Omega Được Ghép Đôi Với Alpha Hung Bạo

Chương 46

Trong phòng yên tĩnh, Thời Thiện được Tịch Minh xoa dịu, dần bình tĩnh lại, cơ thể cũng dần mềm nhũn trong vòng tay của đối phương, từ từ dựa vào l*иg ngực Tịch Minh, thử thích nghi và tận hưởng cái ôm của anh.

Đây là một kiểu thân mật rất kỳ lạ, rõ ràng cảm thấy bối rối, nhưng lại có thể cảm nhận được sự an tâm đặc biệt trong hơi thở mạnh mẽ của alpha, có cảm giác như trời sập xuống thì đối phương cũng sẽ đỡ cho bạn.

Thời Thiện biết rất rõ, đây chỉ là ảo giác sinh lý do đánh dấu giữa AO tạo ra, nhưng cậu vẫn thích cảm giác có người để dựa dẫm này.

"Anh có ghi chép lại những dữ liệu này." Tịch Minh quả thực có thói quen ghi chép dữ liệu cơ thể, dù sao anh cũng chưa bao giờ từ bỏ hy vọng chữa khỏi bệnh, nên đương nhiên sẽ để ý đến những thay đổi dù là nhỏ nhất của cơ thể. Anh gỡ tay đang đặt trên eo Thời Thiện ra, lấy ra một chiếc hộp từ trong ngăn kéo đầu giường, mở ra, bên trong là một chiếc vòng tay nhỏ màu đen, trông rất giống thiết bị đầu cuối cá nhân.

"Nhưng em biết rõ mối quan hệ hiện tại giữa anh và Đế quốc." Tịch Minh nhìn omega xinh đẹp đang bị anh ôm trong lòng, bàn tay nhẹ nhàng siết lấy chiếc cổ trắng nõn yếu ớt của Thời Thiện, ngón tay cái vuốt ve yết hầu cậu, giọng điệu nguy hiểm: "Anh không biết có nên tin tưởng em hay không."

Thực ra là không tin tưởng, nhưng Tịch Minh phải dựa vào tinh thần lực của đối phương để xoa dịu, chắc chắn không thể nói thẳng ra như vậy. Tịch Minh chỉ nhìn chằm chằm vào omega trong lòng, như thể đang trao gửi niềm tin: "Những dữ liệu này tuyệt đối không được để lộ ra ngoài."

Bị nắm trúng điểm yếu, Thời Thiện cảm nhận được nguy hiểm, thần kinh căng thẳng, nhưng lại kiềm chế phản kháng theo bản năng, chỉ có làn da ở cổ hơi ửng đỏ, hô hấp cũng dồn dập hơn.

Nhìn thấy cảnh này, ánh mắt Tịch Minh tối sầm lại, ngón cái day nhẹ lên yết hầu Thời Thiện.

Thời Thiện run rẩy hàng mi nhìn Tịch Minh, đôi mắt long lanh ươn ướt, trong đầu cũng đang suy nghĩ về những lời Tịch Minh vừa nói. Với tình cảnh hiện tại của Tịch Minh ở Đế quốc, Thời Thiện có thể hiểu sự thận trọng của anh, nên lên tiếng đảm bảo: "Em tuyệt đối sẽ không để lộ ra ngoài, em chỉ muốn tìm hiểu tình trạng cơ thể của anh, xem có thể nghĩ ra cách nào để giảm bớt thương tích cho anh hay không."

Nói suông tất nhiên không có sức thuyết phục, Thời Thiện cụp mắt suy nghĩ một lúc, rồi đề xuất một phương án: "Nếu không, anh mở tài liệu cho em xem, em sẽ không sao chép, cũng không chạm vào nó, như vậy sẽ không có nguy cơ bị rò rỉ."

Thế giới này sau khi bước vào thời đại vũ trụ, tuổi thọ trung bình của con người đã tăng gấp đôi so với trước đây, đạt 200 tuổi, những người đứng đầu còn có thể sống lâu hơn, nhưng năng lực cơ bản của đa số người dân không thay đổi nhiều, trừ phi được huấn luyện đặc biệt, nếu không rất ít khi xuất hiện kỹ năng tương tự "ghi nhớ siêu phàm".

Gen của omega đa phần ở mức trung bình, cho dù được huấn luyện cũng rất khó học được kỹ năng có độ khó cao này, vì vậy, trong trường hợp thông thường, phương pháp mà Thời Thiện đề xuất đã có thể loại bỏ khả năng dữ liệu bị truyền ra ngoài.

Nhưng... Tịch Minh lại chìm lòng, anh nghĩ đến cường độ tinh thần lực vượt xa mức bình thường của Thời Thiện trước đó.

Nếu Thời Thiện đã trải qua huấn luyện chuyên nghiệp, thì cả tinh thần lực và khả năng ghi nhớ siêu phàm đều có lời giải thích hợp lý.

Không đợi được câu trả lời, Thời Thiện hơi nghi hoặc, cậu không biết linh thức của mình đã bị Tịch Minh hiểu lầm là tinh thần lực được huấn luyện, nên lại lên tiếng hỏi: "Nếu anh không tin tưởng em, chúng ta có thể ký một thỏa thuận bảo mật, em sẽ không tiết lộ bất kỳ thông tin nào về anh ra ngoài."

Khi Thời Thiện nói chuyện, tay Tịch Minh vẫn chưa buông ra khỏi cổ cậu, cậu chỉ có thể bị ép hơi ngẩng đầu lên, nhưng vì đang dựa vào vai Tịch Minh, nên tư thế này cũng không quá khó chịu.