Tối Cường Cửu Âm Chân Kinh Hệ Thống

Chương 106: Hệ thống trở lại

- Ten ten ten tènnnnnnnn! Chào chú em, anh đã trở lại, he he he he he!

Vừa mới bước vào bên trong phòng, Lăng tam thiếu đã nghe thấy âm thanh quen thuộc của hệ thống, cùng với một tràng cười như dê cụ, hắn mỉm cười nói:

- Chào ông anh! Nói 7 ngày thì đúng 7 ngày. Cập nhật có gì mới không?

- Đương nhiên là có, đây là bảng thông tin cập nhật:- Loại bỏ chế độ tân thủ: Thanh HP không còn, thanh Nội lực bây giờ không hiện số, chỉ hiện áng chừng, chú em dùng bao nhiêu ước lượng bấy nhiêu, dùng hết thì khỏi đánh nhau. Hiện tại chú em đánh nhau không cẩn thận hết máu thì sẽ lên bàn thờ ngắm gà khỏa thân, anh sẽ không cứu được

- Mở chế độ giao dịch ngoại giới: chú em bây giờ có thể mang vật phẩm của hệ thống như võ công, nội công, bí lục mang ra bên ngoài, hiện tại mới chỉ có thể mang nội 2 bát phái và nội công 1 ẩn thế tầng 36. Còn một số môn phái giang hồ như Di Hoa Cung, Vô Căn Môn thì phải quay trúng kỳ ngộ mới được đổi.

- Quà bảo trì hệ thống: nhận được 1 lần quay kỳ ngộ, 20 viên Hỗn Nguyên Dịch Cân Đan.

- Cập nhật lại danh sách kinh mạch: Thay vì tên của Kinh Mạch của bát đại môn phái, nay các mạch có tên chính xác hơn: Thủ Thái Âm Phế, Thủ Thiếu Dương Tam Tiêu, Thủ Thái Dương Tiểu Trường, Túc Thiếu Âm Thận, Túc Quyết Âm Can, Túc Thái Âm Tỳ, Túc Thiếu Dương Đảm, Túc Dương Minh Vị.

Hỗn Nguyên Dịch Cân Đan: Có tác dụng tẩy kinh phạt tủy, thông suốt kinh mạch, khiến cho tốc độ vận công tăng lên gấp 3, công lực được tăng lên 1 tầng. Nhưng 1 người cả đời chỉ được dùng 1 lần, dùng thêm sẽ không có tác dụng

Lăng Huyền Phong trố mắt ra nhìn. Dịch Cân Đan trực tiếp cho công lực nâng cao thêm 1 tầng? Thay đổi gì mà kinh khủng vậy?

- Chú em thì biết cái gì? Game so với đời thực khác nhau hoàn toàn! Chú nghĩ mình là Tôn Ngộ Không ăn đan dược như ăn đậu phộng hả? Có tin là cắn đan dược nhiều quá trực tiếp bạo thể mà chết không?

- Ặc! Làm em nghĩ cứ kiếm nhiều đan dược xong rồi ăn vào, không cần làm nhiệm vụ nữa, cứ thế tăng lên nội công là được.

- Nghĩ hay nhỉ? - Hệ thống trợn mắt lên nhìn. - Dịch cân đan này chỉ dùng được một lần trong đời, chủ yếu là tác dụng của nó lên kinh mạch, làm cho kinh mạch dẻo dai hơn, chịu được lượng nội lực kinh khủng hơn, còn về tác dụng tăng lên một tầng tu vi, thì chắc ngươi cho người thân của ngươi dùng, may ra còn có chút tác dụng.

- Thật á?

- Anh thèm nói dối chú à? - Thôi được rồi, hiện tại liền ăn một viên vào đi, tranh thủ tẩy kinh phạt tủy.

Lăng Huyền Phong liền lấy ra trong túi trữ vật một viên đan dược màu xanh nước biển, lập tức trong gian phòng có một mùi dược thảo nồng đậm bốc lên. Không dám chần chừ, Lăng Huyền Phong liền nuốt vào...

- Ấy từ từ! Đồ ngốc! Ngươi phải cởϊ qυầи áo ra trước chứ! Lát khi tẩy kinh phạt tủy chất bẩn trong người tiết ra thì làm thế nào??

- Sặc! Sao không nói sớm?

- Anh còn chưa kịp bảo thì chú em đã nuốt vào rồi! - Hệ thống lấy tay ôm mặt. Sao thằng này lúc nào cũng vội vàng thế nhỉ, chậm chút có chết ai a?

Lăng Huyền Phong chỉ cảm thấy đan dược đi vào trong miệng lập tức tan ra, hóa thành một luồng khí lưu chạy thẳng vào kỳ kinh bát mạch. Trong đầu hắn vang lên những tiếng nổ như sấm. Thân hình của hắn run lên liên tục.

Phụt!!

Hắn phun ra một ngụm máu tươi. Máu của hắn ngay lập tức biến thành màu đen và vón lại thành cục, bốc ra một mùi tanh hôi vô cùng khó chịu. Cơ thể của hắn lúc này chậm rãi tiết ra vô số tia chất lỏng đặc sệt và đen kịt, mùi hương vô cùng khó chịu. Phi ngư phục của hắn đang mặc vốn có màu trắng như tuyết, nhưng hiện tại đã dần dần biến thành xám, sau cùng là một màu đen như mực. Lăng Huyền Phong chỉ cảm thấy người hắn có một cỗ nhớp nháp vô cùng khó chịu, hắn ngay lập tức muốn tẩy đống chất bẩn này ra khỏi người mình.

- Chết tiệt! Đáng lẽ phải nhờ Lăng Thần chuẩn bị cho mấy bồn nước tắm mới phải. Ta kháo! Bây giờ kiếm đâu ra chỗ nào có nước đây? À! Có rồi!

Đạp cửa một cái rõ mạnh, hắn phi thân ra ngoài, mục tiêu: Thủy Đình ngay trước phòng ngủ của hắn!

Ùm!!!!

Bọt nước văng lên tung tóe, Lăng tam thiếu không quản cái rắm xung quanh có người hay không, trực tiếp thoát y, sau đó lấy tay nhanh chóng kỳ cọ khắp cơ thể của mình. Thủy đình màu nước vốn trong xanh, nhưng nhanh chóng lan ra một màu đen kịt, cá bên trong hồ liên tục nổi lên thoi thóp, chết vô cùng oan ức. Nếu chúng nó nói được tiếng người, hẳn sẽ nguyền rủa mười tám đời tổ tông tên vương bát đản người bẩn như hủi kia. Nhưng rất tiếc bọn chúng không thể nói được, chỉ đành nhận mệnh mà chết trong uất hận.

- Òa! Thoải mái! Thoải mái!

Lăng tam thiếu hiện tại cảm thấy trong người vô cùng thư thái, kinh mạch của hắn bây giờ đã giãn ra rất nhiều, hơn nữa vô cùng dẻo dai.

- Đừng có ra vội! Chưa tẩy hết đâu! - Trong đầu hắn, hệ thống lên tiếng.

Ngoan ngoãn dầm mình trong làn nước mát của thủy đình, Lăng Huyền Phong vẫn lấy tay kỳ cọ cơ thể, cho tới khi những tia chất bẩn cuối cùng tiết ra, hắn mới quyết định lên bờ...

- Thiếu gia! Có phải người đó không? AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA!!!!!!!!!!!

Một tiếng hét thanh thúy vang lên trong tiểu viện của Lăng Huyền Phong, nghe thấy tiếng thét đấy, hắn ngay lập tức muốn tìm một cái lỗ chui xuống. Mẹ nó! Sao nàng lại tới đây lúc này?

- Thần Thần! Sao thế? Có ai bắt nạt ngươi? Tên vương bát đản nào dám cả gan bắt nạt Lăng Thần, lăn ra đây cho tiểu gia!

Một âm thanh lanh lảnh tràn đầy phẫn nộ vang lên, Lăng Huyền Phong sắc mặt tím như gan heo. Ta kháo! Tiểu tử ngươi gọi ai là vương bát đản? Có tin bản thiếu gia đánh cho ngươi 3 ngày không xuống giường được không. Bực tức, hắn cầm lấy một viên sỏi nhỏ phóng về phía tiểu Tam.

Bốp!

Ui cha!!!

- Tiểu tử thối! Ngươi gọi ai là vương bát đản hả? Có gan nhắc lại lần nữa?

- Ách! Thiếu gia! Sao lại là ngài? - Ngô Tam Nhi hối hận muốn chết. Trong tiểu viện này ngoài thiếu gia ra thì làm gì có ai khác? Mắng hắn là vương bát đản? Muốn chết sao? Ngô Tam Nhi bây giờ mặt như cha mẹ chết, khóc không ra nước mắt. - Thiếu gia a! Ngài đại ân đại đức tha cho tiểu nhân a! Tiểu nhân không cố ý đâu mà!

- Hừ! Lần này ta tha cho đấy!

- Dạ! Hì hì! Thiếu gia, sao ngài lại có nhã hứng nhảy xuống đây tắm vậy? Ai nha! Sao nước trong này biến thành đen kịt rồi? - Ngô Tam Nhi trợn tròn mắt nhìn thủy đình bây giờ biến thành một màu đen như mực, trên mặt nước cá chết nổi lềnh phềnh.

- Không có gì! Mau chóng cho người thay nước, thay cá trong hồ này cho ta!

Vừa nói, Lăng Huyền Phong vừa mặc lại quần áo. Cũng may hắn đang mặc Phong Vật Chí của hệ thống, không sợ thấm nước và không sợ chất bẩn bám lên, chỉ cần giặt qua là sạch.

- Dạ! Tiểu nhân cho làm ngay!

- Ừm! Để sáng mai! Thiếu gia mệt rồi, muốn đi ngủ! Hơn nữa chuyện này không được nói là do ta làm, rõ chưa?

- Dạ!

- ------------------------------------------------

Bước vào trong phòng, hắn nhớ ra cái gì liền hỏi hệ thống:

- Đại ca! Có phải chế độ quét của hệ thống bị lỗi hay không?

- Ý chú là gì?

- Anh có nhớ lần đầu quét qua đại bá, lão tía với gia gia thì kết quả chỉ là Đại Võ Sư với Võ Vương không?

- À! Tưởng gì! Không phải hỏng. Mà là lúc đó ta phát hiện ra họ che dấu tu vi, nhưng chưa phải lúc nói ra nên ta không nói, thế thôi. Cứ yên tâm là không có vấn đề gì nhé. À, bây giờ ta mới phát hiện ra, chú đánh bại tên Mạc Kim Thử ở Quần Hiệp Bảng rồi à?

- Hắc hắc! Đúng thế. Cơ mà không gϊếŧ được hắn, để hắn chạy thoát.

- Không lo! Sau này sẽ còn cơ hội. Nếu hắn còn đến nữa thì cứ thẳng tay mà đánh. Thôi đi ngủ đi, ngày mai sẽ phát động nhiệm vụ mới cho chú.