Cổ Điển, Phong Thu Nhạn, Toa Đế, Cách Liệt, Phong Thu Nhạn một đám người thành viên Huyền Văn hội, đều đứng bên ngoài quan chiến hai người.
Phong Thu Nhạn xem trong chốc lát, mắt sáng lên nói ra:
- Lần này hội trưởng ra ngoài đã mạnh hơn nhiều, vô luận thân pháp hay kỹ pháp đều đạt đến trình cực hạn của nhân loại. Lại thêm hắn có thể trong chiến đấu không ngừng mạnh lên và khôi phục, lần này huấn luyện viên gặp phải phiền toái rồi.
Toa Đế khẽ gật đầu:
- Chỗ đáng sợ của Lý Huyền, hắn có vô số lần thất bại lấy cơ hội, còn người khác chỉ cần xuất hiện sai lầm một lần, có thể không còn cơ hội nữa, loại khu vực này thực sự khiến người ta hâm mộ.
Cách Liệt có chút hâm mộ nói:
- Tại sao ta không có loại Mệnh hồn biếи ŧɦái như vậy?
Chu Văn và Lý Huyền không ngừng chiến đấu, Chu Văn sử dụng Thiên Ngoại Phi Tiên phối hợp Nghịch Sinh Cổ Hoàng, nhưng áp lực chiến đấu vẫn còn rất lớn.
Thân pháp Lý Huyền quỷ dị khó hiểu, thoạt nhìn thật sự là đồ chân truyền của Độc Cô gia, mặc dù chưa đạt đến trình độ Thần kỹ Thiên Ngoại Phi Tiên, nhưng cũng không thể khinh thị.
Mấu chốt nhất là, Chu Văn công kích đánh vào phía trên trùng giáp, cùng lắm làm trùng giáp phá toái, hoàn toàn không ảnh hưởng đến chiến lực của Lý Huyền, mà khi trùng giáp phá toái về sau, sẽ thay đổi càng kiên cố hơn, Chu Văn lần nữa đánh vỡ nó sẽ không còn dễ dàng như trước.
Không chỉ trùng giáp đang thay đổi mạnh, Lý Huyền bản thân cũng một mực mạnh lên, đủ loại kỹ pháp của hắn ngày càng quỷ dị, biến hóa càng khó dự đoán, thoạt nhìn động tác không phải nhân loại có thể làm được.
Chu Văn biết đây chính là kỹ xảo mà Lý Huyền lấy được trên thân Dị thứ nguyên sinh vật.
Chu Văn đã đem lực lượng Nghịch Sinh Cổ Hoàng phát huy đến cực hạn, Thiên Ngoại Phi Tiên đã nhanh đến mức không thể nhanh hơn được nữa, tuy nhiên lại không thể áp chế nổi Lý Huyền.
Lý Huyền càng ngày càng thích ứng cùng Chu Văn chiến đấu, đồng thời cũng càng ngày càng mạnh.
- Bên trong đồng lứa, người có thể chiến đấu với huấn luyện viên đến trình độ này, chỉ sợ có một mình hội trưởng.
Phong Thu Nhạn nói.
Toa Đế suy nghĩ một chút nói:
- Có lẽ có một ít người có thể trong thời gian phân ra thắng bại với huấn luyện viên, nhưng người có thể chính diện chống lại huấn luyện viên, thật sự không nhiều lắm.
- Tỷ, ngươi cảm thấy hội trưởng có cơ hội đánh bại huấn luyện viên sao?
Cách Liệt hứng thú nói.
- Khó mà nói, hiện tại quan sát, Lý Huyền đã ở thế bất bại, rốt cuộc không phải không có cơ hội.
Toa Đế trầm ngâm nói.
Phong Thu Nhạn cũng nói:
- Kỹ xảo, năng lực, và khả năng nắm bắt thời cơ của huấn luyện viên không hề nghi ngờ đạt trình độ cao nhất, nếu như đổi thành người bình thường, đã sớm bị thua, nhưng gặp phải đối thủ đánh mãi không chết, lực thống trị của huấn luyện viên bởi thể lực và Nguyên khí tiêu hao mà chậm rãi giảm xuống, mà hội trưởng chỉ cần bất tử, sẽ từ từ mạnh lên, thời gian đứng về phía hội trưởng, tình huống cứ tiếp tục kéo dài như vậy, xác thực có cơ hội. Trừ phi huấn luyện viên có thể trong khoảng thời gian ngắn, cưỡng ép đánh sụp hội trưởng.
- Thử tưởng tượng biểu hiện huấn luyện viên bị đánh bại như thế nào, nhất định hết sức đặc sắc, khiến người ta mong đợi.
Cách Liệt có chút hưng phấn nói.
Kỳ thật nhiều người đều chờ mong cảm giác này, không phải nói nhân phẩm của Chu Văn không tốt bằng Lý Huyền, mà sâu trong nội tâm của nhân loại, đều có chút đồng tình kẻ yếu, hi vọng hắn đánh bại thần thoại.
Bên trong cận đại, Chu Văn cơ hồ là danh từ vô địch, so sánh Lý Huyền lại giống như người muốn đánh bại thần thoại.
Lý Huyền rất chân thành, mặc dù hắn cho người ta một loại cảm giác không thể nào nghiêm túc, nhưng hắn cũng không phải một kẻ dễ chịu thua, coi như đối thủ là Chu Văn, hắn cũng không dễ dáng từ bỏ.
Chiến đấu, điên cuồng chiến đấu, Nghịch Sinh Cổ Hoàng cho Chu Văn vô cùng vô tận tinh lực, cơ hồ như một động cơ không biết mệt mỏi, nhưng áp lực của Chu Văn đối với Lý Huyền càng ngày càng giảm xuống.
Lý Huyền đối với đủ loại chiêu thức cùng kỹ pháp càng ngày càng quen thuộc, mặc dù Chu Văn cũng quen thuộc với hắn như vậy, tuy nhiên bản thân lại khiếm khuyết năng lực khôi phục và càng đánh càng mạnh.
Bành!
Khẩn thiết đối lập, nguyên bản lực lượng Chu Văn có thể áp chế Lý Huyền, nhưng va chạm lần này, thân thể Chu Văn lại không bị khống chế lui lại hai bước, mà thân hình Lý Huyền chẳng qua chỉ lung lay một chút.
- Hội trưởng chiếm thượng phong.
Cách Liệt vui vẻ nói.
- Xem ra tình thế đã bắt đầu nghịch chuyển.
Toa Đế nghiêm túc nhìn Lý Huyền liếc mắt.
Ban đầu nàng không hề có ấn tượng tốt đẹp gì với Lý Huyền, cảm thấy Lý Huyền là hình mẫu thiếu gia ăn chơi tiêu chuẩn, nhưng theo thời gian không ngừng tiếp xúc, ấn tượng của Toa Đế đối với Lý Huyền phát sinh cải biến cực lớn.
Đến bây giờ, Toa Đế đã không thể không thừa nhận, Lý Huyền bên trong thế hệ này, đã thuộc hàng đỉnh cấp, coi như người mạnh nhất thế hệ này của Chung Cực gia tộc là Lan Thi, cũng chưa chắc thắng được hắn.
- Ngoài Lục đại gia tộc anh hùng, càng ngày càng nhiều thiên tài xuất hiện, như là Chu Văn, Lý Huyền, Phong Thu Nhạn loại tồn tại này, về sau nói không chừng là giường cột của Liên bang trong tương lai… Ta nhất định phải càng thêm nỗ lực mới được. .
Toa Đế xem xét tỉ mỉ lấy hai người chiến đấu.
Trong một sát na này, Lý Huyền chuyển thủ làm công, phát khởi công kích như cuồng phong bạo vũ.
Trước đó Lý Huyền công ít thủ nhiều, bây giờ lại hoàn toàn không tuân thủ, hoàn toàn đầu nhập vào công kích.
Toàn thân của hắn từ trên xuống dưới, mỗi một bộ phận trên thân thể, đều phảng phất biến thành vũ khí chí mạng, rất nhiều thủ đoạn công kích, người khác không ngờ tới, nhưng trên thân Lý Huyền, lại sử dụng như nước chảy mây trôi.
Chu Văn cuối cùng bị áp chế, các phương diện lực lượng, tốc độ, thể phách, cũng bắt đầu đi xuống dốc, mặc dù không rõ ràng, thế nhưng sự thật như thế, mà Lý Huyền lại y nguyên còn mạnh lên.
Chu Văn có rất nhiều thủ đoạn có thể đem cục diện đảo ngược, có điều cẩn phải chuyển đổi Nguyên Khí quyết, mà Chu Văn hoàn toàn không có dự định như vậy, hắn tiếp tục sử dụng Nghịch Sinh Cổ Hoàng cùng Lý Huyền chiến đấu.
Bành bành!
Thân thể Chu Văn bắt đầu bị đánh trúng, đây là lần thứ nhất từ bắt đầu chiến đấu đến giờ hắn bị đánh trúng.
Có lần thứ nhất, có lần thứ hai lần thứ ba, Chu Văn cảm thụ được trên thân thể truyền đến cảm giác đau đớn, tâm tình cũng không có bết bát như vậy, thần kinh ngược lại càng ngày càng hưng phấn.
- Chính như vậy. . . Lại mãnh liệt hơn một chút đi. . .
Chu Văn cảm thụ gợn sóng lực lượng Nghịch Sinh Cổ Hoàng trong thân thể, đồng thời thử nghiệm khống chế thôi động loại lực lượng gợn sóng kia.
Thùng thùng! Thùng thùng!
Trái tim Chu Văn điên cuồng nhảy lên, như pít tông phát động toàn bộ mã lực.
Nhưng như vậy vẫn chưa đủ, Chu Văn dẫn dắt Nghịch Sinh Cổ Hoàng sinh ra vô tận Sinh Mệnh tinh khí, đem động lực mang tính chất bạo tac, không ngưng áp súc co lại.
Nghịch Sinh Cổ Hoàng chỉ có thể sinh ra sinh cơ mạnh mẽ, nhưng những sinh cơ kia lại không cách nào lợi dụng hoàn toàn, hiện tại Chu Văn muốn làm, tựa như Ma Giáp Hổ Phách tướng sử dụng kỹ năng tuần hoàn, khiến Sinh Mệnh lực không ngừng tuần hoàn áp súc bùng cháy, mà không phải phát tán ra.
Thùng thùng!
Chu Văn cảm giác buồng tim của mình càng ngày càng nóng, giống như sắp bốc cháy, đồng thời Chu Văn có thể cảm giác được, Nghịch Sinh Cổ Hoàng đang thuế biến.
- Tới đi, để chiến đấu điên cuồng thêm một điểm.
Chu Văn cũng bỏ phòng thủ cùng né tránh, huy quyền hướng về phía Lý Huyền đang điên cuồng tiến công nghênh tiếp.