Nuôi Nhốt

Chương 11

Côn ŧᏂịŧ vừa rút ra chất dịch trắng đυ.c trong tiểu huyết liên tục chảy xuống, miệng huyệt ban đầu mở to từ từ khép lại.Trần Quân Mạnh thèm thuồng nuốt nước miếng nhìn cảnh tượng da^ʍ mỹ trước mắt.

– Thật không biết nó làm bằng gì. Mới vừa rút ra lại nhanh chóng khép chặt lại

Miệng nói hắn vừa lấy tay mình búng vài cái vào tiểu huyệt làm cô run lên vì sung sướиɠ

– Ngứa… Cầu ông… Mạnh cầu ông…

Cơ thể trải qua một tháng “dạy dỗ” của hắn đã trở nên nhạy cảm, dâʍ đãиɠ hơn huống hồ lúc này cô còn bị hắn hạ dược. Tiểu My không thể khống chế được nữa việc cô cần làm là trầm luân cùng hắn, hưởng thụ mọi sự trêu chọc đến kɧoáı ©ảʍ khi làʍ t̠ìиɦ. Cô muốn hắn đâm thật mạnh vào trong, khai phá toàn bộ cơ thể

Tiểu My đã quên Trần Quân Mạnh là một con quỷ tàn bạo đã cướp mất tất cả hạnh phúc của cuộc đời mình

– Muốn?? Vậy tự mình tới phục vụ tôi em làm tốt tôi sẽ cho em

Hắn ngồi phịch xuống ghế chỉ vào cây gậy thô cứng đang chĩa thẳng lên.

Gương mặt Tiểu My ửng đỏ trông rất ủy mị, cô từ trên bàn làm việc tiến lại gần hắn quỳ xuống miệng há thật lớn ngậm gậy thịt của hắn vào

Đầu lưỡi bắt đầu di chuyển qua lại, tiếng bú nút vang lên khắp phòng, vừa bú cô cũng không quên đưa đôi mắt ủy khuất ươn ướt nước khẩn cầu về phía hắn

– “Vẻ mặt này của em là đang muốn cây gậy của tôi cắm sâu vào em, muốn tôi chơi nó đến rách phải ko” Hắn nắm chặt bả vai cô, giọng nói phát ra âm thanh rất lớn

– Mạnh… Làm ơn… Xin ông

Nghe từng tiếng cầu xin của cô Trần Quân Mạnh mất khống chế, hắn bế cô ngồi lên người mình để tiểu huyệt cô lên cô thịt chà xát

Tiểu My bất giác làm theo, đặt hai tay lên vai hắn lưng trần ngưỡng ra phía sau tiểu huyệt như pitông (ko biết so sánh sao nữa 😑) ma sát. Đôi gò bông vì thế mà loã lồ trước mắt hắn, Trần Quân Mạnh thấy thế liền vùi đầu mình vào ngực cô, miệng tham lam bú ɭϊếʍ.

Nhưng những thứ đó điều không thể dịu đi du͙© vọиɠ bên trong họ. Tiểu My bạo dạng cầm lấy dươиɠ ѵậŧ của hắn đút vào trong tiểu huyệt. Tiểu huyệt lầy lội điên cuồng quấn lấy hắn, cô nâng người lên liên hồi rút ra đi vào

Đáng chết cô quá dâʍ đãиɠ, cả tiếng rêи ɾỉ cũng khiến hắn muốn bắn, hắn còn không quên bên cạnh còn có người không thể cho người khác nghe được tiếng rên của cô. Hắn áp sát người, ngậm môi cô lại đồng thời đẩy nhẹ cô lên bàn từ bị động chuyển sang chủ động

Trần Quân Mạnh đưa lưỡi quanh khoang miệng cô mỗi một tấc đều đâm mạnh rồi hút cô thật mạnh.

Động tác trên môi kịch liệt hơi thở nóng rực của hắn đốt cháy cơ thể cô

Mông tuyết trắng nâng lên, toàn bộ âʍ ɦộ non mềm hiện ra. Hắn tách cánh hoa, ác liệt dùng hai đầu ngón tay đùa nghịch viên hạch. Tiểu huyệt không nhịn được run rẩy dòng nước chảy ra nhiều hơn

“A” Đè mạnh mông cô, hắn lấy toàn bộ sức lực áp vào. Tiểu huyệt như bị kéo căng ra, không đợi cô thức ứng hắn thô bạo xỏ xuyên

“Phốc xuy, phốc xuy” tiếng ra vào đồn dập

Động tác mãnh liệt, cảm giác kɧoáı ©ảʍ lan tràn mọi ngóc ngách trong cơ thể. Lỗ nhỏ đầy ắp dịch lỏng, chốc lát sau vì quá nhiều nước nên tràn ra khỏi tiểu huyệt, côn ŧᏂịŧ đi tới lui mang hết thứ đó ra ngoài

-“Ah… Sướиɠ chết mất… Nhanh hơn, mạnh hơn nữa. Làm chết em đi” cô hét lên vui sướиɠ

– Sáp chết em tôi không nỡ, tôi còn muốn làm em cả đời

Hắn bắt đầu đợt công kích mới. Côn ŧᏂịŧ đỏ đậm mỗi lần rút cả cây rồi đâm thẳng vào khiến cô có cảm giác bị bổ ra làm đôi. Đau đớn kɧoáı ©ảʍ cả người tiêu tán khuôn mặt mê li, dâʍ ɭσạи xinh đẹp

Tiểu huyệt bị côn ŧᏂịŧ dữ tợn sáp đến sưng đỏ, động tác của hắn quá nhanh cô không cách nào theo kịp, co rút lại một cái dòng chất lỏng trào xối lên qυყ đầυ của hắn, tiểu huyệt co rút mãnh liệt

Hơn một tiếng trôi qua, luật động nguyên thủy vẫn tiếp tục, cô nhiều lần đạt cao trào mà hắn vẫn chưa bắn không biết qua bao lâu hắn mới cứng người lại, tϊиɧ ɖϊ©h͙ cuồn cuộn trút vào tận tử ©υиɠ còn nam căn khổng lồ chắn cửa huyệt không cho tϊиɧ ɖϊ©h͙ chảy ra một giọt

Hắn vung tay ra lấy cái khăn đã đặt trên bàn không biết từ lúc nào che chắn toàn bộ cơ thể cô. Trần Quân Mạnh chậm rãi mặc quần áo toát lên vẻ tà mị, hắn vẫn như cũ không rút ra khỏi cô để cô nằm gọn trong ngực hắn.

Bỗng có tiếng đập cửa, người thanh niên chững chạc bước vào. Tiểu My đang mơ màng ôm chặt Trần Quân Mạnh mở to mắt kinh ngạc. Đó… là Thiên An, anh làm gì ở đây. Cô không muốn anh nhìn thấy cô lúc này, cô là một người phụ nữ đê tiện, cô đã phản bội tình yêu của anh khiến anh đau khổ trong suốt một tháng mà chẳng có một câu hỏi thăm hay một lần gặp mặt

Thiên An đưa cặp mắt quan sát xung quanh. Trong góc phòng có một bộ đồ con gái đã bị xé rách lả tả cùng với nội y trên đó còn dính một chút dịch trắng. Người đàn ông ôm cô tinh thần phấn chấn Thiên An thấy rõ những vết tích ân ái trên người cô chỗ đó của hai người vẫn còn… Anh đứng chết trân tại đó, sao anh không tưởng tượng ra chứ. Ngay từ đầu Trần Quân Mạnh hẹn gặp anh, bắt anh ngồi phòng chờ nghe âm thanh rêи ɾỉ của người phụ nữ anh phải biết đó là cô nhưng lí trí anh cứ gào thét cứ trốn tránh. Tiểu My trong tim anh là một cô gái đáng yêu thuần khiết cô không phải loại con gái chỉ biết ở dưới thân đàn ông thở dốc, anh rất muốn lấy hết can đảm chạy thật nhanh vào trong này nắm lấy cô mà đi nhưng anh không thể làm thế.

Trần Quân Mạnh hắn đã làm cả gia đình anh điêu đứng không kí được hợp đồng làm ăn nào lại còn ra sức ép cho các ngân hàng đến đòi nợ những người bạn của ba mẹ thì trốn tránh không cho vay tiền, công ti đang trên bờ vực phá sản.

– “Trần giám đốc tôi đã đến như lời hứa, ông muốn tôi thế nào mới tha cho cả gia đình tôi. Còn có Tiểu My”

– “À… Gia đình cậu tôi còn suy nghĩ lại nhưng cô ấy là người của tôi. Vị hôn thê của cậu làm tôi thật thích, cơ thể nhỏ bé này quá mê người. Tôi sẽ không thả cô ta ra” Trần Quân Mạnh cười lớn, gương mặt cùng vết sẹo vặn vẹo trông rất ghê tởm

– Hôm nay bảo cậu đến đây là muốn cậu trước mặt cô ta nói cậu không cần cô ta, cậu không cần đôi giày rách dâʍ đãиɠ này. Nếu không…

Câu cuối Trần Quân Mạnh dùng khẩu hình miệng với anh

– “An đừng, đừng nghe lời hắn. Em yêu anh, đừng bỏ rơi em” Tiểu My như người điên cô vùng vẫy nhằm thoát khỏi hẳn, nước mắt giàn giụa

Thiên An nhìn cô điên dại anh rất khổ sở. My xin lỗi em, anh đành phụ em. Tình yêu của chúng ta chưa đủ lớn khó khăn này chúng ta không thể vượt qua. Trần Quân Mạnh thế lực của hắn lớn…

– Trang Tiểu My cô nghe rõ, tôi Lục Thiên An không cần người đàn bà như cô. Cô không xứng đáng với tình yêu của tôi

Anh rất bình thản cao ngạo bước ra khỏi phòng. Cánh cửa khép lại đem toàn bộ hy vọng của mang đi đầu óc cô lúc này cứ ám ảnh những lời anh nói

“Aaaaaaaaaa” cô mất khống chế tán thật mạnh vào hắn

– Em dám đánh tôi, em vì nó mà đánh tôi. Trang Tiểu My xem ra tôi quá nuông chiều em

Trần Quân Mạnh nắm tóc cô lôi cô vào phòng nghỉ đẩy mạnh xuống giường lớn hung hăn xỏ xuyên

Để trừng phạt cô hắn đưa tay nhấn mạnh vào chỗ hai người kết hợp, đè chặt vào viên ngọc đang sưng cứng kia khuấy đảo

ra nhiều mật dịch, âm huyệt cũng co rút lại

– Không cần… Van cầu ông không cần… Không… A

– Bây giờ cầu xin quá muộn… Ai cho em dám đánh tôi phải trừng phạt em mới nhớ

Đôi mắt của hắn tàn ác khiến cô run lên du͙© vọиɠ khiến giọng nói hắn càng thêm âm trầm , tăng thêm một ngón tay vào cúc huyệt khiến cô thét lên

– Tôi chán ghét không… Huhu

Côn ŧᏂịŧ của hắn đâm mạnh cấp tốc tiến vào, oán hận hôn lên đôi môi hồng của cô, tận tình cắи ʍút̼

Mấy nàng có thấy H hoài chán ko🤔🤔🤔

À vote đi, vote cho ta😂😂😂