- Đi gặp ta lão tổ tông, là bao mong ước của Thiên Nguyên Thần Tộc chúng ta.(Vân Tiêu)
- Chúng ta đi thôi.
Đường Long thả người ở trên phi hành, Long Vũ Âm cùng Vân Tiêu cũng theo sát phía sau. Đường Long căn cứ theo một đạo khí tức mờ mịt mà đuổi theo, hắn không biết mình tới vị trí nào mới để cho Thiên Nguyên Đại Đế cảm ứng được mà lôi kéo mình vào trong không gian độc lập.
Ba người bay một hồi cũng tới một vị trí mà xung quanh núi non trùng điệp. Nơi này đã là khu vực biên giới của Vô Tận Hoang Nguyên, lướt qua một rặng núi liên miên trước mặt chính là hoang mạc mênh mông bát ngát. Mảnh đất hoang vu này bên trong không một tấc cỏ cây sinh sống, trăm ngàn năm qua, vô số cường giả Thiên Nguyên Thần tộc là ở nơi sa mạc hoang vu này tại đây sinh sống.
- Chúng ta hạ xuống đi.
Ngay khi Đường Long, Long Vũ Âm cùng Vân Tiêu hạ xuống thì một đạo hào quang bảy màu từ vùng sa mạc cuốn tới.
- Thứ gì?(Long Vũ Âm)
- Không cần phải khẩn trương, lão nhân gia đã cảm ứng được chúng ta.
Nghe vậy Long Vũ Âm với Vân Tiêu cũng không có phản kháng mặc cho hào quang bao phủ mình sau đó ba người hư không tiêu thất. Vì quá mức đột nhiên bị dịch chuyển cho nên Long Vũ Âm với Vân Tiêu không thích ứng được mà ngất đi nhưng Đường Long lại chỉ lay đầu vài cái cũng thanh tỉnh.
- Ồ, tiểu tử không hề hấn gì khi bị dịch chuyển không gian?(Thiên Nguyên Đại Đế)
- Ta đối với Thời Không chi lực là nắm giữ rất cao nên trình độ đó cũng không có làm cho ta hề hấn gì.
- Ngươi cũng là diễn phúc không cạn đâu.(Thiên Nguyên Đại Đế)
Thiên Nguyên Đại Đế mới để cho Đường Long nhận ra tình cảnh của mình không thích hợp, cúi đầu xem xét thì Long Vũ Âm với Vân Tiêu đều tựa vào trong lòng hắn ngất đi mà bàn tay của cậu lại đặt lên mông của các nàng.
Đường Long tính buông tay ra thì Long Vũ Âm với Vân Tiêu đều tỉnh dậy, các nàng chứng kiến tình cảnh xấu hổ của mình thì sắc mặt nỗi lên hồng vân.
- Đây là đâu vậy?(Long Vũ Âm)
- Không gian độc lập do một vị Đại Đế trước khi chết thiết lập.
- CHẳng lẽ là…(Vân Tiêu)
- Ừ, chúng ta được Thiên Nguyên Đại Đế kéo vào.
- Trước hết, hai người đứng lên trước đã.
Long Vũ Âm và Vân Tiêu mới đứng người lên nhưng sắc mặt vẫn rất hồng hào.
- Chúng ta có thể trò chuyện tiếp sao, Thiên Nguyên Đại Đế?
- Ngươi rất thú vị tiểu hỏa tử, nếu ngươi đoán được ta dùng cách gì để kéo các ngươi vào thì có kinh hỉ giành cho các ngươi.(Thiên Nguyên Đại Đế)
- Nhất Niệm Vô Ngân Thần Thuật.
- Haha, rất tốt. Nhân tộc cũng không có bị tuyệt diệt nhân tài.(Thiên Nguyên Đại Đế)
- Hậu bối Vân Tiêu bái kiến lão tổ tông.(Vân Tiêu)
- Đã lâu lắm rồi, ta mới gặp được một hậu nhân có mang cùng huyết thống với ta.(Thiên Nguyên Đại Đế)
- Ngươi đã là hậu nhân của ta thì ta sẽ chiếu cố ngươi một chút.(Thiên Nguyên Đại Đế)
- Tiểu tử theo lý thuyết bằng vào cảnh giới hiện tại của ngươi lại không tiếp xúc đến được Thần Thuật cấp bậc này.(Thiên Nguyên Đại Đế)
Thiên Nguyên Đại Đế tinh tế cảm ứng lấy ba người Đường Long, Long Vũ Âm cùng Vân Tiêu.
- Không tệ chút nào, cô gái kia sở hữu Xích Long Huyết mạch đã kích phát, Vân Tiêu hậu nhân sở hữu Thiên Nguyên Huyết mạch mà ngươi lại có thể đem Vạn Lý Sơn Hà Đồ sử dụng thành thạo như vậy.(Thiên Nguyên Đại Đế)
- Nói ra mục đích của ngươi khi mua nhiều người của Thiên Nguyên Thần Tộc như vậy làm gì?(Thiên Nguyên Đại Đế)
- Đối kháng một người cùng với trợ giúp ta lên thành Tông chủ Vũ Thần Tông.
- Làm Tông chủ một Tông monh cần có lực lượng hùng hậu thì ta hiểu nhưng đối kháng địch nhân là ai thì có liên quan gì đến Thiên Nguyên Thần Tộc tộc nhân.(Thiên Nguyên Đại Đế)
Thiên Nguyên Đại Đế truy vấn Đường Long, hắn vốn dĩ cũng không muốn xuất hiện nhưng sở tác sở vi của Đường Long tại Vô Tận Man Hoang đều không thoát được ánh mắt của hắn. Hắn thấy Đường Long mua nhiều tộc nhân của mình thì có chút tức giận nên mới canh thời cơ Đường Long dẫn theo hai người tới gần vị trí mình vẫn lạc kéo vào không gian độc lập của mình.
- Người mà ta muốn đối kháng là Thánh Đế.
- Ngươi trẻ như vậy ngay cả mặt mũi Thánh Đế đều không thấy được. Thánh Đế nếu muốn gϊếŧ ngươi chỉ một ý niệm là đủ không cần động đầu ngón tay.(Thiên Nguyên Đại Đế)
- Thiên Nguyên tiền bối hẵn là biết về Thời Không?
- Thời không? Ngươi là người thời kỳ Thái Cổ xuyên qua Thời Không đến đây? Không đúng, nếu là cường giả thời kỳ Thái Cổ không có chuyện ta không biết.(Thiên Nguyên Đại Đế)
- Ta là người tương lai trăm năm sau mượn nhờ Thời Không Bảo vật quay về.
Thiên Nguyên Đại Đế giật mình thâm thúy nhìn Đường Long, hắn cũng là gật đầu đối với Đường Long trên người cảm ứng có vài chí tôn bảo vật cùng với chỉ với bộ dáng thiếu niên đã đạt đến Long Đạo Thất trọng cũng tin tưởng Đường Long là từ tương lai tới.
- Trước kia đối kháng Thánh Đế thời diểm may mắn đột phá vượt lên trước hắn nhưng lại bị hắn cùng sáu đầu Thần Thú vây công, hao hết tinh lực mà chết.
- Vì sao kiếp trước ngươi thua, nói cho ta biết một chút.(Thiên Nguyên Đại Đế)
- Kiếp trước sau khi Thiên Thần Tổ Địa bị hủy diệt, Thánh Đế phá giải phong ấn vẫy vùng thoát ra, bắt đầu gϊếŧ hại các lộ cường giả dẫn phát đại diệt vong. Rất nhiều cường giả ẩn nấp tại các giới vực không còn tham sống sợ chết, ào ào hăng hái phản kháng, nhưng đều bị thánh đế mạnh mẽ trấn áp xuống, hoặc là thân tử hồn diệt, hoặc là trọn đời làm nô.
- Thiên Thần Tổ Địa hủy diệt, điều đó không có khả năng. Thiên Thần Tổ Địa có rất nhiều cường giả Vũ Tôn cảnh thậm chí là có hai vị Vũ Đế cảnh.(Thiên Nguyên Đại Đế)
- Nếu như là nội gián cho Yêu Thần Tông phái tới đâu?
- Trong Vũ Thần Tông có gián điệp Yêu Thần Tông?(Long Vũ Âm)
- Ừm, người đó có thể là Long Thiên Minh vì ở kiếp trước hắn lên làm Tông chủ sau đó Vũ Thần Tông phân liệt, về sau hắn tới Thiên Thần Tổ Địa một loạt các thao tác đều có lợi cho hắn. Hắn không phải gián điệp của Yêu Thần Tông hoặc Thánh Ma Tổ Địa thì ta không tin.
- Món bảo vật mà ngươi nói hẵn là Thời Không Yêu Linh Chi Thư đi.(Thiên Nguyên Đại Đế)
- Đính xác là món bảo vật đó, kiếp trước lấy được Thời Không Yêu Linh Chi Thư nhưng nó đã bị tổn hại mất tám trang, kiếp này may mắn thu nhập được bảy trong số tám tàn trang.
Đường Long đối với Thiên Nguyên Đại Đế ý niệm cũng không có dấu diếm mà gọi ra Thời Không Yêu Linh Chi Thư, Thiên Nguyên Đại Đế thấy được Thời Không Yêu Linh Chi Thư đã gần hoàn chỉnh cũng là kinh hỉ không thôi. Nếu như vậy, Đường Long có thể đối kháng được Thánh Đế nhưng vẫn còn chuẩn bị rất nhiều.
- Ta có thể giúp ngươi nhưng có điều ngươi phải đáp ứng ta một điều kiện.(Thiên Nguyên Đại Đế)
- Chính là dẫn dắt Thiên Nguyên Thần Tộc rời khỏi Vô Tận Man Hoang, khi ngươi chiến thắng về sau thả bọn họ ly khai.(Thiên Nguyên Đại Đế)
- Haha, ta cũng không có dự tính để bọn họ theo ta suốt đời. Nếu ta thắng thì bọn họ có thể tự do nhưng có người không nguyện ý ly khai thì ta không làm chủ được.
- Vị trí chí tôn không ai không cưỡng lại được, ta cần ngươi đối với Thiên Đạo thề.(Thiên Nguyên Đại Đế)
Đường Long cũng là để Thiên Nguyên Đại Đế yên tâm liền lập lời thề, Thiên Nguyên Đại Đế cũng gật đầu.
- Ta lúc còn sống để lại rất nhiều Bảo vật, những bảo vật này đối với cường giả Vũ Đế cảnh có thể không có tác dụng gì nhưng đối với các ngươi mấy người tu vi dưới Vũ Tông cảnh có thể tăng cường tu vi các ngươi lên cực đại.(Thiên Nguyên Đại Đế)
Đường Long cực kì kích động, kho báu của cường giả Vũ Đế cảnh không phải trò đùa, ai lấy được đều có thể tăng cường tu vi rất nhiều.
Trước mặt Đường Long, Long Vũ Âm với Vân Tiêu mặt đất đột nhiên vỡ ra, một cái bàn tròn bên dưới nền đất chậm rãi đi lên, vòng tròn này ước chừng phạm vi vài trăm thước, trong đó các loại đồ vật cần thiết đều có đầy đủ, ngoại trừ một ít chiến giáp thần binh còn có linh dược các loại.
- Mấy thứ đồ này đều quá cường đại, bằng với cảnh giới hiện tại của các ngươi, nếu không biết phương pháp căn bản không thể sử dụng.(Thiên Nguyên Đại Đế)
- Bất quá những thứ này, coi như là lễ vật ta tặng các ngươi đi. Cách dùng chúng thế nào, khi có thể ta đều sẽ nhất nhất nói cho các ngươi biết.(Thiên Nguyên Đại Đế)
- Thiên Nguyên tiền bối quên là ta từ trăm năm trước trở về sao? Những món đồ vật này không cần dạy ta.
Thiên Nguyên Đại Đế nghe vậy sửng sốt một chút cũng cười rộ lên.
- Như vậy giảm bớt phiền toái không cần thiết.(Thiên Nguyên Đại Đế)
Đường Long kinh hỉ nhất là Vô Tướng Thần Quả có tới mấy trăm, trên trăm kiện chiến giáp thần binh siêu việt Vũ Tông cấp, còn có các loại thiên tài địa bảo, mấy món này thật sự rất có tác dụng.
- Những vật này ta liền nhận, đa tạ Thiên Nguyên tiền bối thành toàn.
Đường Long đem tất cả bảo vật thu vào trng không gian giới chỉ, Thiên Nguyên Đại Đế cũng không nói gì mà mà hắn nghĩ cũng là lấy ra vật áp trục đưa cho Đường Long.
- Ngươi ánh mắt rất biết hàng nên vật này hẵn là ngươi biết nó.(Thiên Nguyên Đại Đế)
Thiên Nguyên Đại Đế nói xong thì trên không trung xuất hiện một cái bàn tròn rơi vào trong tay Đường Long.
- Vạn Linh Kiếm Trận.
- Vật đó còn sót lại một tia ý niệm của ta chịu sự thúc động, dùng năng lực của ngươi không có cách nào thúc giục. Khi nào gặp phải chuyện phiền phức không thể giải quyết, ngươi có thể dùng ý niệm khai thông, ta có thể khởi động Vạn Linh Kiếm Trận giúp ngươi nhưng ngươi phải hiểu nó cần dành dụm Thiên Địa tinh hoa mới có thể thi triển uy lực, tuyệt đối không được tùy ý dùng bậy, tốt nhất thời điểm đối mặt với Thánh Đế hẵng sử dụng nó.(Thiên Nguyên Đại Đế)
Đường Long biết tầm quan trọng của Vạn Linh Kiếm Trận, hắn đem Vạn Linh Kiếm Trận cất vào Vạn Lý Sơn Hà Đồ, hắn có một thói quen đó là bảo vật cường đại hoặc quan trọng sẽ cất vào Vạn Lý Sơn Hà Đồ.
- Không biết Thiên Nguyên Đại Đế có biết đến một vị đại năng có tên Không Minh Đại Đế tới từ Tiểu Linh Lung Thế giới không?
- Ta từng gặp rồi, nói chính xác hơn là thần niệm của hắn cùng ta giao lưu, hắn rất có thể là một vị đại năng chuyển thế. Tu vi của hắn khiến cho Thánh Đế chú ý, phái mấy thủ hạ tìm gϊếŧ hắn, hắn cùng ba kẻ thụ hạ Thánh Đế đại chiến, mấy ngày sau đột nhiên mai danh ẩn tích, rốt cuộc tìm không thấy.(Thiên Nguyên Đại Đế)
- Ngươi cũng đến từ Tiểu Linh Lung Thế giới?(Thiên Nguyên Đại Đế)
- Đúng vậy.
Thiên Nguyên Đại Đế đạt được xác nhận của Đường Long thì cười phá lên, lúc trước vào vấn đề khốn nhiễu hắn nhưng giờ hắn hiểu tất cả rồi, trước mắt thanh niên có thể thành công đánh bại Thánh Đế.
- Đến ngươi hiện trạng này cũng không có gì ta có thể giúp nhưng tiểu cô nươn và hậu nhân của ta có thể trợ giúp ngươi, ta cho hai nàng một lần tạo hóa đi.(Thiên Nguyên Đại Đế)
- Hận nhân của ta chỉ cần có đạt được truyền thừa của ta là có thể đạt đến cảnh giới của ta năm đó, thứ nàng cần là thời gian. Về phần tiểu cô nương thì thiên phú quá kém.(Thiên Nguyên Đại Đế)
Long Vũ Âm khóe miệng co giật, đổi là người khác không phải Đường Long nói nàng thiên phú quá kém đã tại chỗ bạo nổ nhưng đối phương là một vị Đại Đế nên nàng chỉ có thể nhẫn nhịn. Đường Long khóe miệng nhất câu dùng tay sờ đầu Long Vũ Âm coi như an ủi nàng.
Long Vũ Âm đang định nói gì thì nàng cảm thấy Thiên Địa nháy mắt cuồng bạo lên sau đó một cỗ lực lượng cường đại theo thần môn trên đỉnh đầu của nàng rót vào, một đường ào ào đi vào trong thân thể, cả người đều tràn ngập sức mạnh dồi dào. Toàn thân giống như muốn nổ tung, trên gương mặt tuyệt mỹ kia của Long Vũ Âm toát ra một vẻ thống khổ rất sâu.
Vân Tiêu cũng là tình trạng tương tự như Long Vũ Âm nhưng nàng đỡ hơn một chút vì có huyết thống gần với Thiên Nguyên Đại Đế.
Thiên Nguyên Đại Đế quán thâu lực lượng cho hai người Long Vũ Âm với Vân Tiêu quá mức cuồng bạo nên trên thân mặc bảo giáp nổ tung, quần áo trên người cũng bị thiêu đốt sạch. Hai người Long Vũ Âm và Vân Tiêu đều thân thể trần như nhộng bại lộ trước mặt Đường Long, hắn cũng không lườm trước được việc này.
- Huynh…không được nhìn.(Vân Tiêu)
- Long ca mau xoay đầu đi chỗ khác.(Long Vũ Âm)
Đối với nhị nữ thỉnh cầu thì Đường Long không đồng ý mà bình tĩnh ngắm nhìn cảnh xuân trước mặt. Long Vũ Âm với Vân Tiêu thấy mình không thể ngăn cản Đường Long nhìn cũng là bất đắc dĩ không thôi.
Qua một hồi lâu, Thiên Nguyên Đại Đế quán thâu xong cũng kết thúc. Long Vũ Âm cũng tăng lên kinh người, nàng trực tiếp từ Thiên Chuyển cảnh bước vào Long Đạo cảnh hơn nữa còn là Long Đạo Lục trọng mà trong cơ thể nàng lực lượng quán thâu vào vẫn chưa hấp thụ hết, đoán chừng khi hấp thụ hết trực tiếp tấn thăng lên Vũ Tông cảnh. Vân Tiêu bản thân là Long Đạo Thất trọng được quán thâu cũng trực tiếp tăng lên đến Vũ Tông Nhị trọng sau đó cũng dừng lại, tăng lên tới Vũ Tông cảnh từng tầng đều là một đạo khảm.
- Được rồi, mọi thứ cũng bàn giao xong nên đưa các ngươi ra ngoài. Hi vọng ngươi có thể thành công tiểu tử.(Thiên Nguyên Đại Đế)
Thiên Nguyên Đại Đế không biết rằng trừ những vị cường giả ẩn núp tại các thế giới ra khi có người đối với Thánh Đế phát động chung cực đại chiến sẽ hiện thân giúp đỡ thì Đường Long cũng có áp chủ bài của mình.
- Vạn Linh Kiếm Trận của ta cũng là truyền thừa chí bảo của Thiên Nguyên Thần Tộc, thấy vật như thấy người. Nếu đám tiểu tử phá phách không nghe lời, chỉ cần triệu ra Vạn Linh Kiếm Trận, bọn chúng liền ngoan ngoãn biết điều ngay.(Thiên Nguyên Đại Đế)
Thiên Nguyên Đại Đế động ý niệm một cái ba người Đường Long, Long Vũ Âm cùng Vân Tiêu đều cảm thấy trời đất quay cuồng sau đó phát hiện mình đứng ở vị trí là sa mạc.
- Chúng ta về nhà trọ một chuyến nghỉ ngơi rồi chạy về Vũ Thần Tông.
Về nhà trọ chỉ có hai gian phòng mà Đường Long lại không tiện trụ cùng một gian với hai vị mỹ nữ nên muốn hai gian. Ban đêm, trong gian phòng Long Vũ Âm với Vân Tiêu thì có người đang vụиɠ ŧяộʍ rời khỏi gian phòng, Long Vũ Âm cảm ứng được Vân Tiêu có ý định rời đi chỉ hé mắt nhìn cũng không quan tâm nữa mà nhắm mắt đi ngủ.
Gian phòng của Đường Long thì vẫn sáng đèn nhưng Đường Long đang nằm trên giường suy tư bước kế tiếp trong việc tranh đoạt Tông chủ Vũ Thần Tông, hắn nghĩ vẫn là mình làm giả một khối Tích Tà Ngọc Giản bức Long Thiên Minh bại lộ thân phận Yêu Thần Tông của mình để cho hắn thân bại danh liệt.
Đường Long cũng không có nhằm vào Long Thiên Minh nhưng kể từ khi đại hội luận đạo Long Thiên Minh phái người tới cầu chữ với thái độ cao lạnh khiến hắn phản cảm sau đó kích động Vô Diễm Tôn Gỉa đối phó mình cùng một loại hành động về sau làm cho Đường Long đánh cho Long Thiên Minh một cái trở tay không kịp.
Kẽo kẹt
Cửa phòng bị người đẩy ra dù rất bí mật nhưng vì chất liệu gỗ làm không tốt nên khi mở ra gây nên tiếng động. Đường Long ngẩng đầu lên vừa vặn thấy được Vân Tiêu ló đầu vào trong.
- Vân Tiêu, muội làm gì đêm muộn vào phòng ta?
Vân Tiêu có chút xấu hổ nhưng bước vào trong, trên mặt không tự chủ nổi lên hồng vân.
- Đường Long, ta là tới dạ tập ngươi kinh hỉ hay không?(Vân Tiêu)
Vân Tiêu có chút khẩn trương nhìn Đường Long, mấy ngày nay ở chung khiến cho nàng đối với Đường Long sinh ra tò mò mãnh liệt, nàng cũng thông qua Long Vũ Âm biết được vài sự tích của cậu càng là ngưỡng mộ hơn. Vân Tiêu nghĩ lại nàng được Đường Long cho thấy được chí tôn công pháp đã thất truyền của tổ tiên cộng thêm được gặp lại tổ tông dù chỉ là ý niệm sót lại cũng đủ thõa mãn rồi, nàng không biết nên lấy gì báo đáp Đường Long ngoài việc hiến thân mình ra.
Thiên Nguyên Thần Tộc từ xưa đến nay nhận người khác chỗ tốt đều sẽ báo đáp đều là thâm sâu cốt đế đối với từng vị Thiên Nguyên Thần Tộc tộc nhân.
- Ngươi vì sao lại muốn báo đáp ta?
- Ngài cho ta thấy được chí cao thần quyết đã thất truyên từ lâu sau đó dẫn ta đi gặp tổ tiên nên ta không có gì báo đáp nên chỉ có thể ủy thân mình cho ngài mà thôi.(Vân Tiêu)
- Vân Tiêu, ngươi không cần nói như vậy. Ngươi theo ta là hồng phúc của ngươi, nói thật ngay từ đầu nhìn ngươi dáng vẻ thỉ ta nghĩ muốn chiếm đoạt thể xác lẫn tâm hồn của ngươi.
Vân Tiêu có chút thụ sủng nhược kinh sau đó nàng cũng có quyết tâm của mình, nàng từ từ đi lại gần Đường Long mà tay lại thuần thục cởi bỏ quần áo mặc trên người, đợi cho nàng đứng trước mặt thì trên người không mảng vải che thân, thân hình tuyệt mỹ bại lộ trước mặt làm cho Đường Long nhịn không được.
Đường Long kéo Vân Tiêu ngồi vào lòng mình, hắn khẽ cắn vào vành tai của Vân Tiêu liền khiến nàng hưng phấn lên.
- Ưm… lão công… Ahhh… đừng cắn… Ahh… chỗ đó.(Vân Tiêu)
Đường Long không có nói nhiều nhã ra miệng của mình dùng lưỡi liếʍ lấy một cái khiến cho Vân Tiêu mềm nhũng tựa vào lòng hắn. Hai tay từ đằng sau vòng ra trước nhào nặn bộ ngực đồ sộ của Vân Tiêu, hắn cũng khá làm cảm thán khi Vân Tiêu sỡ hữu bộ ngực F cup cũng có thể xưng là bộ ngực bò sữa kết hợp với dáng người của mình càng là tuyệt phối.
- Ư…Ahhh… sướиɠ… Ư… quá… Ư… Ahhh… kỹ thuật của anh… AH… tuyệt vời.(Vân Tiêu)
Đường Long một tay vẫn nhào nặn ngực của Vân Tiêu mà tay kia lại trượt xuống bên dưới tại miệng âʍ đa͙σ chà chà liên tục, hành động này khiến cho Vân Tiêu nhịn không được mà lêи đỉиɦ đồng thời cũng là giải phóng dâʍ ŧᏂủy̠ của mình.
- Ta raaa.(Vân Tiêu)
Bên dưới vì dâʍ ŧᏂủy̠ Vân Tiêu xuất ra ngoài nên bàn tay Đường Long đều dính dâʍ ŧᏂủy̠ của nàng, Đường Long cũng không có để ý mà tiếp tục mân mê lấy bộ ngực của Vân Tiêu, thỉnh thoảng hắn nắm nhũ hoa kéo ra khiến cho Vân Tiêu hơi đau hét toáng lên không thôi.
Đường Long cũng đè Vân Tiêu xuống giường để nàng vểnh mông lên, hắn cũng lột bỏ quần của mình để lộ con c-c của mình, Vân Tiêu thấy con c-c của Đường Long trong lòng kinh hãi không thôi sau đó là vui sướиɠ vì nàng sắp bị Đường Long dùng côn ŧᏂịŧ nện mình. Đường Long hướng thẳng lỗ hậu của Vân Tiêu đâm vào trong, bên trong rất thít nên khi đi vào rất khó.
- Ahhh… lão công nhấm nhầm chỗ… Ah… rồi… Ahhh.(Vân Tiêu)
- Cặp mông của em quá khuyến rũ anh.
Theo từng câu từng chữ Đường Long thốt ra nhưng hắn vẫn dùng hông ấn tiểu đệ vào trong hậu môn của Vân Tiêu và rất hưởng thụ sự co bóp bên trong lỗ hậu, cô thì cảm thấy hơi khó chịu.
- Ahhh… nhẹ thôi… Ahh… ta cảm thấy… Ah… đau quá.(Vân Tiêu)
Đường Long nhìn thấy Vân Tiêu khó chịu cũng dừng lại, Vân Tiêu hiện tại một thân mồ hôi cùng với bên dưới rỉ ra dâʍ ŧᏂủy̠, hắn dừng lại nhưng thông qua con c-c có thể cảm nhận được bên trong lỗ hậu co bóp dữ dội.
- Ahhh… nhấp đi lão công.(Vân Tiêu)
Đường Long vừa nhào nặn bộ ngực của Vân Tiêu vừa động eo của mình để cho con c-c ma sát với lỗ hậu mà âʍ đa͙σ của Vân Tiêu lại chảy ra rất nhiều dâʍ ŧᏂủy̠ ước hết cả bàn tay của hắn. Vân Tiêu cũng là vô lực nằm sấp trên giường mặt cho Đường Long bày bố nhưng miệng vẫn rên ư ử.
- Ah... Ư... lỗ hậu em... Ưm… Ưm… mạnh lên... lão công... Ah… Ah... thật sướиɠ.(Vân Tiêu)
Đường Long bắt đầu nhấp nhanh hơn khi Vân Tiêu lời nói kí©ɧ ŧɧí©ɧ hắn, theo từng cú nhấp của hắn thì Vân Tiêu bờ mông căng tròn lại nảy lên.
Phạch Phạch Phạch
Trong vòng nhất thời vang lên tiếng da thịt va chạm cùng với tiếng rêи ɾỉ của nữ nhân.
- Ahhh… lão công… em chịu hết nổi rồi… Ah… em raaa.(Vân Tiêu)
Vân Tiêu không biết mình bị Đường Long làm cho dục tiêu dục tử khong biết bao nhiêu lần và xuất dâʍ ŧᏂủy̠ bao nhiêu nhưng trong đầu nàng chỉ nghĩ đến việc mình rất sung sướиɠ. Vân Tiêu hiện tại hồn ví lên may, mỗi lần Đường Long nhấp là dâʍ ŧᏂủy̠ từ trong âʍ đa͙σ chảy ra ngoài.
Thấy Vân Tiêu giải phóng dâʍ ŧᏂủy̠ quá nhiều nên hắn cũng không nhịn được mà phóng tinh hoa mình vào trong lỗ hậu của Vân Tiêu.
- Ahhhh… nóng quá… Ahhh… không phải chỗ đó.(Vân Tiêu)
Vân Tiêu nói đã quá trễ rồi, Đường Long phóng tinh hoa mình vào lỗ hậu của nàng, tinh hoa vì không có chỗ chứa nên tràn ra ngoài.
- Anh ra nhiều quá.(Vân Tiêu)
- Hắc hắc, trò hay vẫn ở phía sau.
Đường Long rút con c-c mình ra khỏi lỗ hậu của Vân Tiêu hướng thẳng âʍ đa͙σ ước đẫm đâm thẳng vào, qυყ đầυ đã vào bên trong thì Vân Tiêu mới rùng mình, vách âʍ đa͙σ như siết lại để cảm nhận độ to của con c-c.
- Lão công… Ahhh… Ah… của ngươi thật lớn.(Vân Tiêu)
- Hehe, như vậy mới thỏa mãn được sự dâʍ đãиɠ của ngươi chứ.
Qυყ đầυ chạm đến màиɠ ŧяiиɧ, Đường Long đẩy mạnh một cái khiến cho con c-c hắn đâm xuyên qua màиɠ ŧяiиɧ. Màиɠ ŧяiиɧ bị xé rách khiền cho Vân Tiêu đau điến người hét to.
- Ahhh.(Vân Tiêu)
Đường Long dùng miệng ngậm lấy vành tai của nàng, một tay nhào nặn cặp ngực kí©ɧ ŧɧí©ɧ để Vân Tiêu bớt đau. Dưới sự nỗ lực của Đường Long thì Vân Tiêu dần hết đau, hông cô cũng đã động nhấp lên nhấp xuống, bên trong âʍ đa͙σ không ngừng co thắt lấy con c-c.
- Ư… lão công… Ahhh… Ahhh… ta chết mất.(Vân Tiêu)
Đường Long điên cuồng nhấp lấy nhấp để, Vân Tiêu khuôn mặt ửng hồng, đôi mắt mê li đầy da^ʍ dãng, đôi môi xinh xắn hé mở vì thở đốc, bên trong là nước dịch ẩm ướt trông rất gợϊ ɖụ©. Đường Long lật người Vân Tiêu lại, một tay nâng một chân của Vân Tiêu thúc đẩy khiến cho Vân Tiêu cảm nhận cái dươиɠ ѵậŧ to, dài đang thọc lấy tử ©υиɠ làm cô vừa sướиɠ vừa thốn.
- Lão công... Ahhh… giúp ta... Ahhhh... Ưʍ... mạnh lên... Ah... sướиɠ chết mất.(Vân Tiêu)
Đường Long hiểu ý của Vân Tiêu vẫn nhấp điều đặc làm cho con c-c bên trong tìm tòi, chọc đủ thứ chỗ lên cái tử ©υиɠ nhỏ bé làm Vân Tiêu sung sướиɠ không thôi.
Phạch Phạch Phạch
- Ah… đúng rồi... Ah… Ư… chọc vào tử ©υиɠ của em... Ah.(Vân Tiêu)
Đường Long mỗi lúc một nhanh, Vân Tiêu rêи ɾỉ quên cả trời đất dựa vào ngực hắn mà nhấp hông, Đường Long chốc chốc lại liếʍ, mυ'ŧ lấy 2 cái núʍ ѵú của nàng. Nhịn không được Vân Tiêu muốn tiết thân lần nữa.
- Ưʍ... Ah… Ư... lão công… Ah... em ra mất... Ư... anh làm mạnh vây... em sẽ ra... Ah.(Vân Tiêu)
Đường Long đẩy eo mình ra tới mức con c-c hắn muốn rời khỏi âʍ đa͙σ thì thúc đẩy mạnh vào lại.
- Ahhh… em raaaa.(Vân Tiêu)
Tiết thân xong thì Vân Tiêu rũ rượi nằm trong lòng Đường Long thở dốc mà dần chìm vào giác ngủ, nàng quá mệt mỏi cùng Đường Long đại chiến trên giường, nàng dù có thực lực Vũ Tông cảnh cũng không có chịu nổi dày vò.
Đường Long ôm Vân Tiêu cũng chìm vào giấc ngủ, một khoảng thời gian thì Long Vũ Âm cũng chui vào phòng, vì không làm phiền đến Vân Tiêu nghỉ ngơi nên Đường Long chỉ là ôm Long Vũ Âm thôi.
Sáng hôm say, Đường Long nấu cho Vân Tiêu đồ ăn bồi bổ cho nàng ăn xong chờ thêm một ngày để nàng khôi phục mới chạy về Vũ Thần Tông.