Edit: Quỳnh Lê.
“Ha hả,” Mục Động cười hai tiếng, “Không nghĩ tới lần này đến Quân gia, còn có thể nhìn thấy trận trò hay, đúng rồi, trước tiên ta còn muốn chúc mừng Quân Huyễn.”
Sau khi những lời này của Mục Động được phát ra, tất cả mọi người liền đem tầm mắt chuyển hướng về phía Quân Huyễn.
Vẻ mặt Quân Huyễn mơ màng.
Chúc mừng hắn? Chẳng lẽ hắn đã làm nên cái gì?
“Nga?” Quân Lâm Thiên mặt đầy kinh ngạc, “Huyễn nhi làm cái gì? Vì sao sư phụ là ta còn không biết?”
Tươi cười trên mặt Mục Động liền ngừng lại, hừ một tiếng, có chút tức giận nói: “Quân lão già, ngươi còn muốn giấu tới khi nào? Hai ngày trước ở Quân gia có động tĩnh lớn như thế, có thể giấu ta sao? Ý của ngươi
là sao? Ta là chân thành tới chúc mừng Quân Huyễn đã đột phá đến Thánh Quân cao giai, thế nhưng ngươi còn làm bộ không biết?”
Hắn càng nghĩ càng giận, tốt xấu gì mình cũng cùng Quân lão làm bằng hữu nhiều năm như vậy, vậy mà hắn còn muốn gạt mình?
Lão già này rõ ràng không xem hắn là bạn tốt!
“Mục lão, ngươi có phải đã lầm hay không, ta không có đột phá đến Thánh Quân cao giai a?” vẻ mặt Quân Huyễn kinh ngạc, vội vàng giải thích.
“Quân Huyễn!”
Lúc này Mục Động thật sự đã giận, hắn rống một tiếng, căm giận nói: “Ta tận mắt nhìn thấy, ngươi còn muốn cùng sư phụ ngươi gạt ta?”
“Không phải, Mục lão, ta thật sự không có đột phá,” Quân Huyễn lau chùi mồ hôi lạnh trên trán, vội vàng nói, “Người đột phá chính là Tiểu Phong Nhi chứ không phải ta.”
“Tiểu tử này, ý của ngươi là ta……”
Nhìn lầm rồi?
Ba chữ này còn chưa kịp nói ra, bỗng nhiên Mục Động liền phục hồi tinh thần lại, đôi mắt hắn đột nhiên trừng lớn, so với chuông đồng còn muốn lớn hơn, miệng mở lớn, giật mình nói một câu không hoàn chỉnh.
“Ngươi…… Ngươi……”
Vừa rồi hắn nói cái gì, người đột phá không phải hắn mà là Vân Lạc Phong?
Nha đầu Vân Lạc Phong này mới bao nhiêu lớn? Bất quá tuổi tác trên dưới hai mươi bốn.
Nhưng Quân Huyễn nói người đột phá đến Thánh Quân cao giai chính là nàng?
“Quân Huyễn, vừa rồi ngươi nói cái gì, nói lại một lần cho ta?” Mục Động cưỡng bách chính mình trấn định lại, tiếp tục hỏi.
“Mục lão,” Quân Huyễn lộ ra nụ cười, “Ngươi thật sự đã hiểu lầm ta và sư phụ, nếu ta thật sự đột phá, chuyện lớn như vậy, sư phụ ta gạt ai cũng không có khả năng gạt lão nhân gia ngài! Lúc này thật sự không phải
ta đột phá mà là Phong Nhi.”
Mục Động máy móc quay đầu, ánh mắt ngơ ngác nhìn thiếu nữ một thân bạch y như tuyết kia, ngơ ngẩn hỏi: “Vân nha đầu, ngươi thật sự đột phá đến Thánh Quân cao giai sao?”
Việc bế quan đột phá ở sau núi, chuyện lớn như vậy, Vân Lạc Phong biết mọi người đã truyền ra, cho nên nàng cũng chưa từng phủ nhận, khẽ gật đầu.
Sau khi thấy nàng gật đầu, cả người Mục Động ầm ầm nổ vang, khϊếp sợ liền một câu cũng đều không thể nói ra.
Trời ạ, một người hai mươi bốn tuổi Thánh Quân cao giai, thật sự là người trước kẻ sau không ai bằng, vì sao thiên tài như vậy lại xuất hiện ở Quân gia?
Nhất thời trong đám người, kẻ tiếc hận kẻ ghen ghét, kẻ kích động lại nhiều hơn……
Hư Không trưởng lão mấy lần muốn há miệng, cuối cùng là không có nói ra, nhưng mà hắn, trên cái mặt già kia lại tràn đầy vui mừng.
Năm năm trước, một khắc kia bọn họ bắt đầu nhận Vân Lạc Phong nhưng chưa bao giờ nghĩ đến, thiếu nữ này lại có một ngày sẽ trở nên cường đại như vậy.
Cường đại đến nỗi làm người phải lau mắt mà nhìn……
“Chúc mừng ngươi.”
Hồng Loan chậm rãi tiến lên, khuôn mặt mang theo hưng phấn tươi cười, biểu tình kia dường như so với chính mình đột phá còn muốn kích động hơn.
“Bất quá……” Nàng dừng một chút, tiếp tục nói, “Một ngày nào đó, ta nhất định sẽ đuổi theo bước của ngươi.”