờ hiệu thuốc
An Bối mới vừa mở cửa
đã
thấy một người trẻ tuổi quần áo mộc mạc, diện mạo tuấn tú chờ ở trước cửa.
Phục vụ tiểu thư ngày hôm qua tiếp đón Mặc Vân Hi liếc mắt một cái liền nhận ra hắn, tiến đến mỉm cười nói, “Tiên sinh người khỏe, sớm như vậy đã tới rồi nha, là muốn bán dược liệu sao ?”
“Đúng vậy, chỗ này của ta có vài quả trái cây,
hẳn
là dược liệu
nhưng để chắc chắn vẫn
muốn mời
dược sư của tiệm
kiểm tra giúp.” Mặc Vân Hi khiêm tốn có lễ trả lời, hy vọng có thể
cho
đối phương một
cái ấn tượng tốt, về sau nếu phải bán dược liệu thì sẽ dễ dàng hơn một chút, dù sao còn muốn thường xuyên qua lại.
“Tốt, mời ngài trước tới bên kia nghỉ ngơi, tôi đi mời dược sư chấn
tiệm tới.” Phục vụ tiểu thư chỉ cho
Mặc Vân Hi
khu nghỉ ngơi
trong góc
tiệm, sau đó đi vào hậu đường.
Tùy tiện tìm cái bàn ngồi xuống, Mặc Vân Hi không yên lấy
ra một khối hồng quả, nghe nghe: “Ân ~ hẳn
là dược liệu đi, dược tính rất giống cẩu kỷ, công hiệu so với cẩu kỷ còn tốt
hơn một chút…” Bởi vì loại dược liệu này
hắn cũng là chưa thấy qua, cho nên cũng không dám khẳng định đây chính là dược liệu.
Một người đàn ông hơn 40 tuổi mặc áo màu vàng nhạt cùng quần tây, đội phó tơ vàng, đeo kính mắt
hướng
hắn đi tới, “Ngài khỏe, tôi là dược sư chấn tiệm, cũng là chủ quản hậu đường quản lí việc thu mua dược liệu, Dư Văn Thanh.” Tuy rằng đối với cậu thiếu niên
tuổi tác cùng ngoại hình
đều có điểm kinh ngạc, nhưng nam nhân vẫn là lễ phép vươn tay.
“Dư quản lí, ngài khỏe!”
Mặc Vân Hi vì cứ nhìn chằm chằm vào hồng quả mà tự hỏi cho nên đến lúc
nam nhân mở miệng
mới
chú ý tới hắn, vội vàng
đứng lên cùng nam nhân bắt
tay, “Thật sự xin lỗi, không chú ý tới ngài, tôi quá thất lễ.”
“Ha ha ~ mời ngồi, không có gì, không cần câu nệ.” Người
đàn
ông dẫn đầu ngồi xuống, ngữ khí rất hòa nhã. ”Ngài có dược liệu muốn
bán ra phải không? Xin hỏi xưng hô thế nào?” Tuy rằng đối phương nhìn qua còn là một đứa nhỏ, nhưng Dư Văn Thanh được tôi luyện năng lực mỗi ngày nên thái độ rất có chừng mực, ở trong mắt của hắn chỉ có hộ khách, không có phân biệt.
“Đúng vậy, Dư quản lí không cần khách khí như thế, tôi gọi là Mặc Vân Hi, ngài
gọi tôi là
Tiểu Mặc cũng được.” Vừa nói, Mặc Vân Hi một bên đưa
thứ quả màu đỏ kia cho Dư Văn Thanh, “Dư quản lí, tôi có mấy khỏa trái cây, bởi vì chưa thấy qua, cho nên không biết
có
phải là dược liệu hay không, xin
ngài kiểm tra giúp.”
Dư Văn Thanh tiếp nhận trái cây, cẩn thận xem xét, “Ân ~ đây đúng là dược liệu. Là một
loại
dược liệu tương đối thông thường, tên là hồng mạn quả.”
“Hồng mạn quả?” Đây là chủng dược liệu mới? Xuất phát từ tò mò, Mặc Vân Hi vấn đạo, “Dư quản lí, loại trái cây này có phải hay không có
có tác dụng bổ gan
thận, nhuận phổi, nhưng lại có trợ giúp khôi phục thể lực, cũng có chút tác dụng chữa thương?”
Nghe nói như thế, Dư Văn Thanh lần đầu tiên ngẩng đầu thật lòng
quan sát
thiếu niên trước mắt
“Đúng vậy, quả thật có công hiệu này,
cậu
như thế nào biết được?” Đứa nhỏ này không phải mới vừa
rồi
đến hồng mạn quả cũng không biết
sao? Lúc này tại sao lại đối công hiệu của nó hiểu biết như vậy?
“A, ngượng ngùng, tôi ngẫu nhiên ở dã ngoại phát hiện
loại
trái cây này, lúc ấy nếm qua mấy khỏa, cho nên cảm giác được tựa hồ có tác dụng này.” Mặc Vân Hi ngượng ngùng cười cười, hắn cũng không
giỏi diễn kịch cho người ta xem, cái này quá khó rồi.
“Nga? Trái cây kia là do cậu
ở dã ngoại phát hiện ?” Nghi hoặc nhìn thiếu niên
tinh tế tuấn tú, “Không biết cậu cùng người nào trong
dong binh đoàn phát hiện ra vậy?” Thấy thế nào thì đứa nhỏ này cũng không giống như là lính đánh thuê, hơn nữa có thể
nếm qua mấy khỏa liền biết dược hiệu, thật sự là quá khó
tin.
“Dong binh đoàn? Không có, tôi
là một người phát hiện.” Kỳ quái, hắn thoạt nhìn giống lính đánh thuê lắm sao?
Một người? ! Áp chế nghi hoặc, Dư Văn Thanh ở mặt ngoài thoạt nhìn không chút sợ hãi, “Ha ha ~
cậu
thật đúng là rất giỏi a, loại hồng mạn này
bởi vì sinh trưởng
bí mật dưới đá núi,trên thân
che kín gai độc, nếu có
sinh vật lại gần
sẽ bắn ra gai độc, khiến cho cơ thể trở nên trì trệ, thậm chí hít thở không thông. Không biết
cậu
làm sao phát hiện được hồng mạn quả, lại như thế nào hái được?”
“A? Gai độc?” Mặc Vân Hi
nghe Dư Văn Thanh nói mà ra một thân mồ hôi lạnh! Nguy hiểm như vậy sao!
“
Cậu
không biết? Hồng mạn quả này công hiệu ôn hòa,
là thành phần thường có trong
các loại dược vật dinh dưỡng bổ dưỡng, các
loại dược tề khôi phục tinh thần, cho nên nó là dược liệu thường được sử dụng nhất. Tuy rằng cũng giống như
đại đa số dược liệu, tính công kích không cao, nhưng nếu muốn hái
thì hẳn là phải
làm tốt công tác phòng hộ trước.” Dư Văn Thanh ra vẻ thoải mái mà cùng hắn trò chuyện về hồng mạn quả, nhưng một bên trộm
quan sát biểu tình của Mặc Vân Hi, hỏi thăm
nguồn gốc dược liệu thu mua cũng là công việc của hắn.
Phải biết rằng trong tự nhiên
dược liệu phân bố rất rộng, cũng không có quy luật cố định, cho nên khi dong binh đoàn trong quá trình thực thi
nhiệm vụ phát hiện
điểm phân bố cũng là tư liệu thực trân quý. Một ít dong binh đoàn thậm chí còn không muốn để lộ ra
tin tức, nhưng xem đứa bé này, ánh mắt đơn thuần ngây thơ, bất quá Dư Văn Thanh giờ phút này cũng không nắm chắc được điều
gì, xem phản ứng của thiếu niên, hồng mạn quả
hẳn là không phải do chính hắn lấy được mới đúng.
Tính công kích? Dược liệu có tính công kích sao? Càng nghe Dư Văn Thanh giới thiệu, Mặc Vân Hi trong lòng càng cảm thấy không đúng, nhưng hắn cũng không phải ngốc tử, hắn vốn là không phải người nơi này, dược liệu hắn có thể không hiểu, nhưng thường thức không có khả năng không biết, cho nên không thể để cho người khác phát hiện, “A ~ vậy sao, nó không có công kích tôi, thời điểm tôi phát hiện nó đại khái đã chết! Chỉ còn lại có vài quả tươi, tôi thấy coi như mới mẻ, liền hái mang về! Ha ha, chính là như vậy!” Mặc Vân Hi quyết định tốc chiến tốc thắng, “Dư quản lí, này hồng mạn quả, ngài ra giá thế nào?”
Đã chết? Dư Văn Thanh khóe miệng cười đến có điểm mất tự nhiên, không muốn nói cũng phải tìm cái lý do nghe hợp lý chút chứ, xem ra tiểu tử này tuyệt không giống vẻ bề
ngoài tinh khiết thuần lương như vậy a!
“Ha ha ~
cậu bảo tồn
hồng mạn quả rất khá, hơn nữa cũng hoàn toàn
nguyên vẹn,
chiếu theo
tỉ lệ, chúng tôi bình thường
thu mua với giá là 3000 đồng liên bang một khối.” Mắt nhìn Mặc Vân Hi ôm gói to hồng mạn quả, “Cậu
hôm nay
mang đến tổng cộng 6
quả
là 18000 đồng liên bang,
cậu
là lần đầu tiên tới tiệm của chúng tôi, tôi cũng hy vọng về sau nếu cậu có dược liệu gì
thì
có thể
mang
đến nơi này, cho nên tôi
lần này
đưa
cho
cậu
2 vạn đồng liên bang, xem như kết giao bằng hữu thôi!”
Dư Văn Thanh thực thích đứa bé này, không giống như lính đánh thuê, tự giác tài trí hơn người, rất khó giao tiếp, cho nên hắn thu mua cũng thực công đạo, tuy rằng ưu đãi 2000, nhưng hắn trực giác cho rằng đứa nhỏ này về sau còn có thể mang càng nhiều dược liệu tới đây, hơn nữa khẳng định do chính hắn tìm được.
2 vạn! Sáu trái hồng mạn quả mà 2 vạn! Với cái giá này Mặc Vân Hi thật sự thấy rất tốt, ít nhất loại trái cây này so với trứng dị thú thì đáng giá hơn nhiều, hơn nữa bán 1 trái là có thể thuê ba ngày khách điếm ! Hắn hoàn toàn có thể đến ngoài thành trong rừng tìm, việc
này có thể kiếm được nhiều hơn so với đại đa số công tác khác, “Phi thường cảm tạ Dư quản lí, tôi cũng hy vọng về sau có thể thường xuyên hợp tác với bổn tiệm!”
Quá trình làm thủ tục thu mua thực thuận lợi, lễ phép cùng Dư Văn Thanh từ biệt, nhìn tài khoản nhiều ra 2 vạn đồng liên bang, Mặc Vân Hi kích độngchạy về phía khu trang phục ở lầu hai!
Đúng vậy, hắn muốn đi mua một cái qυầи ɭóŧ! Chính là cái qυầи ɭóŧ ngày đó làm cho hắn phi thường yêu thích! Tuy rằng 2 vạn đồng liên bang mới kiếm được đối với một cái qυầи ɭóŧ nho nhỏ giá 2000 mà nói, có điểm thiếu, nhưng Mặc Vân Hi cho rằng hắn tìm được con đường phát tài rồi! Có con đường phát tài này, cuộc sống về sau của hắn nhất định sẽ khá hơn! Cho nên hắn mới không cần tiếp tục ủy khuất chính mình nữa!
______________________
Tác giả có lời muốn nói: cố gắng song càng trung, thân nhóm cấp điểm động lực đi, lăn lộn cầu cất chứa, đánh giá!