Không Có Kiếp Sau (Một Hữu Lai Sinh)

Chương 238: Sau đó vung lưỡi hái xuống

*tên chương tiếp nối chương 237, nguyên văn là “Tử Thần quá bộ, sau đó vung lưỡi hái xuống”

“Linh kiện mới — Pi, đã trang bị hoàn tất, hệ thống quét hình khởi động lại.” Tất cả mọi người đang sợ chết sững trước biến cố trong sân, thì cơ giáp nằm trong tiêu điểm tầm nhìn của họ cũng mở “hai mắt”.

“Bíp –”

Đó không phải âm thanh của Sigma.

Mà giống hiệu quả âm thanh khi mấy người máy đồng thời phát ra tiếng.

Không có bất kỳ điểm nào khớp với thói quen ngừng ngắt khi nói của nhân loại, âm thanh nghe vào tai cứng nhắc lạ thường.

Cơ giáp tự xưng là Người Diệt Thế đứng lên, khi nó bắt đầu hành động, bên trong lớp vỏ truyền ra tiếng va trượt của kim loại.

Thân thể nó vậy mà vẫn đang biến hóa!

Vô số mảnh kim loại không ngừng chắp nối, cài chặt, tách ra, rồi tổ hợp lần nữa trên bề mặt cơ thể, mãi tới khi tìm được vị trí thích hợp nhất, nhẹ nhàng khảm vào và khóa chắc, sau đó cố định.

Trong quá trình “ghép hình”, dáng vẻ cơ giáp trở nên khá kỳ cục, do trọng tâm không vững nên động tác nom cứ khập khà khập khiễng, thậm chí màu của vỏ kim loại cũng lòe loẹt sặc sỡ, nhìn mắc cười hết sức!

Nhưng trong sân lại chẳng ai dám giễu cợt nó.

Đó là một thứ vô cùng nguy hiểm… Mọi người theo bản năng sợ hãi nó.

“Quét hình dạng tròn.” Nó đọc một khẩu lệnh.

Theo sau luồng sáng lục phớt qua màn hình tối, phạm vi quét hình của cơ giáp bành trướng ra ngoài một cách nhanh chóng mà đều đặn, ba giây sau, nguyên hành tinh Bạch Lộ đã chìm trong tầm quan sát của nó.

Đến đây, thế giới không còn góc chết với nó nữa!

Trong mắt nhân loại, thế giới có hình dáng thế nào?

Thế giới trong mắt đại đa số người là đủ mọi màu sắc, góc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy đại khái là 120 độ, khi lực chú ý tập trung, con số này sẽ hạ xuống khoảng 20 độ. Khi họ biến về nguyên hình, vì chủng tộc bất đồng nên số liệu ít nhiều sẽ thay đổi, nhưng kiểu gì cũng trốn không thoát một phạm vi cơ bản. Tóm lại, thế giới trong mắt nhân loại cấu thành từ màu sắc, âm thanh, hình thái tiếng động, vân vân mây mây… là cảm thụ trực tiếp mà giác quan mang đến cho họ.

Mà thế giới trong mắt người máy thì chẳng có gì đáng bàn.

Nhất là người máy quân dụng.

Họ không có mắt, thay vào đó là hệ thống quét hình. Thế giới trong “mắt” họ cấu thành từ các loại số liệu tức thời, điểm và đường, ba trăm sáu mươi độ, không một góc chết.

Giờ phút này, trong “hai mắt” cơ giáp, toàn thế giới là một màu xám kỳ diệu, không gian phân bố chằng chịt những đường ngang dọc màu xanh sẫm. Những đường này chia thế giới thành rất nhiều ô vuông cực nhỏ, mọi vật thể trong ô vuông cũng nhờ vậy mà có tọa độ tự định nghĩa rõ ràng. Khi vật thể mục tiêu di động, tọa độ gắn trên người nó mau chóng biến hóa, mà chỉ cần tọa độ này còn, thì vật thể trong vòng tọa độ vẫn nằm trong phạm vi tấn công của Người Diệt Thế, không nơi ẩn náu!

“Xác nhận mục tiêu quân địch hoàn tất, tổng cộng 110345 đơn vị.” Lại một luồng sáng lục lướt qua màn hình tối, cơ giáp báo ra đáp án của mình. Con số này vượt xa số lượng người Youasibi đang đứng trên hành tinh Bạch Lộ giờ khắc này, không ngờ nó quét được cả những chiến hạm đánh lén trang bị kỹ thuật phản quét hình tối cao đang mai phục ngoài tầng khí quyển của hành tinh!

“Cái gì!!!” Theo sau sự kinh ngạc tột độ của người Youasibi, cơ giáp kia cử động —

Rõ ràng là một cơ giáp cồng kềnh mà to xác, động tác lại linh hoạt quá đỗi. Tốc độ của nó nháy mắt vượt quá phạm vi mà hệ thống truy tung mục tiêu của người Youasibi có thể bắt kịp. Mọi người hoàn toàn không nhìn thấy chuyện gì phát sinh, chỉ thấy quân địch vốn đang bình tĩnh thong dong chuẩn bị một phát đánh hạ hành tinh Bạch Lộ, thì giữa bọn chúng chợt lóe lên từng luồng từng luồng sáng trắng!

Người máy Youasibi hợp lực chống cự, nhưng chống cự của chúng thoạt nhìn phí công vô cùng! Từng tốp quân địch ngạo mạn cứ thế nổ tung!

“Cơ giáp này là vũ khí bí mật của địch! Mau! Tập trung toàn bộ hỏa lực hạ gục nó!” Kẻ tấn công vốn càn rỡ thoắt cái chuyển đổi thân phận, chúng tức tốc điều chỉnh kế hoạch, toàn bộ hỏa lực tập trung nhắm vào cơ giáp lửng lơ bất định. Nhưng khi công kích của kẻ xâm nhập rốt cuộc hiệu quả, trông như hoàn toàn trúng mục tiêu thì —

“Lá chắn — Eta, chuẩn bị sắp xếp.” Âm thanh máy móc cứng ngắc mà lạnh băng, thoáng chốc, hình thái của cơ giáp lại phát sinh thay đổi! Lá chắn màu đen khổng lồ cấp tốc tách hẳn khỏi thân thể nó, vài mặt của lá chắn thình lình xuất hiện bên người cơ giáp, theo đó là tiếng va đập mãnh liệt.

“Tấn công vô hiệu, phòng ngự thành công.” Lời nói buốt giá của nó khiến tim kẻ địch nháy mắt lạnh thấu xương!

Trong thời gian kế tiếp, người Youasibi liên tục đánh trúng nó vài lần, song tất cả công kích đều bị lá chắn màu đen ngăn cản, cơ giáp bên trong lông tóc vô thương —

“Tấn công vô hiệu, phòng ngự thành công.” Lần nữa nghe đối diện truyền đến âm thanh máy móc, quan chỉ huy của đội quân Youasibi này lạnh lùng hạ lệnh: “Sử dụng chiến hạm vũ khí, phá hủy nó.”

Quân địch rốt cuộc vận dụng chiến hạm vẫn đậu trên không trung nãy giờ, cùng lúc ấy —

“Hệ thống phòng ngự — Epsilon, chuẩn bị sắp xếp.” Là mục tiêu nhắm vào của họng pháo chiến hạm, cơ giáp cất giọng cứng nhắc, nói ra chỉ lệnh tiếp theo!

So với lá chắn phòng hộ Eta linh hoạt thì hệ thống phòng ngự mang tính chiến lược Epsilon khổng lồ mà nghiêm mật hơn!

Tập hợp phòng ngự và công kích vào một thân, đây là vũ khí công thủ chung cực chẳng hề kém cạnh hệ thống phòng ngự Constaro!

Chỉ lệnh này phát ra xong, thân hình cơ giáp lại xuất hiện thay đổi mạnh mẽ: Hình thể tức tốc co lại, kim loại trên người nhanh chóng tháo rời, lá chắn hình ba đôi cánh kéo dài từ sau lưng nó. Thời khắc ba cặp lá chắn đồng thời mở ra, thân thể cơ giáp được bao trọn bên trong, trên xương cánh của lá chắn lộ ra hàng loạt lỗ hổng màu đen. Khi lửa đạn của chiến hạm địch bắn tới, vô số xạ tuyến cũng phát ra từ lỗ đen —

Trời long đất lở sau một cú tấn công, hằng hà sa số xạ tuyến phủ ngập vùng đất, mảnh sân vừa lắng đọng lại tràn lan khói thuốc súng.

Người Youasibi rốt cuộc gặp đối thủ ngang cơ!

Không, không đúng! Chỉ cần một cơ giáp đã đủ sức đối kháng với nhiều chiến hạm phe ta như vậy, đẳng cấp của đối phương chắc chắn vượt mình xa lắc!

Một sản phẩm máy móc cao cấp hơn nền văn minh cấp bảy rất nhiều —

Quan chỉ huy tối cao của quân Youasibi vung tay xuống.

“Chúng ta từ bỏ tinh cầu này, toàn quân rút lui!”

Mệnh lệnh rút lui!

Hắn thế mà hạ lệnh rút lui!

Mà sau mệnh lệnh này, hắn tức khắc bổ sung thêm:

“Kết nối với hệ thống công thủ trên tinh cầu đối phương, trước khi rời đi phải bao bây đối phương trong hệ thống.”

“Phá hủy tinh cầu.”

Mệnh lệnh được nhanh chóng chấp hành, dân đế quốc thấy quân địch bắt đầu rút lui khỏi hành tinh Bạch Lộ thì đầu tiên là mừng rỡ, song tức khắc nhận thấy điều bất ổn: Xuyên qua bụi đất và khói thuốc súng đặc quánh, có người lờ mờ trông thấy bầu trời đang phát sáng.

Khoan đã —

Phát sáng?

Rốt cuộc có người nhận ra thứ phát sáng là gì!

“Là hệ thống phòng ngự Constaro!” Tại thời điểm nguy cấp nhất, hành tinh Bạch Lộ từng khởi động hệ thống này, người dân tất nhiên biết nó trông thế nào khi khởi động!

“Đâu phải! Lưới ánh sáng lần này màu đỏ, không phải trắng!” Trong số người ở lại hành tinh Bạch Lộ có không ít chuyên gia Pendra, họ phát hiện tình huống lần này bất đồng.

Với hệ thống phòng ngự Constaro, lưới ánh sáng màu trắng đại biểu phòng ngự, còn màu đỏ thì —

“Là hệ thống phòng ngự tấn công hình thức tự hủy –” Cuối cùng cũng có người rống to hàm nghĩa của lưới ánh sáng màu đỏ!

Sise nhìn thoáng qua người máy dưới lưới ánh sáng đỏ lần cuối, rồi kiên quyết quay đầu lại, tru lên một tiếng thật dài.

Các thú con vẫn trốn tại một bên trong chiến loạn lập tức theo âm thanh tìm đến Sise, ngoan ngoãn trèo lên lưng hắn. Đợi lũ trẻ bấu chắc vảy mình rồi, hắn bay lên ngay tắp lự.

Hắn bay rất thấp, một mặt vì muốn trông nom Pullen Coulee vẫn chưa biết bay, mặt khác để xua mọi người chạy thoát thân theo đúng phương hướng. Ven đường đυ.ng phải người té ngã tụt lại phía sau, hắn còn ngoạm người nọ lên rồi hất mạnh lên lưng.

“Nhanh lên! Mau đến khu C! Mau –”

Nơi nơi tràn ngập tiếng gào điên cuồng của mọi người.

Nhân loại chế tạo vũ khí cực đoan bảo hộ mình, hưởng thụ cảm giác an toàn nó mang đến, đồng thời cũng buộc phải thừa nhận ảnh hưởng từ mặt đối lập của một thể hai mặt.

“Mau lên! Đến khu C rồi, vào từ cửa, đừng chen lấn, tất cả nhanh biến thành hình người! Mau!”

Trong lúc những sinh mệnh máy móc do nhân loại chế tạo đang tiến hành quyết đấu chung cuộc, thân là người sáng tạo — nhân loại lại chỉ có thể co đầu rụt cổ dưới lòng đất.

“Gay to rồi! Khủng long này bị thương quá nặng nên mất đi ý thức, cô ấy không biến về hình người được!” Có người rít lên.

“Maria!!!” Đây là tiếng khóc của một bà lão, dù là người mạnh mẽ đến mấy, nhưng khi người thân của mình bị uy hϊếp, suy cho cùng vẫn cảm thấy bất lực sâu sắc.

Sise cũng chú ý thấy những biến số đột ngột ấy.

Đâu chỉ khủng long tên Maria kia, mà còn rất nhiều Long tộc bị thương nặng không thể biến thành hình người, cứ vậy, không gian khu C sẽ không đủ dùng. Dựa theo kế hoạch, nơi này không nên —

Nhưng quan tâm gì đến kế hoạch nữa.

Lúc biến về hình người, Sise phát hiện có một tiểu chíp vậy mà dẫn theo một người máy.

Người máy nọ tơi tơi tả tả, đầu cũng chỉ còn một nửa.

Nhưng mặc dầu vậy, chíp bông vẫn cố chấp kéo người máy vào. Trong lúc hỗn loạn, Sise thậm chí không để ý lưng mình còn cõng một người máy trên đường bay tới đây.

Còn là người máy đã chết.

“Chíp chíp chíp chíp chíp ~” Đây là người máy Tiểu Thiết thường đút đồ ăn ngon cho con, nên con dẫn cậu ấy đi chung luôn.

Cantus con chưa trưởng thành quen biết rất nhiều bạn mới trên hành tinh Bạch Lộ, chúng không xem việc được người ta chăm bẵm là lẽ đương nhiên nữa, mà đã học được cách cám ơn và báo đáp.

Nhưng —

“Cậu ta chết rồi, bên trong không đủ chỗ, con không thể dẫn cậu ta vào.” Sise dứt khoát cự tuyệt nó.

Phớt lờ kháng nghị kịch liệt của thú con, hắn lôi người máy kia ra ngoài, sau đó nhét những người vẫn mắc tại cổng vào.

“Mọi người bảo trọng.” Sise nhìn mọi người bên trong một cái thật sâu, quả quyết ấn công tắc, khóa cửa bằng mật mã.

Như vậy, ngoại trừ những người biết mật mã thì chẳng ai có thể mở cửa.

Hắn ngồi phịch trước cửa.

Bầu trời —

Hóa màu đỏ rực.

Thế rồi, ánh sáng đỏ che trời lấp đất vọt tới chỗ hắn như thủy triều —

Sise nháy mắt biến thành nguyên hình tại phút giây sau cuối.

Coi như không tự lượng sức cũng tốt, hắn muốn dựng một lá chắn cuối cùng cho cánh cửa này.

Nhưng khi hắn sắp dang cánh, một bóng đen còn to Sise phủ trùm lên hắn.

Trong tròng mắt Sise bỗng xuất hiện bóng dáng Cantus khác!

Miệng Sise mấp máy trước khi đọc ra tên người nọ, sau đó —

Họ bị ánh sáng đỏ bao phủ.

***

Đối mặt ánh sáng đỏ, cơ giáp màu bạc trực tiếp bay lên không trung.

Nó lơ lửng giữa trời, cánh tay trái giơ thẳng, hướng lên không trung túm một phát, kim loại đỏ thẫm không ngừng tụ tập bên cạnh cánh tay nó, lát sau, một lưỡi hái khổng lồ đỏ rực thình lình xuất hiện, chỉ nhẹ nhàng bắt một cái, chuôi lưỡi hái đã gọn nằm trong tay nó!

“Hệ thống vũ khí — Beta, chuẩn bị sắp xếp.”

Tử Thần màu trắng bạc vung xuống lưỡi hái giữa không trung.

Tử Thần có sáu cánh.

Công kích vốn định nhắm tới họ hoàn toàn không phát sinh, không ngờ cơ giáp kia lại dùng vũ khí của mình đánh lên lưới ánh sáng đỏ!

“Nó… Nó… Nó đang tính làm gì? Nó không muốn sống nữa sao?!” Màn này khiến quan chỉ huy luôn điềm tĩnh thong dong bên địch cũng sợ điếng người.

Nhưng đúng lúc này, hắn bỗng nghe thấy một âm thanh vang bên tai mình.

“Ta, không phải nhân loại.”

“Không phải nhân loại, nên không có sinh mệnh.”

“Không có sinh mệnh, nên không ngại tử vong.”

“Vì không ngại, nên không sợ.”

Âm thanh nọ rập khuôn mà cứng nhắc, âm lượng cũng không lớn, mà lại như bóng với hình —

“Sao, sao lại thế này?” Quan chỉ huy lần đầu tiên rơi vào kinh hãi.

Cho dù là hình thức sinh mệnh thể hiện bằng năng lượng, hắn chung quy vẫn là người, là người hiển nhiên sẽ có cảm giác hoảng sợ của riêng nhân loại!

Không chỉ mình hắn nghe thấy giọng nói ấy, toàn thể người Youasibi đều nghe được.

Gần sát bên tai như bóng với hình.

Ngay giây sau, cảnh tượng khiến người Youasibi kinh hoàng đã xảy ra: Hệ thống phòng ngự Constaro rõ ràng đã bị họ khống chế đột nhiên không thao tác được nữa. Chẳng những không thể thao tác, mà phạm vi phòng ngự của hệ thống chợt lan ra thật rộng! Thậm chí phong tỏa lần nữa!

Chỉ số ít chiến hạm may mắn trốn thoát khỏi vòng phong tỏa, những chiến hạm còn lại đều bị khóa trong phạm vi tấn công của hệ thống phòng ngự Constaro!

Họ nghe thấy âm thanh kia vang lên lần hai —

“Chúng ta, là vũ khí.”

“Vũ khí, là dùng để gϊếŧ người.”

Lạnh lẽo, vô tình, không hề ngừng ngắt.

Thế rồi –

—–

Chưa chi đã muốn khóc rồi, có linh cảm ko ổn T__T