- Thật xin lỗi.
Khương Nghiên mặc Hoa giáp, hướng về phía Bạch Trạch trên đám mây, ôm quyền nói.
Chân mày Bạch Trạch buông xuống, dường như đang suy tư điều gì, sau một lát, nhìn Khương Nghiên cùng Chu Văn liếc mắt, quay người đạp không mà đi, đảo mắt biến mất không thấy gì nữa.
-Sư huynh, chúc mừng ngươi đã, thu được Thủ Hộ giả.
Chu Văn vội vàng tiến lên chúc mừng.
-Ngươi tưởng rằng làm vậy ta sẽ tha thứ cho ngươi sao? Sự tinh ngươi làm vậy với ta, không thể tha thứ…
Khương Nghiên nhìn chằm chằm Chu Văn, khóe miệng dần dần vểnh lên.
Chu Văn biết không tốt, quay người chạy xuống núi.
Tuy nhiên đã không kịp rồi, chỉ thấy ngón tay Khương Nghiên ngón tay xẹt qua hư không, một nhánh giống hoa hồng xuất hiện giữa ngón tay hắn, đóa hoa kiều diễm ướŧ áŧ, đỏ thẫm giống máu.
-Táng Tiên Lục Nghi Chi Tế Điện!
Theo thanh âm Khương Nghiên, đóa hoa trong tay hắn bay ra ngoài, trong tích tắc biến mất không thấy gì nữa.
Chờ thời điểm đóa hoa kia xuất hiện, nó đã cắm phía trên tóc Chu Văn, thân thể hắn đứng thẳng tắp.
Chu Văn lập tức cảm giác thân thể vô phương động đậy, như người chết, không chỉ thân thể không thể động, đến hô hấp cũng đình chỉ, thân thể thẳng tắp nằm xuống.
Mặc dù cơ năng thân thể hoàn toàn dừng lại, nhưng ý thức của hắn vẫn tỉnh táo, có thể cảm giác hết thảy bốn phía.
Ngón tay Khương Nghiên khẽ động, Chu Văn mở mắt, miệng có thể động, thế nhưng thân thể vẫn không cách nào động đậy.
-Sư huynh, đừng đùa. . .
Chu Văn nói.
-Thế nào là đùa? Ta muốn cảm tạ ngươi vừa rồi đã trợ giúp ta…
Khương Nghiên cắn răng nghiến lợi nói xong, hung hăng một cước đá vào mông Chu Văn.
Thời điểm Chu Văn trở lại học viện, hết thảy mất nửa tháng.
Khương Nghiên có được Thủ Hộ giả về sau, thực lực xác thực trở nên rất mạnh mẽ, loại sức mạnh này, không giống Phối sủng lắm.
Phối sủng thủy chung là ngoại lực, không có cách nào chân chính tăng sức mạnh và thuộc tính cơ sở của bản thân lên.
Nhưng Thủ Hộ giả biến thành áo giáp, lại dung hợp với thân thể ở một mức độ nào đó, khiến thân thể nhân loại, có thuộc tính và đặc tính tương tự Thủ Hộ giả, đây là một cách trực tiếp tiến nhập cấp độ Thần thoại.
Thế nhưng, loại tấn thăng này, giới hạn tại thời điểm dung hợp với áo giáp Thủ Hộ giả, sau khi Thủ Hộ giả tách rời, Khương Nghiên vẫn chỉ là Sử thi, bản thân hắn vẫn không tấn thăng Thần thoại.
Cho nên thực lực của Khương Nghiên chỉ khi nào mặc áo giáp Thủ Hộ giả, mới thật sự là Thần thoại cường giả hàng thật giá thật.
Có điều thời điểm Khương Nghiên mặc áo giáp Thủ Hộ giả xác thực rất mạnh, bản thân Thủ Hộ giả cũng có Nguyên Khí kỹ, Mệnh cách, Mệnh hồn và Vận Mệnh Chi Luân.
Có được Thủ Hộ giả, chẳng khác nào có một bộ Thần thoại chi thể.
Thấy Khương Nghiên sử dụng đủ loại lực lượng cường đại, so với Ước Hàn sử dụng Lục dực Thiên sứ mạnh hơn nhiều, cũng không biết Táng Tiên mạnh hơn Lục dực Thiên sứ, hay Khương Nghiên phù hợp hơn Ước Hàn, hoặc có nguyên nhân nào khác.
Cái này khiến Chu Văn cũng có chút động tâm, có điều rất nhanh hắn phủ định loại loại ý nghĩ này, nếu như không phải thật sự cùng đường mạt lộ, hắn không nguyện ý dùng phương pháp này khế ước Thủ Hộ giả.
Coi như không còn đường, hắn còn phương pháp Chú Linh thuật, có thể thử một lần, có điều phương pháp này nguy hiểm hơn phương pháp khế ước nhiều.
Dùng kiến thức của Chu Văn, hiện tại nhân loại muốn tấn thăng Thần thoại, tựa hồ cũng chỉ có hai con đường này, còn thuần túy sử dụng thân thể nhân loại tấn thăng Thần thoại, hắn vẫn chưa nghe nói có người nào làm được.
-Trước tiên đem Mệnh cách của ta tấn thăng lên Hoàn Mỹ Thể rồi tính sau, có lẽ lúc đó sẽ có biện pháp cũng khó nói, không phản vạn bất đắc dĩ, hắn không muốn sử dụng hai phương pháp trên.
Chuyến đi Cầu Tiên chi lộ này, khiến Chu Văn có một chút ý tưởng.
Lợi dụng lực lượng cấm kỵ bên trong Dị thứ nguyên lĩnh vực, để rèn luyện Mệnh hồn Bách Vô Cấm Kỵ.
Có điều hắn không tìm được đồ án nhỏ trên Cầu Tiên sơn, mà hắn cũng không có khả năng một mình đi Cầu Tiên sơn, cho nên hắn chuẩn bị Tiểu Phật Tự nhìn một chút.
Tiến vào trò chơi, hoán đổi Mệnh hồn Bách Vô Cấm Kỵ, dưới tình huống không sử dụng Huyết Thiền, Nhân vật tí hon leo lên thềm đá trong Tiểu Phật Tự.
Quả nhiên Bách Vô Cấm Kỵ phát sáng, có điều không sáng chói như mấy địa phương khủng bố khác, nói chung trong phạm vi chịu đựng được.
Theo sức mạnh cấm kỵ của Tiểu Phật Tự ăn mòn, Bách Vô Cấm Kỵ càng ngày càng sáng ngời, giống như sắp cháy vậy.
Trình độ lực lượng loại cấm kỵ này, trong phạm vi chịu đựng của Mệnh hồn, Bách Vô Cấm Kỵ như sắt thép trong lò luyện, mặc dù bùng cháy khiến tinh thể thu nhỏ, có điều nó càng trở nên tinh túy.
-Quả nhiên có ích…
Chu Văn vui mừng quá đỗi, Bách Vô Cấm Kỵ có thể nói năng lực bảo mệnh tuyệt hảo, về sau đi cái Dị thứ nguyên lĩnh vực thần bí, khẳng định sẽ phải động chạm nhiều lực lượng cấm kỵ không cách nào tưởng tượng, đến lúc đó phải nhờ vào Bách Vô Cấm Kỵ bảo vệ tính mạng.
Bách Vô Cấm Kỵ có thể tăng lên Hoàn Mỹ Thể, đối với Chu Văn mà nói, trợ lực vô cùng lớn.
Có điều Chu Văn cảm thấy việc tấn thăng kiểu này quá chậm, mà hắn phải một mực trong game ở Tiểu Phật Tự, không cách nào cày quái.
Thế Chu Văn quyết định đi Tiểu Phật Tự trong hiện thực, tu luyện Mệnh hồn Bách Vô Cấm Kỵ, đồng thời dùng điện thoại thần bí cày quái, một công đôi việc.
Chu Văn đang chuẩn bị thu dọn đồ đạc muốn đi Tiểu Phật Tự, lại nghe được tiếng chuông cửa vang lên.
Mở cửa xem xét, thấy Vương Lộc mang Tiểu điểu và linh dương tới đây, thời điểm Chu Văn không có ở đây, hai gia hỏa này tự động chạy tới chỗ Vương Lộc Chu Văn cũng lười tiếp chúng nó.
-Tiểu điều và linh dương trả lại cho ngươi, về sau ngươi phải chăm sóc chúng nó tốt, đừng tùy tiện để chúng ở ký túc xá.
Vương Lộc nói với Chu Văn.
-Ta biết rổi.
Chu Văn trả lời.
Vương Lộc cắn môi một cái, còn nói thêm:
-Ta phải đi.
-Đi đâu?
Chu Văn hơi ngẩn ra, còn nói thêm:
-Khộng phải đại bá ngươi đã đáp ứng cho ngươi lưu lại Tịch Dương học viện sao?
Vương Lộc lắc đầu nói:
-Không phải vậy, bởi ta sắp tấn thăng Sử thi, cho nên nhất định phải về.
-Tấn thăng Sử thi và trở về liên quan?
Chu Văn không hiểu.
-Nguyên Khí quyết ta tu luyện khác với người thường, mỗi một lần tấn thăng, đều phải lui lại một cấp độ, sau khi ta tấn thăng Sử thi về sau, trong thời gian ngắn trở lại Phàm thai, chỉ có lần nữa tiếp tục tu luyện tấn thăng Sử thi, mới có thể ổn định, trong lúc này, thân thể của ta rất dễ thụ thương, cho nên phụ thân bắt ta nhất định phải trở về tấn thăng Sử thi.
Vương Lộc nói.
-Thì ra vậy, vậy ngươi xác thực muốn về.
Chu Văn cảm thấy Nguyên Khí quyết của Vương Lộc quá phiền toái, có điều phiền toái vậy, nên uy lực cũng không phải dạng vừa.
Dường như hiểu Vương Lộc muốn rời đi, linh dương đi tới bên người Vương Lộc, Tiểu điểu cũng bay tới bờ vai nàng, tựa hồ lưu luyến không muốn rời.
Vương Lộc ôm Tiểu điểu, sờ đầu linh dương, vừa cười vừa nói:
-Nếu như các ngươi không nỡ bỏ ta, vậy cùng ta trở về đi, ngược lại chủ nhân của các ngươi không hề quan tâm các ngươi, các ngươi đi theo hắn sẽ ăn không ít khổ.