Editor: Kim Phượng
“Ngươi thật sự rất to gan, lại dám xông vào hoàng cung, rõ ràng là đang tự tìm đường chết!”
Dứt lời, Ngô Nhiên chuyển hướng về phía Cao Đồ, phịch một tiếng quỳ xuống đất, khóc lóc thảm thiết nói: “Bệ hạ, người phải vì thần làm chủ, tiểu nha hoàn và lão già này coi rẻ Ngô gia ta như thế, rõ ràng chính là không để bệ hạ người vào mắt, một đôi tổ tôn này nên lăng trì xử tử, tru di cửu tộc!”
“Tru di cửu tộc?” Ninh lão nhàn nhạt cười cười, vân đạm phong khinh nói, “Chỉ sợ cửu tộc của ta, các ngươi còn tru không nổi!”
Sau khi dứt lời, ánh mắt ông hướng về phía Cao Đồ, đứng chấp tay sau lưng, đạm nhiên xuất trần.
“Ngay cả người của Linh môn ở trước mặt ta cũng không dám nói ra câu tru di cửu tộc này, không biết người hoàng tộc các ngươi rốt cuộc lấy kiêu ngạo từ đâu ra lại dám vô lễ với ta như thế, thậm chí còn luôn miệng gọi cháu gái ta là tiểu nha hoàn? Còn bảo nó chỉ xứng làm thϊếp?”
Sắc mặt Cao Đồ vốn đang phẫn nộ nghe thấy câu này của lão giả, xoát một tiếng trở nên tái nhợt, đáy mắt lộ ra thần sắc hoảng sợ.
Linh môn?
Ông ta lại biết Linh môn! Rốt cuộc lão nhân này có lai lịch gì?
“Linh môn? Đó là thứ gì?” Mộ quý phi dĩ nhiên không biết sự tồn tại của Linh môn, cười lạnh một tiếng, nói, “Chỉ bằng Linh môn gì đó cũng có thể so với hoàng quyền sao? Khắp thiên hạ Long Nguyên Quốc này đều đến từ chính hoàng quyền, ai dám cãi lại mệnh lệnh của hoàng tộc?”
Bốp!
Ngay lúc Mộ quý phi dứt lời, đột nhiên một cái tát từ bên cạnh ném tới, hung hăng mà dừng ở trên mặt ả, lặp tức khiến cho ả hoang mang, không dám tin tưởng quay đầu nhìn về phía nam tử anh tuấn đang phẫn nộ bên cạnh.
“Bệ hạ, người……” Mộ quý phi trừng lớn mắt đẹp, hai tròng mắt rưng rưng, trên dung nhan xinh đẹp một mảnh trắng bệch.
Ngày thường nàng ỷ vào sự sủng ái của Cao Đồ, không thiếu cậy sủng mà kiêu, từ việc nàng có thể tham chính là có thể thấy địa vị của nàng ở trong cảm nhận của Cao Đồ! Thế nên nàng không nghĩ tới, ngày thường từ trước đến nay bệ hạ luôn sủng ái nàng sẽ động thủ đánh nàng!
Cao Đồ nhìn nước mắt của Mộ quý phi, trong lòng có chút không đành lòng, nhưng nhớ đến những lời nàng vừa nói, một tia tức giận lại lần nữa thăng lên, lạnh lùng nói: “Hậu cung không được tham chính, việc này từ trẫm xử lý, nàng không nên nói nhiều!”
Cơ thể Mộ quý phi chấn động, mắt đẹp kinh ngạc nhìn Cao Đồ, đáy mắt là tan nát cõi lòng và tuyệt vọng.
Bệ hạ đây là…… tính toán thu hồi toàn bộ quyền thế của nàng sao?
Đừng nói là Mộ quý phi, ngay cả mọi người trong đại điện cũng trợn mắt há hốc mồm, nghiễm nhiên không rõ vì sao bệ hạ sẽ đột nhiên động thủ?
Chẳng lẽ Mộ gia sắp sửa mất đi sủng ái?
Trong lúc mọi người ở đây nghi hoặc sôi nổi, Cao Đồ đã chuyển ánh mắt về phía Ninh lão, biểu tình đã không còn uy nghiêm ban đầu, trong giọng nói mang theo một tia tìm kiếm: “Không biết vị lão tiền bối này là người phương nào?”
Lão tiền bối?
Bệ hạ lại gọi lão nhân này bằng từ đó?
Đáy lòng Ngô Nhiên dâng lên một cảm giác không tốt, chẳng lẽ tiểu nha hoàn này có lai lịch khác?
Từ đầu chí cuối, Vân Lạc Phong đều ôm thái độ xem kịch vui, cười như không cười nhìn biểu tình cứng đờ của Ngô Nhiên.
“Ta là ai ngươi không có tư cách biết.”
Ngữ khí của Ninh lão vẫn trước sau như một rất bình đạm, trong giọng nói lại để lộ ra lòng kiêu ngạo của ông.
Cao Đồ bị Ninh lão làm trò nhục nhã ở trước mặt nhiều người như thế, sắc mặt lặp tức một mảnh xanh mét, nhưng trước khi làm rõ thân phận của Ninh lão, hắn không dám tùy tiện động thủ, thế nên hắn áp xuống nội tâm phẫn nộ, nói: “Không biết vị lão tiền bối này có quan hệ gì với Vân gia?”