Hệ Thống Trù Thần

Chương 1: Tỉnh Giấc Ở Thế Giới Khác

Lạc Nhật mở mắt, cảm giác mơ hồ như bị một cơn lốc xé tan. Toàn thân đau nhức, đầu óc quay cuồng, tựa như vừa bị xe đâm qua.

"Khoan đã, mình… chẳng phải mình vừa bị xe đâm thật sao?"

Anh ngồi bật dậy, cố định thần nhìn quanh. Thứ đầu tiên đập vào mắt là những bức tường gỗ tối tăm, bám đầy bụi và loang lổ vết nứt. Căn phòng nhỏ bé với chiếc giường cũ kỹ bên dưới lưng, còn trần nhà thì rỉ nước, nhỏ giọt từng giọt một. Lạc Nhật nhìn quanh, nhận ra đây không phải là bệnh viện. Không khí xung quanh cũng ẩm thấp, thoang thoảng mùi mốc và rỉ sét. Mọi thứ đều lạ lẫm.

"Chuyện gì thế này? Mình... đang ở đâu?"

Đang định vỗ đầu để xác định bản thân có tỉnh hay không, một giọng nói lạnh lùng, máy móc vang lên trong đầu anh, khiến anh giật bắn người.

[Hệ Thống Trù Thần]: "Chào mừng ký chủ Lạc Nhật đến với thế giới tu chân. Tôi là Hệ Thống Trù Thần, sẽ hỗ trợ ký chủ trên con đường trở thành đầu bếp vô địch."

Lạc Nhật tròn mắt, tim đập loạn lên.

"Hệ thống? Đầu bếp vô địch? Thế giới tu chân là sao?" Anh không tin vào tai mình. "Đầu bếp vô địch? Thế này chẳng phải là một trò đùa kỳ lạ sao?"

Trong khi anh còn đang hoang mang, giọng nói ấy lại vang lên:

[Hệ Thống Trù Thần]: "Vì ký chủ gặp tai nạn ngoài ý muốn, nên hệ thống đã tự động chuyển linh hồn ký chủ đến thế giới mới này. Nhiệm vụ của ký chủ là sử dụng tài năng nấu ăn để chinh phục các tu sĩ, đạt đến đỉnh cao danh vọng. Phần thưởng sẽ là công pháp, bảo vật và các kỹ năng tu luyện."

Lạc Nhật ngơ ngác nhìn quanh, cố gắng tiêu hóa hết những gì vừa nghe.

"Khoan đã, hệ thống gì mà nghe như trêu đùa vậy? Người ta xuyên không là để tu tiên, mình lại phải đi… làm đầu bếp?"

Hệ Thống đáp lời với chất giọng vẫn đều đều, không cảm xúc:

[Hệ Thống Trù Thần]: "Công việc nấu ăn không chỉ đơn giản là nấu nướng. Mỗi món ăn do ký chủ làm ra sẽ có khả năng giúp tu sĩ tăng cường tu vi, chữa bệnh hoặc đạt được đột phá. Ký chủ cần sử dụng tài nghệ này để vượt qua khó khăn, mở rộng quán ăn và hoàn thành các nhiệm vụ."

Lạc Nhật thở dài, cảm thấy như mình vừa rơi vào một trò đùa oái oăm.

"Thôi được, dù gì mình cũng đã lỡ xuyên không rồi… Nấu thì nấu, nhưng làm sao để biết mình đang ở đâu?"

Anh cố gắng đứng dậy, bước ra khỏi phòng. Căn nhà nhỏ mà anh đang ở dường như là một quán ăn nhỏ, chật chội và cũ kỹ, với các kệ tủ trống trơn, một bếp lò đã cũ đến mức chỉ cần đυ.ng vào cũng có thể sập xuống.

Lạc Nhật bặm môi, chán nản nghĩ: "Đây là quán ăn kiểu gì thế này? Một bát canh thôi mà cũng khó nấu nổi chứ đừng nói gì đến mở rộng."

Đang khi anh tự hỏi làm sao có thể sống nổi trong hoàn cảnh này, Hệ Thống lại vang lên:

[Hệ Thống Trù Thần]: "Căn nhà này là tài sản duy nhất mà cha mẹ ký chủ để lại. Cố gắng duy trì và mở rộng nó là con đường đầu tiên để ký chủ tích lũy tài nguyên trong thế giới tu chân này."

"Khoan đã, cha mẹ ta? Mình đã có cha mẹ ở đây sao?"

Hệ Thống tiếp tục, giọng máy móc không đổi:

[Hệ Thống Trù Thần]: "Cơ thể này của ký chủ vốn là một người mồ côi, cha mẹ trước khi qua đời đã để lại quán ăn này. Ký chủ cần hoàn thành các nhiệm vụ nấu ăn để nâng cấp quán và nhận được phần thưởng."

Lạc Nhật lắc đầu ngán ngẩm, lòng thầm nghĩ: "Đúng là lạc vào thế giới tu chân thật, nhưng lại phải sống bằng nghề nấu ăn, thế này khác nào làm chủ nhà bếp chứ?"

Anh mở cửa, bước ra sân sau quán ăn. Cảnh tượng hiện ra trước mắt là một con hẻm nhỏ, cỏ dại mọc um tùm và không một bóng người. Từ xa xa, những ánh sáng le lói từ các ngọn đèn trong thị trấn cho anh biết rằng mình đang ở nơi nào đó không quá phát triển.

"Nơi này... đúng là thế giới tu chân? Vậy tu sĩ họ sống ra sao? Có phi kiếm độn thổ, pháp thuật vô biên thật không?"

Bỗng nhiên, Hệ Thống lại thông báo, ngắt dòng suy nghĩ của anh:

[Hệ Thống Trù Thần]: "Nhiệm vụ đầu tiên: Nấu món Canh Lục Vị Thảo chữa hỏa khí bùng phát. Phần thưởng: Công pháp tu luyện cơ bản và bảo kiếm cấp thấp."

Lạc Nhật nhìn quanh cái bếp lò cũ kỹ và mấy chiếc nồi niêu méo mó trong góc bếp, miệng lẩm bẩm: "Cái bếp như thế này mà đòi nấu Canh Lục Vị Thảo á? Vậy nguyên liệu ở đâu?"

Giọng nói máy móc của Hệ Thống vang lên một lần nữa:

[Hệ Thống Trù Thần]: "Ký chủ có thể tự kiếm nguyên liệu xung quanh hoặc dùng một ít linh thạch còn lại để mua từ chợ."

Lạc Nhật nhìn quanh phòng, thấy trong góc có một túi vải cũ. Anh mở ra xem, bên trong chỉ có vài đồng linh thạch sáng lấp lánh. Anh thở dài:

"Đã nghèo lại còn gặp cái hệ thống bắt bẻ đủ thứ… Được rồi, đành phải ra ngoài xem sao."

Lạc Nhật vừa chuẩn bị đồ để ra ngoài vừa tự nhủ: "Được rồi, coi như là thử vận may vậy. Nếu đã bị bắt buộc vào vai một đầu bếp thì cũng phải làm ra trò một chút, chứ cứ sống mòn như thế này thì chán lắm."

Dù chưa hoàn toàn quen với ý tưởng nấu ăn để sống sót trong thế giới mới, nhưng Lạc Nhật vẫn quyết tâm thử sức. Đôi mắt anh dần sáng lên, trong lòng thầm nghĩ: "Thôi thì làm một trận cho ra trò. Biết đâu lại được thưởng công pháp mà trở thành tu sĩ lợi hại."

Trong khi lòng còn nhiều ngờ vực và chưa hiểu hết về thế giới tu chân này, Lạc Nhật quyết định bắt đầu từ những bước đầu tiên, tìm kiếm nguyên liệu và thử làm món canh. Với món Canh Lục Vị Thảo làm nhiệm vụ đầu tiên, anh sẽ dấn thân vào cuộc sống đầy phiêu lưu mới.