Kiều Môn Ngâm

Chương 11: Hậu huyệt ăn Ꮯôn Ŧhịt̠ lớn

Editor: Tứ Phương Team

Lục Thần bế nàng lên: "Vi phu tẩy cho nàng, Dao Nhi nàng thật tốt." Nói xong hung hăng hôn nàng một chút.

Sau khi tắm xong, Lục Thần ôm nàng trở lại trên giường bôi mị dược lên hậu huyệt.

Mặc áo cho kiều thê xong rồi ôm nàng tán tỉnh.

Vuốt thân mình kiều thê "Bảo bối, hiện giờ vi phu mới biết được cái gì gọi là nữ nhân làm từ nước."

"Tiểu hoa huyệt kiều nộn vi phu thao không đủ."

"Ngô..." ánh mắt Chúc Dao càng ngày càng thủy nhuận, da^ʍ lãng mà ở trong lòng trong ngực hắn cọ mông.

"Bảo bối bò tốt."

Chúc Dao nghe lời mà ghé vào trên giường cánh mông hơi kiều, kẽ mông trung kiều nộn tiểu cúc non mấp máy, cùng nhỏ chất lỏng sưng đỏ mật huyệt làm côn ŧᏂịŧ Lục Thần càng trướng.

Một ngón tay cắm vào hậu huyệt quấy loạn.

"A... Ngứa, dùng sức."

Lục Thần đưa một ngón tay, thọc vào rút ra.

"Sảng đã chết, thật thoải mái." Chúc Dao hơi đong đưa mông ngửa đầu rêи ɾỉ.

Lục Thần kiên nhẫn giúp nàng làm khuếch trương, dùng mị dược làm hậu huyệt mềm mại ẩm ướt, hắn quấy loạn một hồi, đại chưởng xoa mở cánh mông đầu lưỡi liếʍ tiểu cúc non, đầu lưỡi Lục Thần dễ dàng vói vào.

"A..." Chúc Dao quay đầu lại nhìn qua, thấy Lục Thần mặt chôn ở giữa mông mình, tuy rằng đã tẩy qua, nhưng là nơi đó bị thích nam nhân liếʍ láp vẫn cảm thấy chútxấu hổ.

"Phu quân, không cần..." Chúc Dao dời đi thân mình muốn trốn tránh môi lưỡi hắn, lại bị Lục Thần đè lại, lưỡi tiến vào càng sâu.

Hậu huyệt ngứa ngáy, lưỡi nam nhân gây rối ở bên trong, Chúc Dao rất nhanh đã quên cảm giác xấu hổ, chỉ hy vọng hắn có thể giúp nàng giải ngứa.

"A... Phu quân, cắm vào ..." Chúc Dao ghé vào trên giường, cửa vào mở rộng, lắc mông làm nũng, bên tai đỏ lên vì xấu hổ, khuôn mặt nhỏ xinh đẹp ướŧ áŧ, nhưng là lại không khống chế được mình cầu hoan, quên liêm sỉ chỉ muốn phu quân cắm nàng.

Lục Thần nhẹ nhàng xoa nắn kiều nhũ, cảm giác được đầṳ ѵú sớm đã đứng thẳng, hắn cười rộ lên.

Tay tìm được hậu huyệt đầm đìa dâʍ ɖị©ɧ, vói vào hai ngón tay thọc vào rút ra.

Lục Thần mị hoặc nói: "Bảo bối nàng càng dâʍ đãиɠ, hiệu quả giải ngứa càng tốt."

Chúc Dao đỏ mặt, dần dần thở dốc, nhìn ánh mắt Lục Thần giống như sói, vì nàng nàng trầm luân ở bên trong du͙© vọиɠ.

Xoay người đối mặt Lục Thần: "Thật ngứa, cầu phu quân thao ta."

Lục Thần vuốt ve kiều vυ', đầu ngón tay giống như vô tình đảo qua vuốt ve đầṳ ѵú.

"Nàng muốn để vi phu dùng sức cắm vào sao?"

"A... Thật thoải mái." Chúc Dao run rẩy tê liệt ngã xuống ở trong lòng ngực Lục Thần, hai vυ' tròn trịa dán lên người hắn.

Ánh mắt Lục Thần u ám xuống "Nàng còn chưa trả lời vi phu."

khuôn mặt Chúc Dao đỏ lên, hới thở hổn hển nói "Dùng, dùng sức..."

Lục Thần hôn lên nhũ thịt liếʍ láp đầṳ ѵú.

"A... A... Ta muốn đại côn ŧᏂịŧ, cầu phu quân cho ta đại côn ŧᏂịŧ" Bả vai Chúc Dao lộ ra ngoài, áo trong treo ở trên người, cảm giác phía dưới ướt đẫm, hai tay ôm đầu Lục Thần ủy khuất mà khóc nức nở.

"Chán ghét..."

Không đành lòng lại trêu đùa kiều thê, Lục Thần lật người nàng lại, lúc này không cần ai nhắc nhở, Chúc Dao tự giác nhếch cánh mông cao lên.

Lục Thần dùng qυყ đầυ dính dâʍ ɖị©ɧ ở mật huyệt, nhẹ nhàng cắm vào hậu huyệt.

Lần đầu bị cắm hậu huyệt, Chúc Dao nhịn không được kêu lên: "A... thật trướng."

"Ngô... Bảo bối thả lỏng."

Chúc Dao dâʍ đãиɠ rêи ɾỉ: "Lại thâm một chút a, hảo ngứa..."

Lục Thần bắt lấy eo kiều thê, chậm rãi cắm vào đi, nhưng Chúc Dao ngứa ngáy khó nhịn, giờ phút này đã không chịu khống chế, chủ động lui về sau để hắn đâm, cắm vài cái Lục Thần thấy nàng không có bị thương, ngược lại dâʍ ŧᏂủy̠ càng ngày càng nhiều, tán thưởng một câu mị dược quả nhiên dùng thật tốt, dừng lại nhìn hậu huyệt hồng diễm theo động tác phun ra nuốt vào mà co rụt lại dâʍ ɖị©ɧ văng khắp nơi.

Trên giường lớn màn sa di động sóng gợn, nam nhân cao lớn quỳ gối phía sau kiều thê, thiếu nữ xinh đẹp trước người hắn thắt lưng hạ thấp xuống, kiều mông nỗ lực thả lỏng hậu huyệt phun ra nuốt vào côn ŧᏂịŧ phía sau so nàng thủ đoạn còn thô dài lớn.

"A... Phu quân, thật thoải mái." Chúc Dao ngẩng khuôn mặt nhỏ lên, nhắm hai mắt dâʍ đãиɠ kêu "Quá thô, ăn không vô."

Nam nhân ở sau một tay xoa cánh mông, một tay duỗi lên cầm nhũ thịt "Bảo bối, nàng có thể. Ngô, hảo mềm." Lục Thần muốn đem nàng xoa tiến chính mình trong thân thể.

Gian nan phun ra nuốt vào một trận, Chúc Dao run rẩy dừng lại, "Phu quân, đùi không lực. Ngươi động nhất động sao."

Lục Thần nhẹ nhàng xoa phần bên trong đùi nàng một chút, sau đó bắt lấy eo nàng đại côn ŧᏂịŧ dựng thẳng đâm sâu vào trong.

"A... Thật tuyệt... Mau lên một chút..."

"Bảo bối, ngày thường, nàng thích như vậy." Lục Thần chậm một chút thao nàng.

"A... Mau một chút, phu quân dùng sức..." Chúc Dao kêu lên.

"Nhưng sau khi dùng mị dược, nàng lại thích như vậy." Lục Thần chuyển động nhanh chóng giống như đóng cọc thao hậu huyệt nàng.

"A... Sướиɠ muốn chết... Phu quân cắm ta..."

"Hậu huyệt cũng nhiều nước như vậy, trên người bảo bối có phải có một dòng suối hay không? Ân?" Lục Thần dùng sức thao nàng.

"Phu quân mới là dòng suối của nhân gia. A... Sướиɠ đã chết..."

"Tiểu yêu tinh miệng thật ngọt." Lục Thần hôn mông nàng.

"A... Hảo sảng, không được... A... Phu quân..."

Đại côn ŧᏂịŧ cảm giác được bên trong hậu huyệt một dòng dâʍ ŧᏂủy̠ cuồn cuộn chảy ra. Hậu huyệt cũng có thể phun nước?

Lục Thần côn ŧᏂịŧ kích động càng cứng hơn "Bảo bối còn có chỗ nào là không thể phun nước?" Lại mạnh mẽ thao hậu huyệt của nàng.

"Không biết... A... Phu quân thao chết ta."

"Phải thao chết nàng, nhìn xem trên người bảo bối còn có bao nhiêu dâʍ ŧᏂủy̠?" Lục Thần sướиɠ đến muốn chết ở trên người kiều thê.

Lục Thần xoa cánh mông hung hăng thao hai lần, thẳng đến khi thao kiều thê ghé vào trên giường, tùy ý kɧoáı ©ảʍ cắn nuốt nàng.

Mới rút côn ŧᏂịŧ ra, xoa eo giúp nàng, lại thấy mật huyệt kiều thê chảy ra dâʍ ɖị©ɧ.

Tay sờ mật huyệt đã khôi phục: "Tiểu hoa huyệt không đau liền thèm đại côn ŧᏂịŧ sao?" Côn ŧᏂịŧ Lục Thần lại trướng đau lên.

"Hậu huyệt ngứa, phu quân, cắm mặt sau..." Chúc Dao rầm rì. Tuy rằng mật huyệt chảy nước nhưng hậu huyệt dùng mị  dược, giờ phút này cảm giác ngứa ngáy tra tấn khiến nàng mặc kệ những thứ khác, chỉ muốn hậu huyệt bị hung hăng xỏ xuyên qua.

Lục Thần liếʍ dâʍ ɖị©ɧ trên mật huyệt, mới giúp nàng xoay người nằm ở trên giường, đỡ chân nàng lại thao hậu huyệt.

"Sảng đã chết, phu quân, hung hăng thao hậu huyệt."

"Bảo bối, tiểu hoa huyệt câu dẫn ta, một hồi thao nó có được không sao?"

"Nghe phu quân, a..."

Đại côn ŧᏂịŧ tiến vào hậu huyệt, cự long thô to đem hậu huyệt căng ra, mật huyệt phía trước bị đè ép, dâʍ ŧᏂủy̠ bị bài trừ ra ngoài.

"A... Quá lớn, hảo sảng..."

"Bảo bối, lúc nãy từ phía sau thao ngươi, vi phu cư nhiên bỏ lỡ cảnh đẹp như vậy."

Lục Thần dựng thẳng eo thọc ra vào hậu huyệt, mỗi khi tiến vào một chút, đều khiến mật huyệt bài trừ dâʍ ɖị©ɧ.

"Thao, phía trước thèm đến chảy nước miếng."

Chúc Dao nằm ở trên giường, giương cái miệng nhỏ dâʍ đãиɠ kêu, tóc dài màu đen rơi ở bên gối, tay nhỏ vô ý thức mà nắm chặt khăn trải giường.

"A... Phu quân không cần...

"

Hậu huyệt của Chúc Dao bị thao đến sưng đỏ, sau khi dược hiệu đi qua cảm giác đau đớn làm nàng nhíu mày, "Phu quân, ta đau quá, từ bỏ."

Lục Thần hôn nhẹ lên hậu huyệt sau đó bôi thuốc tiêu sung cho nàng: "Bảo bối, vi phu đi tẩy đại côn ŧᏂịŧ một chút, trở về sẽ thao tiểu hoa huyệt của nàng." Nói xong xuống giường đi đến phòng tắm rửa.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~