Ta Tin Ngươi Tà!

Chương 20: Tới cửa

Nhưng Dận Tự nói cũng có chút đạo lý, hố ai cũng không thể hố chính mình, Ninh Sở Khắc cuối cùng nhặt mấy thứ tinh xảo, nhìn đáng yêu, lại không thất lễ, sau đó gửi thϊếp cho a mã chính mình, hơn nữa còn thoải mái hào phóng nói rõ thời gian tới cửa.

Cha đẻ còn phải hành lễ cho nàng, loại cảm giác này thật sự sảng khoái, Ninh Sở Khắc từ thị giác Dận Đường nhìn lại, a mã nàng một thân chính khí, đại ca nàng dáng vẻ đường đường! Nhìn thật đúng là ra hình ra dáng! Dận Đường cũng chỉ là một a ca đầu trọc, không chịu nổi quan to chính nhị phẩm quỳ lễ, cho nên chỉ chắp tay, nếu không nàng thật sẽ giảm thọ.

Bởi vì trước đó đã gửi thiệp tới, trên dưới phủ Đề Đốc đều có chuẩn bị, biết người ta là tới nhận lỗi, dù trong lòng còn có khó chịu, ít nhất vẫn biểu hiện tương đối khách khí.

Sau một phen chào hỏi, Sùng Lễ mời người vào cửa, Ninh Sở Khắc không chờ hắn mời ngồi, quen cửa quen nẻo theo tới phía sau.

Ở trên địa bàn phủ Đề Đốc này, một ngọn cỏ một gốc cây nàng đều quen thuộc, bởi vì quá quen thuộc, toàn bộ hành trình không cần phân tâm đi thưởng thức cảnh trí trong phủ, ngược lại là không ngừng nhắc nhở bản thân đừng quên thân phận hiện giờ, cần bưng lên cái giá của một vị hoàng a ca.

Ninh Sở Khắc kỳ thật rất tưởng tố khổ với a mã nàng, nhưng tâm lý lại có điều cố kỵ.

Nghĩ dù sao cũng phải gặp vị đang bị tráo đổi với chính mình kia.

Nếu ở trong thân thể nàng chính là Cửu a ca, việc này cần thương lượng với hắn, Ninh Sở Khắc đối với vũ lực và giá trị nhan sắc của bản thân tương đối tự tin, ý tưởng liền có hơi chút đơn giản thô bạo.

Nếu không phải, liền càng phải thận trọng.

Nàng đã thực nỗ lực, Sùng Lễ vẫn từ trên người nàng cảm giác ra sự thân thiết và quen thuộc, có lẽ là ăn ý giữa cha con. Sùng Lễ còn cẩn thận đánh giá, không thấy ra nguyên cớ, chỉ có thể cho rằng là Cửu a ca khiến người thích…… Rốt cuộc gương mặt này của hắn cũng giống như Nghi Phi, thật sự đẹp.

Đoàn người đến trong sảnh ngồi xuống, lại uống nửa chén trà nhỏ, Ninh Sở Khắc mới mở miệng: "Việc hôm qua là bổn a ca không đúng, lúc ấy trong lòng có tâm sự liền không để ý, không nghĩ tới đó là xe ngựa phủ Đề Đốc, càng không nghĩ tới bên trong chở khanh khách của quý phủ."

Sùng Lễ cũng bị nàng làm cho kinh ngạc, lần đầu tiên thấy đàn ông ngồi chéo chân, động tác cầm chén trà của nàng cũng rất kỳ quái, còn có trong lúc lơ đãng hơi hơi giơ ngón út lên, mỗi chi tiết đều thực yểu điệu, trăm triệu không nghĩ tới Cửu a ca lại có bộ dáng như vậy!

Hắn một đường thất thần, căn bản không nghe rõ đối phương nói gì, thẳng đến khi Ninh Sở Khắc hỏi: "Không biết lệnh ái có thương tích gì hay không?"

"Đã khiến Cửu a ca quan tâm, cũng không đáng ngại."

"Ta muốn giáp mặt xin lỗi nàng."

"Việc này……" Sùng Lễ có chút do dự, đầu tiên cần nói là, quý nữ Mãn Châu không có nhiều chú ý như hán nữ, các nàng có thể du hồ, có thể du xuân, có thể cưỡi ngựa bắn tên, gặp ngoại nam cũng không sao, chỉ cần không phải lén ở chung một chỗ. Đây còn là ở trong phủ nhà mình, Sùng Lễ tự nhiên không phải lo lắng danh dự của con gái, hắn tổng cảm thấy lấy thân phận của Cửu a ca chủ động tới cửa nhận lỗi vậy sau lưng nhất định có ẩn tình, lại nghe nói hắn muốn gặp mặt con gái nhà mình, làm a mã có thể không sinh ra phòng bị sao?