Sau Khi Trở Thành Tra A Tệ Bạc Của Nữ Chính Mạnh Mẽ
Chương 24
Nghe A Mai nói, Tần Nhiễm nhận ra rằng bản thân là người duy nhất gần gũi với Ôn Thanh Uẩn trong gia đình này, nên có lẽ cô cũng là người thích hợp nhất để chăm sóc cho cô ấy.
Cô không muốn làm gì khiến Ôn Thanh Uẩn khó chịu.
Trước đây, "Tần Nhiễm" vì ép Ôn Thanh Uẩn phải thỏa hiệp nên đã thẳng tay đuổi người quản gia trung thành của nhà họ Ôn, người luôn đứng về phía Ôn Thanh Uẩn.
Giờ đây, để chăm sóc tốt cho cô ấy, việc đầu tiên là không để những chuyện tương tự xảy ra nữa.
Với tình trạng hiện tại của Ôn Thanh Uẩn, thị giác và vận động không thể phối hợp tốt, ngay cả việc mặc đồ hay ăn uống cũng khó khăn, nếu không mỗi bữa ăn đã không phải gửi đến tận nơi và khiến cô ấy bị hạ đường huyết như vậy.
Cách tốt nhất là mời lại người quản gia cũ đã bị đuổi đi.
Người quản gia ấy đã phục vụ gia đình Ôn Thanh Uẩn hơn hai mươi năm, với cô ấy như một người mẹ thứ hai. Tình cảm cô ấy dành cho quản gia rất sâu đậm.
Theo cốt truyện, sau khi rời nhà họ Ôn, quản gia đã qua đời vì tai nạn, và mối thù này cũng đã được tính vào sổ nợ của "Tần Nhiễm."
"Được rồi, tôi sẽ nghĩ cách về chuyện này. Cô báo tài xế chuẩn bị xe cho tôi đi bệnh viện. À, Nhu Nhu đã tỉnh chưa?" Tần Nhiễm hỏi.
"Dậy rồi, không có bộ đồ nào vừa nên bé vẫn mặc đồ cũ. Cô định đưa bé đi cùng chứ?" A Mai hỏi.
"Ừ, dẫn bé theo, tiện đường mua vài bộ đồ mới cho bé." Tần Nhiễm gật đầu.
Tần Nhiễm muốn đến bệnh viện tư của nhà họ Ôn. Ở đó khá vắng, đi theo lối VIP sẽ không phải chờ đợi lâu, đưa Nhu Nhu đi cũng sẽ thuận tiện hơn.
Tần Nhiễm bảo A Mai nhanh chóng dẫn Nhu Nhu tới. Nhu Nhu vẫn ôm chặt con heo đất của mình, đôi mắt đen ngơ ngác, trông có vẻ bối rối.
Tần Nhiễm khoác áo phao, rồi kéo Nhu Nhu trong chiếc áo ấm dày đi ra xe.
Ra ngoài, Nhu Nhu lập tức hướng mắt về phía nhà kính, có vẻ vẫn chưa biết Ôn Thanh Uẩn đã được đưa lên tầng trên.
"Ma mi đang ngủ. Đợi một chút nữa khi về, dì sẽ dẫn con gặp mẹ." Tần Nhiễm xoa đầu Nhu Nhu, nhẹ giọng nói.
Đôi mắt Nhu Nhu mở to, đầy vẻ không dám tin.
"Nghe lời nhé, dì nói là sẽ giữ lời. Bây giờ mình ra ngoài mua đồ mới, ăn mặc thật xinh đẹp, mẹ nhìn thấy sẽ vui lắm." Tần Nhiễm dịu dàng trấn an, ánh mắt Nhu Nhu sáng lên.
Tần Nhiễm thở dài, ánh mắt của đứa trẻ này dường như biết nói, còn biểu đạt hơn cả lời nói.
Hai người nhanh chóng lên xe. Tần Nhiễm đặt Nhu Nhu vào ghế trẻ em, bé ngồi vào rồi tò mò nhìn ngắm cảnh bên ngoài.
Tần Nhiễm ngồi bên cạnh, xem cảnh một lát rồi cúi xuống lật mở điện thoại của "Tần Nhiễm".
Lúc trước bận rộn nên giờ mới có thời gian kiểm tra, cô muốn thử gọi điện liên hệ với gia đình.
Năm năm trôi qua, rất nhiều chuyện đã thay đổi.
Cô tự hỏi không biết bố mẹ mình giờ ra sao.
Theo ký ức, sau khi nữ chính xuyên sách chiếm thân xác của cô, gia đình cô bị xáo trộn. Mẹ của Tần Nhiễm đã cắt đứt quan hệ với "Tần Nhiễm", còn bố cô thì bệnh tật triền miên. Tần Nhiễm không khỏi lo lắng.
Tần Nhiễm mở khóa điện thoại bằng dấu vân tay, thấy rất nhiều cuộc gọi nhỡ và tin nhắn chưa đọc.
Cô bỏ qua chúng, mở danh bạ xem thử.
Giữa hàng loạt cái tên lạ, không hề có số điện thoại của gia đình cô.
Tần Nhiễm thử gọi một số mà cô nhớ, nhưng sau vài tiếng tút, chỉ nghe thấy giọng thông báo "số máy không tồn tại".
Nhiều năm trôi qua, số điện thoại nhà cô quả thật đã thay đổi, mà nữ chính xuyên sách thì không hề liên hệ với gia đình, nên trong ký ức cũng không có thông tin về họ.
Cũng may là trước đây đã cắt đứt quan hệ, nếu không có thể gia đình cô cũng sẽ bị liên lụy.
Ai mà biết được khi Ôn Thanh Uẩn điên lên có đổ hết thù hận lên người nhà cô hay không.
Đợi đến khi quan hệ với Ôn Thanh Uẩn được cải thiện, cô nhất định sẽ sớm về thăm nhà.
Đã năm năm rồi, cô nhớ gia đình mình, nhớ người bạn gái nhỏ của cô.