Edit: Quỳnh Lê.
Tô Tuấn vội vàng tiến lên cung kính trả lời.
“Thưa các vị trưởng lão, ta đúng là Tô Tuấn, lần này đến Thánh Nữ tộc cũng là vì Lâm cô nương.”
“Lời ngươi nói là thật?”
Sắc mặt Thanh Y trưởng lão trầm xuống, nếu Vân Lạc Phong thật sự xuống tay đối với truyền nhân của Thánh Nữ tộc, hắn……tất nhiên sẽ không bỏ qua cho nàng!
Đương nhiên, hắn không dễ bị lừa gạt như Tần Tuyết, mặc dù hành vi gϊếŧ người Thánh Nữ tộc của Vân Lạc Phong làm hắn sinh ra lửa giận, nhưng hắn cũng sẽ không mù quáng cho rằng truyền nhân của Thánh Nữ tộc rơi vào trong tay của nàng.
“Trưởng lão, những việc này là do ta tận mắt nhìn thấy, ta tuyệt đối không bịa đặt,” Tô Tuấn hung hăng trừng mắt nhìn Vân Lạc Phong, lại đem tầm mắt chuyển hướng sang khuôn mặt đầy tức giận của Tiểu Mạch, đáy mắt xẹt qua một tia âm ngoan, “Tiểu tử này là đệ đệ của Vân Lạc Phong, cũng không biết từ đâu Vân Lạc Phong lại biết được thân phận của Lâm cô nương, liền bức Lâm cô nương gả cho đệ đệ của nàng.”
“Lại không biết được, Lâm cô nương thà chết cũng không nguyện ý, liền bị những người này xuống tay.”
Tô Tuấn hừ một tiếng, hiện giờ Lâm Nhược Bạch cũng không có ở chỗ này, sẽ không có ai có thể chứng minh trong sạch cho Vân Lạc Phong.
Những người này nhất định sẽ không bỏ qua cho nàng!
Sắc mặt ba tên trưởng lão đều không được tốt, nếu lời nói của Tô Tuấn là thật, thì những người này thật sự là to gan lớn mật!
”Ha hả, “Tần Tuyết cười lạnh một tiếng, “Muốn đánh chủ ý lên truyền nhân của Thánh Nữ tộc, ngươi cũng không nhìn xem chính ngươi có mấy phân lượng, ngươi mà có thể xứng sao?
Tiểu Mạch gắt gao nắm tay, trên khuôn mặt tuấn mĩ xẹt qua một tia phẫn nộ: “Ta đã sớm nghe nói Thánh Nữ tộc luôn luôn không nói đạo lý, nãy giờ xem ra quả thực như thế.”
“Làm càn!”
Chúng trưởng lão đều giận dữ.
“Mặc kệ truyền nhân của Thánh Nữ tộc có ở trong tay của các ngươi hay không, hiện tại các ngươi phải ở lại Thánh Nữ tộc, chờ chúng ta điều tra rõ ràng sự thật mới thôi!” Hồng Y trưởng lão dừng một chút, tiếp tục nói, “Mặt khác, chờ chúng ta sau khi điều ta lời nói của Tô Tuấn có đúng sự thật hay không, ta sẽ cùng các ngươi tính một chút tổn thất của Thánh Nữ tộc.”
Vân Lạc Phong nhướng mày nhìn về phía chúng trưởng lão, khóe môi nhẹ nhàng giơ lên một độ cong nhỏ.
“Nếu…… Ta không muốn ở lại thì thế nào?”
“Ha ha!”
Thanh Y trưởng lão cười ha ha hai tiếng, đáy mắt càng dầy đặc vẻ châm chọc.
“Đã vào Thánh Nữ tộc không phải các ngươi muốn đi là có thể đi, người đâu, đem những người này bắt lại chờ đợi xử lý!”
“Vâng thưa trưởng lão!”
Vẻ mặt đệ tử của Thánh Nữ tộc nghiêm lại, sau khi các trưởng lão xuất hiện, làm cho ý chí chiến đấu của các nàng bốc cháy hừng hực, không hề chần chờ lập tức nhằm về phía Vân Lạc Phong.
Đáng tiếc……
Mặc kệ là linh thú hay là quân đoàn khô lâu, đều không cho các nàng cơ hội này.
Gió thổi nhè nhẹ, nữ tử khoanh tay mà đứng, bạch y phất phơ, tuyệt mỹ như tuyết.
Nàng tà khí, dù đối mặt với hoàn cảnh khó khăn vẫn như cũ mặt không đổi sắc.
Lục Y trưởng lão bất đắc dĩ thở dài một tiếng: “Nữ tử này thật sự rất xuất sắc, nếu như thu nạp nàng vào Thánh Nữ tộc, sẽ làm cho thực lực của Thánh Nữ tộc lại lần nữa tăng lên, đáng tiếc……”
Đáng tiếc nữ tử trước mắt đã cùng Thánh Nữ tộc kết lên mối thù không đội trời chung.
Tiểu Mạch nghe được thanh âm này của trưởng lão, châm chọc cười một tiếng: “Xin lỗi, nếu không xuất hiện thù hận, chủ nhân của ta cũng sẽ không bao giờ gia nhập Thánh Nữ tộc của các ngươi.”
“Vì sao?”
“Bởi vì……phu quân của chủ nhân sẽ đến tiêu diệt Thánh Nữ tộc của các ngươi!”
Đệ tử của Thánh Nữ tộc, cả đời không được lấy chồng, cũng tạo nên con người của Thánh Nữ tộc mang tâm tính đơn thuần, bằng không cũng không bị Tô Tuấn lừa gạt.