Quý Văn thuần thục cởi bỏ thắt lưng của anh, bàn tay từ từ hạ xuống, kéo khoá quần tây của anh. Sờ đến côn ŧᏂịŧ đang nhô lên muốn được giải phóng, bàn tay nhỏ nhắn của cô vuốt ve trấn an nó.
Người đàn ông đã sớm không thể nhịn được, du͙© vọиɠ mãnh liệt, đem váy của kéo xuống lộ ra qυầи ɭóŧ. Ngón tay nhanh chóng xoa nắn mật huyệt ướŧ áŧ, Quý Văn đã sớm động tình, bị anh xoa nắn một hồi, liên tục chảy nước.
Thân thể khó chịu uốn éo, khẽ nỉ non bên tai anh: “Vào đi ông xã~” Đầu lưỡi liếʍ qua tai anh, hơi thở ấm áp phả vào tai anh.
Phó Thần An nắm lấy eo cô, Quý Văn phối hợp vuốt ve côn ŧᏂịŧ căng trướng của anh. Đột nhiên côn ŧᏂịŧ to lớn “phụt” một tiếng cắm hoàn toàn vào trong tiểu huyệt cô, dâʍ ɖị©ɧ chảy ra khỏi mật huyệt.
“A!” Hai người sảng khoái đồng thời kêu một tiếng, sau đó ôm chặt lấy nhau. Anh cứ như vậy cắm côn ŧᏂịŧ vào chỗ sâu nhất trong cơ thể cô. Bàn tay to nhẹ nhàng cởi dây buộc tóc của cô xuống, tay dừng ở phía sau lưng cô, vuốt ve từng tấc da thịt trắng nõn, trơn mềm.
“Bà xã, cảm ơn em vì vẫn còn muốn anh, anh yêu em.” Giọng nói người đàn ông trầm thấp, hơi khàn khàn. Trong đêm mùa hạ an tĩnh chỉ có tiếng thở dốc của hai người họ.
Quý Văn nhìn đôi mắt đầy thâm tình của anh, trong mắt nổi lên chút ghen tuông, đôi mắt xinh đẹp của cô trong phút chốc nổi lên một tầng hơi nước: “Em cũng yêu ông xã~” Giọng nói nghẹ ngào, cô sợ nói thêm câu nữa thì nước mắt sẽ không khống chế được mà rơi xuống.
Cô gắt gao quấn lấy môi anh, đầu lưỡi nhanh trong xâm nhập vào, mυ'ŧ lấy lưỡi anh. Quý Văn dịu dàng liếʍ môi Phó Thần An, giống như đang ăn kẹo mυ'ŧ, đầu lưỡi cong lên liếʍ lấy môi anh, khi thì đảo qua hàm răng, khi thì liếʍ cánh môi trên, khi lại liếʍ xuống môi dưới.
Cô đá rơi đôi giày cao gót sang một bên, đặt hai chân lên ghế, dùng lực tự thân vận động lên xuống. Mật huyệt rất ngứa, Quý Văn không ngừng tăng tốc để côn ŧᏂịŧ đi vào sâu hơn. Cái mông kiều nộn lên xuống khiến côn ŧᏂịŧ nóng dần lên, chọc vào điểm mẫn cảm.
Tiểu huyệt phấn nộn ướt dầm dề, được côn ŧᏂịŧ đỏ tím cắm vào, ra vào liên tục. Nhưng không được bao lâu Quý Văn đã cảm thấy mệt mỏi.
“Ông xã~ Anh tới đi.” Giọng nói yêu kiều, bàn tay nhỏ du tẩu trước ngực người đàn ông, nhéo hạt đậu nhỏ cứng rắn của anh, móng tay ấn mạnh.
Phó Thần An hít hà một hơi, bàn tay to lớn xoa nắn ngực cô: “Tiểu yêu tinh nhanh như vậy liền không chịu được?” Phó Thần An nở nụ cười cưng chiều.
Nhanh chóng vòng tay qua eo, nắm chặt hông cô bắt đầu tăng tốc, dùng sức ra vào ở tiểu huyệt. Dường như còn cảm thấy chưa đủ, anh bắt lấy bờ mông của nắn bóp rồi sờ xuống đùi, đem hai chân cô mở rộng, côn ŧᏂịŧ cứng rắn luân động mạnh mẽ. Cắm vào càng thêm sâu, có chút tàn nhẫn.
Quý Văn ngửa đầu, cần cổ trắng nõn nâng lên tạo một độ cong quyết rũ, đôi môi đỏ mọng ướŧ áŧ khẽ nỉ non, nức nở vài tiếng.
Cô cảm thấy tiểu huyệt của mình đang bị một cây thịt thô to nóng bỏng xé rách, mỗi khi đâm vào đều đi sâu thêm một bước, như muốn hoà cơ thể của cô vào làm một với anh vậy.
Cô bị đâm đến mơ màng nhưng thân thể lại tê dại, sảng khoái. Hai chân tự nhiên quấn lên hông anh, cực kỳ giống phần rẽ đang cuốn lấy thân cây cổ thụ bên kia, cô gắt gao quấn chặt lấy anh, sợ côn ŧᏂịŧ bỗng nhiên rời đi.
“Ưm…ưm, ông xã, em còn muốn, nhiều nữa, a~” Quý Văn quấn chặt lấy anh, côn ŧᏂịŧ bị tiểu huyệt hút chặt không buông.
“Bảo bối ngoan, thả lỏng một chút để anh đi vào.” Phó Thần An bị người phụ nữ quấn chặt lấy có chút tê, kìm lại ý định muốn bắn, kiên nhẫn dỗ dành. Nhiều ngày chưa ăn thịt nhưng bị cô lăn lộn như vậy, anh vẫn không chịu nổi.
Duỗi tay sờ xuống nơi hai người giao hợp, chất lỏng dày đặc. Một tay Phó Thàn An nhẹ nhàng xoa bóp viên trân châu nhỏ bên trong tiểu huyệt, tay khác sờ từ dưới váy của cô lên trên, đẩy cao áo ngực cô lên một lần nữa, nắm lấy bầu vυ' mà xoa bóp. Anh kɧıêυ ҡɧí©ɧ núʍ ѵú mẫn cảm của cô, vừa xoa vừa niết, còn chơi xấu ấn đầṳ ѵú xuống, hai ngón tay âu yếm xoa tròn quanh đầṳ ѵú.
“A, đừng như vậy mà.” Cả người Quý Văn tê dại, mất hết sức lực. Tiểu huyệt bị côn ŧᏂịŧ cắm sưng, âm đế mẫn cảm còn bị anh đùa bỡn, bầu vυ' lớn cũng bị người đàn ông xoa bóp đầy kỹ xảo.
Sắc mặt Quý Văn ửng hồng, hai mắt mơ hồ, có một tầng nước: “Tiếp tục đi ông xã, nhanh lên~ làm em!” Tuy loại triền miên này của anh mang đến cho cô nhiều kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt, nhưng Quý Văn trước sau vẫn thích cách anh hung hăng đâm sâu vào cơ thể cô, khiến cô cảm nhận được sự tồn tại chân thật nhất của mình.
“Tiểu da^ʍ phụ đói khát thế cơ à, xem ra làm ít quá khiến tiểu huyệt chưa hài lòng.” Phút chốc du͙© vọиɠ nơi đáy mắt của Phó Thần An càng mãnh liệt, anh véo vào eo cô, hung hăng đâm vào. Nhấc hông, mạnh mẽ đâm vào, mỗi lần đều đâm vào nơi sâu nhất, cắn nuốt toàn bộ côn ŧᏂịŧ, anh ước gì nhét được hai viên tinh hoàn vào tiểu huyệt của cô luôn.