Editor: Thảo Diệp
Quân gia.
Từ sau ngày Vân Lạc Phong gặp nguy hiểm, Quân Linh Nhi đi ra ngoài tìm kiếm nàng, kết quả là không bao lâu đã bị người Quân gia bắt về, hơn nữa trông giữ nàng chặt chẽ, không cho nàng có cơ hội trốn đi.
Nhưng không ngờ, Vân Lạc Phong còn chưa tìm được, lão gia tử cũng mất tích theo...
Cho nên, lúc Vân Lạc Phong xuất hiện ở đại môn Quân gia, thị vệ quả thực có chút không thể tin vào mắt mình, hắn vội vàng xoa xoa hai mắt, ánh mắt trợn to nhìn chằm chằm bạch y nữ tử đột nhiên xuất hiện, thiếu chút nữa thì hét lên.
Thật lâu sau, hắn mới tìm lại được giọng của mình, nhanh chóng chạy như điên về hướng nội viện Quân gia.
"Gia chủ, tiểu thư, Vân cô nương đã trở lại!"
Vân cô nương?
Vân Lạc Phong?
Vốn dĩ Quân Linh Nhi đang ngồi ở trong viện phát sầu, vừa nghe thị vệ la to, xoát một tiếng đứng lên, đôi mắt linh động đáng yêu hiện lên sự kích động.
Nửa ngày, kia một nhan sắc trắng như tuyết bay vào mắt nàng.
Một cái chớp mắt kia làm yết hầu có chút nghẹn ngào, hai mắt ẩn chứa nước mắt trong suốt.
"Vân tỷ tỷ, tỷ đã trở lại, nhưng mà... ông nội của ta, người đi tàng Thần Sơn tìm tỷ, đến giờ vẫn không rõ tung tích."
Quân Linh Nhi cắn chặt môi, vẻ mặt đáng thương nhìn Vân Lạc Phong, khóe mắt nàng còn mang theo nước mắt, làm người ta thương tiếc vô cùng.
Đúng lúc này, gia chủ Quân gia, Quân Huyễn cũng bước nhanh tới, hắn nhanh chóng đi đến trước mặt Vân Lạc Phong, nâng tay lên, muốn vỗ bả vai nàng, nhưng cuối cùng vẫn vô lực thả xuống.
"Cháu bình an không có việc gì là được rồi..."
Tất cả mọi người đều biết, Quân lão gia tử rất yêu thích Vân Lạc Phong.
Chỉ khi nàng bình an không có việc gì, Quân gia mới có thể yên ổn.
"Lão gia tử mất tích?" Vân Lạc Phong nhẹ cau mày.
"Đúng vậy, người đi tàng Thần Sơn tìm cháu, rất lâu không thấy về, ta cũng phái cao thủ Quân gia đi tìm người, nhưng tất cả đều không trở về."
Trên thực tế, Quân Huyễn đã vài lần muốn tự mình đi tìm sư phụ.
Nhưng hắn e ngại Quân gia không thể không có người làm chủ, hắn chỉ có thể ở lại.
"Nhưng mà..." Quân Huyễn dừng một chút, "Có phải cháu gϊếŧ Lăng Trần của Bắc Châu, thậm chí phế cả Lăng Song hay không?"
Vân Lạc Phong nhướn mày: "Đúng."
Nghe vậy, Quân Huyễn cười khổ lắc đầu: "Chỉ sợ lần này cháu đã chọc phải phiền toái, Bắc Châu cùng Thánh Nữ tộc đã liên hợp, hơn nữa còn phái người đi Vô Hồi Đại Lục tìm người thân của cháu gây phiền phức, tuy rằng những người đó đã bị chúng ta và Đông Châu liên thủ tiêu diệt, nhưng sắp tới chỉ sợ bọn họ sẽ tiếp tục phái thêm người."
Sắc mặt Vân Lạc Phong trầm xuống một chút.
"Xem ra, cháu cần phải mau chóng trở về Vô Hồi Đại Lục một chuyến, đưa gia gia bọn họ đi mới có thể yên tâm."
Chỉ là...
Nghĩ đến Quân lão gia tử tung tích không rõ, lòng nàng luôn có chút bất an.
Chẳng lẽ, quân lão gia tử thâm nhập tàng Thần Sơn, đã gặp nguy hiểm?
"Ta đi tàng Thần Sơn." Vân Tiêu trầm ngâm nửa ngày, nhàn nhạt nói.
Vân Lạc Phong nghĩ, cũng chỉ có biện pháp này.
Lấy thực lực hiện tại của Vân Tiêu, đối mặt với khó khăn lớn, chạy trốn tuyệt đối không thành vấn đề.
Mà nàng, nhất định phải đi Vô Hồi Đại Lục, có lẽ Bắc Châu lại phái người đi gϊếŧ người thân của nàng trước...
"Phong Nhi, vị này là..." Quân Huyễn hồ nghi nhìn phía Vân Tiêu, tò mò hỏi.
"Phu quân của cháu, Vân Tiêu."
Vân Lạc Phong nhẹ nhàng dương môi, thanh âm nhẹ nhàng, chậm chạp vang lên trong sân.
Thân mình Quân Huyễn chấn động, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Vân Tiêu, muốn đem hình dáng của Vân Tiêu khắc vào đầu óc.
"Cháu chính là Quỷ Đế? Cháu ngoại của sư phụ ta?"