Đệ Nhị Xuân

Chương 22

Trong thời gian chờ nước sôi, cô xào sơ qua thịt heo và rửa sạch nắm rau xà lách.

Mười phút sau, một nồi mì thịt heo thơm phức đã ra lò, cô bưng hai cái bát ra, đặt đũa lên bát, bưng hai bát mì ra khỏi bếp, dứt khoát gọi: “Ăn cơm thôi. “

Trinh Nghiễn đứng dậy khỏi ghế sô pha, đi về phía phòng ăn.

Hai chiếc bát sứ bằng đá cẩm thạch trắng màu xanh nhạt đặt trên bàn ăn, trong bát đựng đầy mì sợi, trộn với rau xà lách xanh và thịt lợn thái sợi vàng ươm, một làn khói trắng mờ vẫn còn bay trên miệng bát trông rất ngon miệng.

Lâm Niệm Sơ dùng đũa gắp từng lát trứng chiên cho vào mỗi bát.

Trình Nghiễn kéo ghế ngồi xuống đối diện với Lâm Niệm Sơ, vừa cầm đũa lên, anh vừa nhẹ nhàng nói: “Trông có vẻ rất ngon.”

Lâm Niệm Sơ ngạc nhiên, trong lòng có chút cảm thán: Hóa ra anh cũng biết ăn nói đấy chứ.

Cửa của phòng bếp làm bằng kính trong suốt, khi đang ăn, Trình Nghiễn vô tình nhìn thấy máy ép trái cây trên bàn, thản nhiên hỏi: “Máy ép trái cây có dễ sử dụng không?”

Lâm Niệm Sơ trả lời: “Cũng được, rất dễ sử dụng.” Sau khi dừng lại, cô nói thêm: “Nhưng tôi sẽ không mua bất cứ thứ gì của thương hiệu này nữa.”

Máy ép trái cây là của “Điện tử Nguyên Thăng”, một thương hiệu nổi tiếng.

Trình Nghiễn nghe thấy vậy thì hơi cau mày, liền hỏi: “Tại sao?”

“Thương hiệu lớn mà lại lừa khách.” Làm một người nội trợ được 3 năm, Lâm Niệm Sơ rất có tiếng nói trong vấn đề này, cô không nhịn được mà phàn nàn: “Ngày 11 tháng 11 năm ngoái, tôi đã mua một cái khay nướng của thương hiệu bọn họ, kết quả họ đã không gửi bất kỳ khay nướng nào cho tôi, vì thế tôi đã trao đổi với bên chăm sóc khách hàng, muốn họ gửi bổ sung cho tôi. Kết quả là tôi ở trên mạng đợi rất lâu mới đợi được phản hồi của bên chăm sóc khách hàng, bọn họ nói với tôi rằng khay nướng đặt ở cuối hộp, bảo tôi tìm kỹ lại. Tôi nói rằng tôi không tìm thấy, trong hộp hoàn toàn không có gì. Họ lại nói rằng vấn đề này không phải do họ phụ trách và cần được bàn giao cho dịch vụ chăm sóc khách sau khi bán hàng. Tôi lại đợi rất lâu mới chờ được bên kia trả lời. Tôi lặp lại các câu hỏi và yêu cầu của mình một lần nữa, dịch vụ sau bán hàng yêu cầu tôi gửi bằng chứng là tôi không có nhận khay nướng, tôi đã chụp hình hộp gửi cho bên đó, nhưng nhân viên yêu cầu tôi cần cung cấp ảnh lúc mới nhận hàng, tốt nhất là gửi video về quá trình bóc hàng chứng minh trong hộp thực sự không có khay nướng, lúc đó tôi rất tức giận, đây không phải là đang làm khó người khác hay sao? Ai đời lại quay video lúc nhận hàng? Vậy nên tôi dừng việc nói chuyện vô nghĩa lại và trực tiếp nhờ trên app can thiệp yêu cầu hoàn lại tiền.”

Trình Nghiễm nghiêm túc hỏi: “Sau đó vấn đề được giải quyết không?”

Nhắc đến chuyện này, Lâm Niệm Sơ lại tức: “Giải quyết cái con khỉ, bộ phận chăm sóc khách hàng không hoàn trả tiền cho tôi. Giải quyết vấn đề của khách hàng đã tệ thì thôi nhưng thái độ của nhân viên với khách thì không thể chấp nhận được. Tôi luôn cảm thấy cửa hàng đang nghĩ khách hàng làm thế để trục lợi, vì vậy tôi đã trực tiếp để lại đánh giá tiêu cực.”