Edit: Nguyệt Hoa Dạ Tuyết
Ầm!
Ngay thời khắc Thiên Kha vọt tới trước mặt Lâm Nhược Bạch, bỗng nhiên có một bàn tay vươn ra từ phía bên cạnh và kéo thân thể Lâm Nhược Bạch vào lòng.
Sau đó, bàn tay như ngọc ấy hạ xuống ngực Thiên Kha, chỉ một chiêu đã khiến thân thể nàng ta bị hất ra ngoài, ngã mạnh xuống bàn. Chiếc bàn vỡ thành hai mảnh ngay tức khắc.
Cả đại sảnh trở nên yên tĩnh, mọi người nhìn không chớp mắt vào thiếu nữ tuyệt mỹ trong bộ váy trắng như tuyết, bọn họ trợn mắt há hốc mồm.
Thiếu nữ khẽ nhíu mày, cúi xuống nhìn tiểu nha đầu được nàng kéo vào trong l*иg ngực mình rồi hỏi: "Có bị thương không?"
Lâm Nhược Bạch nhìn hình dáng tuyệt sắc đầy khí phách trước mắt mình, cõi lòng không kìm được bình tĩnh, ánh mắt cũng hơi ngẩn ra.
Nếu sư phụ là nam nhân, chỉ sợ trong thiên hạ không có người nào không động lòng...
Đáng tiếc, nàng lại là nữ nhân!
Có điều, trong lòng Lâm Nhược Bạch đã tự mình quyết định, nếu sau này tìm nam nhân, nhất định phải lấy sư phụ làm tiêu chuẩn! Kiểu người khí phách như thế mà lại chẳng hề mất đi sự dịu dàng, ai có thể chống lại sức hấp dẫn của sư phụ chứ?
“Con không sao.”
Lâm Nhược Bạch lấy lại tinh thần, lắc lắc đầu, khuôn mặt nho nhỏ đáng yêu ngẩng lên, nở nụ cười rạng rỡ: "Hơn nữa, con biết có sư phụ ở đây, không ai dám làm con bị thương đâu."
“Con đứng sang một bên đợi ta, ta đi giải quyết chuyện bên này."
Sau khi nói xong câu ấy, đôi mắt đen láy của Vân Lạc Phong chuyển sang nhìn Thiên Kha đang bò dậy từ dưới mặt đất.
“Vân Lạc Phong!”
Thiên Kha oán hận cắn răng, nàng ta phun từ miệng ra một ngụm máu tươi, ánh mắt giận dữ nhìn chằm chằm khuôn mặt tuyệt đẹp của người thiếu nữ.
Kể từ ngày đó, sau khi rời khỏi Long Nguyên quốc, nàng ta trở về Thiên gia mất ăn mất ngủ tu luyện, hiện giờ đã đột phá đến Địa Linh Giả trung cấp!
Ban đầu nàng ta cho rằng dựa vào thực lực của mình có thể đè ép nghiền nát Vân Lạc Phong! Nhưng ai mà ngờ được, thiếu nữ kia chỉ dùng một chưởng đã đánh cho nàng ta lùi lại, đây chẳng phải là khiến nàng ta mất hết mặt mũi đó ư?
Làm sao Thiên Kha có thể chịu đựng sự nhục nhã như vậy?
“Ngươi chết đi cho ta! Ha ha ha!”
Bất thình lình, một luồng sức mạnh cường hãn xuất hiện trên người Thiên Kha, luồng sức mạnh ấy không ngừng tăng lên, vọt thẳng đến đỉnh điểm của Địa Linh Giả trung cấp! Một lần nữa đã chọc thủng tầng Địa Linh Giả cao cấp!
“Tỷ!”
Thiên Lâm trông thấy hành động của Thiên Kha, bỗng nhiên biến hẳn sắc mặt: "Tỷ dùng bí kỹ* của Thiên gia để tăng thực lực lên sao? Đợi đến khi công hiệu của bí kỹ biến mất, cấp bậc của tỷ sẽ rớt thẳng xuống Địa Linh Giả cấp thấp đó!"
*Bí kỹ: Kỹ năng bí ẩn/bí hiểm/bí mật
Đấy là di chứng của bí kỹ Thiên gia!
Nếu sử dụng bí kỹ, tuy rằng có thể đột phá một cấp bậc trong nháy mắt, nhưng đợi thêm một khoảng thời gian, người sử dụng bí kỹ chẳng những trở lại như lúc đầu mà còn bị giảm xuống một cấp.
Vì thế, tình hình chung là chẳng có ai dùng đến nó cả.
“Vân Lạc Phong, ta không ngờ ngươi chỉ là cháu gái của một Tướng quân mà lại có thể vươn tới Địa Linh Giả cao cấp trong tình trạng không có bất kỳ cái gì như vậy! Ngươi mang tới sự uy hϊếp quá lớn với ta, hôm nay, ta phải chém chết ngươi ngay tại đây!"
Dù bây giờ cả hai đều là Địa Linh Giả cao cấp nhưng Thiên Kha lại rất có niềm tin.
Nguyên nhân không có gì khác ngoài việc sau khi sử dụng bí kỹ này, chẳng những trong nháy mắt sẽ đột phá một cấp mà còn khiến tố chất thân thế của mình vươn cao tới đỉnh điểm!
Trừ khi Vân Lạc Phong là Thiên Linh Giả, bằng không, nàng tuyệt đối không phải đối thủ của mình!
Phải biết rằng, bí kỹ Thiên gia không giúp người sử dụng tăng sức mạnh trong thời gian ngắn mà là thật sự đột phá! Trong thời gian ngắn, thực lực tăng lên chỉ là giả, hoàn toàn không đột phá đến mức cường đại hơn.
--> Chỉ đột phá cấp bậc, không tăng độ cường đại của thực lực. Kiểu như đứa cấp cao đánh được đứa cấp thấp ấy, nhưng không có nghĩa đứa cấp cao mạnh hơn đứa cấp thấp (nếu đứa cấp thấp ở cùng mức với đứa cấp cao).
Nhưng cả hai đều có điểm giống nhau là sự hạn chế! Sau một khoảng thời gian, người dùng sẽ bị quay về cấp ban đầu, đồng thời bị di chứng của sự cường đại...