Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng Lừa Tình Thành Nghiện!

Chương 39: Bí mật kinh người

Thành phố A đêm thu gió lớn từng trận, hai tay Hứa Mộ Nhan ôm vai đứng dưới cao ốc tập đoàn Bùi thị đợi thư ký An Thần xuống. . .

Từ miệng thư ký mới biết được hôm nay là sinh nhật của anh, Hứa Mộ Nhan chỉ cảm thấy cả trái tim giống như bị lấp đầy một cỗ mờ mịt không thể lý giải cũng không biết phải làm thế sao. Bùi phu nhân như cô thật thất trách, giờ phút này nội tâm của cô bị từng hồi cảm giác áy náy bao trùm. . .

Thì ra hôm nay là sinh nhật của anh. . .

Nhưng cô lại hoàn toàn không biết. . .

Sau đó Hứa Mộ Nhan gọi liên tiếp nhiều cuộc điện thoại cho anh, nhưng Bùi Lạp Minh không nhận, giờ này anh ở đâu?

– Đều do hôm nay tôi quá bận. – Khi lên xe, Hứa Mộ Nhan mở miệng yếu ớt đầy áy náy.

Nhìn lông mày cô nhíu chặt, An Thần dịu dàng an ủi:

– Thiếu phu nhân, không có chuyện gì đâu, cô đừng quá lo lắng.

– Tôi gọi nhiều cuộc điện thoại cho anh ấy, anh ấy cũng không nhận, tôi là Bùi phu nhân nhưng thật sự rất thất trách. – Biết rõ người không biết không có tội, nhưng Hứa Mộ Nhan vẫn không nhịn được tự trách mình, chằng qua có lẽ anh cũng không có dự định tổ chức sinh nhật cùng cô thôi. . .

Tuy quan hệ giữa cô và Bùi Lạp Minh có chút chuyển biến tốt, có điều vẫn chưa tới mức độ thân thiết, chỉ vì còn có ngăn cách bọn họ là Hứa Mộ Thanh. . .

– Tôi nghĩ Bùi tổng sẽ không trách cô, vì sự kiện hình khiêu da^ʍ lần đó, tôi thấy xem ra tình cảm của hai người rất tốt. Nhìn anh ấy đang học cách từ từ buông tình yêu với Hoắc Noãn xuống, tôi cũng cảm thấy vui mừng cho anh ấy. – Đôi mắt lái xe An Thần lộ ra sự vui mừng.

“A. . . lần đó chỉ có thể nói phối hợp diễn xuất của mình và Bùi Lạp Minh rất tốt, nếu không những ký giả kia làm sao dễ dàng bỏ qua tin tức có giá trị như vậy.”

“Đợi chút, anh ta. . . anh ta vừa nói gì?”

Bùi Lạp Minh Chính đang học cách từ từ buông tình yêu với Hoắc Noãn xuống?

Người anh ta yêu không phải chị của cô Hứa Mộ Thanh sao?

Chuyện gì xảy ra vậy?

– Thư ký An chuyện đó, anh nói sai rồi, trước khi Bùi tổng kết hôn với tôi, không phải yêu chị gái Hứa Mộ Thanh của tôi sao?

– Dĩ nhiên không phải thưa thiếu phu nhân, xem ra đối với chuyện của Bùi tổng cô cũng không biết nhiều. Cũng khó trách, dù sao đoạn chuyện cũ kia đối với Bùi tổng mà nói là đả kích quá lớn, anh ấy không muốn nhắc tới cũng là chuyện thường tình. – An Thần đang lái xe bất thình lình phun ra một câu.

– Chuyện đó. . . An thư ký, anh có thể nói cho tôi biết nhiều hơn một chút không?

Lời nói vừa rồi của An Thần, khiến Mộ Nhan vừa giật mình vừa kinh ngạc phải trợn to mắt.

– Thật ra thì Bùi Tổng từng nói với tôi, khi anh ấy biết chị gái Hứa Mộ Thanh của cô có diện mạo cực kỳ giống Hoắc Noãn trong các vô số các cô gái, khi đó anh ấy liền rất si mê chị cô, thậm chí quyết định cưới cô ấy. Nhưng tạo hóa trêu ngươi, không ngờ chị cô lại mắc bệnh ung thư. Có điều cứ như vậy cũng chưa chắc là không tốt, ít nhất chị cô vĩnh viễn không biết thật ra thì Bùi Tổng vẫn coi cô ấy như một thế thân của người khác để yêu.

Lời nói của An Thần như một quả pháo nặng ngàn cân, trong nháy mắt ném vào toàn thân Hứa Mộ Nhan, từng dây thần kinh, từng tế bào. . .

Mà giờ khắc này trong đôi mắt cô ngập đầy khϊếp sợ, kinh ngạc, đầy ánh sáng phức tạp, không dám tin. . .

Hóa ra, hóa ra người Bùi Lạp Minh yêu không phải là chị gái của cô, Hứa Mộ Thanh!

Hóa ra chị gái của cô cũng chỉ là một thế thân. . .

Như vậy sở dĩ Bùi Lạp Minh Chi hận cô không thể cứu sống chị, không phải vì yêu chị cô, đơn giản là vì khuôn mặt Hứa Mộ Thanh cực kỳ giống Hoắc Noãn. Nói cho cùng chỉ vì anh luyến tiếc gương mặt đó của Hứa Mộ Thanh!

Lúc này, Hứa Mộ Nhan chỉ cảm thấy trong lòng rối bời như bị sụp đổ hết, đủ các loại suy nghĩ đan chen nhau rối ren như sóng biển mãnh liệt vỗ vào trong lòng, chấn động, mà cô cũng không biết nguyên nhân. . .

A. . .

Như vậy xem ra, quả nhiên anh đối với phụ nữ đủ lạnh tình, hơn nữa cậy vào ưu thế của bản thân lừa được không ít các cô gái có dáng dấp tương tự Hoắc Noãn yêu anh. . .

Giờ khắc này Hứa Mộ Nhan không biết có nên cảm thấy may mắn không, vì Bùi Lạp Minh cưới cô không phải vì diện mạo cô giống Hoắc Noãn, chỉ là vì hận, cô không phải trở thành thế thân đáng thương. . .

Nhìn sắc mặt cô trắng bệch có bị chút ít chấn động, An Thần lo lắng nói:

– Thiếu phu nhân cô không sao chứ?

– Tôi. . . tôi không sao. . . thư ký An, nếu anh ấy yêu Hoắc Noãn, tại sao không kết hôn với cô ấy?