Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game

Chương 517: Bách vô cấm kỵ

Mởi Phó bản Trấn Ma sơn, phát hiện Nhân vật tí hon xuất hiện trước khối hắc thạch, bên cạnh là sơn môn Bạch Vân sơn, ngoại trừ tạo hình 3D, bố cục lại giống hoàn toàn Bạch Vân sơn.

Chu Văn suy nghĩ một chút, thử khiến Nhân vật tí hon đi vào bên trong sơn môn, muốn thử năng lực Đế Thính có thể ngăn cản lực lượng bên trong Ngọc Hoàng đỉnh không.

Kết quả không có tác dụng gì, lực lượng bên trong Ngọc Hoàng đỉnh không phải là Nguyền rủa lực lượng, Nhân vật tí hon đi vào không được mấy bước, đã hóa thành bụi trần.

Chu Văn suy nghĩ một chút, nhỏ máu trùng sinh, lần nữa đi vào bên trong Ngọc Hoàng đỉnh, có điều lần này hắn đem Nguyên Khí quyết của mình chuyển thành Đạo Quyết.

Mệnh cách tự nhiên chuyển hóa làm Đạo Thể cùng Bách Vô Cấm Kỵ.

Nhân vật tí hon vừa bước vào được mấy bước, Tinh thể Bách Vô Cấm Kỵ trong ý thức sáng lên.

-Có ích!

Trong lòng Chu Văn vui vẻ, thao túng Nhân vật tí hon đi về phía trước, đi không được mấy bước, thân thể Nhân vật tí hon không bị sao, Tinh thể Bách Vô Cấm Kỵ lại xuất hiện vết rạn, thoạt nhìn như sắp bể vỡ.

-Thật sự không lấy được.

Trước sơn môn, gương mặt lão Hạ thất vọng, hắn không bởi Hóa Tà Linh Tê mà tiếc hắn, mà bởi không thể lấy trứng Phối sủng cho A Sinh.

-Lão Hạ, có Đốc quân, sau này chúng ta có rất nhiều cơ hội đi gϊếŧ Thần thoại Dị thứ nguyên sinh vật, trứng Thần thoại Phối sủng, sớm muộn gì cũng có.

A Sinh nói, hắn cùng hơi tiếc Hóa Tà Linh Tê, đó là Sử thi Phối sủng có thể phá Tà, cứ như vậy chết đi, thực sự quá đáng tiếc.

-Đi thôi.

An Thiên Tá hạ lệnh, không ai nói gì nữa, mặc dù không cam tâm, tuy nhiên không thể không rời đi.

-A Sinh, để cho ta thử một chút xem sao, có lẽ ta có thể đem nó lấy ra.

Chu Văn đi tới nói.

Nếu viên trứng Phối sủng kia của An Thiên Tá, Chu Văn căn bản sẽ không ra mặt, thậm chí sẽ chờ bọn hắn đi, sau đó vụиɠ ŧяộʍ trở lại lấy đi.

Nhưng trứng Phối sủng dành cho A Sinh, Chu Văn lại cảm thấy nên giúp hắn.

A Sinh đã giúp hắn giải quyết rất nhiều chuyện, lại cùng hắn xuất sinh nhập tử, trứng Thần thoại Phối sủng về sau hắn có rất nhiều cơ hội thu hoạch, nhưng thời khắc mấu chốt cần giúp đỡ thế này, sợ cả đời không được mấy lần.

-Văn thiếu gia, nếu như ngươi muốn dùng Thần thoại Phối sủng đi vào lấy trứng Phối sủng, sợ không cần phải thử nữa, Huyết Văn Hạt cũng là Thần thoại sinh vật, nhưng nó vẫn không thể ngăn cản lực lượng bên trong Ngọc Hoàng đỉnh.

A Sinh nói.

-Muốn lấy trứng Thần thoại Phối sủng ra, không cần dùng Thần thoại Phối sủng.

Chu Văn nói xong, chạy tới trước sơn môn, cố ý đem lời nói rất nhẹ nhàng, nhưng cố ý không nói mình tự vào sơn môn.

Bởi hắn biết rõ, nếu hắn nói hắn muốn tự mình đi vào,A Sinh khẳng định sẽ ngăn cản hắn, không để hắn mạo hiểm.

-Văn thiếu gia, ngươi có biện pháp nào?

A Sinh hỏi.

An Thiên Tá và mấy sĩ quan khác đều nhìn Chu Văn, bọn hắn cũng muốn biết, Chu Văn có thể đem trứng Phối sủng ra không.

Lão Hạ nhìn Chu Văn nói:

-Văn thiếu gia, nếu ngươi có thể đem trứng Phối sủng ra, về sau có việc nói một tiếng, ta lão Hạ, có xuống núi đao biển lửa cũng không từ.

A Sinh đã cứu mệnh người thân trong nhà lão Hạ, cho tới bây giờ lão Hạ vẫn canh cánh việc này, muốn báo đáp A Sinh.

-Lời này ta nhớ kỹ.

Chu Văn nói xong, nhìn về phía bên trong sơn môn, đám người An Thiên Tá cho rằng hắn muốn triệu hoán Phối sủng, nhưng ai biết Chu Văn đột nhiên bước tới, lại tự mình đi vào bên trong sơn môn.

-Không thể…

A Sinh quá sợ hãi, đột nhiên phóng tới sơn môn.

Có người lại nhanh hơn hắn, thân ảnh thoáng qua đã đến trước sơn môn, đưa tay muốn bắt lấy Chu Văn, tuy nhiên lại chậm hơn một bước, Chu Văn đã vọt vào bên trong sơn môn.

Thời điểm A Sinh vọt tới trước sơn môn, đã bị An Thiên Tá đè lại, không để A Sinh đuổi theo Chu Văn đi vào.

-Nhìn kỹ, thân thể của hắn không chịu ảnh hưởng.

Không biết lúc nào An Thiên Tá đã tháo mũ giáp xuống, nhìn Chu Văn trong sơn môn, trầm giọng nói với A Sinh.

Mấy người lão Hạ giật cả mình, vốn tưởng Chu Văn sẽ dùng Phối sủng đặc thù nếm thử, nhưng không ai nghĩ hắn lại tự mình lao vào.

Một tiến một lui ở giữa, mau lẹ mà phiêu dật, như một thanh đao thoát vỏ, chỉ thấy ánh đao lóe lên, còn chưa thấy thân đao như thế nào, đã về tới vỏ.

Chờ Chu Văn cầm trứng Thần thoại Phối sủng trở lại, lúc này đám người lão Hạ mới bừng tỉnh, nhìn trứng Phối sủng hắn đang cầm trong tay, hoàn hảo không chút tổn hại trước mặt Chu Văn, trong lúc nhất thời không nói ra lời.

-Văn thiếu gia, ngươi thực sự quá liều lĩnh, lỗ mãng.

A Sinh đánh giá thân thể Chu Văn, thấy hắn không xuất hiện vấn đề gì, lúc này mới thở dài một hơi.

-Yên tâm đi, ta sẽ không làm chuyện không nắm chắc.

Chu Văn vứt trứng Phối sủng về phía A Sinh.

-Văn thiếu gia, cám ơn.

A Sinh tiếp được trứng Phối sủng, vừa cười vừa nói.

-Làm việc không cân nhắc hậu quả, sớm muộn sẽ trả giá đắt, tất cả đeo mũ giáp vào, chúng ta xuống núi.

An Thiên Tá lạnh lùng nói một câu, mang theo mũ giáp, quay người xuống núi.

Mọi người vội vàng đội mũ giáp, đi theo An Thiên Tá xuống núi.

-A Sinh, có phải Thỏ Ngọc Bái Nguyện nằm trên ngọn núi bên kia?

Đến chỗ một đầu đường phân nhánh giữa sườn núi, Chu Văn hỏi A Sinh.

-Đúng rồi, ở bên kia, để ta dẫn ngươi đi.

A Sinh nói.

Lão Hạ cũng nói:

-Văn thiếu gia, ngươi muốn xem, để lão Hạ ta dẫn ngươi đi, có điều nơi đó chỉ có một khối đá, không có gì đẹp mắt.

-Không cần, nơi đó không có nguy hiểm gì, ta nghĩ tự mình đi cũng được, các ngươi cứ trở về trước đi.

Chu Văn nói xong, hướng đi lêи đỉиɦ núi.

A Sinh không thể khăng khăng đi theo hắn, ngay cả Ngọc Hoàng đỉnh hắn có thể toàn thân trở ra, đương nhiên mấy chỗ thế này, hoàn toàn không nguy hiểm gì đối với hắn.

-An phó quan, Văn thiếu gia thật lợi hại, lại có thể bình yên ra vào Ngọc Hoàng đỉnh, thực sự quá mạnh, hắn mới chỉ là sinh viên thôi sao?

Lão Hạ nhìn bóng lưng Chu Văn biến mất trên đường núi, hỏi A Sinh.

-Ngươi không thấy Văn thiếu gia là người nhà ai? Người được Phu nhân sủng ái như vậy, không mạnh sao được?

A Sinh một bên nói một bên liếc mắt nhìn An Thiên Tá, đáng tiếc hắn đang đội mũ giáp, nên không biết An Thiên Tá hiện tại đang biểu tình gì.

-Nói cũng đúng, Văn thiếu gia cũng xem như nhi tử Lam phu nhân.

Lão Hạ cười nói.