- A, đây là tình huống gì?
Chu Văn cầm điện thoại di động chiếu chiếu ngọc cầu, quay chụp 360 độ không góc chết, nhưng điện thoại thần bí lại không phản ứng chút nào.
Chu Văn lập tức ý thức được sự tình không ổn, nếu như đây là trứng Phối sủng, điện thoại thần bí khẳng định sớm phản ứng, thu thập vào bên trong trò chơi.
Hiện tại điện thoại thần bí không phản ứng chút nào, vậy cái này chỉ có một khả năng, thứ đồ chơi này không phải trứng Phối sủng.
- Không thể nào?
Chu Văn hơi buồn bực nhìn ngọc cầu, hắn mạo hiểm lớn như vậy, hao tổn tâm cơ lớn như vậy, mà đây không phải trứng Phối sủng.
- Đây rốt cuộc là thứ gì? Nếu đây là đồ Thiên Tai cấp Long Quy phun ra, coi như không phải trứng Phối sủng, cùng phải là đồ tốt chứ?
Chu Văn nghiên cứu cẩn thận một hồi lâu, vẫn không nghiên cứu ra cái gì.
Đồ chơi này nhìn từ xa như quả bóng, suy nghĩ cả nửa ngày, nó vẫn là một quả bóng.
Nó không có năng lực phóng thích năng lượng, cũng không có phản ứng đặc thù, giống như vật chết.
- Đây không phải sỏi thận trong bụng Long Quy chứ, trước khi chết kẹp lại yết hầu, bị nó phun ra?
Vẻ mặt Chu Văn cổ quái, hắn bắt đầu hoài nghi viên ngọc cầu này vô dụng.
Nhìn xung quanh một chút, nơi này là một khu vực núi rừng rộng lớn, xung quanh không có sinh vật gì, vẫn tính an toàn, thế là hắn triệu hoán Băng Nữ, Thỏ Ngọc cùng Ma Anh ra.
- Băng Nữ, ngươi xem đây là vật gì?
Chu Văn chỉ ngọc cầu hỏi Băng Nữ.
Băng Nữ nhìn thoáng qua ngọc cầu trên mặt đất, không để ý đến Chu Văn, một bộ không muốn để ý tới Chu Văn, cũng không biết nàng có nhận ra đây rốt cuộc là cái gì hay không?
Chu Văn biết Băng Nữ khẳng định thập phần khó chịu, lúc trước bị vây năm năm, gần nhất lại không có cơ hội ra ngoài, nếu đổi thành Chu Văn, Chu Văn cũng thập phần khó chịu.
- Không phải ngươi muốn nhìn Yêu Thần Huyết Mạch Đồ Lục sao? Ta có thể nói cho ngươi biết vật kia ở đâu?
Chu Văn ném ra mồi nhử.
- Ngươi cho rằng ta sẽ tin tưởng ngươi sao?
Băng Nữ nhếch miệng, khinh thường nói.
- Ta người này luôn giữ uy tín, lần trước bị vây năm năm, đó cũng là chuyện không thể không làm.
Chu Văn dừng một chút, còn nói thêm:
- Để tỏ lòng thành ý, ta trước tiên có thể nói cho ngươi, Yêu Thần Huyết Mạch Đồ Lục kia ngay bên trong Kỳ sơn, nếu ngươi nắm chắc, hiện tại có thể tự mình đi xem.
- Kỳ sơn? Ngươi không gạt ta?
Băng Nữ hơi hoài nghi đánh giá Chu Văn.
Nàng tới Địa Cầu về sau, mặc dù một mực bị Chu Văn chỗ nô dịch, có điều không hề nhãn rỗi, lợi dụng Internet trên Địa Cầu tìm hiểu không ít thông tin về Địa Cầu.
Kỳ sơn chỗ kia, Chu Văn cũng nhiều lần nhắc đến, Băng Nữ mơ hồ cảm thấy, Chu Văn hơi e ngại nơi đó.
Địa phương ngay cả Chu Văn nghe đến thôi đã biến sắc, nó khẳng định hung hiểm dị thường.
- Sở dĩ trước kia ta không nói cho ngươi biết, bởi vì nơi đó quá hung hiểm, coi như ngươi là Khủng Cụ cấp, cơ hội sống thấy Yêu Thần Huyết Mạch Đồ Lục cũng không lớn. Cho nên ta muốn, chờ ta có thực lực, mang ngươi theo cùng nhau vào xem…
Chu Văn trấn an Băng Nữ.
- Hiện tại ngươi nói cái gì cũng vô dụng, ta không biết đó là vật gì.
Mặc dù Băng Nữ không quá tin tưởng Chu Văn, trong lòng vẫn nửa tin nửa ngờ, có điều vẫn nhìn thoáng qua ngọc cầu trên tay Chu Văn.
Chu Văn hơi thất vọng, liền Băng Nữ cũng không biết đây là cái gì, muốn tìm hiểu tác dụng của nó sẽ khó khăn rồi!
- Rốt cuộc bên trong Kỳ sơn có cái gì?
Băng Nữ truy vấn.
Chu Văn đem một ít sự tình về Đế đại nhân nói cho Băng Nữ, lời Chu Văn đều thật, Băng Nữ nghe trong chốc lát, đã biết Chu Văn không nói dối, bởi có nhiều thứ nhân loại như Chu Văn không thể biết, tự nhiên phải gặp qua mới đúng.
- Ngươi nói Đế đại nhân kia, có thể bằng lực lượng Nguyện lực, cách đây ngàn dặm cải biến thân thể ngươi, biến ngươi thành một giống loài khác sao?
Băng Nữ hơi khϊếp sợ nhìn Chu Văn hỏi.
- Như vậy không sai, hoàn toàn biến thành một loại sinh vật khác, lực lượng bản thân hoàn toàn biến mất.
Chu Văn gật đầu nói.
Băng Nữ yên lặng, nửa ngày mới lên tiếng:
- Nếu quả thật giống lời ngươi nói, chỉ sợ chúng ta không có khả năng cứng rắn xông vào xem Yêu Thần Huyết Mạch Đồ Lục kia.
- Tại sao?
Chu Văn vội vàng hỏi, trong lòng đã mơ hồ suy đoán được gì.
- Nếu Đế đại nhân thật sự có loại lực lượng kia, đừng nói ngươi và ta, coi như Bát bộ Chúng Vương đi, cũng chưa chắc lấy được chỗ tốt.
Vẻ mặt Băng Nữ nghiêm túc nói.
- Ngươi nói, Đế đại nhân có thể là Mạt Thế cấp?
Trong lòng Chu Văn hơi khϊếp sợ.
Nguyên bản hắn suy đoán, Đế đại nhân có thể là đỉnh phong Thiên Tai cấp, bởi trên Địa Cầu cơ hồ không khả năng xuất hiện Mạt Thế cấp.
Nhưng biểu lộ của Băng Nữ, tựa hồ nàng nghĩ vậy.
Băng Nữ khẽ lắc đầu:
- Khó nói, thế nhưng sinh vật có được loại lực lượng kia, tuyệt đối không phải sinh vật Thiên Tai cấp bình thường.
Dừng một chút, Băng Nữ còn nói thêm:
- Chẳng lẽ không còn phương pháp khác tiến vào Kỳ sơn?
- Hiện tại ít nhất ta không có cách nào.
Chu Văn mở tay áo nói.
Thấy Băng Nữ tựa hồ không biết ngọc cầu là cái gì, thế là Chu Văn lệnh Ma Anh triệu hoán Sát Ma ra.
- Lão Sát, ngươi biết đây là gì không?
Chu Văn chỉ chỉ ngọc cầu hỏi Sát Ma.
Sát Ma trái xem phải xem, cuối cùng lắc đầu nói:
- Không biết.
- Ngươi thấy đây có khả năng là trứng Phối sủng không?
Chu Văn chưa từ bỏ ý định, hỏi lại một lần.
- Ngươi điên rổi, một khối đá như vậy, làm sao có thể là trứng Phối sủng?
Ánh mắt Sát Ma nhìn Chu Văn như nhìn bệnh nhân tâm thần.
Chu Văn vô cùng thất vọng, cái đồ chơi này tựa hồ hoàn toàn không lớn như hắn tướng tượng.
Ma Anh càng không hứng thú đối với ngọc cầu, Thỏ Ngọc cũng không có phản ứng gì, một số Phối sủng chủ lực khác cũng vậy.
Chu Văn chưa từ bỏ ý định, triệu hoán tất cả Phối sủng bình thường ít dùng ra, thử xem chúng có phản ứng với ngọc cầu không?
Chu Văn đành phải chữa ngựa chết như ngựa sống, những Phối sủng kia trên có bản không có thuộc tính tiến hóa, cũng không cần ăn uống, ngay cả đám Phối sủng có thể tiến hóa kia còn không phản ứng, chúng nó có thể phản ứng gì.
Chu Văn triệu hoán Thất Hải Long Vương ra, vẫn không có phản ứng gì, tựa hồ viên ngọc cầu này chỉ là đồ phế vật mà thôi.
Đến tình trạng này, Chu Văn đã bắt đầu tuyệt vọng rồi, dự định cầm ngọc cầu thu vào Hỗn Độn châu, về sau có thể có chỗ dùng.
Nhưng ai biết Tinh Hải Giáp Xác Long bị triệu hoán ra, lại đột nhiên vươn mình tới trước ngọc cầu, thân thể tôm hùm của nó cúi xuống, dùng rất nhiều móng vuốt nhỏ ôm lấy ngọc cầu, thân thể lại thành một đoàn, bao trọn toàn bộ ngọc cầu kia.