Kiều Môn Ngâm

Chương 12

Editor: Tứ Phương Team

Sáng sớm ánh nắng xuyên thấu qua lớp màn chiếu vào người Chúc Dao.

Chúc Dao tỉnh lại, ánh mắt hơi mê mang...

Hai cái tiểu huyệt đều thật thoải mái, giống như là bị người hung hăng làm qua ...

Được rồi, không phải giống như, là bị đại sắc lang này hung hăng khi dễ.

Nàng duỗi tay sờ hai cái tiểu huyệt, quả nhiên đã khôi phục như lúc ban đầu không hề bị sưng lên.

Lục Thần thấy kiều thê tỉnh lại, vội vàng ôm chầm nàng vào lòng, "Dao Nhi đói bụng sao, ta cho người dọn cơm."

Chúc Dao tức giận cắn ở trên ngực Lục Thần.

"Dao Nhi nàng lại câu dẫn ta, chúng ta liền ở trên giường ăn cơm đi."

Chúc Dao vội nhả ra, muốn đứng dậy, lại bị Lục Thần cản lại, lấy bình sứ đầu giường ra.

Nàng thấy là thuốc tiêu sưng, mặt đỏ ôn nhu nói "Không, không cần, đã khôi phục tốt."

Lục Thần nghiêm trang mà lừa nàng "Bôi nhiều chút, sẽ khôi phục tốt hơn." Rồi nhẹ nhàng bôi ở mật huyệt.

Chúc Dao mặt chôn ở Lục Thần trong lòng ngực, không dám ngẩng đầu lên.

Cơm còn chưa ăn xong, mị dược đã nổi lên tác dụng, Chúc Dao biết nàng bị lừa, thấy kiều thê đứng ngồi không yên, Lục Thần biết cái miệng nhỏ phía dưới bắt đầu ngứa, kiều thê đói bụng, trượng phu đương nhiên vui vẻ.

"Chàng để mị dược ở trong bình sứ đựng thuốc tiêu sưng." Chúc Dao lên án nói.

"Dao Nhi, mỗi ngày đều dùng mị dược mới có thể mau chóng dưỡng tốt thân thể ngươi, vi phu luôn ăn không no." Thao hậu huyệt của nàng tuy rằng cũng sướиɠ, nhưng hắn không muốn không cẩn thận sẽ làm nàng bị thương.

Chúc Dao tức giận đến cắn hắn, Lục Thần ôm kiều thê để nàng cắn.

"Bảo bối lại ăn nhiều một chút, miễn cho một hồi không sức kêu." Lục Thần thân mật gắp đồ ăn cho nàng.

"Còn có cái canh này, bảo bối, uống lót dạ một bổ thân mình."

Chúc Dao chịu đựng cảm giác ẩm ướt giữa hai chân thật vất vả cơm nước xong, đã bị Lục Thần kéo đến trên giường.

Chúc Dao chỉ thấy phu quân cởϊ qυầи áo ra, lộ ra cơ bắp tinh tráng cùng đại côn ŧᏂịŧ thô dài thì thân thể đã mềm một nửa.

Lục Thần giúp nàng phủ thêm áo trong, mỗi lần kiều thê bị thaođều  đầm đìa mồ hôi, không khỏi sợ nàng bị cảm lạnh, Lục Thần để tú nương làm cho kiều thê mấy chục bộ áo trong khác nhau.

Tiểu huyệt dưới thân đã ngứa đến không chịu được, hoa huyệt mấp máy. Ở trong lòng Lục Thần, Chúc Dao kẹp chân, hơi hơi lắc mông, bộ ngực cọ trên người hắn. Nàng biết phu quân thích bộ dáng dâʍ đãиɠ nàng, mong muốn nàng nói ra những lời nói làm người ta thẹn thùng, nàng ở trong ánh mắt chờ mong của Lục Thần mở miệng, "Phu quân, mật huyệt nhân gia rất đói, muốn ăn đại côn ŧᏂịŧ của chàng."

Trong lòng Lục Thần kinh hỉ, Dao Nhi càng ngày càng quen tay.

Chúc Dao tiếp tục nói, "Phu quân giúp nhân gia được không?"

Nàng hôn cổ Lục Thần, tay nhỏ xoa cơ ngực, nhìn thấy đầṳ ѵú của hắn nhất thời tò mò, cảm thụ của đầṳ ѵú nam tử cùng đầṳ ѵú nữ tử sẽ giống nhau sao?

Trong lòng vưà nghĩ lòng bàn tay liền sờ lên đầṳ ѵú Lục Thần.

Hô hấp Lục Thần hơi trầm xuống, cánh tay hắn đánh lên cánh mông của kiều thê.

"A, phu quân..."

Lục Thần dùng đại qυყ đầυ cọ mật huyệt, hoa môi, nghiền áp ở trêng kiều đế, Chúc Dao dâʍ đãиɠ kêu lên "Phu quân mau cắm đi."

Lục Thần nắm cánh mông nàng, tiến vào trong mật huyệt, thọc vào rút ra.

Nàng vừa ngứa vừa sướиɠ, áo trong khẽ tuột xuống, lộ bả vai, trước ngực bị Lục Thần liếʍ mυ'ŧ, nàng ngẩng cao cổ, hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ.

Ánh mắt mê ly hưởng thụ sủng ái từ nam tử, Lục Thần luôn làm nàng điên cuồng, trở nên chính bản thân mình cũng không quen biết.

Chúc Dao chóng mặt nhức đầu đỡ bả vai Lục Thần, Lục Thần ôm kiều thê mạnh mẽ mà đâm nàng, tức khắc Chúc Dao đã bị sảng khóc.

"Thật tuyệt... A a a..."

"Tiểu huyệt bị thao hóa... Ô ô..."

"...Làm sao bây giờ... Bị căng thật lớn."

Hai mắt Chúc Dao vô thức dùng tay đi sờ mật huyệt bị căng đến cực đại, hoa môi bị Lục Thần đâm cho run rẩy, nàng sờ đến kiều đế sưng to lớn một vòng.

Nhìn kiều thê vô ý thức tự sờ, Lục Thần hưng phấn lên, côn ŧᏂịŧ lớn rút ra một chút sau đó lại hung hăng mà thao đi vào. Ngậm nhũ thịt lên liếʍ mυ'ŧ.

"Mật huyệt phải bị thao hỏng rồi... Dùng sức hút ta..." Đại lượng chất lỏng chảy ra, Chúc Dao bị Lục Thần thao càng lúc càng nhanh, thanh âm cũng càng kêu càng dâʍ đãиɠ.

Nàng phát hiện mình càng kêu, Lục Thần càng hưng phấn, Lục Thần càng hưng phấn thao nàng càng tàn nhẫn, tư vị cực hạn càng làm cho nàng hưng phấn... Dâʍ đãиɠ kêu.

"Lục Thần... Chàng cắm ta thật thoải mái..." Chúc Dao đong đưa eo, nam căn thô to hung hăng xỏ xuyên qua, ôm Lục Thần khóc kêu: "Phu quân... A sảng đã chết..."

"Ta yêu nàng chết mất, tiểu yêu tinh này." Lục Thần thấy kiều thê đã rơi vào cảnh đẹp, mạnh mẽ chuyển động giống như đóng cọc ra vào ở mật huyệt nàng. Nhiều lần toàn căn hoàn toàn đi vào.

"A a a, thích bị chàng cắm như vậy ... Thao ta."

"Bảo bối lại dâʍ đãиɠ chút, hiện tại còn chưa đủ."

Chúc Dao ôm Lục Thần nỗ lực làm ngực mình với tới môi hắn. Rất nhanh đã được như ý nguyện bị nam nhân cắn hút.

"Thật thoải mái... Tiểu huyệt muốn tới... A a" Bị Lục Thần hung hăng thao làm mật huyệt co rút kịch liệt, khiến tinh thần Lục Thần càng hăng hái, mạnh mẽ thao vào bên trong cái miệng nhỏ, hưởng thụ cái miệng nhỏ liếʍ mυ'ŧ, hắn mới bắn tinh, tϊиɧ ɖϊ©h͙ cuồn cuộn bắn vào tử ©υиɠ Chúc Dao, trong cao trào nàng lại phun nước.

Lục Thần dùng tay sờ hậu huyệt kiều thê, quả nhiên hậu huyệt co rút lại phun ra chất lỏng, cũng cao trào theo.

Hắn thấy nàng cảnh đẹp hậu huyệt giờ phút này, "Bảo bối thật là nhiều nước, thao chết ngươi."

Chúc Dao cả người run rẩy, còn chưa chờ nàng cao trào xong, đại côn ŧᏂịŧ lại cứng lên.

"Ăn không vô..." Chúc Dao xin tha nói.

"Bảo bối... Nàng nuốt trôi." Tốc độ Lục Thần nhanh hơn, hung hăng thao nàng.

"A..."

Lục Thần xoa nàng bộ ngực cắn một cái đầṳ ѵú nói, "Bảo bối, dâʍ đãиɠ cho vi phu xem."

"Ngô..." Ánh mắt Chúc Dao mê ly rêи ɾỉ, cảm giác hồn mình đều bị Lục Thần hút đi.

"A a... Thật thoải mái... Muốn chết..." Chúc Dao đong đưa mông. Đại côn ŧᏂịŧ mạnh mẽ tiến vào mật huyệt, mà nàng chỉ có thể mở rộng chân ra thừa nhận.

"Phu quân dùng sức hút ta, thật sướиɠ..." Một dòng dâʍ ŧᏂủy̠ cuồn cuộn phun ra, toàn bộ tưới ở trên người Lục Thần.

Lục Thần một bên thưởng thức nhũ thịt của nàng một bên thưởng thức bộ dáng phun nước của kiều thê.

Không biết cao trào bao nhiêu lần, triều phun bao nhiêu lần

, mặt Chúc Dao đã đầy nước mắt, bị thả lại đến trên giường.

Côn ŧᏂịŧ lớn từ phía sau cắm vào mật huyệt, Chúc Dao nhắm mắt lại lẳng lặng mà hưởng thụ tư vị sủng ái.

Đầṳ ѵú đã sưng lên ngứa, như có như không cọ xát làm đầṳ ѵú đã bị tra tấn đến vô cùng mẫn cảm không thể thừa nhận thêm.

Tay Lục Thần từ giữa xoa bóp ngực, sau đó chuyển sang cọ xát đầṳ ѵú.

"A a... Lại muốn tới... Chàng quá dài, cắm thật thoải mái... A a a"

Mật huyệt phía trước phun ra chất lỏng, Lục Thần mắng "Thao." Nói xong đứng dậy lật người kiều thê lại lại đối mặt với mình, nâng hai chân không khép được của nàng lên, đem côn ŧᏂịŧ lớn chui vào mật huyệt ra vào.

Kiều thê rêи ɾỉ, bản thân mình giống như là bị bao vây ở bên trong một cái thông đạo nhiều nếp gấp, gắt gao đè ép hắn, thoải mái đến mức hắn chỉ muốn hung hăng mà thọc vào rút ra.

Miệng lưỡi Lục Thần buông ra, lộ ra đầṳ ѵú ướt đẫm, bị lăn lộn đến mức tản ra màu sắc dâʍ đãиɠ.

"Bảo bối, nàng thật đẹp. Sướиɠ hay không?"

"Sướиɠ, mỗi ngày đều muốn bị lão công cắm."

"Mỗi ngày? Vi phu muốn thời khắc đều ở trong thân thể nàng."

Nhìn thân thể kiều thê bị chính mình đâm một trên một dưới, trước ngực không ngừng đong đưa.

Dưới thân chảy nước, làm ướt hơn phân nửa khăn trải giường, Lục Thần hưng phấn đến mức lôi kéo nàng hồ nháo đến tận buổi tối.

Lục Thần hưng phấn mà đóng cọc, mỗi một lần đều thao nhập vào sâu trong mật huyệt, nam căn hắn thô dài, nhẹ nhàng tiến vào bên trong tử ©υиɠ, dùng sức thọc vào rút ra, mật huyệt kiều thê hút càng càng chặt, khiến hắn hận không thể toàn lực va chạm cái miệng nhỏ kiều nộn của nàng.

Cuối cùng cái miệng nhỏ bên trong lại bắt đầu co rút lại, hắn mới ghé vào kiều thê trên người bắn tinh.

Nước bọt trong miệng Chúc Dao mất khống chế tiết ra khóe miệng, cả người run rẩy rầm rì.

"Bảo bối tiểu anh đào thật là nộn... Sưng thành như vậy..." Lục Thần đau lòng bôi dược cho kiều thê.

Chúc Dao khóc nức nở mà rêи ɾỉ nói: "Nhẹ điểm... Đau quá!"

"Hôm nay buông tha ngươi."

Ngày thứ hai thấy đuôi giường nhiều một cái gương lớn, Chúc Dao không khỏi nghi hoặc. Lục Thần hôn nàng, vi phu thích xem ngươi.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~