Editor: Mei
"Tổng giám đốc, cơm trưa của anh!" Quý Văn xách túi đựng hộp cơm tiến vào, đặt trên mặt bàn bên cạnh sô pha.
"Của cô đâu?"
"Ở bên ngoài!" Quý Văn vẻ mặt nghi hoặc.
"Lấy vào!" Ngữ khí lạnh băng không cho kháng cự.
"A ~"
Nghiêng mắt quan sát sắc mặt anh không chút biểu tình, cây xanh non kia trong lòng Quý Văn tựa hồ cao thêm một chút. Ít nhất.... anh nguyện ý cùng cô ăn cơm trưa, không phải sao?
Phó Thần An rửa sạch tay, mở ra nắp hộp, ánh mắt ngẩn ra. Nghiêng đầu nhìn cô gái bên cạnh, cô nàng bị cay nước mắt đều chảy ra.
"Không thích ăn sao?"
Quý Văn vội vàng đi lấy cốc nước lọc. Cô nhớ rõ anh khẩu vị mặn, hơn nữa đặc biệt thích ăn cá. Cho nên gọi cho anh cá hấp hoa quế, còn có thịt xào, đều là món trước kia anh thích ăn a.
Con ngươi thâm thúy liếc qua, nhàn nhạt mở miệng:
"Thích!"
Sau đó cầm lấy chiếc đũa, thong thả ung dung gắp thịt bụng cá bỏ vào miệng, chậm rãi nhai nuốt.
Quý Văn trước kia đặc biệt thích ăn cay, các loại món ăn có vị cay cô đều thích, nhưng Phó Thần An không thích. Theo anh lâu rồi về sau, khẩu vị cũng thành mặn . Nhưng mà mấy năm nay chỉ có một mình, ngược lại là càng không thể ăn cay. Mới vừa ăn chút cay cô đã sặc muốn chết, chỉ có thể liều mạng uống nước.
Mới vừa nuốt miếng cơm, đang muốn gắp đồ ăn, phát hiện... Người đàn ông kia thế nhưng đem gà sốt ớt đỏ tươi của cô ném vào thùng rác!!!
Tổng giám đốc, đó là thức ăn duy nhất của cô a, chẳng lẽ muốn cô ăn cơm trắng sâo??? Quý Văn vốn vì cay mà đỏ ửng mặt bây giờ vì tức giận mà mặt càng đỏ lên một tầng.
"Ăn!"
Quý Văn nhìn Phó Thần An đem đồ ăn của hắn đặt ra giữa bàn. Hừ! Anh còn có chút lương tâm ~
Không chút khách khí giơ đũa lên, hướng sườn xào chua ngọt xuống tay. Ân... Quả nhiên là so với gà cay thì ăn ngon hơn nhiều. Xem ra là sở thích một khi thay đổi, liền thành thói quen.
Bữa trưa trầm mặc nhưng không đến mức xấu hổ qua đi, Quý Văn thu dọn mặt bàn. Liếc mắt đã thấy Phó Thần An đi về phòng nghỉ liền mở miệng: "Tổng giám đốc, không quấy rầy anh nghỉ ngơi!" Xoay người rời đi.
"Lại đây!" Tiếng nói thuần hậu ôn lương, không biết có phải là bởi vì ăn no, tâm tình cũng cao hứng hơn chút, Quý Văn thấy được người đàn ông này giữa mày hơi mang ý cười.
Quý Văn theo lời đi đến gần anh, trên cao nhìn xuống người đàn ông ngồi trên giường tay chống sau người. Áo sơ mi màu lam nhạt đã bị cởi ra máy cúc trên, lộ ra xương quai xanh trắng nõn.
"Ngồi ~"
Đối với người đàn ông lúc lạnh lúc nóng này, Quý Văn đột nhiên có điểm không thích ứng. Vì muốn bắt lấy toàn bộ anh, Quý Văn bỗng nhiên giơ lên nụ cười quyến rũ, ngồi ở mép giường.
"Chỗ này!" Ngón tay thon dài nhịp nhịp gõ gõ quần tây đen trên đùi mình.
Hừ ~ tên thích ra vẻ, Quý Văn đột nhiên tỉnh ngộ, người đàn ông này..... Vẫn là bộ dáng trước kia. Chẳng qua.... Xem ra là vẫn để ý cô năm đó đòi chia tay cùng đi không từ biệt, buồn bực trong lòng. Ân.... Thật là quá đáng yêu rồi!
Cái mông đẫy đà mềm mại ngồi xuống đùi anh mạnh mẽ hữu lực, quyến rũ cười khẽ, duỗi tay ôm lấy cổ anh. Ngón tay nhu bạch ở hắn trước ngực vẽ vòng vòng, "Phó tổng, sau bữa ăn có muốn ăn điểm tâm ngọt?" Đột nhiên áp sát tai anh, đầu lưỡi như có như không đảo qua vành tai mượt mà.
"Giúp tôi cởϊ qυầи áo!" Âm thanh rắn chắc khuôn mặt tuấn tú, ngữ khí như quân vương.
"Được, tổng tài đại nhân!" Quyến rũ cười khẽ, ngón tay trắng nõn mượt mà cởi bỏ từng nút cúc áo sơ mi. Đôi tay leo lên bả vai rắn chắc, theo đó cởi bỏ áo sơ mi, tùy ý ném sang góc bên kia.
Tay nhỏ vuốt ve hai hạt thù du đỏ thắm trước ngực, a ~ nhanh như vậy liền ngạnh trướng.
"Tiếp tục cởi!" Phó Thần An cúi đầu nhìn ở hắn trước ngực loạn đốt lửa tay nhỏ, hầu kết lăn lộn lợi hại. Bàn tay to chậm rãi xoa nữ nhân eo thon, không biết nặng nhẹ vuốt ve.
"Ngô ~" nghe được tiếng kêu rên từ đỉnh đầu truyền đến, tốc độ đầu lưỡi trong miệng quấy lấy viên đậu nành càng nhanh. Tay nhỏ sờ đến dây lưng, 【 răng rắc 】 nhanh nhẹn cởi bỏ dây lưng, kéo khóa kéo quần tây.
"Làm phiền tổng tài đại nhân nằm xuống đi ~" Quý Văn yêu mị, một phen đẩy anh. Phó Thần An thuận thế nằm xuống, nhìn người phụ nữ quỳ gối bên cạnh.
Sớm đã ngựa quen đường cũ, Quý Văn vài giây liền đem quần áo anh lột sạch,cả qυầи ɭóŧ đều không dư thừa.
Hai người trên giường, một người toàn thân trần trụi, người bên cạnh áo sơ mi tơ tằm cùng váy ngắn bao mông hoàn hảo không tổn hao gì.
Khóe miệng Quý Văn dâng lên ý cười như hồ ly nhỏ, cúi người hôn môi cánh môi anh, một đầu tóc đen buông xuống xõa trên giường trắng. Bốn môi chạm nhau, môi lưỡi triền miên, trằn trọc mυ'ŧ vào. Như người đi bộ trên sa mạc, sắp khát đến cùng kiệt. Bỗng thấy phía trước có một hồ nước, kích động chạy tới, liều mạng hấp thụ, từng ngụm từng ngụm như gặp được nước cứu mạng.
Với Phó Thần An mà nói, người phụ nữ này chính là một cái xương sườn trên người anh, thiếu cô, mỗi đêm đều đau nhức lợi hại.
Hai người hôn đến kịch liệt, hai đầu lưỡi mềm mại gắt gao truy đuổi, ngươi công ta thủ. Giống hai cá nhỏ ở trong miệng thơm chơi đùa.
Hôn hồi lâu, lâu đến cánh môi mềm bị hôn tới sưng đỏ. Phó Thần An rốt cuộc buông cánh môi kiều nộn ra, dao động xuống cần cổ, bàn tay to cách váy ngắn, dùng sức xoa cái mông đầy đặn.
"Cởϊ qυầи áo ~" Giọng anh nghẹn ngào mị hoặc thanh âm tê dại từ bên cổ truyền đến.
"A ~ đừng mυ'ŧ mạnh như vậy!" Cổ cô rất mẫn cảm, thoáng dùng sức liền sẽ lưu lại dấu vết, lần trước còn chưa có hoàn toàn tiêu xuống đâu. Quý Văn ngửa đầu, mắt hạnh mê ly, tay nhỏ run run nhè nhẹ, cởi bỏ cúc áo áo sơ mi, Cởi bỏ nút thắt áo ngực, vυ' lớn thoát đi trói buộc một đôi đại bạch thỏ lập tức nhảy ra. Hai viên anh đào phấn hồng theo động tác cúi người của chủ nhân, nhẹ nhàng cọ sát lên ngực đàn ông rắn chắc.
Đôi mắt sâu mang tia nguy hiểm nhìn chằm chằm bộ ngực sữa buông xuống trước mắt. Bàn tay to véo bên hông cô, hai bầu vυ' nháy mắt dừng ở bên môi anh. Anh cực kì thích bộ ngực này của Quý Văn, vừa lớn vừa mềm.
Há mồm mυ'ŧ vào một bên núʍ ѵú, một tay kia "roẹt" một tiếng đem váy ngắn thô lỗ kéo xuống, cùng cả qυầи ɭóŧ cùng nhau ném xuống đất, bàn tay to phủ lên hoa huyệt mềm khít, nhéo nhẹ.
Phó Thần An tấm tắc hút ngực, thực nhanh đã đem tiểu anh đào trên ngực tuyết trắng mềm mại hút đến hồng lại ngạnh. Đầu lưỡi đảo xung quanh tiểu anh đào nhanh chóng đánh vòng, khi thì dùng đầu lưỡi đem nó hung hăng ấn áp lún vào nhũ thịt, sau đó lại thật mạnh hút kéo ra.
"Ngô ~ hút thật thích a...." Quý Văn nhắm hai mắt hưởng thụ, tay nhỏ cầm lòng không được mềm nhẹ xoa bóp một bên vυ' bị vắng vẻ.
"Bên kia cũng muốn ~" âm thanh tinh tế khẽ ngâm, mang theo nồng đậm tìиɧ ɖu͙©. Quý Văn nâng một bên vυ' lớn bị tịch mịch khó nhịn, đưa đến bên miệng anh.
Người đàn ông cười khẽ "Yêu tinh ~" há mồm ngoạm lấy bên vυ' kia, miệng há lớn nuốt lấy nhũ thịt, bàn tay to mềm nhẹ vuốt ve bên núʍ ѵú vừa được hút qua.
Miệng dùng sức bú ʍúŧ vυ' trắng trơn mềm, không ngừng hút sâu vào trong khoang miệng, đến khi núʍ ѵú cứng rắn chạm đến yết hầu mới bỏ qua.
"Ân a..... Thật thoải mái..... A...." Quý Văn được hầu hạ thoải mái mà thanh lãng kêu, gắt gao ôm lấy đầu anh.
_______________________
Trả nè :))) Phục mình thật hahahaaaa
Dù chưa đủ 500 vote, chỉ là cớ câu giờ, vẫn hơi buồn nha, hiccc~
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~