Editor: Mei
Phó Thần An cúi đầu nhìn cô gái ở giữa hai chân mình, một đầu tóc đen bị vén sang một bên, lộ ra cần cổ nữ tính duyên dáng. Lông mi nhỏ dài, đậm nét như hai cây quạt nhỏ, theo động tác chủ nhân mà phe phẩy.
Tay nhỏ một bên đỡ gốc rễ côn ŧᏂịŧ, cái miệng nhỏ liếʍ láp, mυ'ŧ vào thân gậy cùng đỉnh như cây dù. Một cái tay khác vuốt ve hai viên tinh hoàn.
Quý Văn vươn đầu lưỡi liếʍ côn ŧᏂịŧ anh, đi vào qυყ đầυ, cố ý liếʍ mυ'ŧ ra tiếng nước "Chậc chậc chậc". Ngước mắt hướng lên, nhìn sắc mặt người đàn ông dần dần nhiễm tìиɧ ɖu͙©, bên tai không ngừng tăng thêm tiếng thở dốc.
Cô rõ ràng cảm nhận được côn ŧᏂịŧ trong miệng không ngừng kích động, hưng phấn trở nên lớn hơn, qυყ đầυ thực mau phun ra chất lỏng. Quý Văn dùng đầu lưỡi mềm mại từng chút liếʍ sạch, sau đó đột nhiên dùng sức mυ'ŧ vào mã mắt chỗ mẫn cảm nhất.
"Hư!" Phó Thần An hít hà một hơi, cô gái này... Thật muốn mạng anh ~
Quý Văn như nghe được phản ứng của anh, mắt hạnh ý cười dần dần dày. Trực tiếp quỳ gối xuống thảm, đỡ côn ŧᏂịŧ vừa to vừa cứng khó có thể nuốt vào, há to miệng. Ngậm vào gậy thịt, cô chỉ nghĩ hầu hạ anh thật tốt, thỏa mãn anh, vừa mới ra vào vài lần. Cô cảm nhận được bảo bối trong cái miệng nhỏ run rẩy, kích cỡ tựa hồ lại lớn hơn vài phần.
Cô quyến rũ vặn vẹo thân mình, càng bán mạng phun ra nuốt vào, tốc độ không ngừng nhanh hơn.
Phó Thần An tế bào cả người mãnh liệt kêu gào, dươиɠ ѵậŧ càng cương cứng càng sảng khoái. Bị khẩn trí ấm áp bao vây lấy, nhanh chóng phun ra nuốt vào, anh cảm giác thân thể sắp nổ tung.
Bỗng chốc duỗi tay ấn trụ cái gáy cô, một tay chống sô pha. Mông rắn chắc hữu lực nhanh chóng đĩnh động, dươиɠ ѵậŧ thô dài liều mạng hướng yết hầu chỗ sâu nhất mà va chạm.
Quý Văn bị hắn thình lình thô bạo đâm vào chỉ có thể phát ra thanh âm "Ô ô ô ~". Khóe miệng không ngừng chảy ra nước bọt, nhỏ giọt trên đỉnh tuyết trắng trước ngực.
Đại tinh hoàn theo va chạm không ngừng chụp đánh ở phần cổ mẫn cảm của cô, phát ra âm thanh "Bạch bạch bạch" dâʍ đãиɠ.
Thời điểm Quý Văn cảm thấy yết hầu sắp bị thao lạn, đột nhiên nghe được đỉnh đầu truyền đến âm thanh thô suyễn "Ân ngạch....."
Sau đó côn ŧᏂịŧ trong miệng bỗng nhiên hữu lực phụt ra chất lỏng trắng đυ.c đặc sệt, từng đợt mãnh liệt phun trong miệng. Rất nhiều tϊиɧ ɖϊ©h͙ trực tiếp bắn vào yết hầu, cái miệng nhỏ đều là dịch tanh mặn sền sệt.
Rốt cuộc, Phó Thần An thả lỏng bàn tay ấn trụ gáy cô, lưu luyến đem côn ŧᏂịŧ từ trong miệng cô rút ra. Nùng bạch tϊиɧ ɖϊ©h͙ theo động tác của anh mà chảy ra ngoài.
Quý Văn ngẩng đầu nhìn người đàn ông híp mắt hưởng thụ sau khi bắn tinh. Cô nuốt vào một miệng đầy ngập tϊиɧ ɖϊ©h͙, đầu lưỡi tình sắc mị hoặc đảo qua khóe miệng còn lưu lại chất lỏng.
Sau đó cúi đầu, đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ còn dính trên côn ŧᏂịŧ đã mềm xuống, từng chút liếʍ láp sạch sẽ.
Trước kia, khi mới xảy ra quan hệ Quý Văn cảm thấy thứ này thực bẩn, chính là không muốn giúp anh liếʍ. Sau lại bị người này dụ hoặc, dạy dỗ. Không chỉ có thích ăn côn ŧᏂịŧ anh, lại còn thích nuốt tϊиɧ ɖϊ©h͙ anh nữa.
Đem người đàn ông này hầu hạ thoải mái, Quý Văn xoắn thân mình chậm rãi đứng dậy. Làm trò trước mặt hắn, vòng tay ra sau, "Xoẹt" một tiếng, kéo khóa váy xuống. Sau đó duỗi tay đem váy ngắn đỏ rực tuột xuống, cả người nháy mắt trần trụi, chỉ còn lại miếng dán ngực cùng qυầи ɭóŧ chữ T.
Hai miếng dán ngực hồng nhạt bao vây đè ép vυ' lớn tuyết trắng mềm mại, khi chủ nhân phóng thích, "Ba" một tiếng nhảy bắn ra, kiêu ngạo đứng thẳng, thịt nhũ tuyết trắng hồng một mảnh, sớm đã ngạnh sưng lên.
Mới vừa tiết qua, Phó Thần An lúc này giống quân vương ngồi liệt trên sô pha, mắt đen thâm thúy nhìn chằm chằm con mồi trước mắt. Ánh mắt kia tràn ngập dày đặc tìиɧ ɖu͙©, nhưng lại lười biếng, không có hung hăng phác gục con mồi mỹ vị mê người. Tựa hồ cô đã là vật trong bàn tay, mà anh chỉ cần thoải mái, chờ cô hầu hạ.
Nửa người dưới trần trụi, côn ŧᏂịŧ mới vừa mềm xuống, lại lần nữa thong thả ngẩng đầu.
Quý Văn cúi đầu liếc mắt nhìn tiểu Thần An gật gù hướng mình chào hỏi, khẽ cười một tiếng, tiến lên đem cúc áo sơ mi anh từng viên cởi bỏ. Phó Thần An không giận không nháo, nhấp khẩn cánh môi, phối hợp với cô rút đi quần áo trên người.
Mắt hạnh nhìn sáu khối cơ bụng rắn chắc trên người nam nhân, hừ, người đàn ông này dáng người so trước kia càng thành thục.
Nhấc chân, ngồi quỳ trên đùi anh. Côn ŧᏂịŧ người đàn ông đã sưng trướng, đỉnh đầu trực tiếp cọ lên chỗ mềm mại nhất của cô. Cách quần chữ T mỏng dính, cọ ở cửa tiểu huyệt kêu gào.
Quý Văn duỗi tay ôm lấy cổ anh, cúi đầu hôn lên vành tai mẫn cảm, cuốn theo ốc nhĩ khẽ hút. Hàm răng khi thì chơi xấu khẽ cắn, tay nhỏ bắt đầu dao động vuốt ve trước ngực, nơi nơi đốt lửa.
Lắc mông, cái mông nhẹ nhàng lặp lại động tác. Cách một tầng vải dệt, bắt chước động tác anh thao cô, không ngừng trên dưới lay động. Côn ŧᏂịŧ cứng rắn nóng bỏng cách qυầи ɭóŧ ra sức đâm về phía trước đỉnh cắm.
Phó Thần An hoàn toàn bị cô làm loạn tâm trí, bàn tay to đặt ở bên hông phút chốc đem người nhấc lên. Mắt đen bị tìиɧ ɖu͙© lây dính hằn tia đỏ, gắt gao nhìn chằm chằm gương mặt cô gái hồng nhuận. Cắn chặt răng, từ kẽ răng hung hăng gằn lên:
"Quý Văn! Đây chính là cô tự mình tìm đến!"
Bỗng chốc mạnh mẽ ôm lấy vòng eo cô, cúi đầu hôn lên cái miệng nhỏ không ngừng tràn ra thanh âm ngâm khẽ. Hung hăng hút lấy cánh môi mềm mại, đầu lưỡi bá đạo xâm nhập vào lãnh địa, điên cuồng xâm chiếm từng tấc trong miệng cô.
Phó Thần An hôn thực hung ác, cuốn cái lưỡi kiều nộn, kéo vào trong miệng anh mà trêu đùa. Hôn thật sâu, tấm tắc thanh âm mυ'ŧ vào. Quý Văn chịu không nổi cái hôn này, mỗi lần đều đem lưỡi cô kéo ra ẩn ẩn đau đớn.
Cho nên liều mạng muốn chạy trốn, người đàn ông này lại dùng sức hôn, cái gáy bị gắt gao chế trụ, chỉ có thể làm cái thớt gỗ, mặc hắn xử trí.
Chỉ chốc lát, người kia thương hại buông tha cái lưỡi đinh hương. Đầu lưỡi một đường từ cằm trượt xuống, xẹt qua xương quai xanh, đi tới hai luồng tuyết trắng run rẩy trước ngực.
Đem mặt vùi sâu vào khe rãnh hai bầu vυ',hít sâu một hơi ngửi mùi nhũ hương đã lâu mới gặp lại, khuôn mặt tuấn tú ở khe vυ' mềm cọ cọ. Vươn đầu lưỡi linh hoạt chui vào khe vυ' sâu hun hút khẽ liếʍ động.
"Ân a ~" động tác thân mật này làm Quý Văn thoải mái than uy một tiếng.
Đôi tay Phó Thần An phủ lên hai đại vυ' nặng trĩu, mềm nhẹ, giống như nhào nặn cục bột, tùy ý xoa bóp thành đủ loại hình dạng. Mà một đôi mắt thâm thúy sâu đen, lại thẳng lăng lăng nhìn chằm chằm khuôn mặt nhỏ động tình.
Quý Văn bị anh nhìn chằm chằm ít nhiều có chút thẹn thùng, rốt cuộc ~ hai người sau ba năm lần đầu tiên trần trụi đối mặt. Nhưng một đôi đại vυ' tao ngứa, muốn anh giúp cô hút hút.
Quý Văn không nghĩ sẽ mở miệng cầu hắn, chỉ là dùng tay nhỏ, nâng hai đại vυ' mềm mịn, nhẹ nhàng đưa đến bên miệng anh. Núʍ ѵú trướng ngạnh, cọ qua môi mỏng.
"Ngô ~ thật ngứa...." Từng tiếng rêи ɾỉ từ cái miệng nhỏ sưng đỏ tràn ra.
Phó Thần An liếc mắt, hừ nhẹ:
"Yêu tinh!" Liền cúi đầu, gục xuống hai đại vυ', hàm nhập trong miệng liếʍ mυ'ŧ, hung hăng day cắn núʍ ѵú trướng ngạnh, miệng to nhay nuốt.
Liếʍ xung quanh quầng vυ', đem nhũ thịt bị vắng vẻ đều hút vào trong miệng. Quý Văn chỉ cảm thấy núʍ ѵú đều sắp bị nuốt vào yết hầu, tảng lớn nhũ thịt bị khoang miệng ấm áp ướŧ áŧ vây lấy, loại cảm giác quen thuộc lại xa lạ này làm Quý Văn liên tục lãng kêu.
____________________________
Ngô, ta là cái người xấu, tạp hạ thịt, ngày mai tiếp tục.
Bởi vì hai ngày này công việc thật sự là vội không chịu được, cho nên đoạn cày xong hai ngày.
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~