Thánh Tử Của Hoàng Đế

Chương 13: Ta Thích "Ăn" Ngươi (H)

Sau đêm hạnh phúc bên Hoàng Hậu, Hoàng Thượng Phi Dực giữ đúng lời hứa sẽ đưa y về thăm nhà.

Lần này xuất cung, Phi Dực phân Lý Tướng quân theo hộ tống, thêm vài ảnh vệ theo bảo hộ hắn và Úy Nhi. Còn chuyện trong cung, hắn tạm thời nhờ vả Thái Hậu chu toàn.

Rạng sáng, Phi Dực cùng Úy Nhi thay bộ thường phục, cả Lý Tướng quân cũng vậy, hắn được giao nhiệm vụ đánh xe ngựa. Tới cửa Tây, Lý tướng quân đưa lệnh bài xuất cung, cứ thế dễ dàng ra khỏi thành. Xe ngựa lăn bánh tiến về phía trước, sẵn sàng cho những ngày ngao du của Hoàng Thượng và Hoàng Hậu.

..

Bên trong xe ngựa tràn ngập sự ấm áp ngọt ngào.

Úy Nhi được l*иg ngực của Phi Dực ôm chặt. Thức dậy từ sớm để chuẩn bị, nhưng y rất hứng khởi nên không hề cảm thấy mệt.

- Mong về nhà quá nga~ - Úy Nhi cười vui vẻ nói.

Phi Dực nhìn nương tử hào hứng vậy, cũng vui lây, hắn hôn lên tóc y, nói giọng ngọt ngào :

- Hôm nay tâm tình của nương tử thật tốt nga ~ .

Nụ cười rạng rỡ trên khuôn mặt Úy Nhi không ngớt. Nhưng hành động bất chợt của Phi Dực làm y ngừng tiếng cười lại, khép nép nói nhỏ :

- Um...Phi Dực...Lý tướng quân đang bên ngoài.

Nguyên lai Hoàng Thượng Phi Dực của chúng ta đang dùng bàn tay hư hỏng luồn vào nội khố nương tử nhà hắn. Phi Dực cắn mép tai kɧıêυ ҡɧí©ɧ Úy Nhi :

- Ta muốn nương tử bây giờ..

Úy Nhi muốn đẩy tay Phi Dực nhưng bàn tay hắn cứng như thép cản trở, càng hung hăng luồn sâu vào sờ hạ thể. Y chỉ lắc đầu van xin hắn :

- Hôm qua ngươi đã làm..sao sáng sớm còn..còn... - những từ kế tiếp quá mất mặt nên y không nói ra được.

Luôn luôn khiến nương tử của hắn xấu hổ, Phi Dực càng thích thú châm chọc y bởi mặt đỏ đến mang tai vô cùng khả ái.

Úy Nhi bây giờ cơ thể mềm nhũng như con tôm luộc, vô lực dựa vào lòng Phi Dực, thở gấp, kiềm nén rên rĩ.

- Úy Nhi ngươi nói lời nào dễ nghe, vi phu sẽ bỏ qua, hửm? - Phi Dực nhe răng cười tà.

Úy Nhi ngẩng mặt, đôi mắt long lanh nhìn Phi Dực, mở khẩu miệng xin tha tướng công của y :

- Tướng công bỏ qua cho Úy Nhi đi.

Nhìn nương tử hết sức câu nhân, Phi Dực không kiềm được, dùng môi mình đè lên môi người yêu.

- Um..um..

Và bên trong xe ngựa tràn ngập tiếng hôn, tiếng thở ái muội...

--------

Bên ngoài xe ngựa, Lý tướng quân đánh xe, khuôn mặt tỏ vẻ bất cần, nhăn nhó trông rất buồn cười.

" Bộ coi ta chết rồi sao? " (¬_¬)

---------

Đi vài canh giờ, xe ngựa tiến vào rừng, nơi đây chính là chỗ cũ mà Hoàng Thượng từng đi săn. Dưới sự chỉ dẫn của Hoàng Hậu Úy Nhi , Lý Tướng quân cũng tìm được hang động.

Đường tới được đây không phải dễ dàng gì, cây cối um tùm, đường đi lại nhỏ hẹp nên tốn thời gian hơn dự định. Rốt cuộc canh trưa mới về nhà của Hoàng Hậu.

- Bẩm Hoàng Thượng Hoàng Hậu, đã tới ạ! - Lý Tướng quân cho xe dừng trước cửa hang.

Phi Dực đỡ Úy Nhi bước xuống xe ngựa, lấy ít hành lý.

- Oa..về nhà rồi! - Úy Nhi nhảy câng lên.

- Nào vào thôi ! - Phi Dực nắm tay nương tử đang hào hứng của hắn vào trong hang.

Cảm giác lần này trở về với lần đầu gặp được Úy Nhi, Phi Dực thấy nơi đây không hề thay đổi. Tuy nhiên đang mùa xuân nên hoa nở thật nhiều. Không gian trở nên huyền ảo.

- Ô.. Nơi đây đẹp quá. So với ngự hoa viên trong hoàng cung còn đẹp hơn. - Lý Tướng quân cảm thán.

Úy Nhi tự hào khoe :

- Tất nhiên rồi a..

- Được rồi. Nương tử ngồi xuống nghỉ ngơi đi. Ngồi xe ngựa cả sáng chắc mệt mỏi rồi.  - Phi Dực ôm Úy Nhi đến bên một ghế đá ngồi. Xong lườm Lý Tướng quân đang tò mò ngó đông nhìn tây khắp nơi. - Lý Gia Văn, ở đây không còn việc cho ngươi. Ngươi có thể ra ngoài.

Nghe được Hoàng Thượng gọi tên thật của mình, Lý Tướng quân giật mình, lắp bắp :

- Dạ..dạ...vâng.. Hoàng Thượng..Hoàng Hậu nghỉ ngơi..

- Lần này xuất cung, để tránh phiền toái, hãy xem ta như một thường dân bình thường đi. - Phi Dực tính toán dành 1 tuần lễ ngao du bên ngoài cung cùng Úy Nhi.

- Dạ.. Đã biết.. Thiếu gia cùng thiếu phu nhân nghỉ ngơi tốt - Lý Tướng quân hay bây giờ là Lý Gia Văn gật đầu lui ra ngoài.

Nhìn Lý Gia Văn rời khỏi, Úy Nhi thắc mắc :

- Hắn không ở đây cùng chúng ta sao?

- Hắn phải chăm sóc ngựa nha.  - Phi Dực dĩ nhiên không muốn có ai làm phiền thời gian riêng tư của hắn và nương tử.

Úy Nhi ngây thơ nên dễ tin lời tướng công nên đi làm việc khác. Y đến bên một bụi nho, hái xuống những quả nho rồi tới bên bụi dâu cũng hái hăng say. Sau đó đến đưa cho Phi Dực :

- Tướng công. Ngươi ăn đi. Ngon lắm.

Phi Dực lắc đầu nói :

- Ta không thích ăn những món này.

- Thế ngươi thích ăn gì? - Úy Nhi nghĩ phải chăng tướng công không thích nho và dâu.

Phi Dực lấy tay vuốt ve má phúng phính của Úy Nhi, mắt nheo lại thâm trầm, giọng nói trở nên quyến rũ :

- Ta thích ăn nương tử.

Úy Nhi bất ngờ, chưa kịp nói lại đã bị Phi Dực đoạt dâu nho ở trong tay đặt xuống bàn, rồi bị hắn ôm xuống bên một chiếc giường gần hồ. Phi Dực gấp gáp cởi y phục cả hai.

- A..Úy Nhi đã xin tha rồi mà. Sao ngươi lại..  - Ánh mắt của Phi Dực lúc này ngập tơ máu khiến y hoảng sợ.

- Đó là tha khi ở xe ngựa, còn bây giờ thì không. - Nói rồi Phi Dực mυ'ŧ vào cần cổ trắng ngần, in dấu vết hôn ngân lên đấy.

Chưa thỏa mãn, hắn tìm đến nụ hoa bé nhỏ ngậm vào, nghe tiếng nương tử rên nhẹ làm hắn lên máu hơn, không chút nhẹ nhàng cắn xuống.

- A...Vυ' đau.. Ô...ô.. Phi Dực là người xấu.. - Nước mắt chảy xuống trên gương mặt xinh đẹp.

Phi Dực phát hiện bản thân hắn có thiên hướng ngược thân nương tử đi. Khi y đau thì hắn cảm thấy sung sướиɠ.

- Vậy vi phu sẽ là người xấu hơn nữa. - Phi Dực cười da^ʍ, tay đánh vào nơi nhạy cảm bên dưới đó chính là hoa huyệt.

- A..đau..hức..đừng..a.aaa.. - Úy Nhi muốn thoát khỏi Phi Dực nên cố vùng vẫy.

Thấy nương tử chống đối, hắn đè chặt y, tay tiếp tục đánh vào hoa huyệt mạnh hơn..

* chát..chát *

- A...dừng lại...ô...ô..

Phi Dực thỏa mãn trừng phạt Úy Nhi, đánh vào âm đế nhạy cảm. Một tiếng thét vang vọng " Á.. Á.. " sau đó nhìn xuống tay hắn bị dòng nước từ hoa huyệt bắn ra.. Cả chồi non cũng bắn tinh.

- Ha.. Bị đánh như vậy vẫn triều phun được. Nương tử hảo dâʍ đãиɠ..

Không nhiều lời, Phi Dực đỡ côn ŧᏂịŧ trướng to tiến vào hoa huyệt. Bên trong nhầy nhụa nước, trơn ướt nóng làm hắn thoải mái.

- A..Phi Dực.. - Úy Nhi không rõ thần trí mơ màng gọi tên tướng công.

- Hảo sướиɠ.., ta càng lúc càng nghiện nương tử rồi. Úy Nhi chỉ là của một mình ta. - Hông Phi Dực ra sức thúc đẩy nhanh, môi hắn cũng tự tìm vào môi y mυ'ŧ nhiệt tình. Hai đầu lưỡi vờn nhau đuổi bắt không một kẽ hở.

- Um..um..aaa...

Dứt khỏi nụ hôn, Phi Dực mê say mυ'ŧ khắp nơi trên cơ thể xinh đẹp của nương tử. Côn ŧᏂịŧ ra vào nhục huyệt càng hăng say, dễ dàng tim được đường vào tử ©υиɠ. Úy Nhi bị kɧoáı ©ảʍ ngập tới, co rút hoa huyệt.

- A..thoải mái.. Úy Nhi chết mất. Tướng công cứu ta..ô..ô..

- Nương tử ngươi bị ta thao sướиɠ đến chết đi.. Ha..ha - qυყ đầυ long căn Phi Dực được miệng tử ©υиɠ Úy Nhi xoa bóp thít chặt, một cỗ nhiệt nóng xông đến làm hắn như mất lí trí. Mắt nhiễm sự nguy hiểm, Phi Dực cắn xuống chiếc cổ Úy Nhi.

- A...a.. Đau...Tướng công ngươi làm gì vậy? Hức..hức. - Úy Nhi bị đau bất ngờ khóc to. Cổ y cũng đã chảy máu.

Mặc nương tử kêu gào, dưới thân Phi Dực càng mạnh bạo tấn công vào hoa huyệt, chốc lát đã khai phá tử ©υиɠ.

- Nhớ kĩ làm sao vi phu ăn ngươi. Thân thể ngươi là của ta, do ta định đoạt. - Phi Dực bá đạo tuyên bố quyền chiếm hữu.

- Ô..ô...Úy Nhi nhớ kĩ..Tướng công tha ta.. - Y gật đầu van xin.

- Nương tử ngươi mau chóng mang long chủng cho ta. Ngày nào ngươi còn chưa lớn bụng, hoa huyệt ngươi đừng mong nghỉ ngơi - Qυყ đầυ đâm sâu khuấy đảo bên trong tử ©υиɠ như muốn lục tung tìm buồng trứng của Úy Nhi.

- Ô.. Ta sẽ ráng mang thai.. Aaa... - Úy Nhi ôm lấy tấm lưng rộng lớn của trượng phu.

Phi Dực nghe được câu trả lời hài lòng, ra sức thúc mạnh. Chỉ sau trăm hạ, qυყ đầυ rục rịt bắn long tinh vào sâu bên trong tử ©υиɠ. Đại lượng tinh tử hùng hỗ đi tìm ổ trứng của Úy Nhi. Cả hai thở dốc, môi lưỡi lại tìm đến nhau không rời..

----------

Bên ngoài

Lý Gia Văn ngồi trong xe ngựa, vẫn bộ mặt bất cần đời.

" Làm có cần lớn tiếng vậy không? " (︶︹︺)

Hết.

Đang trong mùa thi nên mình chúc các bạn thi tốt, đạt được kết quả cao nhé.

Các chương sắp tới sẽ có những tình tiết gây cấn. Mọi người hãy đón xem nhé. 💗