Hảo Thụ Thừa Song

Chương 66: Ăn vụng một mình (thượng)

Bầu không khí vừa lúc, cũng đã lâu rồi Liễu Nghi Sinh còn chưa có hoan hảo với bọn họ, nói thân thể không khát cầu chỉ là nói đối, nhưng dù sao y cũng bận tâm đến Kỳ Canh bị tiêu hao quá độ, thân thể mệt mỏi, có chút ngượng ngùng nhích sang bên cạnh nói: “Là ai làm khó các ngươi chứ, ngươi đứng đắn một chút đi, mệt mỏi liền đi ngủ sớm.”

“Ha ha, ca cầu ngươi làm khó còn không được sao?” Du͙© vọиɠ của Kỳ Canh đã lên tới não, nào có thể để cho y chạy trốn, ôm người lên đùi mình hôn một trận, quả thực hai huynh đệ bọn họ yêu Tiểu Liễu Nhi muốn chết, để y sống ở bên ngoài một mình, mỗi ngày đều lo sợ y có bị người khác khi dễ hay không, có khi nào sẽ chọc đến mấy người mình đánh không lại rồi bị thua thiệt hay không, hốt hoảng lo sợ không khác gì đánh mất tròng mắt của mình ở bên ngoài vậy.

“Rõ ràng là các ngươi làm khó ta, hai ngươi còn không chịu cho ta gặp hài tử nữa. Hmm a…” Ban đầu Liễu Nghi Sinh còn có thể thỉnh thoảng lên án giữa lúc bị hôn, thoáng cái môi bị ngậm lấy, chỉ có thể phát ra tiếng rêи ɾỉ, thân thể không chịu khống chế yếu đuối dựa vào trong ***g ngực tráng kiện hữu lực của Kỳ Canh, bị nụ hôn cường thế lại không mất ôn nhu khiến cho thở hồng hộc, không còn đầu óc suy nghĩ chuyện gì nữa.

Ở chung với hai ngựa đực lâu như vậy, phần nhiều đều được bọn họ cùng nhau thương yêu, hiếm khi chỉ có một người vỗ về chơi đùa y, loại cảm giác này có hơi ngọt ngào, cứ như là yêu đương vụиɠ ŧяộʍ sau lưng người yêu vậy, Liễu Nghi Sinh bị tưởng tượng không biết xấu hổ của bản thân khiến cho mặt mày nóng lên, càng thêm dung túng cho đầu lưỡi đang tàn sát bừa bãi trong khoang miệng y, đầu lưỡi của hai người quấn quít lấy nhau, nước bọt hòa trộn vào nhau, càng hôn càng kịch liệt, bàn tay to sờ soạng trên người khiến cơ thể mình tê tê nóng nóng, chờ đến khi Liễu Nghi Sinh phục hồi tinh thần lại, y phục đã sớm xộc xệch, vai nửa hở, còn mê người hơn cả khi cởi trần toàn bộ.

“Đã lâu không chạm vào ngươi, có phải ngươi cũng không nhịn được rồi không?” Kỳ Canh nói, cúi đầu chầm chậm ngậm lấy đầu nhũ như ẩn như hiện vào trong miệng, đầu tiên là đầu lưỡi thô ráp nhẹ nhàng ngậm đầu nhũ nhạy cảm đang cương lên, sau khi Liễu Nghi Sinh nhịn không được ưỡn ngực dâng đầu nhũ lên, hắn mới dùng lực mυ'ŧ mạnh một cái, giống như là đang muốn mυ'ŧ ra sữa vậy, chọc cho Liễu Nghi Sinh rên lên một tiếng, đỏ mặt đánh vào lưng hắn vài cái.

“Ngươi nhẹ chút…” Sau khi hài tử cai sữa, y đã không còn sữa nữa rồi, bị mυ'ŧ như thế không chỉ khiến y cảm thấy khó xử mà còn mang đến cho y cảm giác quái dị cứ như có thể bị mυ'ŧ ra cái gì đó vậy.

“Không được, sữa của Tiểu Liễu Nhi thơm ngon như vậy, thật vất vả hôm nay mới không có Kỳ Thạc giành với ta, ngươi còn không chịu cho ta mυ'ŧ một trận thống khoái, là muốn để ca đói chết hay sao?” Kỳ Canh giống như là phải chịu ủy khuất, nhưng lực đạo trong miệng lại không hề nhẹ đi, chỉ thấy hắn vừa liếʍ vừa nghiền lên tiểu đầu nhũ đã bị hắn mυ'ŧ đến sưng đỏ, không ngừng đảo lộng, cái tay còn lại cũng không an phận mà xoa quanh đầu nhũ bị bỏ rơi ở một bên, dưới sự chà đạp của hắn quầng vυ' đỏ hồng non mịn ở bên ngoài đều đã biến thành đỏ ửng, vừa đẹp lại vừa phiến tình.

“Hmm…” Liễu Nghi Sinh bị mυ'ŧ đến không biết là khổ sở hay là thoải mái, nghĩ đến người này nào có chút bộ dáng mệt mỏi không nhúc nhích nổi bao giờ, rõ ràng là có thịt ăn, thú tính trỗi dậy, mệt mỏi gì đó không biết đã sớm đi đến nơi nào rồi. Bàn tay tiến vào trong y phục của nam nhân, theo bản năng vỗ về chơi đùa phần lưng tuy đã chảy ròng ròng mồ hôi nhưng vẫn cảm nhận được cơ bắp cuồn cuộn, nhịp đập từ cơ bắp của giống đực cường tráng truyền đến, hắn và Kỳ Thạc là người mình yêu thương nhất, dưới sự bao quanh bởi mùi hương của giống đực trái tim của y đều mềm nhũn xuống, lúc này đừng nói là để hắn hôn đầu nhũ của mình, cho dù hắn có hôn qua toàn thân mình một lần y cũng sẽ không nói một chữ không.

Hoàn toàn không tự chủ được uốn éo vòng eo, bất tri bất giác nội khố cũng đã ướt đẫm đồng thời tính khí vểnh cao còn không ngừng cọ vào phần bụng cứng rắn của nam nhân, liên lụy đến cái bụng đang lõα ɭồ của Kỳ Canh cũng trở nên ướt dính thành một mảnh.

“Bảo bối, sao lại ướt thành như vậy rồi?” Kỳ Canh ôm eo của y, do y đang ngồi ở trên người mình, tự nhiên cũng biết y đã động tình thành cái dạng gì. Lần đầu tiên được độc chiếm tâm can bảo bối, Kỳ Canh có cảm giác cứ như bản thân mình đã quay lại cái thời điểm còn chưa có *** với y, kích động, hưng phấn, thấp thỏm, đủ loại tâm tình khác nhau, muốn tự mình thỏa mãn y, lại có điểm âm thầm nghiến răng, không quá chắc liệu mình có thể thỏa mãn tiểu tao hóa đã bị huynh đệ bọn họ điều giáo này hay không.

“Ta… Ta không biết…” Liễu Nghi Sinh bị khi dễ đỏ bừng mặt, đột nhiên đầu nhũ đang lấp lánh bị bỏ rơi, bất mãn dán sát vào nam nhân cọ như có như không, đùi bị tách ra xa nhau vòng quanh thắt lưng cường tráng của Kỳ Canh, tuy rằng còn cách một lớp tiết khố, nhưng mặt trước đang trướng đau cứ bị đυ.ng chạm vào, không ngừng chảy ra nước, khe mông nhiệt tình kẹp lấy cái thứ to lớn của nam nhân, cả người nóng rần lên.

Y biết mỗi lần mình bị hai huynh đệ kɧıêυ ҡɧí©ɧ khiến cho *** trỗi dậy đều sẽ phát tao phát lãng như thế này, muốn được bọn họ dùng tay, dùng miệng, thậm chí dùng cái thứ thô to nóng bỏng của bọn họ cắm vào hai nơi đang rất đói khát, trừu sáp đùa bỡn nó, thẳng đến khi lên tới đỉnh cao của kɧoáı ©ảʍ, đạt được cảm giác thỏa mãn trước nay chưa từng có.

Tiết khố bị thấm ướt, có chút cảm giác gãi không đúng chỗ ngứa so với khi hoa thần non mềm trực tiếp cọ lên đùi của nam nhân, nhưng tiết khố lại có thể thấm hút nước, Kỳ Canh dùng hai tay xoa nắn cặp mông của y mang theo chút tình sắc, đè ép phân thân đã cương của mình vào sâu trong khe mông hơn, tuy cũng không phải trực tiếp cắm vào, nhưng cái kiểu cọ xát này, ngược lại lại khiến cho Liễu Nghi Sinh càng thêm ngứa ngáy hơn.

“A…” Nhìn ra bộ dáng khó nhịn của y, Kỳ Canh nhấc cả người Liễu Nghi Sinh lên, kéo quần xuống, toàn bộ cặp mông xinh đẹp trần trụi bị nhìn không sót một thứ gì.

Kỳ Canh yêu thương không ngớt hôn lên cần cổ láng mịn, vuốt ve tấm lưng trơn bóng của y, cảm nhận sự cọ xát ở bên dưới, chậm rãi tách tiểu hoa huy*t ra, còn có cái vật đang nóng hừng hực đỉnh vào bụng mình kia, hắn chỉ cảm thấy toàn bộ thế giới đều là hương vị ngọt ngào hạnh phúc, cũng không ngại chất lỏng của y đã chảy đầy ra bắp đùi của mình, tay vừa mới phủ xuống liền chạm phải hoa huy*t không biết là e thẹn hay là phóng đãng, hai ngón tay còn chưa dùng sức đã bị cái miệng nhỏ nhắn đói khát nuốt vào, tay kia thì bộ lộng thanh nha đang dục cầu bất mãn, Kỳ Canh ngậm lấy đầu lưỡi của y, cẩn thận thỏa mãn nhu cầu của người yêu.

“Hmm hmm…” Liễu Nghi Sinh thoải mái đến đầu óc trống rỗng, bộ phận nam tính bị bộ lộng càng ngày càng cứng rắn, còn chưa có chạm vào bao nhiêu cái đã không ngừng run rẩy, không có tiền đồ đến mức sắp sửa bắn ra tới nơi, thư huyệt lại chỉ mới nếm được vị thịt, hai ngón tay linh hoạt không ngừng trừu sáp ở bên trong, thỉnh thoảng đầu ngón tay lướt qua hoa tâm nhạy cảm cả cơ thể đều căng chặt lại, chất lỏng chảy tí tách ra bên ngoài dọc theo sự trừu sáp của đầu ngón tay, không ngừng chảy ra như sông như suối.

“Ca… Còn muốn… Ta còn muốn…” Cho dù ngón tay có to dài đến cỡ nào, so ra vẫn kém phân thân thô to nóng bỏng, Liễu Nghi Sinh mị nhãn như tơ cọ vào nam nhân khát cầu thương yêu, dưới sự bộ lộng của bàn tay to phân thân đáng yêu chảy ra nước mắt trong suốt, bị ngón tay quẹt lấy cắm vào trong thư huyệt, miệng huyệt mở rộng ra, mật hoa bắn tung tóe, lúc này đừng nói là phân thân của nam nhân, cho dù có biến thân để y ăn cái đó của cự thú, sợ rằng tiểu huyệt đã tao lãng đến cực độ này cũng sẽ không cự tuyệt, ngược lại còn không ngừng vui vẻ ăn vào, chỉ sợ như vậy còn chưa đủ với y đâu.

“Tiểu Liễu Nhi muốn cái gì?” Sự thật chứng minh, lúc ở trên giường người thành thật một chút cũng không thành thật, hắn xuống tay bá đạo hung ác, nói đùa một chút cũng không thua kém Kỳ Thạc. Liễu Nghi Sinh đều đã muốn thành như vậy rồi, còn có cái gì mà không dám trả lời nữa, huống chi ở trước mặt mấy tên hỗn đản này, có lời phóng đãng nào mà chưa từng nói qua, có động tác xấu hổ nào chưa từng làm qua?

Nhìn gương mặt quen thuộc, lúc này đây lại nam nhân vị tràn đầy mê người khêu gợi, khiến y mê muội không ngớt. Gương mặt nóng cháy, thân thể bị du͙© vọиɠ dày vò biến thành màu hồng phấn, mắt phượng của Liễu Nghi Sinh híp lại, thổi khí vào tai nam nhân nói: “Tiểu Liễu Nhi muốn ca ca thao ta, dùng vật này của ca ca hung hăng thao ta, có được hay không?”

Thư huyệt của y còn đang ngậm hai ngón tay, tiểu côn th*t thì bị nam nhân nắm lấy, thế mà y còn có thể tao thành như vậy, tay còn chủ động tự giác sờ vào cái vật nóng hầm hập ở bên dưới hai cánh mông của mình, cao hoàn trướng căng tràn ngập dương tinh, chỉ vừa mới sờ nhẹ một cái đã trực tiếp khiến cho Kỳ Canh nhịn không được, ngón tay hung hăng đỉnh một cái, đánh vòng quanh hoa tâm của y, nâng cao côn th*t đã sớm muốn tiến vào sào huyệt ấm áp hảo hảo du lịch một phen, tách hậu huyệt đã trở nên ướt đẫm do bị thư huyệt chảy ra quá nhiều mật lộ thấm ướt ra, đến cả bôi trơn đều không cần làm, dứt khoát thao vào trong.

“A a… Quá lớn… Hmm a…” Liễu Nghi Sinh có chút hối hận về chuyện đã kɧıêυ ҡɧí©ɧ Kỳ Canh. Mà sao với Kỳ Thạc, sự nhẫn nại của hắn lại kém hơn không ít, tuy rằng trong tính sự cũng khá ôn nhu, sẽ không tới mức làm y bị thương, nhưng mỗi lần thao đến mù quáng lại mất đi lực kiềm chế, y đều đã nói không chịu nổi muốn từ bỏ cũng không chịu dừng lại. Mình cũng chỉ có thể khóc lóc kẹp chặt lấy chỗ đó của hắn, để hắn chiếm được thỏa mãn, mới có thể thống thống khoái khoái bắn vào trong tiểu huyệt của y.