Tôi Là Behemoth, Nhưng Bị Nhầm Với Mèo Con

Chương 11: Nàng Elf Aria

Người dịch: TT Mộc

***

Tằng-tằng-tằng—

Ít lâu sau khi rời khỏi quán trọ, con behemoth đã tìm ra ân nhân elf của nó mà không gặp khó khăn gì.

Nhờ vào bộ đồ bắt mắt và một mùi hương dễ dàng cho việc lần theo nên việc xác định được nàng trong đám đông là không thành vấn đề.

「Ui, trông ẻm kìa…」

「Á, cute quá. Còn cả cái cặp vếu đó nữa…」

Những người đàn ông đi qua nhịn không nổi và phải nói ra cảm nghĩ của họ.

Bọn đê tiện này… sao chúng dám dùng mấy cái con ngươi kinh tởm đó để soi mói chủ nhân của ta chứ… nếu như đang ở trong mê cung thì bọn mi đã bị ta biến thành thức ăn cho lũ goblin rồi.

Con behemoth thốt ra những lời chửi rủa ấy trong đầu, trong khi tiện thể quên béng rằng chính nó cũng đã mê tơi trước cảnh tượng cô chủ của nó thay đồ cách đấy chỉ mới vài phút, chưa kể đến việc được tận hưởng bầu ngực mềm mại của cô suốt đêm.

Sau một thời gian đi theo từ một khoảng cách an toàn, cô gái dừng lại ở một con kênh.

Một vài chiếc đò đang đỗ gần đó.

「Yo, “Aria”! Hôm nay đi làm nhiệm vụ hả?」

「Chào buổi sáng anh lái đò. Đúng vậy ạ, cho em đi tới khu mê cung với.」

Cô gái - Aria - tiến tới chỗ người chèo đò đã gọi tên cô, mỉm cười trong lúc cho người đó thấy chiếc bảng tên bằng đồng trên ngực.

Mấy người đàn ông trên những con đò khác đồng loạt tặc lưỡi, rõ ràng là muốn Aria đi bằng đò của họ hơn.

Vậy, hóa ra tên chủ nhân mình là Aria. Tên cũng đẹp như người vậy. Và có vẻ như chỉ cần có cái bảng tên mạo hiểm giả đó là có thể đi đò ở đây…

Thêm một chút thông tin nữa. Có một chữ cái được khắc trên một mặt của tấm bảng tên.

Những người mạo hiểm giả được cung cấp những tấm bảng làm từ chất liệu tương xứng với thứ hạng của họ, từ E đến S, và phân chia từ thấp nhất tới cao nhất như sau:

Hạng E = Đá

Hạng D = Đồng

Hạng C = Bạc

Hạng B = Vàng

Hạng A = Bạch Kim

Hạng S = Kim Cương

Tóm lại thì Aria là hạng D. Vì đã cho thấy đủ nặng lực làm mạo hiểm giả, cô được chính thức công nhận là đã hết thời kỳ nghiệp dư.

「Đây, nắm lấy tay anh này…」

「À, không sao đâu. Em có thể tự lên được.」

Mặc dù anh ta đã cố giơ tay ra, nhưng Aria nhanh chóng từ chối bằng nụ cười đáng yêu của mình. Một tiếng ‘hấp’ lọt ra từ môi cô khi cô nhảy lên chiếc thuyền.

Hm. Dù gu ăn mặc có hơi… cá tính, nhưng Cô chủ cũng khỏe đấy chứ. Cũng an tâm phần nào.

Con behemoth thở phào một cái khi biết được rằng Aria không phải là một cô nàng ngoài thì đứng đắn, trong thì da^ʍ dê.

「Ah, ahahaha..」

Người lái đò cười khô khan, tay gãi gãi ót, nhưng anh ta chẳng có vẻ gì là xấu hổ. Thật ra, cái lúc Aria chạm chân xuống thuyền, mắt anh ta đã dí vào cặp bưởi đang nảy nảy của cô ấy. Cái thứ sinh vật tên là đàn ông này đúng là đơn giản.

「Chúng ta đi nhé, Aria.」

「Nhờ anh ạ.」

Anh ta đẩy mái chèo lên bến tàu, và con đò bắt đầu di chuyển. Nhưng con behemoth còn lâu mới để cho mình bị bỏ lại phía sau. Nó lẻn sang góc khuất rồi nhảy lên đò và trốn vào bóng tối của mấy chiếc túi.



「Haaaaa—!」

Trong mê cung, tiếng hô của một người phụ nữ vang dọc các bức tường.

Trong một tích tắc…

Chiếc dao chém xẹt qua họng của một con goblin. Máu phun ra từ cổ trong lúc nó ngã về sau, còn Aria thì đã di chuyển tới mục tiêu tiếp theo.

『Gugya?』

『Gigii…?!』

Cô đã nhắm đến hai con ở phía sau, làm chúng bất ngờ với tốc độ của mình. Dĩ nhiên là chúng cũng không ngồi đó khoanh tay chịu chết. Cả hai giương lên món vũ khí thô sơ của chúng.

Nhưng trước khi cô rơi vào tầm tấn công của chúng, Aria dậm chân xuống đất và khựng lại. Lúc con behemoth chớp mắt xong, hai con dao găm đã nằm gọn trong vỏ, còn tay cô thì đang đặt lên chiếc đai quấn quanh đùi.

Chỉ với một động tác, cô rút ra vật gì đó và ném chúng về phía bọn goblin.

Hành động đó quá nhanh để hai con goblin kịp phản ứng. Món vũ khí găm thẳng vào xương chậu của chúng.

『『GHGHYAAAAA?!』』

Trong lúc bọn goblin kêu thét, con behemoth căng mắt nhìn kỹ hơn.

Aria đã ném ra một loại dao có cán khoanh tròn, mỗi con đều bị hai chiếc cắm vào người.

「Kết thúc rồi!」

Trong cơn đau, hai con goblin không để ý rằng Aria lại đang tiến đến gần với dao găm trong tay. Với tốc độ của cô, thứ vũ khí trong tay không gặp khó khăn nào trong việc xuyên thủng qua kích cỡ bé tẹo của bọn goblin, tim chúng bị cắt gọn. Kết thúc cuộc chạm trán, lũ goblin nằm thẳng cẳng, còn Aria thì đứng hiên ngang trên xác chúng.

Mình vừa trông thấy c-cái quái gì vậy…?

Khả năng dùng dao găm của cô ấy không phải là vấn đề, cũng không phải là chuyện phi dao.

Dù còn hơi cứng, nhưng rõ ràng là Aria đã thành thạo trong việc sử dụng chúng một cách căn bản.

Tốc độ của cô ấy mới là thứ nổi bật hơn cả. Cách di chuyển. Cách thay đổi vũ khí. Kể cả tốc độ mà những mũi dao được phóng đi nữa.

Chúng nằm ngoài quy luật thông thường.

Tốc độ đó thuộc về một đẳng cấp hoàn toàn khác. Có thể là nhờ một kỹ năng…

«Tốc biến».

Đó là kỹ năng duy nhất hiện lên trong đầu con behemoth. Sau khi kích hoạt một vài phút, nó làm cho sự nhanh nhẹn của người dùng tăng gấp đôi.

Vũ khí của Aria chẳng có gì đặc biệt nếu không muốn nói là bình thường, nhưng nhờ vào kỹ năng đó mà cô có thể đi săn một mình trên những tầng cao của mê cung này.

Quần áo hở hang chắc cũng để phục vụ cho kỹ năng này.

Con behemoth vui mừng nhận ra cách ăn mặc như vậy không phải là sở thích của cô nàng, mà là để tối thiểu hóa trọng lượng và tối đa hóa sự nhanh nhẹn của cô.

Mà, riêng đồ lót thì chẳng liên quan gì cả… nhưng cái đó tính sau.