Con quỷ mắt đảo một vòng, gian thấy rõ. Tôi hắng giọng. Mắt con nhỏ cụp lại liền. Thứ quỷ này lanh kinh luôn – tôi trầm trồ. Biết hết đường lùi, con quỷ đành mở miệng:
– Thì em cũng chỉ bám lấy lão vài bữa là lão chịu thôi anh, đâu có gì đâu. Lão ưa nịnh, em khen lão đẹp trai, khỏe mạnh, lão khoái liền hà.
Tôi bĩu môi. Thứ già dê đó bộ dễ mất tiền dữ vậy sao? Mà tôi hỏi nó một đường, nó cứ lòng vòng trả lời phía bên ngoài hoài, bực bội gì đâu. Tôi gằn giọng:
– Chỉ có vậy thôi hả?
Mắt con nhỏ lé lé lên ngó trộm tôi một cái, nhận ra một tia dâʍ đãиɠ, cái miệng mở ra liền:
– Dạ, ba cái vụ trên giường em cũng chiều lão hết cỡ luôn nên lão mê.
Đó, phải vậy mới tính là thông minh chớ. Ngó qua con nhỏ, tôi la:
– Mày làm tao tò mò đó nha. Chiều hết cỡ là sao, nói vậy tao không có hiểu?
Lần này nó làm tôi ngạc nhiên à nha. Mặt hơi đỏ, ậm ừ trong cuống họng hoài không nói lên lời. Làm đĩ còn bày đặt biết suy nghĩ hả? Ngộ nha. Có điều, cái biểu hiện này … tôi cũng hơi thấy thích.
– Thôi được rồi, đứng lên coi. Hỏi mày tới sáng luôn quá, anh em *** đợi hoài chắc chửi tao nãy giờ rồi.
Con nhỏ líu ríu đứng lên, cái tướng coi bộ cũng khép nép như gái trinh chứ không phải giỡn. Cái bộ công sở thiệt tình sao nhìn kí©ɧ ɖụ© thấy ớn luôn, hèn chi đám nhân viên công sở đứa nào cũng da^ʍ dê hết trơn hết trọi. Mai mốt có mở công ty, chắc tôi không dám may đồng phục cho nhân viên nữa quá.
Chân con nhỏ cũng thuộc dạng dài, cái quần âu đen bó sát vô đùi. Áo sơ mi trắng bỏ vô trong gọn gàng, nhìn cũng trí thức lắm chớ bộ. Ngó sơ sơ qua, thấy ngực con nhỏ đang phập phồng, chắc tim vẫn còn đang đập mạnh. Mà sao đập mạnh dữ ta, tôi ngó thấy … cái mu hằn lên sau lớp quần âu cũng đang rung rinh thì phải.
– Đi lại gần đây coi.
Con nhỏ chậm chạp xích vô. Tự dưng nuốt nước bọt một cái lãng nhách. Hên là trong tình cảnh này con quỷ cũng không có dám cười. Đã quê quê luôn một thể, nét mất rồi đâu cần giữ làm chi! Đưa tay ra rờ nhẹ lên cái mu con nhỏ, nó đứng im re chịu đựng. Mềm mại đó nha. Thiệt tình sao chân con nhỏ dài mà cái mu múp rụp, không có hợp lý chút xíu nào. Mân mê một hồi, nghe cái tay nóng hổi, tôi khịt mũi:
– Ngủ với nhiêu đứa rồi?
Con nhỏ coi bộ chưa có dạn dĩ với mấy vụ này, ấp úng hồi lâu mới trả lời nổi một câu:
– Dạ 5.
Té ngửa nha. Bộ giỡn với tui hả? Con nhỏ thấy ánh mắt nghi ngờ của tôi, sắc mặt hiện ra một tia bất mãn không giấu diếm.
– Em không phải là cave!
Thiệt tình thấy phụ nữ nổi giận, ai cũng mềm lòng hết trơn. Tôi gật gù, lựa lời an ủi con nhỏ:
– Ừ anh biết. Em không phải cave. Em là đĩ.
Con nhỏ á khẩu. Nói chung với tụi này nên vậy, mềm chút sẽ bị lấn lướt liền. Chịu mất nét chút cũng được, dù sao cái nét cũng đâu có mài ra ăn được. Vỗ mạnh vô cái mu của nó, tôi ỡm ờ:
– Có thiếu số 0 đằng sau không em. 5 hay 50?
Con nhỏ coi bộ nói thật à nha. Thấy mắt nó long lên một tia giận dữ, tôi tặc lưỡi:
– Nếu đúng là 5 thì anh kiếm thêm cho em 45 người nữa cho tròn, chịu không?
Nói chơi chơi vậy, ai dè mắt con nhỏ đỏ sọng. Miệng nó lắp bắp:
– Mình anh thôi anh Long. Em còn có người yêu em nữa đó!
Đậu! Không dè con nhỏ này có cả đức tính chung thủy hay dữ vậy trời! Tôi gật gù:
– Vậy cũng được ha. Vậy giờ coi anh là người yêu em đi, anh chưa khi nào thử qua cái vụ làm người yêu của quỷ khi nào!
Môi con nhỏ mím chặt lại, coi bộ chịu đựng dữ dội. Kể cũng ngộ nha, tôi không nghĩ thứ như con nhỏ này còn làm bộ khó khăn khi làm ba cái vụ này. Hay bởi làm với tôi chẳng kiếm được xu mẹ nào nên con nhỏ thấy mặc cảm vậy ta? Nhưng tôi kệ nó chớ. Thấy con nhỏ gật đầu làm bộ cam chịu, quỳ xuống đưa tay lên thắt lưng tôi, giọng nhỏ xíu:
– Em cởϊ qυầи anh ra nha anh.
Cái vụ này còn phải hỏi sao trời, thiệt tình lịch sự quá mức cần thiết đó nha. Con quỷ lui cui tụt cái quần ngoài xuống, mắt ngó đăm đăm vô cái quần sịp đang phồng lên, nhưng cái nhìn ráo hoảnh. Coi bộ chưa có hứng đó nha. Tôi giục con nhỏ:
– Cởi nốt đi, đợi gì nữa.
Miệng con nhỏ bặm lại, tụt nốt. Thằng nhóc thò cổ ra cười ngạo nghễ. Coi bộ cũng khoái chí vì vụ được hưởng thụ con quỷ này dữ ha. Tôi cầm vô thằng nhỏ đưa qua đưa lại chút khởi động, la con quỷ:
– Há mồm ra coi.
Cái miệng chanh chua chuyên kiếm chuyện với tôi hàng ngày đang mở ra từ từ. Mặt mũi con nhỏ hiện rõ một tia bất mãn. Có điều, như vậy tôi càng khoái. Cầm thằng nhỏ trong tay, tôi chưa cho vào vội. Đập đập vài cái lên mặt con nhỏ, ngó cái mặt nó nhăn tít lấy cảm hứng chút chơi, xong xuôi đâu đó la:
– Mυ'ŧ coi.
Miệng con nhỏ há to ra, ngậm lấy thằng nhỏ, xì xụp mυ'ŧ. Nghề quá trời nghề luôn chứ không phải giỡn. Thấy cần cổ nó đưa sâu thiệt sâu, đầu c̠ôи ŧɧịt̠ muốn chạm vô cuống họng nó rát rạt. Cái lưỡi nó đưa vòng vòng qua đầu thằng nhỏ, tê rần người. Tôi há hốc miệng. Hên chưa gặp con nhỏ này hồi ở ngoài đời, nếu không nó cho tôi ghiền món này chắc tôi cũng … bán nhà đi mua đất cho nó quá.
Con quỷ coi bộ có tính toán, giở tuyệt chiêu từ đầu tính cho tôi hết đạn luôn, nhưng xui cho nó hàng ngày tôi ăn muối i ốt nhiều dữ lắm. Thấy nó xì xụp mυ'ŧ cả 15 phút chưa có chịu nghỉ, tôi nhẹ nhàng rút thằng nhỏ ra, xoa đầu con quỷ:
– Nghề dữ ha. Nhưng làm hoài một chỗ anh chán đó cưng. Qua giường đi.
Tôi tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ đi trước, con nhỏ líu ríu theo sau. Tới giường, tôi leo lên nằm ườn đó, kêu con nhỏ:
– Lột đồ thôi em. Bộ tính tới công ty làm hay sao mà bận đồ hoài vậy?
Cái đầu con nhỏ cúi xuống, tay mân mê cởi cúc áo. Hồi hộp nha. Hồi nào tới giờ tiếp xúc với con nhỏ này hoài, cũng có chút tò mò về cái body của nó. Ngực bự, mông cong veo, eo nhỏ xíu, không biết nó xài hàng thiệt hay hàng lởm đây trời. Cái nút áo bung ra, ngực con nhỏ hiện ra một khối bự chà bá. Cái tay nó lại cởi tiếp. Nịt vυ' vừa bỏ ra, nguyên 2 trái bự như trái bowling, phía trên 2 cái núm đỏ hồng như gái trinh. Tôi khịt mũi:
– Hàng mỹ viện phải không?
Môi con nhỏ khẽ cong lên ra chiều phản đối. Nhưng rốt cuộc cũng xuôi xị:
– Ngực em ngực thiệt đó, chỉ có xăm đầṳ ѵú cho hồng thôi.
Ra vậy. Còn có món xăm đầṳ ѵú nữa mới độc à nha. Tính hỏi nó có xăm ở bướm luôn không thì thấy con nhỏ đã hí húi cởϊ qυầи. Da con quỷ trắng bóc, 2 cái đùi không có sợi lông tơ nào hết trơn hết trọi, ác cái nữa là hình như … nó mặc quần lọt khe nữa mới ghê (quần chữ T, ai chưa hiểu search google nha, không thì hỏi mod Kình Ngư – nghiện quần chữ T có thâm niên). Thấy nó tính lột nốt cái qυầи ɭóŧ, tôi nuốt vội ngụm nước miếng, la:
– Chậm đã. Quay lại coi.
Mắt con nhỏ ánh lên một tia kiêu hãnh trong cái hoàn cảnh chẳng có ăn nhập gì hết trơn hết trọi. Bị hϊếp còn bày đặt tự hào về thân thể, thiệt tình con nhỏ này dám … bị khùng lắm. Thấy nó từ từ quay người lại, tôi cũng muốn nín thở luôn. Sao nó không đi làm người mẫu đồ lót, làm gái bao chi uổng vậy trời? Cái mông căng đét lộ ra nguyên vẹn, 2 miếng trắng phau bằng chằn chặn, khít rịt. Không có một vết sẹo nhỏ nào luôn. Kiệt tác chớ không phải giỡn à nha. Nghe cổ họng khô rang, tôi ráng lắm mới nói được với nó một câu:
– Lắc cái mông coi em!
Con nhỏ quay ngoắt lại, la:
– Em không có biết làm cái đó.
Tôi chưng hửng. Phản ứng mạnh dữ vậy là sao. Lập tức đập cái uỳnh vô giường, la:
– Nói nhẹ mày không nghe phải không con đĩ!
Thiệt tình, thứ ranh ma nhưng nhát gan này chỉ có phương pháp bạo lực là thích hợp bậc nhất. Mềm với tụi nó chút xíu là coi như bỏ. Thấy con nhỏ mặt xuôi xị, chầm chậm xoay lại, chầm chậm cúi người, cái mông cũng chầm chậm lắc. Ngó 2 miếng mông ẹo qua ẹo lại, nực quá xá nực luôn nhưng cũng ráng chịu. Đâu phải khi nào cũng coi ngon lành vậy đâu trời, strip show tầm bậy lấy đâu ra cái mông bá cháy cỡ này.
Con nhỏ coi bộ ít chơi thể thao, lắc mông có 10 phút xem chừng đã mệt. Ngoái ngoái cổ về phía tôi ý chừng hỏi dò đã được chưa, thấy tôi gật gù nó dừng cái rụp. Tôi la tiếp:
– Lột nốt cái qυầи ɭóŧ đi, đứng đó làm gì!
Nói mạnh có công hiệu liền nha. Con nhỏ cúi xuống lột nốt cái miếng vải tí xíu trên người. Một đám lông đen thui nằm ngay phía trên, phía dưới nhẵn nhụi, trơn láng như da em bé. Con nhỏ này tỉa lông cũng ngộ quá ha, nhìn hao hao như … bộ râu cha Hitler vậy. Coi bộ cái thứ đó của con nhỏ cũng phát xít dữ lắm à nha.
Tôi chưng hửng ngó con nhỏ làm bộ che lấy bướm, lòng nghe bực dọc dữ. Thứ này còn bày đặt khép nép mới mắc ói, hên cho nó là kiểu hành động như vầy tôi … cũng thích đi. Gằn giọng la con nhỏ:
– Bỏ cái tay ra coi, sợ nó bay mất hả?
Con nhỏ ngó tôi, lần này coi bộ van nài thật sự chớ không phải giỡn:
– Anh làm nhẹ nhàng thôi nha anh Long. Em giữ kỹ lắm đó!
Té ngửa luôn. Bộ nó nghĩ tôi cục súc lắm sao mà dặn trước cẩn thận dữ vậy. Lại còn giữ kỹ mới ghê. Mà cũng đúng ha, cần câu cơm của nó làm sao không bảo quản cho tốt được. Tôi cười nham nhở, gật gù:
– Được thôi, nhưng ráng làm cho anh vui đi. Coi chừng anh buồn anh nhét lon coca vô trỏng cũng đừng trách anh ác nha cưng!
Thiệt tình tôi cũng không rõ nhà thằng quỷ có Coca hay không, nhưng con nhỏ nghe tới việc hủy phương tiện làm ăn của mình coi bộ cũng run dữ. Chân nó ríu lại, mon men tiến về phía tôi, giọng nhỏ xíu:
– Em ráng mà, nhưng anh đừng có làm vậy nha anh.
Tính tôi vốn hiền lành, đâu khi nào làm ba cái chuyện tầm bậy đó, con nhỏ này sao khi không lại khờ quá đi thôi. Thấy nó lại gần mép giường, quỳ xuống lần nữa, lí nhí:
– Anh dạng chân ra đi anh Long.
Thuần phục rồi đây. Tôi khoan khoái dang rộng chân, ngó cái bản mặt quỷ của con nhỏ đang cúi xuống. Nhìn góc này, con nhỏ cũng ổn hơn em hoa hậu Ngọc Hân tới mấy bậc chớ không phải giỡn. Mũi cao, mắt tròn, lông mi chải mascara cong veo, mặt lại còn hiện một nét buồn nữa mới đau lòng. Nhưng đau cũng phải ráng chịu thôi, bởi cái lưỡi con nhỏ đang đưa lóc chóc vô c̠úc̠ Ꮒσα tôi. Rùng mình một hồi. Cái lưỡi con nhỏ bôi gì mà sướиɠ quá trời sướиɠ luôn vậy ta? Thấy cái thứ cảm giác ấm ấm, nhột nhộŧ ɭεn lỏi vô giữa khe mông khiến tôi chịu không nổi, oằn mình lại. Lưỡi con nhỏ lại liếʍ rát rạt lên phía cặp bi, nghe da trên đó muốn xoăn lại thành một nhúm. Nghề thiệt đó nha – tôi lẩm bẩm. Con nhỏ này không hiểu có học qua khóa cave nào không mà thiệt tình skill ổn ghê gớm.
Nực quá xá nực luôn, nhất là khi cái lưỡi con nhỏ bắt đầu di chuyển. Tay nó nắm vô c̠ôи ŧɧịt̠ tôi, giật nhẹ nhẹ. Cái lưỡi từ từ chuyển lên rún, rà rà lên bụng, liếʍ lóc chóc vô 2 đầu ngực. Tôi nổi gai ốc liền mấy chặp. Con quỷ coi bộ cũng có vẻ tự hào về kỹ năng của mình ghê gớm, thấy cái biểu hiện đó của tôi thì càng ra sức thể hiện. Liếʍ vòng quanh người một hồi, con nhỏ ngoảnh đít lại phía tôi, cái đầu cắm vô c̠ôи ŧɧịt̠ đang cứng ngắc, liếʍ chậm rãi dọc cái thân gân guốc. Ngó thấy chai nước phía đầu giường, nhỏ với lấy làm một ngụm, ngậm vô miệng. Cái gì nữa đây trời? Chiêu mới của con nhỏ làm tôi hơi bất ngờ, khi cái cảm giác lạnh lạnh lan tỏa lên đầu c̠ôи ŧɧịt̠, cái lưỡi ấm ấm lại cạ vô rát rạt. Nửa nóng nửa lạnh, khó tả ghê. Tôi kìm không nổi, rên một tiếng, tay bám vô cái mông trắng bóc của con nhỏ đang đung đưa ngay trước mặt. Mềm và mịn dữ. Tôi lấy tay bóp mạnh một hồi, ngón tay banh cái khe hồng hồng của con nhỏ ra coi hàng họ. Thiệt tình đồ xài có bảo dưỡng có khác, không comple cravat gì hết trơn, chỉ thấy cái khe hồng nhỏ xíu hơi ẩm ướt. Đám lông cắt tỉa cẩn thận nằm gọn lỏn phía trên, sờ vô nghe mượt như nhung. “Lão hói kể ra cũng không tới nỗi ngu lắm, căn bản tại con nhỏ này quá nghề đi” – Tôi lẩm bẩm vậy.
Thằng nhỏ coi bộ chịu hết nổi, vùng vằng co giật. Tôi vội vàng đẩy con nhỏ sang một bên, giải cứu binh nhì Ryan Cock. Con nhỏ xem chừng có vẻ mừng vì vụ này sắp kết thúc, nhưng rụt rè la:
– Anh đeo bao vô đã anh Long.
Muốn chửi thề luôn nha. Bộ tao khùng sao đi chân đất tiếp mày. Có điều chửi không nổi bởi … tui hình như không đem cái bαo ©αo sυ nào theo trong bóp hết. Xưa nay có khi nào tôi đi chơi gái bậy bạ mà phải mang bao theo làm chi cho mất nét. Lầm rầm than một tiếng, với tay ra cái đầu giường thằng quỷ tìm hú họa coi nó có để sẵn cái bao nào ở đó không. Ơn chúa, thứ hám gái như nó thì bαo ©αo sυ cũng giống như thể cơm ăn hay nước uống vậy, ở đầu giường có nguyên một bọc. Tôi hăm hở rút ra một cái, con nhỏ ngó qua hoảng hốt:
– Cái đó không xài được đâu anh!
Chưng hửng luôn. Bao nào xài không được, bộ nó tính xài bao tải hả. Mặc kệ con nhỏ hoảng hốt, tôi xé bao cái roạt. “Đậu móa cái gì vầy trời!” Nguyên một đống lầy nhầy lổn nhổn, thậm chí ở đầu còn có mấy cái gai cao su chĩa ra tua tủa. Thằng quỷ này biếи ŧɦái quá trời luôn. Con chim đẹp đẽ của tôi khoác cái này vô chắc giống đi dự Halloween quá. Ngán ngẩm quẳng cái bao đi chỗ khác, kiếm cái khác. Cái bao thứ 2 đầy gân, khoác nó vô chắc thằng nhỏ khóc thét vì nhìn y chang con zombie Kẻ hủy diệt luôn. Con nhỏ lại nhìn tôi bằng ánh mắt van nài. Bỏ luôn. Đeo mấy thứ này thấy cái mẹ gì, tui cần loại càng mỏng càng tốt, cảm giác nó sẽ thật hơn. Cũng hên tới cái thứ 3, nó không có hình thù kì dị như mấy cái trước, móc ra thấy cũng bình thường. Tôi cảm kích vô cùng, ngó lại cái vỏ bao thấy đề Night light – ủa gì ngộ vậy? Thấy cái màu nó kì kì, tôi cũng mặc xác, đeo đại vô. Con nhỏ ngó thấy mặt cái bao cũng cảm kích dữ lắm, thì thào:
– Loại này được nè anh.
Tôi tò mò kêu:
– Thứ này là đồ quỷ gì vậy cưng?
Con nhỏ coi bộ bất ngờ vì kiến thức nông cạn của tui với đám bít tất này, nhỏ giọng:
– Bαo ©αo sυ phát quang đó anh.
Tôi cũng muốn ngã ngửa người luôn. Thằng quỷ biếи ŧɦái này nó không thể giống người thường một chút được sao. Nhưng dù sao cũng mang vô rồi, tôi cũng muốn thử coi rốt cuộc nó phát quang là ra làm sao. Tôi la con nhỏ:
– Với tay tắt đèn đi cưng!
Con nhỏ nhấn cái công tắc. Trong thoáng chốc, bóng đêm đổ xuống mịt mù, bao trùm lấy cả tôi và con nhỏ. Trong cái thứ bóng đen đặc sánh và ma mị ấy, có một thứ hào quang rực rỡ lóe lên. Giống như ánh sáng cuối đường hầm, giống như ngọn hải đăng trong mịt mù cơn bão biển, thằng nhỏ của tôi tỏa sáng rực rỡ trong bộ cánh mới nhìn phát ớn. Tôi bực bội kêu:
– Mở đèn lên cưng. Nhìn c̠ôи ŧɧịt̠ giống đom đóm quá, kinh thấy mẹ.
Con nhỏ lại rướn người mở đèn. Cái mông nhỏm nhỏm lên đúng tư thế quá à nha. Tôi la:
– Nằm vậy luôn đi.
Con nhỏ nằm xuội lơ liền, cái miệng còn cố lắp bắp:
– Nhẹ nhàng thôi nha anh.
Nhẹ cái đầu mày đó, làm cứ như gái trinh mới ngủ lần đầu vậy. Tôi đẩy mạnh mông con nhỏ lên, lách c̠ôи ŧɧịt̠ vô. Bót tới bất ngờ luôn. Tôi nghi con nhỏ này mới ngủ với 5 thằng lắm, thằng nào dài nhất cỡ 10cm, còn anh Sinh tội nghiệp của công ty giờ theo phán đoán của tôi giảm xuống chỉ còn cỡ 5cm. Con nhỏ oằn người, la thiểu não:
– Nhẹ nhẹ thôi anh, của em chưa ra nước!
Chưa ra nước thì đi báo với bên cấp nước, báo tôi chi. Hăm hở thục mạnh thêm mấy nhát, thấy thằng nhỏ cọ vào trong rát rạt. Mùi vị ổn đó nha. Cái mông con nhỏ dang ra hết cỡ cho đỡ rát, cái miệng rên hừ hừ từng chặp. Tôi nghe khoan khoái lạ thường. Thứ cảm giác giải quyết một lượt cả sinh lý lẫn tâm lý như vầy tạo ra hưng phấn dễ sợ à nha. Nhắp thêm vài lượt, lại thấy mông con nhỏ nhấp nhổm liên hồi, cái c̠úc̠ Ꮒσα phập phồng nhìn thấy ghét. Tôi đưa tay rờ vô một cái, đã nghe con nhỏ hét:
– Không có làm chỗ đó nha anh!
Ngộ nha. Tôi mới sờ nó đã la vậy, khác gì nhắc nhở tui? Cười nham nhở một cái, rút thằng nhỏ ra khỏi bướm, tay giữ chặt mông con nhỏ cho nó khỏi cựa quậy, đặt đầu thằng nhỏ lên trên c̠úc̠ Ꮒσα. Con nhỏ khóc luôn, giọng nghẹn đi:
– Em lạy anh, cái này em không chịu nổi đâu!
Năn nỉ trong trường hợp này có tác dụng ngang với thuốc kí©ɧ ɖụ©, con nhỏ này coi bộ từng trải là không biết chút xíu gì hết về điều này là sao? Tôi thủng thẳng kêu:
– Không muốn đau thì banh rộng nó ra đi!
Con nhỏ nức nở, coi bộ biết năn nỉ tôi cũng vô ích, tay run run đưa vô mông, banh rộng ra. Thiệt tình không nghĩ con nhỏ vẫn còn trinh lỗ này đâu nha. Tôi la:
– Bộ trước chưa có ai chơi cưng qua chỗ này hả?
Con nhỏ nghẹn ngào:
– Anh Sinh chim có chút xíu cho vô em còn chịu không nổi, anh như vầy chắc em chết quá.
Tôi an ủi con nhỏ:
– Yên tâm đi em, anh đi nghĩa trang hoài, chưa thấy cái bia nào ghi: “chết vì bị thông đít” hết.
Con nhỏ nấc lên một tiếng tuyệt vọng, mông chìa ra cam chịu. Tôi hì hục nhét vô. Khó dữ chớ không đùa. Cái c̠úc̠ Ꮒσα con quỷ nhỏ xíu, thằng em của tôi hình cây nấm ngay đầu, nhét vô mà nghe c̠ôи ŧɧịt̠ cũng thốn dữ. Kiểu này hại c̠ôи ŧɧịt̠ quá à nha. Thở dài, thiệt tình thông cảm với mấy cu mod, ngày nào cũng hì hui đi thông đít như vầy chắc c̠ôи ŧɧịt̠ bị mòn dữ lắm, có khi cao nhất chỉ còn dài cỡ anh Sinh. Hồi nào tới giờ làm kiểu này với mấy ẻm có nghề sao mà dễ thấy ớn, còn con nhỏ này thì sao nghe chừng khó hơn cả phá trinh. Ráng đút chậm rãi vô, nghe con nhỏ la chói lói từng chặp. Đút vô được nửa cây, con nhỏ coi bộ chịu không thấu, mồ hôi rịn ra đầy lưng, giọng thê thảm:
– Em xin anh đó anh Long. Em lạy anh luôn đó. Vậy thôi anh, em chịu hết nổi rồi.
Tính tôi trước giờ cũng không có khi nào ép người quá đáng hết trơn. Thở dài chấp nhận, nhấp nhẹ nhẹ từng hồi bằng nửa cây cơ. Con nhỏ tay bám chặt vô giường, cào muốn nát luôn cái gối. Nhưng thiệt tình thứ gì giá đắt cũng có chất lượng thật đó nha. Hì hục mệt xỉu mới đưa vô được, ai dè cảm giác cũng không tệ chút nào. Cái c̠úc̠ Ꮒσα con nhỏ chật căng, thằng nhỏ cọ một hồi nghe tê dại, cặp bi cũng sưng lên như muốn nứt. Tôi nhắm mắt, ráng kéo dài thêm cảm giác đó chút nữa, cuối cùng chịu không có thấu, quen chim đâm một cái sâu thiệt sâu vô trỏng. Chỉ nghe con nhỏ quỷ hét lên thê lương như bị chọc tiết, mồ hôi túa ra. Tôi cũng túa, nhưng túa nguyên một đám đàn em vô cái bαo ©αo sυ biếи ŧɦái của thằng mặt mụn. Côи ŧɧịt̠ nức nở trong cái lỗ khít rịt, bắn ra từng chặp một, mặc con nhỏ kêu inh ỏi:
– Anh gϊếŧ em đi anh Longgggg!