Đá Cứng

Chương 24

U Lan phu nhân vỗ tay hắn: “Tôi hiểu mà. Mỗi người mỗi sở thích, Thích tiên sinh không cần phải miễn cưỡng. Huống chi chỗ này của tôi có rất nhiều bé “chim con” mới đấy, mong ngài sẽ thích.”

Sau Văn Yển, quả thật lâu rồi hắn không làm với ai. Bởi vậy cũng không có gì sai nếu bây giờ hắn tìm đến một giai nhân khác.

Giống như cậu thiếu niên omega trước mặt vậy. So với làn da nâu sẫm do cố tình hóa trang ra của người khác thì làn da của cậu ta rất đặc biệt, cậu ta là người Nam Mỹ chính gốc. Mái tóc vàng nâu hơi xoăn, chiếc mũi nho nhỏ và đôi mắt màu nâu vàng như nai con. Không giống với những “chim con” khác tụ tập thành đôi ba người, cậu ta đứng một mình, cũng không đi tìm khách, trên tay đeo một chiếc vòng gì đó.

“Em là người mới đến, không quen với mọi người lắm…” Thiếu niên tên là Ilica, lúc nói tiếng Trung có chút lẹo lưỡi nên không nghe rõ được, giọng nói nhẹ nhàng mềm mại. Thích Thủ Lân từng đến Nam Mĩ, không bao lâu đã thân thiết với Ilica hơn rất nhiều. Thiếu niên này như một chú chim thật sự, dựa vào người hắn nói chuyện liên tục, như thể tìm được bạn tâm giao thật sự ở một đất nước xa lạ.

Nhưng vẻ ngoài đáng yêu cũng không che giấu được mục đích muốn kiếm tìm nɧu͙© ɖu͙© của cậu ta.

Ilica men theo ngón tay của Thích Thủ Lân từng chút từng chút vuốt ve đi lên chạm vào cổ tay hắn, nhẹ nhàng vuốt nhẹ chiếc vòng có ba hạt đá quý màu xanh, hồng và trắng được đan với nhau. “Tiên sinh, ở quê nhà của em, đây là bày tỏ cho tình bạn… đây là vòng tay tốt nhất của em đó, tặng cho ngài ạ…”

Cảm thấy Ilica câu lấy ngón út của hắn không buông, Thích Thủ Lân hơi hơi nghiêng đầu, hai mắt nhíu lại, cười hỏi: “Chỉ là bạn thôi sao?”

Tuy rằng dưới giường xấu hổ, nhưng lúc lên giường, Ilica lập tức liền bộc lộ nét phóng đãng của người Nam Mỹ chính gốc. Cậu ta xem cổ họng giống như hâu huyệt, khẩu giao một chút liền đạt được kɧoáı ©ảʍ. Tϊиɧ ɖϊ©h͙ của alpha chứa nồng đậm tin tức tố, đối với omega mà nói đó như thuốc kí©ɧ ɖụ© vậy. Sau đó cậu ta đỏ bừng mặt, cưỡi lên người Thích Thủ Lân như cưỡi lên thân một chú ngựa hung hãn. Hậu huyệt tham lam phun ra nuốt vào dươиɠ ѵậŧ của alpha, mồ hôi từng giọt từng giọt rơi lên người của Thích Thủ Lân. Thích Thủ Lân vuốt lên đùi thấm đẫm mồ hôi của Ilica thở dốc. Tin tức tố của Ilica mang đến cho hắn cảm giác như nước cốt dừa béo ngậy dưới ánh mặt trời, xua tan đi mệt mỏi mà tận hưởng nó một cách trọn vẹn.

Hắn cũng chả nằm im.

Dường như Ilica sướиɠ quá chịu không nổi, cậu ta cúi người xuống, nức nở, đôi mắt như nai con mơ màng ngấn nước: “Tiên sinh… Ôm em một cái đi… Em đau quá…” Đôi môi đỏ thắm tiến đến gần Thích Thủ Lân như muốn hôn.

Thích Thủ Lân hiếm khi hôn môi với bạn tình, nhưng lần này Ilica làm cho hắn khá thoải mái.

Ilica vốn nghĩ rằng cậu ta có thể chạm môi với người kia một cách thuận lợi, nhưng lúc gần chạm đến thì bị cánh tay của Thích Thủ Lân ngăn lại. “Ưm…”

Cậu ta nịnh nọt mυ'ŧ lấy từng ngón tay của Thích Thủ Lân, dường như đang cầu xin hắn cho cậu ta cơ hội. Không ngờ, người kia lại trầm giọng nói bên tai cậu ta : “Nếu như em cứ khăng khăng muốn làm vậy, e rằng đêm nay chúng ta sẽ kết thúc tại đây…”

Mọi chuyện đều ổn cho đến khi Thích Thủ Lân cảm thấy Ilica đem dươиɠ ѵậŧ của hắn đâm vào khoang sinh sản.

Lúc đâm vào tất nhiên cảm giác rất tuyệt vời, bên trong khoang sinh sản đối với alpha mà nói đây chính là thiên đường.

Nhưng cho dù có mang bao đi chăng nữa, Thích Thủ Lân cũng sẽ không bao giờ tiến vào khoang sinh sản của omega, đối với bất cứ ai cũng vậy.

Hắn biết một vài omega xung quanh hắn thừa lúc đang lêи đỉиɦ mà lừa lấy tϊиɧ ɖϊ©h͙, ý đồ mang thai, trèo cao.

Nhưng mà… trẻ con… như một sinh vật xa lạ và đáng sợ…

Máu tươi, gương mặt tái nhợt, mùi thuốc sát trùng, những tiếng khóc kìm nén… từng khung ảnh hiện lên trong đầu hắn.

Hắn không muốn có con.

“Tiên sinh… em xin lỗi.” Ilica lập tức ngồi dậy, nức nở nhận lỗi.

“Em chỉ là… rất ngứa… muốn tiên sinh đâm vào trong em… Trước kia, bọn họ đều thích… em cũng nghĩ rằng…”

Thích Thủ Lân trở mình đè Ilica dưới thân, Ilica vừa mừng vừa sợ, ngẩng đầu nhìn Thích Thủ Lân. Dưới ánh đèn mờ, đôi mắt hắn rũ xuống như ẩn chứa vô vàng ấm áp. “Tiên sinh…” Ilica muốn vòng tay ôm lấy cổ của Thích Thủ Lân, nhưng lại bị hắn nắm lấy tay, xoay mặt cậu ta đi mà không nói gì.

“Tiên sinh… em sai rồi, em không nhìn thấy ngài… em, em sợ lắm…” Ilica hơi giãy giụa, biểu đạt sự bất an của mình, cố gắng cầu xin hắn thương xót.

“Ilica, nhớ cho kỹ…” Lòng bàn tay to lớn của Thích Thủ Lân đè sau gáy của Ilica, giống như đang đè chặt chú cừu non đang chờ bị làm thịt. “Đây là hình phạt của hành động tự cho mình thông minh của cậu.”

Sau đó hắn bắt đầu tấn công một cách tàn nhẫn.

“Ilica thật may mắn lắm khi vừa mới đến đã nhận lấy sự yêu thích của ngài đó!” Giọng điệu vui sướиɠ của U Lan phu nhân vang lên từ đầu điện thoại.

Thích Thủ Lân chỉ nói Ilica rất đáng yêu, nhưng không nói rõ là có muốn giữ cậu ta lại hay không. Hắn chỉ nói là muốn một trợ lý mà người đó nhất định phải là “Tiểu Thạch”. “Tiểu Thạch? Tiểu Thạch…” U Lan phu nhân lặp đi lặp lại cái tên này, dường như bà đang cố gắng lục lọi tìm kiếm cái tên này trong trí nhớ.

“Chính là trợ lý của Văn Yển.” Thích Thủ Lân nhắc. Tiểu Thạch quá bình thường, ở “Ô Kim” có nhiều người như vậy, U Lan phu nhân không nhớ được cũng là lẽ thường tình.

“À…” U Lan phu nhân nhớ ra, nói: “Là cậu ta ấy hả? Nhưng… Cậu ấy nghỉ làm ở ‘Ô Kim’ rồi.”

Trong tiềm thức của Thích Thủ Lân, Tiểu Thạch hẳn phải còn làm việc ở “Ô Kim” mới đúng. Hơn nữa trong một khoảng thời gian lâu như vậy, cậu hẳn phải còn nợ tiền ở “Ô Kim”, phải từng giây từng phút khom lưng uốn gối, tràn đầy sợ hãi mới phải.

Khóe môi của Thích Thủ Lân mấp máy, nhưng cuối cùng hắn vẫn không nói ra.

Làm sau cậu ta có thể đi được?

Sao cậu ta dám bỏ đi?

Một sự buồn bực ảm đạm bao trùm lấy hắn. Nực cười thật đấy, hắn không cam lòng.

Chẳng qua là một hòn đá mà hắn tiện tay ném sang bên đường thôi mà,vừa xấu vừa cứng, ai mà thèm chứ, thậm chí nếu muốn đá vào nó cũng phải xem xem có bẩn giày hay không nữa kìa.

Nhưng mà một hòn đá như vậy, hắn hứng thú muốn quay lại nhìn xem thì nó lại biến mất rồi.

Hắn không bao giờ tìm thấy được hòn đá giống hệt như vậy nữa.

~~~~

CᏂị©Ꮒ người khác mà còn nghĩ đến ẻm hả. Để t chờ đến ngày vả mặt chan chát nè🥊🥊🥊🥊

À. Tự nhiên nhớ đến. Vả mặt thì ko biết bao giờ mới vả chứ t thấy spoil có rape vs cưỡng chế mang thai r đó🫠🫠🫠. Không lẽ là sẽ ngược quằn quại sao?? Trước giờ mà ngược quá t hèn t còn bỏ luôn ko đọc nữa. T sợ r đó🥹🥹🥹