Hai mắt của nhóc câm đã mất tiêu cự, trong mắt chỉ còn lại tìиɧ ɖu͙©. Kɧoáı ©ảʍ xa lạ khiến các giác quan của cậu như bị hòa tan, cậu không biết phải phối hợp với Lâm Triển Quyền như thế nào mới có thể đạt được nhiều hơn nữa… Cậu mở mắt ra nhìn hắn, vươn lưỡi hôn mυ'ŧ quấn quýt với hắn, rất nhanh, dươиɠ ѵậŧ co rút mãnh liệt và lỗ bướm đạt cao trào, cậu kiệt sức ngã xuống giường.
“Thích không.”
Ngón tay của Lâm Triển Quyền lại chui vào bên trong một chút, lòng ngón trỏ nhẹ nhàng móc lấy âʍ ѵậŧ đã tấy đỏ lên, lại nhéo nhẹ một cái.
Lỗ bướm của nhóc câm lại ọc ra nước da^ʍ, nhưng lần này cậu đã hoàn toàn mất tri giác, không nghe thấy Lâm Triển Quyền hỏi gì.
Lâm Triển Quyền thấy cậu đã mềm nhũn cả người, đưa tay chạm vào lỗ sau của cậu. Thiếu niên đang thất thần nên chưa phản ứng gì, nhưng hai mép thịt mềm trước cái lỗ sau thì lập tức run lên, thoạt nhìn rất đáng thương.
Cái bướm của nhóc câm đẹp hơn tất cả những cái mà Lâm Triển Quyền từng thấy, thậm chí còn mềm mại và khít hơn rất nhiều, nếu trực tiếp cắm vào thì sẽ xé rách thiếu niên mất. Nhưng cho dù vừa rồi hắn mới chỉ dùng ngón tay để chơi đùa thì cậu đã tiết ra rất nhiều nước da^ʍ, thậm chí mấy lần bị nhéo âʍ ѵậŧ đều trực tiếp cao trào, thế nhưng hai mép thịt như cánh hoa kia vẫn không thể chứa được dươиɠ ѵậŧ của hắn.
Nhóc cầm nằm trong ngực hắn khẽ rêи ɾỉ, một lát sau ôm lấy cánh tay hắn, phát ra tiếng kêu khe khẽ ngọt ngào.
Bụng dưới của Lâm Triển Quyền nóng lên, nhìn đôi mắt ửng đỏ và vẻ mặt trông như khóc của thiếu niên, một ý nghĩ bỗng nhiên nảy ra trong đầu hắn. Cứ làm cậu như làm với đàn ông bình thường, cắm vào lỗ phía sau, vậy cũng không phải là không thể.
Hắn cúi xuống hôn lên môi nhóc câm, nhẹ nhàng tách khớp hàm cậu, ngậm lấy đầu lưỡi mềm như cánh hoa của thiếu niên vào trong miệng, mυ'ŧ mát bề mặt lưỡi. Hai người quấn quýt hôn nhau, mυ'ŧ lấy ham muốn đang dâng trào dâng của nhau. Nhóc câm đã lêи đỉиɦ một lần nên ăn ngon biết mùi, hưởng thụ niềm vui từ kɧoáı ©ảʍ. Cậu hơi híp mắt, vẻ mặt đầy vẻ vui sướиɠ, bắt chước động tác của Lâm Triển Quyền, chậm rãi liếʍ láp rồi quấn lấy lưỡi của hắn, tiếp tục trượt xuống cằm và cổ. Lâm Triển Quyền tranh thủ đưa ngón tay chạm xuống phía dưới đã ướt nhẹp, cắm vào lỗ thịt giữa mông nhóc câm. Cái lỗ nhỏ cũng mang màu hồng nhạt ấy vừa bị xâm nhập, Lâm Triển Quyền cảm thấy thiếu niên trong lòng mình lập tức run lên.
“Đau à?”
Thiếu niên nhìn hắn với đôi mắt sũng nước, bỗng nhiên nhích ra một chút, cong người tách cánh mông ra để có hắn thuận lợi cắm ngón tay vào hơn.
Dươиɠ ѵậŧ phía trước cậu vẫn trong tình trạng cương cứng, rỉ ra vài giọt nước da^ʍ.
Lâm Triển Quyền kinh ngạc, hắn không ngờ nhóc câm lại dâʍ đãиɠ đến mức này, thiếu niên tưởng như rất ngây thơ ngoan ngoãn lại chủ động cầu xin hắn chơi lỗ sau của cậu.
Hắn lấy ngón tay cắm vào cái miệng nhỏ phía dưới của cậu: “Có ai từng cắm lỗ phía sau này chưa?”
Nhóc câm khẽ kêu một tiếng, nằm sấp dưới người Lâm Triển Quyền, lại ngẩng đầu lên hôn cánh tay hắn.
“Hỏi em thì không đáp, mới chọc một chút đã da^ʍ đến chảy nước, lỗ nào cũng ướt đẫm, muốn được cắm vào cái lỗ này lắm hả?”
Vừa nói, Lâm Triển Quyền vừa đâm ngón tay vào lỗ sau của cậu, bắt đầu móc khuấy. Hắn chưa từng làm với đàn ông, nhưng nhóc câm ngoan ngoãn nghe lời, nhìn cũng trắng trẻo sạch sẽ, Lâm Triển Quyền chợt nổi lên ham muốn. Thiếu niên phát ra tiếng kêu ngọt ngào, kết hợp với tiếng nước nhóp nhép dưới thân, thịt ruột mềm mại quấn chặt lấy ngón tay của Lâm Triển Quyền, chỉ nghĩ thôi cũng biết nếu cắm dươиɠ ѵậŧ vào sẽ sướиɠ đến nhường nào.
Lỗ phía sau bị Lâm Triển Quyền đâm chọc, bắt chước động tác giao hợp mà ra vào. Nhóc câm thở hổn hển, bò sấp quỳ gối trên giường, mặc cho người đàn ông chơi đùa cái lỗ của mình, không bao lâu đã rỉ nước ướt sũng giường. Ngón tay Lâm Triển Quyền nhẹ nhàng miết lên vách thịt mềm trong cơ thể cậu, một lúc sau đã có thể cắm vào ngón tay thứ ba. Hai má nhóc câm đỏ ửng, chân không chịu được nữa, nằm phịch xuống giường mặc Lâm Triển Quyền làm gì thì làm.
Lâm Triển Quyền nhấc eo cậu lên, lấy tư thế vào từ phía sau để chầm chậm cắm dươиɠ ѵậŧ vào cái lỗ mềm mại. Cơ thể đầm đìa mồ hôi của thiếu niên không ngừng run bắn lên, vẻ mặt vui sướиɠ, đáp lại từng lần được đâm thọc thoải mái đến run rẩy. Cậu lắc mông, ngậm chặt lấy dươиɠ ѵậŧ của hắn, eo thõng xuống để cây thịt khổng lồ màu tím đỏ của hắn có thể đâm vào càng sâu và mạnh hơn. Lâm Triển Quyền ôm lấy cậu nắc háng, lại nhấc eo cậu lên, ôm lấy hai chân run rẩy của thiếu niên, nhìn vẻ mặt dâʍ đãиɠ bị tìиɧ ɖu͙© chi phối của cậu. Mắt của nhóc câm lại mất tiêu cự, cậu liếʍ môi, phát ra âm thanh “ưm ưm” rất khẽ.
~~~~
Truyện ko dài lắm đâu. Thịt cũng dày nữa vậy nên t set từ chương sau nhé 🧜🧜🧜