Nhân Xà (Người Rắn)

Chương 8: Giao phối (H)

Trong nháy mắt Nhân Xà xoay người, Lục Nguyên sử dụng cả chân lẫn tay, thất tha thất thểu bò dậy, chuẩn thời cơ chạy tới cửa hang cách đó không xa. Đáng tiếc còn chưa chạy được mấy bước, mắt cá chân phải đã bị đuôi rắn lạnh lẽo cuốn chặt.

"A!!"

Đuôi rắn gắt gao quấn lấy cô, dùng chút lực khiến cô bị nâng bay lên không trung, khoảng cách cao chừng mấy mét, sau đó thình lình rút lui. Lục Nguyên thét chói tai, rơi thẳng xuống hồ nước.

Tương tự như hôm trước rơi xuống biển, cô cũng không có phòng bị mà bị sặc nước đến choáng váng. Có vẻ là chơi đủ rồi, Nhân Xà đang di chuyển xung quanh cô dừng lại, mười ngón thon dài vớt cô lên, ôm vào l*иg ngực trần trụi.

"Nguyên ~"

Lần này tiếng nói của hắn đặc biệt nhẹ nhàng, trong mắt xanh thẳm còn cất giấu ý cười. Ngón trỏ vén tóc ướt trên mặt Lục Nguyên ra, nhẹ nhàng hôn một cái lên mí mắt nhắm chặt khẽ run.

"Khụ khụ!"

Lục Nguyên nghiêng đầu muốn né tránh, lại phát hiện toàn thân không còn sức lực nào. Nước hồ xộc vào mũi, gần như vào trong phổi khiến cô bị sặc, khó chịu đến nỗi chỉ muốn phun. Đáng chết Nhân Xà này lại bắt lấy cô không bỏ, nụ hôn càng lúc càng đi xuống dưới.

Lưỡi rắn cực nóng, từng chút một liếʍ qua mặt mày cô, lướt qua gương mặt trắng bệch, cuối cùng dừng lại trên môi anh đào, chậm rãi, uyển chuyển mà hôn.

Nụ hôn kí©ɧ ŧɧí©ɧ như vậy dọa Lục Nguyên khóc, cô liều mạng chịu đựng ho khan trong cổ họng, chỉ sợ một khi mở miệng, lưỡi rắn đáng sợ kia sẽ chui vào. Lần trước cô bị hắn hôn đến nỗi môi sưng vù, hiện giờ vẫn còn đau.

Hình như hắn cũng không vội, bàn tay bắt đầu lên xuống trên tấm lưng nhỏ gầy như trêu đùa, nhẹ nhàng vẽ vòng tròn ở vùng eo mẫn cảm. Lục Nguyên nhất thời không nhịn được, môi đỏ cắn chặt rên lên một tiếng khẽ khàng.

"Ưm~"

Nhân Xà cười, rút lưỡi rắn về, liếʍ liếʍ cánh môi chính mình. Đôi môi mỏng dính gợi cảm kề sát Lục Nguyên, chậm rãi liếʍ cắn, ngẫu nhiên sẽ đảo lưỡi rắn qua khớp hàm nhắm chặt của cô, kí©ɧ ŧɧí©ɧ cô vốn không có kinh nghiệm yêu đương phải run rẩy.

Bỗng nhiên, tay hắn men theo eo cô chìm vào trong nước, hung hăng nhéo lấy bờ mông vểnh cong của thiếu nữ. Lần này, Lục Nguyên lập tức sợ hãi kêu lên một tiếng.

"A! Anh... Ưm!"

Hắn thừa cơ xông vào trong miệng cô, lần thứ hai đòi lấy thơm ngọt khiến hắn điên cuồng. Lưỡi rắn thô dài chiếm cứ toàn bộ khoang miệng Lục Nguyên, trong lúc cô mãnh liệt giãy giụa, lưỡi rắn gắt gao dây dưa với lưỡi mềm của cô, tỏa ra một mùi hương nồng nàn, bắt cô phải nuốt xuống nước bọt của hắn.

"Ực ực ~"

Quá nhiều nước bọt chảy vào cổ họng, cô ngửa đầu phát ra một tiếng vang, âm thanh nuốt vào như vậy không thể nghi ngờ là xấu hổ. Lục Nguyên dần dần đỏ mặt, tay nhỏ đuổi đánh Nhân Xà càng thêm mạnh mẽ.

"Thả... ra!"

Váy ngủ tơ tằm đơn bạc đã lênh đênh trên mặt nước, Nhân Xà từ trong miệng Lục Nguyên sắp hít thở không thông rời khỏi, sau đó dời nụ hôn nồng nhiệt về phía cổ, thậm chí xuống ngực.

"Không cần! A ~ đừng cắn, đau quá!"

Lưỡi rắn thình lình quấn quanh trên ngực trái của cô, chiếu cố bầu ngực hồng nhạt vểnh cao, cuối cùng còn dùng môi răng ngậm lấy đầṳ ѵú hồng nhạt khẽ cắn. Lục Nguyên theo bản năng nâng eo, lại càng thêm đưa vυ' vào trong miệng hắn. Thật sự chịu không nổi, cô nắm lấy mái tóc đen dài của hắn, muốn kéo cái đầu đang chôn trên ngực mình ra.

"A a ~ chớ có sờ nơi đó, xin anh, đừng sờ!"

Tiếng khóc của Lục Nguyên đột nhiên thê thảm, bởi vì bàn tay chìm trong nước của Nhân Xà đã dời từ trên mông ra phía trước, cách qυầи ɭóŧ tơ tằm, từng chút một vuốt ve tiểu huyệt.

Huyệt khẩu thỉnh thoảng bị chọc nhẹ, âm đế cũng bị gảy gảy kɧıêυ ҡɧí©ɧ. Lục Nguyên không thể chống cự kí©ɧ ŧɧí©ɧ, không bao lâu dưới thân liền cảm thấy nóng ngứa quỷ dị, đó là một loại cảm giác khiến cô xúc động sợ hãi.

Trong miệng mũi, mùi thơm lạ lùng mới vừa rồi bị Nhân Xà đút vào lại dậy lên. Mùi hương này dần dần làm thần trí Lục Nguyên mơ hồ, tay nhỏ ngăn cản Nhân Xà rất nhiều lần vô lực hạ xuống, giữa hai chân càng ngày càng xúc động khô nóng. Cô theo bản năng nhẹ vặn vòng eo, đem chân quấn quanh eo Nhân Xà thô tráng.

"Anh... Anh cho tôi... uống cái gì..."

Nóng quá! Cả người Lục Nguyên đều nóng đến khó chịu, mặt đỏ lên, con ngươi đong đầy nước mắt. Lúc thì mê mang, khi thì thanh tỉnh, mùi thơm lạ lùng kia càng nồng trong miệng mũi, cô không kịp hô hấp nên đành thở dốc, hút vào mấy ngụm khí.

"Là thứ có thể giúp em vui sướиɠ, đừng sợ, ta sẽ cho em một đêm thật tốt đẹp."

Nhân Xà thình lình mở miệng nói chuyện, giọng của hắn mát lạnh dễ nghe, một tràng tiếng Trung xuất khẩu không hề lắp bắp. Hắn ôm Lục Nguyên nhu nhược vào trong lòng, cười cười hôn cái trán lấm tấm mồ hôi mỏng của cô.

Tính xà vốn da^ʍ, mà nước bọt của bọn họ sinh ra đã có sẵn tác dụng kí©ɧ ŧìиɧ, có thể làm con cái nháy mắt trụy lạc. Do đó tại thời điểm giao phối, hai bên đều có thể đạt được vui sướиɠ cao trào.

Vào thời kỳ động dục Angus gặp Lục Nguyên, ánh mắt đầu tiên hắn đã lựa chọn cô làm đối tượng giao phối của mình. Hắn gấp không chờ nổi muốn đem tinh dịnh chứa đựng đã lâu bắn hết vào tử ©υиɠ của cô, hắn tin tưởng, cô sẽ vì hắn sinh hạ một đàn con khỏe mạnh.

Đem thiếu nữ đã động tình đến mất đi thần trí đặt bên rìa hồ, hắn dịu dàng cởi ra váy ngủ hồng nhạt che đậy thân thể cô. Dưới ánh sáng, thân thể mềm mại lỏa lồ vô cùng ngây ngô hoàn mỹ, xinh đẹp không giống Nhân Xà cái, đặc biệt là sau khi rút đi qυầи ɭóŧ, nơi riêng tư thần bí giữa hai chân cô càng làm Angus thất thần.

"Ưm ~"

Ngón cái của hắn xoa thành vòng tròn trên môi thịt, còn ngón trỏ tiến vào mị huyệt. Lục Nguyên nâng hai chân, nhắm mắt lại, cầm lòng không đậu rên khẽ một tiếng, dù sao hoa huyệt chật hẹp khô nóng vẫn là lần đầu tiên bị dị vật xâm nhập.

Nhân Xà dừng lại một chút, cảm thụ thịt non bao bọc lấy ngón tay thật sự thoải mái. Hắn tiếp tục đưa vào bên trong, gian nan đẩy ra hoa thịt mềm mại.

"Đau..."

Dâʍ đa͙σ hơi đau đớn, Lục Nguyên đã bị tìиɧ ɖu͙© chiếm cứ đầu óc. Cô mê mang hé mắt, không biết làm sao cắn ngón tay, khép lại hai chân, mà ngón tay dài kia liền nhẹ nhàng ma xát.

Angus thần kỳ phát hiện, theo mỗi một động tác của Lục Nguyên, huyệt thịt ngậm lấy hắn càng thêm khẩn chặt, sâu trong tiểu huyệt tựa hồ có ma lực đem ngón tay từng chút một hút vào tận cùng bên trong.

Chờ hắn rút ngón tay ra lần nữa, trên ngón trỏ đã bọc một lớp chất lỏng trong suốt. Hắn tò mò tách hai chân của Lục Nguyên, hoa huyệt đã khép lại cũng ướŧ áŧ như vậy.

"Đây là dâʍ ɖị©ɧ như lời họ nói sao?"

Từ mật nước động tình của thiếu nữ, hắn kéo ra một sợi chỉ bạc, ngậm vào miệng, không thấy có mùi lạ gì, cũng không tanh tưởi, thậm chí còn thơm ngọt nói không nên lời, hắn lại càng say đắm.

"Tôi muốn... Tôi muốn... Ngứa quá ~"

Bởi vì đây là lần đầu giao phối, Angus không biết nên đút cho Lục Nguyên quá nhiều nước bọt, làm cô giống như trúng phải thuốc kí©ɧ ɖụ© cực mạnh, mất đi thần trí mà quyến rũ uốn éo, muốn tìm kiếm thứ ban cho an ủi, rồi lại đơn thuần nói không nên lời.

Quá khó chịu, Lục Nguyên tự mình đặt ngón tay ở nơi riêng tư, xoa ấn, nháy mắt kí©ɧ ŧɧí©ɧ Angus hít thở không xong. Nhìn ngón tay trắng nõn của thiếu nữ rất nhiều lần xém cắm vào tiểu huyệt, đồng tử xanh thẳm của hắn đã chuyển sang sắc xanh như mực.

"Em cũng da^ʍ thật..."

Cúi người nhéo nhéo hai vυ' run rẩy của Lục Nguyên, hắn kéo ra tay nhỏ tự an ủi của cô, thay thế bằng bàn tay to của chính mình.

-------------------

Tác giả: Vì NP hay 1vs1 mà đầu đau quá, có vậy mà mọi người cũng bỏ rơi tui dễ dàng như vậy. Quá đau lòng, tui vẫn tôn sùng 1vs1 tới cùng mà, đừng bỏ tui ~