Thánh Tử Của Hoàng Đế

Chương 21 : Vận Động ( H )

Càn Thanh Cung...Tại thẩm cung riêng của Hoàng Thượng và Hoàng Hậu

Phi Dực nắm tay Úy Nhi, nhìn sâu vào mắt y, nói : " Bây giờ vi phu có thứ đang lớn, Úy Nhi hiểu không ? "

Úy Nhi đã quen thuộc với ánh mắt thâm tình của Phi Dực mỗi ngày, nhưng lần này, sâu trong ánh mắt ấy tựa như dã thú..y ngầm hiểu...ực...ngại ngùng :" Nhưng bảo bảo...".

Phi Dực nheo mắt nói " Vi phu đã nhịn gần ba tháng rồi...sắp nghẹn hỏng mất. Nương tử không giúp, đại căn này sẽ nổ tung mất."

Úy Nhi biết gần ba tháng qua Phi Dực cấm dục vì sức khỏe của bản thân y và bảo bảo, không nỡ từ chối, đành gật đầu " Ưʍ..vậy tướng công làm nhẹ nhàng thôi ".

Được sự đồng ý của Úy Nhi, Phi Dực nhanh chóng hôn lấy đôi môi mềm của y, đầu lưỡi dây dưa vào nhau. Hai tay Phi Dực giải khai quần áo của cả hai, nhìn cái bụng có chút nhô lên của nương tử mình, xoa nhẹ nói " Đây là thành quả cày cấy của vi phu, bắn cho nương tử một bụng đầy".

Úy Nhi chu môi mắng:" Biếи ŧɦái ". Y nhìn long căn bành trướng to của Phi Dực , hảo xấu hổ mà quay mặt đi chỗ khác.

Phi Dực cười gian, cầm lấy long căn cọ~a~cọ vào âm đế nhạy cảm của nương tử hắn. Úy Nhi bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ, bên dưới hai động huyệt đã ướt đẫm, rên rĩ thành tiếng " Ân..um..ngứa..".

Phi Dực bắt bẻ " Là ngứa hay vẫn là sướиɠ hả? " - Hắn cọ mạnh hơn, nghiền vào đỉnh âm đế. Chồi non của Úy Nhi cũng thẳng tắp run rẫy.

" Á..Úy Nhi sướиɠ..Tướng công mau tới thao ta." - Y hét.

" Tuân mệnh nương tử " - Phi Dực cầm long căn đỉnh nhập vào hoa huyệt ướt đẫm, dễ dàng thâm nhập.

Cả hai thở hắt thoải mái.Úy Nhi dang rộng chân, cảm nhận long căn đang tiến sâu vào âm huyệt, đã lâu chưa hành phòng, y có chút khó tiếp thụ côn ŧᏂịŧ to lớn của tướng công y.

" Bảo bối của vi phu, huyệt nhi của ngươi thật chặt, mau thả lỏng, muốn cắn đứt long căn của vi phu rồi " - Phi Dực thở dốc, bàn tay tát mấy cái vào mông Úy Nhi đe dọa " Bép ".

Úy Nhi bị đánh đau, nước mắt trực trào nói : " Ô..ô do côn ŧᏂịŧ của tướng công to quá, Úy Nhi chịu không nổi.."

Phi Dực cằm chặt đùi của Úy Nhi gập lại giơ lên cao, hông bên dưới ra sức thúc vào tận sâu, chỉ chừa hai thịt túi bên ngoài, hắn mắng" Mẹ nó...bên trong nương tử thoải mái chết đi được, Vi Phu có ngày chết vì cái huyệt dâʍ đãиɠ này".

Úy Nhi nghe Phi Dực nói vậy cũng kí©ɧ ŧɧí©ɧ theo, hoa huyệt co rút, hai mép thịt bò thao muốn lật ra bên ngoài, dâʍ ŧᏂủy̠ chảy xuống ướt lông mao của Phi Dực.

" Ha..ưʍ..Tướng công thao nhẹ thôi, bảo bảo..a..a.." - Úy Nhi cảm nhận qυყ đầυ đang đâm tiến tử ©υиɠ, bên trong còn đang có long thai cnên ra sức lắc đầu, hai tay cố đẩy Phi Dực ra, y sợ sẽ làm đứa bé bị thương mất.

Phi Dực thao làm thoải mái, tốc độ thúc vào càng nhanh hơn, hắn như mất lí trí không quan tâm lời nương tử nói, càng ép chặt vào sâu âm huyệt, qυყ đầυ nghiền cửa tử ©υиɠ muốn xông vào.

Bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ lẫn đau xót ở tử ©υиɠ, Úy Nhi hoảng sợ khóc to " Ô..ô tướng công ngươi sẽ làm bảo bảo bị thương mất...ưʍ..a.. "

Nhìn nước mắt lăn dài trên má Úy Nhi, Phi Dực chợt tỉnh. Hắn nhìn nương tử khóc, hai tay ôm lấy bụng mới hốt hoảng an ủi " Úy Nhi. Ngươi có sao không? Vi phu xin lỗi, đừng khóc nữa. "

" Ô ô..Tướng công lừa ta, ngươi bảo sẽ làm nhẹ,vậy mà  còn làm mạnh như thế, muốn đâm hỏng bảo bảo..hức" . - Úy Nhi mếu máo. ( Au : Không có thằng công nào nói nhẹ là sẽ làm nhẹ đâu. Toàn dã thú thôi )

Phi Dực hôn lên má, liếʍ đi những giọt nước mắt của Úy Nhi nói " Vi phu sai rồi, chỉ tại huyệt da^ʍ của nương tử thoải mái vô cùng, làm vi phu muốn làm mạnh thôi. Nương tử tha thứ cho vi phu nha "

" Lưu manh " - Úy Nhi mắng, có ai lại xin tha thứ mà nói như thế không.

Phi Dực vẫn mặt dày trừu sáp nhẹ bên dưới " A..vi phu chỉ lưu manh với mỗi mình nương tử ngươi thôi, chỉ ức hϊếp huyệt da^ʍ này, tiểu cúc này, chồi nhỏ này, cả hai bánh màn thầu ở đây nữa " - nói xong hắn bóp hai bầu nhũ căng mọng của Úy Nhi.

" A..người xấu...ưʍ..Tướng công ngươi làm sâu chút..ô. " - Úy Nhi dù mắng nhưng sâu trong hoa huyệt cảm nhận sự ngứa ngáy khó chịu khiến y thở hổn hển.

Phi Dực trêu đùa hai bánh màn thầu, sau đó bàn tay đi xuống xoa lấy âm đế, trêu ghẹo Úy Nhi " Chậc..chậc...mới khóc bảo vi phu đâm sâu làm đau nương tử và bảo bảo, bây giờ vi phu đâm không sâu lại muốn sâu, nương tử thật khó chiều"

Úy Nhi Bị ghẹo đến thẹn mặt, chịu sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ ở âm đế kèm theo ngứa bên trong hoa huyệt đành vứt bỏ buông thả " A..a Tướng công mau đâm sâu vào gãi ngứa cho Úy Nhi...đâm hỏng cũng không sao..hức.. "

" Đúng là nương tử dâʍ đãиɠ, sắp làm mẫu thân mà như vầy, vi phu thao nát ngươi " - Phi Dực phát lệnh tấn công vào hoa huyệt, rút kinh nghiệm lần này hắn không đâm quá vào tử ©υиɠ vì long thai trong đó, mà thay vào việc chuyển hướng tấn công hoa tâm.

Úy Nhi cảm nhận sự sung sướиɠ, thét " A..a...tướng công đâm chết Úy Nhi mất..ô..ô hảo thoải mái " .

Hoa tâm bị một trận kí©ɧ ŧɧí©ɧ, dâʍ ŧᏂủy̠ theo đó trào ra rơi xuống bên mép háng. Hạ thân Úy Nhi và Phi Dực một mảnh lầy lội, bên dưới tràn ngập tiếng nước vang lên, theo đó là thịt túi đánh vào mông y.

" Ha..ha cái huyệt da^ʍ này làm vi phu không muốn rút ra, mỗi ngày phải luôn đâm vào để nương tử thuộc riêng mình vi phu. " - Phi Dực thở hốc.

" Ô..ô Úy Nhi cũng yêu chết long căn của tướng công " - Úy Nhi ôm chặt lấy Phi Dực, mông to động đưa đẩy theo nhịp ra vào của Phi Dực, lớp thịt co rút từng chút cảm nhận kích thước to lớn của long căn.

Phi Dực được âm huyệt của Úy Nhi chăm sóc, nhanh chóng muốn bắn long tinh, hắn liếʍ tai y nói " Vi phu muốn bắn, Nương tử ngươi hảo tiếp nhận " - Nói rồi Phi Dực đâm nhanh chạy nước rút, tiếng " bạch bạch vang to " , trăm hạ sau qυყ đầυ run run bắn từng cỗ long tinh tới ta cung.

" Ô..ô nóng..tướng công bắn hỏng Úy Nhi và bảo bảo rồi " - Úy Nhi rên rĩ, bên dưới chồi non của y cũng phóng xuất tinh loãng dính vào cơ bụng của Phi Dực .

Sau màn mây mưa, Phi Dực rút long căn nửa mềm nửa cương ra khỏi hoa huyệt, nhìn dòng tinh chưa mầm móng con cháu mình chảy ra bên mép thịt mà vô cùng hài lòng, chỉ một mình Úy Nhi của hắn mới có quyền mang long thai cho hắn. Phi Dực hạnh phúc ôm lấy Úy Nhi đang bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ muốn hôn mê vào l*иg ngực ấm áp. Hôn lên môi y, lấy chăn bao lấy cơ thể hai người rồi chìm vào giấc ngủ.

......

Ngọc Thương uất ức chuyện ở thư phòng đến mức không ngủ được, một mình đi ngự hoa viên cho giảm bực tức. Bất chợt nàng nghe thấy tiếng ba bốn cung nữ đang nói chuyện với nhau bên chòi nhỏ. Nàng nhìn bộ y phục của các cung nữ rất giống làm việc ở Càn Thanh Cung. Nàng lén lút tiến lại gần hơn, chính xác nàng đoán đúng là bọn họ làm việc ở Càn Thanh Cung.

Cung nữ 1 là Diêu Linh nói trước : " Hây da..Hoàng Thượng đúng là rất yêu thương Hoàng Hậu nương nương nha "

Cung nữ 2 là Diêu Đình " Tất nhiên rồi a ~ ngay cả thú thêm một Trần Phi gì đó nhưng Hoàng Thượng vẫn chưa hề đυ.ng nàng ta. Rõ ràng Hoàng Thượng chỉ nhất kiến chung tình với một mình Hoàng Hậu thôi "

Cung nữ 3 là người mới tới theo lệnh của Thái Hậu chăm sóc cho Úy Nhi những ngày thai kì tên là Ngọc Nhi nói " Quá đúng. Ngày nào Hoàng Thượng cũng trở về ngủ với Hoàng Hậu mà "

Cung nữ 4 cũng giống Ngọc Nhi tên là Ngọc Mặc nói " Nói đến chuyện ngủ với Hoàng Hậu thì mới đây Hoang Thượng còn hành phòng với Hoàng Hậu đây này. Ta nghe tiếng Hoàng Hậu rên rõ to. Hảo kí©ɧ ŧɧí©ɧ nha. "

Diêu Linh cảm thán " Wow..hảo ngưỡng mộ. Ta cũng nghe được nè, Hoàng Hậu rất được Hoàng Thượng sủng ái. "

Diêu Đình tự hào " Tất nhiên. Hoàng Hậu của chúng ta dù mang long thai nhưng Hoàng Thượng vẫn chung thủy bên cạnh chăm sóc, đến hôm nay còn chậc..chậccc.. Oa.. Hảo ngại ngùng.. "

Ngọc Thương im lặng nghe không xót một chữ, nàng nắm chặt tay, thật hận không thể xông ra mà gϊếŧ chết đám nô tì nhiều chuyện, nhưng hận nhất vẫn là cái tên tiện nhân kia.

" Ta sẽ khiến ngươi và cái thứ trong bụng kia phải chết. Chờ đó đi "

Hết.

Thông báo : Sắp có biến nha. Hai tuần sau mình ra chương mới. Bây giờ nhập học rồi, chúc các bạn có năm học mới thật nhiều niềm vui và may mắn, cố lên nha.