Editor: May
Hôn đến mỗi một nơi bên trong không khỏi đều trống rỗng, cô muốn càng nhiều, nhưng lại không biết chính mình muốn cái gì, cô mở mắt rồi chậm rãi nhắm lại, tay nắm chăn mền chậm rãi ôm lấy bờ vai của anh, đến chính cô cũng không có phát hiện được, môi của cô đã bắt đầu vụng về đáp lại anh.
Anh giống như là cảm giác được sự chủ động của cô, động tác hôn cô bỗng dưng dừng lại một chút, sau đó liền càng hôn quyết liệt thâm nhập vào môi cô, dây dưa xoay tròn chặt chẽ.
Không khí trong phòng càng lúc càng kiều diễm, hơi thở hai người càng trở nên nặng nề, nhiệt độ cơ thể càng lúc càng cao.
Bọn họ khẩn cấp muốn tìm kiếm cầu xin từ đối phương càng nhiều hơn, anh vừa vững vàng quấn quýt răng môi với cô, vừa dùng sức kéo chăn ở giữa hai người ra, ném lên giường.
Ở giữa anh và cô chỉ cách hai tầng áo ngủ mỏng manh, bọn họ có thể cảm giác rõ ràng được nhiệt độ trên thân thể nhau, tràn đầy dụ hoặc và thúc giục hóa giải, khiến cho anh không có bất cứ dừng lại dư thừa nào, cường thế mà bá đạo xoay người một cái, liền nặng nề ép cô ở dưới thân.
Môi của anh, di chuyển từ môi mềm mại của cô đến cải cổ mảnh khảnh, hô hấp của anh trở nên rất nặng nề, ngón tay của anh thô lỗ cắt xé mở quần áo của cô và anh.
Da thịt chạm vào nhau, ma sát ra kí©ɧ ŧɧí©ɧ giống như điện giật, khiến cho toàn thân anh đột nhiên run lên một cái, sau đó anh liền giống như mãnh thú, lực đạo gặm cắn da thịt của cô càng mạnh hơn.
Răng của anh lưu lại cảm giác hơi đau trên người cô, mang cho cô kí©ɧ ŧɧí©ɧ càng thêm mạnh mẽ, thân thể cô truyền tới từng trận run rẩy, cô dần dần có chút chịu không nổi, muốn trốn chạy, nhưng toàn thân lại mềm đến không nhấc lên nổi một chút sức lực, cô chỉ có thể giống như là bắt lấy một cọng rơm cứu mệnh cuối cùng, bấu víu thật chặt bờ vai của anh.
Vào lúc tay của anh xoa lên eo cô, cô trở nên hơi khẩn trương, móng tay bắt lấy bờ vai anh của cô theo bản năng dùng sức bấm vào trong da thịt bền chắc có lực của anh, cô nói không ra là sợ hay là thẹn, cô giống như là muỗi kêu, nhỏ giọng và run rẩy gọi tên anh: "Tô Chi Niệm..."
Giọng nói kia của cô không giống như ngăn cản, tràn ngập mong đợi, nhưng lại gọi đến khiến cho lưng Tô Chi Niệm kéo căng, tất cả động tác đều ngừng lại.
Tất cả đều quá chân thật, xúc cảm mềm mại nơi đầu ngón tay, thân thể kí©ɧ ŧɧí©ɧ mạnh mẽ, còn có tiếng kêu mềm nhẹ của cô, đây hoàn toàn không giống như đang nằm mơ...
Tô Chi Niệm rất muốn để cho mình tiếp tục coi đây như là một giấc mơ đẹp để kéo dài nữa, nhưng anh sợ, sợ đây không phải một giấc mộng, không phải ảo giác của anh, sợ nếu như là thật sự phát sinh ... Anh từng khiến cho cô tổn thương một lần, phạm sai một lần, anh không thể cho cô tổn thương và sai lầm như vậy lần thứ hai...
Tô Chi Niệm cưỡng bức chính mình thu về chút lý trí, chịu đựng thân thể đau đớn, chậm rãi ngẩng đầu, nhìn về phía cô.
Cô nhắm mắt lại, hai hàng lông mi dài và cong giống như là cánh bươm bướm, nhấp nháy hết sức lợi hại, mái tóc dài tán loạn trên giường của cô còn còn quấn quýt ở trên cánh tay anh một chút, bị mồ hôi dính vào.
Quần áo bị anh xe rách rải rác che ở trên người cô, trước cổ và ngực cô, toàn bộ đều là vết tích sâu cạn không giống nhau...
Anh tùy tiện dừng lại, khiến cho mi tâm của cô bất giác nhăn lại, cô chờ giây lát, phát giác anh vẫn hoàn toàn yên tĩnh, nhịn không được liền hơi nghi hoặc một chút mở to mắt ra.