- Vấn đề của Cửu Cửu đã được giải quyết rồi. Về sau, sẽ không còn xuất hiện vấn đề gì đâu.
- Ta phải trở về để cùng mọi người họp bàn chiến thuật cho Cá Nhân Chiến.
- Cậu không cần phải họp bàn đâu, ta đại biểu Tinh La Hoàng gia Học viện chiến đội bỏ quyền Cá Nhân Chiến ngày mai.(Hứa Cửu Cửu)
Đường Long không có xoay người đi ngay khi nghe lời của Hứa Cửu Cửu mà ngẩng đầu nhìn Tinh La Hoàng Đế, Tinh La Hoàng gia Học viện chiến đội bỏ quyền Cá Nhân Chiến ngày mai chỉ có Tinh La Hoàng Đế mở miệng nói chuyện mới tính toán.
- Cứ theo ý của muội muội ta đi.(Tinh La Hoàng Đế)
- Đa tạ, bệ hạ. Cửu Cửu tạ ơn nhé.
Đường Long xoay người rời khỏi Hoàng Cung, Hứa Cửu Cửu xuất thần nhìn bóng lưng Đường Long đi xa, Tinh La Hoàng Đế thấy trạng thái thất thường của muội muội mình thì thở dài không thôi.
- Muội muội, nếu ngươi đã ưu thích hắn thì cứ việc theo đuổi đi. Ta không có ngăn cấm đâu.(Tinh La Hoàng Đế)
- Ca, ta…(Hứa Cửu Cửu)
- Đi đi.(Tinh La Hoàng Đế)
Hứa Cửu Cửu cấp tốc chạy đi gọi lại Đường Long sau đó sóng vai cùng Đường Long về Tinh Hoàng Khách Sạn.
- Các ngươi trước đó chiến đấu với Tinh La Hoàng gia Học viện chiến đội đều có phân biệt thương thế nên trận Cá Nhân Chiến để Đường Long ra sân.(Vương Ngôn)
- Vương lão sư, chuyện đó không cần lo lắng đâu. Cửu Cửu đã đáp ứng ta tại Cá Nhân Chiến sẽ bỏ quyền.
Mọi người nghe giọng Đường Long vang lên, những người khác nhìn lại thấy ngoài trừ Đường Long thì Hứa Cửu Cửu đứng ở bên cạnh. Các nữ hài nhìn thấy Hứa Cửu Cửu thẹn thùng đứng ở bên cạnh Đường Long không có nói gì vì các nàng trong lòng đã có chuẩn bị.
- Chuyện này ngài nói thật chứ, Cửu Cửu công chúa?(Vương Ngôn)
- Ừ, Sử Lai Khắc Học viện chiến đội vài người bị thương nhưng vẫn đủ sức đánh Cá Nhân Chiến. Có điều Tinh La Hoàng gia Học viện chiến đội nhận thương tổn nặng hơn nên ta bỏ quyền.(Hứa Cửu Cửu)
- Vương lão sư, Nhật Nguyệt Hoàng gia Hồn Đạo Sư Học viện chiến đội vs Đế Áo Học viện chiến đội kết quả thế nào?
- Nhật Nguyệt Hoàng gia Hồn Đạo Sư Học viện chiến đội lấy ưu thế áp đảo chiến thắng Đế Áo Học viện chiến đội. Ngày mai, hai chiến đội sẽ tiến hành Cá Nhân Chiến.(Vương Ngôn)
- Như vậy, chúng ta có 3 ngày để nghỉ. Trong khoảng thời gian này thì ai có thương thế đều khôi phục đi, tranh thủ hồi phục đến đỉnh phong trạng thái.
Đường Long đứng lên về tới phòng của mình, Hứa Cửu Cửu cũng đi theo, nhìn thấy tình cảnh này thì ai nấy đều thần sắc quái dị.
- Vũ Đồng, Thanh Tuyết. Ta dám chắc đêm nay, hai người đó sẽ phát sinh quan hệ.(Mã Tiểu Đào)
- Ta đối với tính cách của lão công thì đêm nay Hứa Cửu Cửu sẽ thất thân, hai người còn chờ cái gì nữa, dù sao chúng ta có 3 ngày nghỉ.(Mã Tiểu Đào)
Đúng như Mã Tiểu Đào dự đoán, Đường Long và Hứa Cửu Cửu khi vừa về phòng đã cởi hết quần áo. Hứa Cửu Cửu đối với phương diện nam nữ ân ái nhau là không biết gì nhưng nàng vẫn không biết làm sao, nàng chỉ biết làm theo hướng dẫn của Đường Long.
- Sao nào? Em làm có làm anh cảm thấy thỏa mái không?(Hứa Cửu Cửu)
- Ừ, thỏa mái đấy nhưng vẫn chưa đủ kình.
Hứa Cửu Cửu nghe vậy ra sức dùng miệng sục c-c của Đường Long, bàn tay của nàng vẫn không ngừng vuốt thân côn ŧᏂịŧ. Đường Long vẻ mặt hiện rõ sự hưng phấn khi Hứa Cửu Cửu chơi đùa côn ŧᏂịŧ của cậu.
Chụt Chụt Chụt
- Cửu Cửu, anh sắp ra rồi.
- Cứ việc, em không quan tâm.(Hứa Cửu Cửu)
Hứa Cửu Cửu không quan tâm mà vẫn chơi đùa côn ŧᏂịŧ vì nàng đã nghiện nó rồi, đợi cho đến khi dòng chất lỏng đặc sệt phun trào. Hứa Cửu Cửu mới chịu nhã ra côn ŧᏂịŧ đồng thời le lưỡi cho Đường Long thấy tϊиɧ ɖϊ©h͙ của cậu đang đọng ở đó.
- Nuốt lấy nó đi.
Hứa Cửu Cửu ngoan ngoãn nuốt tϊиɧ ɖϊ©h͙ xuống, nàng làm sao dùng ánh mắt mong đợi nhìn Đường Long. Đường Long mỉm cười dùng bàn tay của mình bắt đầu ở ngực Hứa Cửu Cửu trêu đùa, không chỉ xoa bóp cùng nhào nặn khiến nó biến thành nhiều hình thù khác nhau mà cậu dùng ngón tay véo nhũ hoa.
- Ưm… Ưm… anh đang làm… Ưm… cái gì vậy… Ưm… cảm giác… Ưm… có kɧoáı ©ảʍ… Ưm… truyền tới não hải của em.(Hứa Cửu Cửu)
- Đó là sự kɧoáı ©ảʍ đấy.
Đường Long cúi đầu há miệng le lưỡi sau đó liếʍ láp nhũ hoa của Hứa Cửu Cửu, điều này kí©ɧ ŧìиɧ Hứa Cửu Cửu làm nàng dùng đôi chân thon dài của mình gắt gao kẹt eo Đường Long.
- Ưm… đừng mà… Ưm… anh kí©ɧ ŧɧí©ɧ… Ưm… em quá đà rồi… Ưm… em sẽ không chịu đựng được… Ưm… Ưʍ.(Hứa Cửu Cửu)
Hứa Cửu Cửu thấy Đường Long không nghe mình nói chuyện chỉ biết cắn răng chịu đựng, khóe miệng của nàng có nước dãi chảy ra kết hợp tấm thân dính mồ hôi làm nàng trở nên đẹp vô cùng và mê hoặc Đường Long.
- Cửu Cửu, hôm nay em đẹp lắm đấy.
- Hah… được anh khen… Hah… em vui lắm… Hah… chúng ta… Hah… tiến hành bước… Hah… cuối cùng đi.(Hứa Cửu Cửu)
- Không vội, anh vẫn chưa chơi chán.
- Hah… Hah… nữa sao? Em… Hah… Hah… không chịu… nổi… Hah… anh dày vò đâu.(Hứa Cửu Cửu)
- Yên tâm, đảm bảo em sung sướиɠ lên mây luôn.
- Khôngggggg.(Hứa Cửu Cửu)
Hứa Cửu Cửu bất lực nhìn Đường Long khi dễ mình, nàng chỉ biết vùng vẩy trong vô vọng. Đường Long kí©ɧ ŧìиɧ Hứa Cửu Cửu chán rồi mới đến bước cuối cùng, tay cậu cầm côn ŧᏂịŧ dần dần tiếp sát lại gần âʍ ɦộ đã ẩm ướt của Hứa Cửu Cửu. Hứa Cửu Cửu sắc mặt nhanh chóng ửng đỏ lên, ngượng ngùng nhìn Đường Long.
- Nhẹ nhàng với em thôi.(Hứa Cửu Cửu)
- Ừ.
Phọt
Côn ŧᏂịŧ xâm nhập vào bên trong, âʍ ɦộ bên trong rất thít nên côn ŧᏂịŧ đi vào trong rất khó khăn.
- Ưm… đau quá… Ưm… em đã nói là nhẹ nhàng… thôi.(Hứa Cửu Cửu)
- Lần đầu, ai cũng vậy cả.
- Bên trong em nó vừa thít vừa bót quá.
Phạch Phạch Phạch
- Đau… Ahhhh… từ từ thôi… Ahhhh… anh nhấp vậy… Ahhhh… khiến em đau lắm.(Hứa Cửu Cửu)
- Âʍ ɦộ của em vừa thít lại vừa bót nên phải dùng biện pháp mạnh.
Đường Long nói xong liên tục nhấp hông mình để đẩy côn ŧᏂịŧ mở rộng, Hứa Cửu Cửu ban đầu nhíu mày kiên trì, mãi cho đến khi nàng cảm giác đau đớn biến mất mà kɧoáı ©ảʍ dâng lên đầu.
- Ahhhh… sướиɠ quá… Ahhhh… anh nhấp… liên tiếp… như vậy… Ahhh… em làm sướиɠ quá.(Hứa Cửu Cửu)
Hứa Cửu Cửu trợn mắt le lưỡi mà cơ thể căng cứng vì kɧoáı ©ảʍ mà Đường Long nhấp hông đẩy côn ŧᏂịŧ di chuyển trong âʍ ɦộ.
Phạch Phạch Phạch
- Ahhhh… thì ra… đây là… Ahhhh… cách mà… nam nữ… ân ái… Ahhhh… với nhau.(Hứa Cửu Cửu)
- Đúng vậy, đoán chừng em lần đầu cảm thụ.
- Ahhhh… anh vậy mà… không thông báo… bắn vào trong em… Ahhh… tϊиɧ ɖϊ©h͙ của anh?(Hứa Cửu Cửu)
- Tiếng rên mê người của em cũng như thân thể bây giờ khiến anh không nhịn được.
Hứa Cửu Cửu đỏ mặt khi nghe Đường Long lời nói, nàng chỉ cố gắng phối hợp với Đường Long, dù sao sức lực của nàng dần bị Đường Long móc rống khi thời gian dần trôi qua.
- Ahhhh… anh nhấp… lâu vậy… Ahhhh… mà không mệt… Ahhhh… em thì mệt rồi.(Hứa Cửu Cửu)
Hứa Cửu Cửu đúng là đã mệt, nàng đã bị Đường Long hϊếp suốt 3 canh giờ. Đường Long vẫn sung sức mà Hứa Cửu Cửu đã sức cùng lực kiệt.
- Hắc, em đã không chịu nổi rồi? Vậy anh bắn vào trong em.
- Ừ, bắn váo trong em đi.(Hứa Cửu Cửu)
Đường Long gầm nhẹ lên một tiếng, côn ŧᏂịŧ liền phóng ra rất nhiều tϊиɧ ɖϊ©h͙ nhanh chóng lấp đầy âʍ ɦộ cũng như tử ©υиɠ. Hứa Cửu Cửu rên lên một tiếng yêu kiều sau đó nghiêng đầu sang bên ngất đi, nàng nặng nề chìm vào giấc ngủ.
Đường Long rút côn ŧᏂịŧ ra khỏi âʍ ɦộ khiến cho Hứa Cửu Cửu không khỏi nhíu mày một cái, âʍ ɦộ không có gì ngăn cản nên tϊиɧ ɖϊ©h͙ thừa thải chảy ra ngoài thấm vào ga giường. Đường Long đem mình tán loạn quần ào nhặt lên mặc vào sau đó thanh tẩy một chút gian phòng mới nhẹ nhàng bế Hứa Cửu Cửu lên giường kéo chăn cho nàng.
- An tâm ngủ đi, ngày mai sẽ có kinh hỉ cho em.
Hứa Cửu Cửu trên môi nở nụ cười khi nghe lời Đường Long nói. Đường Long khê hôn lên trán Hứa Cửu Cửu sau đó lui ra bước tới cửa, vừa mở cửa đập vào mắt là hai khuôn mặt của Đường Vũ Đồng và Đới Thanh Tuyết.
- Anh theo chúng em đi một chút.(Đường Vũ Đồng)
Đường Vũ Đồng và Đới Thanh Tuyết phân biệt đưa tay nắm lấy vai Đường Long xoay người lôi kéo cậu về phòng của các nàng.
- Đúng như Mã tỷ nói, anh càng ngày càng nhiều nữ nhân.(Đới Thanh Tuyết)
- Phải quản giáo nghiêm anh mới được.(Đường Vũ Đồng)
- Haha, hai em nghĩ quản giáo nổi anh sao?
- Không được cũng phải được.(Đường Vũ Đồng)
Đường Long nhìn mình bị Đường Vũ Đồng và Đới Thanh Tuyết bị lôi kéo câm lặng không thôi, hắn muốn vùng vẩy thoát khỏi tay các nàng rất dễ dàng nhưng không có làm như vậy. Khi Đường Long bị Đường Vũ Đồng và Đới Thanh Tuyết lôi về phòng thì Đường Vũ Đồng đưa lên giường mà Đới Thanh Tuyết đóng cửa phòng lại.
- Thế hai em tính làm gì với anh?
- Đương nhiên, rõ ràng là cùng anh phát sinh quan hệ rồi.(Đới Thanh Tuyết)
- Như vậy, không tốt đâu. Cha hai người mà biết thì sẽ tẩu ta một trận mất.
- Ta mặc kệ, anh đã làm hai người bọn em trái tim rung động phải chịu trách nhiệm.(Đường Vũ Đồng)
Đường Long khóe miệng co giật mà nhìn Đường Vũ Đồng với Đới Thanh Tuyết.
Thần giới
Đường Tam sắc mặt hắc tuyến khi nghe những lời con gái mình nói.
- Ta đúng là sai lầm khi gửi nữ nhi xuống Hạ giới.(Đường Tam)
- Haiz, đó là chuyện không tránh được. Ta đoán chừng nếu không gửi các nàng xuống thì các nàng cũng trốn xuống.(Đới Mộc Bạch)
- Nếu không muốn các nàng có tình cảm với Đường Long tốt nhất là không cho các nàng gặp mặt cậu ấy.(Đường Tam)
- Giờ nói gì cũng muộn rồi.(Đới Mộc Bạch)
Hạ giới
Đường Long đang ngồi ở trên giường thưởng thụ Đường Vũ Đồng với Đới Thanh Tuyết nhị nữ phục vụ, Đới Thanh Tuyết đưa cánh tay rung rẩy vì ngại ngùng. Đường Vũ Đồng thấy Đới Thanh Tuyết chậm rãi không có động thủ liền bực tức đưa tay tuột quần Đường Long xuống. Cây côn ŧᏂịŧ đã cương cứng bại lộ trước mặt Đường Vũ Đồng với Đới Thanh Tuyết.
Sắc mặt Đường Vũ Đồng với Đới Thanh Tuyết thoáng chốc đỏ lên khi chứng kiến côn ŧᏂịŧ, khi sửng sốt xong thì các nàng quỳ xuống đưa tay nắm lấy côn ŧᏂịŧ bắt đầu chơi đùa. Lúc đầu, không biết làm sao nhưng cả hai dưới sự hướng dẫn của Đường Long mà hành động.
- Các em tuy là nai tơ nhưng làm vậy đã tốt rồi.
- Anh thích là được.(Đường Vũ Đồng)
- Không ngờ, cái đó của anh lại to như vậy.(Đới Thanh Tuyết)
- Không to làm sao để các em cảm thấy sướиɠ được?
Đường Vũ Đồng với Đới Thanh Tuyết cứ y theo hướng dẫn của Đường Long mà kí©ɧ ŧìиɧ, các nàng làm vẫn có chút vụng về nhưng đủ thỏa mãn Đường Long. Hiện tại, Đường Vũ Đồng với Đới Thanh Tuyết đang dùng ngực của mình kẹt côn ŧᏂịŧ vào giữa, hai tay không ngừng tự nhào nặn ngực của mình cạ lấy thân côn ŧᏂịŧ, qua một lúc có một chút tϊиɧ ɖϊ©h͙ phun trào ra ngoài bắn lên mặt cũng như ngực của Đường Vũ Đồng với Đới Thanh Tuyết.
- Anh ra nhiều tϊиɧ ɖϊ©h͙ quá.(Đới Thanh Tuyết)
- Tới đây đi, bên dưới của em đã đói khát khó nhịn rồi.(Đường Vũ Đồng)
Đường Vũ Đồng ngạo kiều dùng ngón tay hướng về phía Đường Long ngoắt lấy đầy vũ mị. Đường Long khí huyết xông thẳng lên đầu hướng về phía Đường Vũ Đồng nhào tới áp nàng ở dưới thân mình, Đường Long đưa ngón tay mình tới mép âʍ ɦộ chà chà vài cái.
- Ưm… đừng mà… Ưm… anh đừng có… dùng ngón tay… Ưm… chà chỗ đó… Ưm… nhột lắm… Ưm… đừng maaaà.(Đường Vũ Đồng)
Đường Vũ Đồng bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ liền tinh thần lêи đỉиɦ kèm theo đó dâʍ ŧᏂủy̠ phun trào ra ngoài. Đường Vũ Đồng nằm ở trên giường thở dốc mà Đới Thanh Tuyết ở một bên quan sát hết thảy.
- Anh cho nó vào đây.
Phọt
Đường Long nói xong dần dần đẩy côn ŧᏂịŧ xâm nhập vào bên trong âʍ ɦộ của Đường Vũ Đồng, Đường Vũ Đồng đau đớn muốn thét lên thì Đới Thanh Tuyết tiến tới đặt mông ngồi lên mặt nàng.
- Mmp… Thanh Tuyết… nhanh lấy mông… ngươi ra khỏi mặt ta.(Đường Vũ Đồng)
- Nằm mơ đi.(Đới Thanh Tuyết)
Đường Vũ Đồng thấy Đới Thanh Tuyết không có ý định nhấc mông đi liền lè lưỡi mình ra liếʍ âʍ ɦộ của nàng, cùng lúc Đường Long nhấp hông mình.
Phạch Phạch Phạch
- Ahhhh… song trọng… kí©ɧ ŧɧí©ɧ… Ahhhh… thật tuyệt.(Đường Vũ Đồng)
- Ưm… lưỡi của Vũ Đồng… Ưm… đang động… ở âʍ ɦộ… Ưm… chuyện này… sướиɠ quá.(Đới Thanh Tuyết)
Đới Thanh Tuyết đang bị Đường Vũ Đồng kí©ɧ ŧɧí©ɧ ở âʍ ɦộ liền nhịn không được rêи ɾỉ, chưa kể Đường Long vừa nhấp hông vừa dùng tay xoa ngực.
- Ahhh… Ahhhh… đổi tư thế đi… Ahhhh… làm hoài một tư thế… Ahhhh… em chán lắm.(Đường Vũ Đồng)
- Ưm… Vũ Đồng… Ưm… ngươi dừng… hành động… Ưm… kí©ɧ ŧìиɧ… Ưm… của mình lại.(Đới Thanh Tuyết)
- Nếu vậy… Ahhhh… ngươi dịch cái mông… Ahhhh… mình ra khỏi… mặt ta.(Đường Vũ Đồng)
- Ahhhh… anh nhấp vậy… Ahhhh… em sẽ điên mất… Ahhhh… cộng thêm… Thanh Tuyết… Ahhhh… đang chà đạp ta… bằng mông… Ahhhh… không được… Ahhhh… em sẽ điên mất.(Đường Vũ Đồng)
Đường Vũ Đồng cơ thể vặn vẹo, hai tay dùng lực đẩy Đới Thanh Tuyết sang bên, Đới Thanh Tuyết dưới không kịp đề phòng bị Đường Vũ Đồng đẩy cái ngã sml.
- Này… Hah… làm gì… Hah… dùng lực… mạnh vậy.(Đới Thanh Tuyết)
- Hừ, nếu không phải… Ahhhh… cậu đặt mông… Ahhhh… ngồi lên mặt tớ… như vậy… Ahhhh… thì tớ sẽ không đẩy.(Đường Vũ Đồng)
Phạch Phạch Phạch
- Ahhhh… lâu vậy… Ahhhh… mà anh vẫn sung sức?(Đường Vũ Đồng)
- Nếu muốn, anh có thể chiến thêm 2 canh giờ.
- Đừng… Ahhhh… anh hãy kết thúc nhanh… Ahhhh… sau đó… chơi chết… Ahhhh… Thanh Tuyết đi.(Đường Vũ Đồng)
Đường Long cười tà nhìn Đường Vũ Đồng nhưng eo lại liên tục nhấp hông và bắn rất nhiều tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào trong, Đường Vũ Đồng cơ thể gồng cứng khi cảm ứng có dòng chất lỏng nong nóng bên trong bụng mình sau đó khi côn ŧᏂịŧ rút ra ngoài làm cho âʍ ɦộ dần khít lại thì cơ thể nàng thả lỏng.
Đới Thanh Tuyết nhìn thấy Đường Long dần bước tới gần mình với côn ŧᏂịŧ đang cương cứng tính xoay người chạy đi nhưng bờ vai nàng bị một bàn tay hữu lực giữ lại.
- Nghĩ đi? Muộn rồi.
- Khônggggg.(Đới Thanh Tuyết)
Đường Long đưa tay nắm hai tay Đới Thanh Tuyết kéo ra sau giữ nàng lại mà eo lại nhích tới gần sau đó đẩy côn ŧᏂịŧ xâm nhập vào âʍ ɦộ vẫn đang rỉ dâʍ ŧᏂủy̠ trước đó bị Đường Vũ Đồng kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
- Đau… Ưm… nhẹ nhàng thôi.(Đới Thanh Tuyết)
- Anh sẽ ôn nhu với em.
Phạch Phạch Phạch
- Ahhhh… anh nói… nhẹ nhàng với em… Ahhhhh… như vậy sao?(Đới Thanh Tuyết)
- Đúng vậy, em không thích sao?
- Ahhh… anh nói xem… Ahhhh… như vậy… Ahhhh… là nhẹ nhàng sao?(Đới Thanh Tuyết)
Đường Long kéo hai tay Đới Thanh Tuyết ra phía sau mà hông nhấp một cách điên cuồng mà côn ŧᏂịŧ hơi nhô lên khi nó được đẩy vào.
- Như vậy, em mới cảm giác sung sướиɠ.
- Ahhhh… tha cho em… đi… Ahhhh… em không chịu nổi… Ahhhh… anh điên cuồng… cày xớt.(Đới Thanh Tuyết)
Đường Long không có quan tâm mà nhấp liên tiếp, Đới Thanh Tuyết vẻ mặt hiện rõ sự tận hưởng mà Đường Long mang lại cho mình đồng thời nàng cũng đang chịu đựng sự dày vò.
Phạch Phạch Phạch
- Ahhhh… em tử ©υиɠ… không chứa nổi… Ahhh… nhiều tϊиɧ ɖϊ©h͙… Ahhhh… như vậy.(Đới Thanh Tuyết)
Suốt 4 canh giờ thì Đường Long mới hài lòng kết thúc cuộc chiến với Đới Thanh Tuyết, bụng Đới Thanh Tuyết phình to lên rất nhiều vì chứa quá nhiều tϊиɧ ɖϊ©h͙.
Đường Long mỹ mãn mà ôm Đường Vũ Đồng và Đới Thanh Tuyết tới một giường sạch sẽ rúc vào cùng nhau chìm vào giấc ngủ.