Tâm ma quả nhiên là thứ đáng sợ hơn bao giờ hết , nếu như trước đây Lan Khuê thật sự có thể chiều chuộng cảm xúc của bản thân , mặc nhiên rêи ɾỉ dưới thân người mà mình yêu nhất . Nhưng hiện tại xảy ra quá nhiều việc , dần dần khiến loại cảm xúc ân ái đó gần như bị triệt tiêu hoàn toàn .
” Phạm Hương , chị đừng hy vọng gì ở em nữa ”
Cả thân hình yếu ớt phía dưới biết rõ không chống cự lại được , cho dù hôm nay có thật sự diễn ra tình cảnh này , nàng cũng muốn nói cho cô biết bất quá nó cũng chỉ là một vấn đề sinh lý . Sẽ chẳng có chút cảm xúc nào còn đọng lại , đừng hy vọng quá nhiều vào cơm lành canh ngọt .
Vốn cho rằng ở trong giây phút này , một câu nói như vậy có thể triệt tiêu được ý niệm của cô . Nhưng người phía trên nàng dường như không nghe thấy , một mực đem hai tay của nàng khoá chặt trên đỉnh đầu , mặc nhiên mυ'ŧ mát một cánh môi lạnh lùng , luôn thích nói ra những lời đau lòng người khác .
Đã rất lâu rồi chưa từng có một nụ hôn nào giữa họ , hương vị ngọt ngào như năm đó lần đầu tiên Lan Khuê chính thức thuộc về cô . Trong suốt nhiều năm cô ở bên cạnh cô gái này , giữa họ những loại chuyện tương tự như hiện tại phát sinh không ít . Nhưng đến thời điểm này , Phạm Hương mới nhận ra , cô chưa từng hôn nàng một cách cưng chìu đến vậy . Mỗi một vị trí trên cánh môi thập phần khiêu gợi , đều điểm tô tất cả yêu thương lưu lại .
Trước đây mỗi khi kí©ɧ ŧìиɧ , đều vội vàng bởi những nụ hôn như thể vồ vập , không ít lần xuất hiện vị máu tanh mỗi khi cô rời khỏi đôi môi sưng mọng . Nhưng hiện tại chính Lan Khuê cảm nhận sâu sắc , sự chậm rãi lả lướt , giờ đây quả thật giống như lần đầu tiên trải nghiệm , nhất thời cuốn bản thân quên mất mình vốn dĩ muốn chống cự . Sự ngọt ngào dẫn dụ , hàng phòng thủ trắng sáng rốt cuộc cũng bị đê mê làm cho buông lỏng . Được dịp để môi lưỡi người khác đi sâu vào khuôn miệng , đem đầu lưỡi vốn dĩ ẩn sâu cùng nhau cộng vũ .
Một nụ hôn lả lướt thăm dò dần hoá thành một nụ hôn sâu , hai cổ tay của Lan Khuê mặc nhiên không còn cựa quậy . Phạm Hương vì thế không giữ lấy nó nữa , đem một cánh tay nâng lấy đầu của nàng dâng cao hơn một chút , âm thanh mυ'ŧ mát điên cuồng khuấy đảo sự tĩnh lặng về đêm của một cơn mưa tuyết . Lúc hơi thở dần trở nên cạn kiệt , cũng là khi một sợi chỉ bạc kéo lê vào khe ngực của người nằm dưới .
” Dừng lại đi …”
Sự thuận theo của bản thân khiến Lan Khuê không khỏi sợ hãi , tại sao lại có thể dễ dàng phủ phục như vậy . Là do kỹ thuật dẫn dụ của cô quá tốt , hay thật chất chính bản thân nàng tự lừa gạt lấy mình đã vô tình lãnh đạm . Cứ như vậy thật sự sẽ không thể cứu vãn , càng lún càng sâu .
” Em không phải bài xích , chẳng qua em sợ đối mặt với sự yếu đuối của mình ” – một nụ cười nửa miệng thoáng chút đau lòng , Lan Khuê tự lừa gạt chính mình cũng là một loại hình thức tự ngược đãi .
” Phạm Hương , sau bao nhiêu chuyện , chị còn cho rằng chúng ta có thể giống như trước đây ? ” – một lần nữa lấy lại ý chí chống cự , mong muốn ly khai càng mạnh mẽ hơn bao giờ hết .
” Em sợ bản thân không kìm chế được , sẽ thuận theo du͙© vọиɠ ? ” – nụ hôn vừa rồi nếu như em không đáp trả , chị hoàn toàn có thể triệt tiêu hy vọng . Nhưng Lan Khuê , ngay từ bước đầu em đã thua rồi .
” Không bao giờ ”
Dây váy ngủ trong nhất thời bị kéo xuống một khoảng , nội y cài trước rất nhanh bị kéo phăng ra ngoài quăng vào một góc . Một bên ngực ngay tức khắc bị chiếm tiện nghi , chưa bao giờ Lan Khuê cảm thấy bản thân bất lực như hiện tại . Ngoại trừ cố gắng dùng lời nói để thoái thác , nàng vốn dĩ không thể ngăn cô lại .
” Đừng rêи ɾỉ dưới bất cứ tình huống nào , nếu như em muốn chứng minh mình lãnh cảm ” – không nhanh không chậm hôn lấy nụ hồng mềm mại trên đỉnh ngực của nàng , đầu lưỡi dần trở nên ma mãnh liếʍ nhẹ quanh tiểu bạch thỏ dần trở nên nóng rực .
Được , cũng chỉ một đêm thôi , bất quá để cho cô muốn làm gì cũng được . Khi cảm nhận được nàng không có phản ứng , sau này cũng không còn si tâm vọng tưởng đem loại chuyện này làm hình thức giảng hoà nữa . Đó là những gì Lan Khuê nghĩ , nhưng thực tế nàng phải dùng tất cả sự tập trung của mình để khắc chế cổ họng , không để nó phát ra bất kỳ âm thanh nào .
” Chị chẳng đang nhiễm xuân dược , Phạm Hương cứ xem như em đang giúp chị giải dược . Tự nhiên đi …” – mạnh miệng bất quá chính là thứ duy nhất Lan Khuê có thể làm , hòng đả kích tinh thần của cô , với mong muốn làm Phạm Hương trở nên mất hứng sẽ bỏ cuộc , nhưng xem ra cô vẫn không có ý định dừng lại .
Cô cũng rất muốn thử xem , rốt cuộc Lan Khuê đã lãnh cảm đến mức độ nào . Nếu như hôm nay phát sinh loại chuyện này , nàng vẫn cứ như nước trong đáy bình , một chút cũng không gợn lên chút sóng nào . Quả nhiên cô sẽ không bao giờ chạm đến nàng nữa , cũng mãi mãi không bao giờ bước đến gần Lan Khuê thêm nửa bước .
Chiếc váy ngủ không hề được tháo bỏ , nhưng nó dường như chỉ là một vật tượng trưng . Một tay xoa nặn nơi vật thể ấm nóng thành muôn hình muôn vẻ , một mặt đem phần còn lại mυ'ŧ mát như một đứa trẻ đang say sữa mẹ . Quả nhiên Lan Khuê vẫn nằm yên bất động , đối với Phạm Hương mà nói đó là loại chuyện sỉ nhục đến dường nào .
Vô số ấn ký trải dài từ hõm cổ đến xương quai xanh , lả lướt qua đôi tiểu bạch thỏ kéo dài xuống vùng bụng khôi phục trạng thái phẳng lì . Lắm lúc bởi vì tức giận lại không kìm chế được lực đạo , một vài dấu răng in lại trên da thịt của Lan Khuê đến rướm máu . Nàng mặc nhiên vẫn im lặng như tờ , tận lực muốn làm cho Phạm Hương không còn đủ nhẫn nại mà bỏ cuộc .
Mãi cho đến khi hai chân của nàng bị tách ra đủ để cô chen người vào , Lan Khuê có dự cảm chẳng lành liền muốn khép chân lại . Nhưng nhìn thấy ánh mắt thách thức của cô , nàng lại càng phải bình tĩnh hơn bao giờ hết .
” Nơi này của em luôn thành thật nhất , là đang sợ sao ? ” – vừa rồi không đủ sức làm cho em bỏ lớp phòng thủ , nhưng chị thật sự không tin em có thể vượt qua ải này .
” Nếu như chị còn đủ nhẫn nại , cứ việc tiếp tục ” – cơ thể là của nàng , Lan Khuê nhất mực không tin mình không có năng lực kìm chế .
Nửa người trên của Lan Khuê hoàn toàn không có gì che đậy , nhưng phía dưới chiếc váy ngủ vẫn còn che đi phần bụng dưới của nàng . Phạm Hương không tháo bỏ nó , nhưng lại chui cả người vào trong váy ngủ của nàng , mặc nhiên không có ý định bỏ cuộc .
Quả nhiên khu vực đó vẫn là nơi muôn phần nhạy cảm , lúc Phạm Hương chen vào giữa hai chân của nàng , Lan Khuê phải cố gắng dùng hai tay bấu vào thành sofa ngăn không cho bản thân thất thố . Cho đến lúc nghe được âm thanh nội y bị xé rách , môi lưỡi của cô đang áp lấy vách thịt non mềm , khiến Lan Khuê thật sự phải hít một ngụm khí lạnh tự cắn chặt lấy môi dưới của mình .
Giữa hai chân liên tục cảm nhận được âm thanh mυ'ŧ mát vang lên to lớn , tuy rằng không thể nhìn thấy cử chỉ của cô sau lớp váy , nhưng xúc giác lại cảm nhận rất rõ từng sự di chuyển chậm rãi như ốc sên . Liên tục liếʍ láp hai phiến thịt hồng hào , kéo lê nhẹ nhàng vào khe rãnh , đầu lưỡi ngoáy sâu vào khe hẹp đang run rẩy liên hồi . Bất giác đâm sâu vào , cả đầu lưỡi nằm sâu trong hoa huyệt . Lan Khuê chịu không nổi đã kích , cắn môi dưới của mình đến bật máu , vẫn không để âm thanh nào thốt ra .
Mật dịch nhanh chóng phủ ướt lấy vậy thể vừa xâm nhập , càng giống như một chất xúc tác để nó có thể trườn vào sâu hơn . Ở bên trong hoa huyệt ấm nóng , trơn trượt đến mê muội lòng người , đầu lưỡi dần trở nên cứng cáp hơn bao giờ hết , lại cố tình uốn cong chạm vào điểm G từ địa phương đã vô cùng quen thuộc .
Một vài tiếng rêи ɾỉ nho nhỏ cố tình áp chế , nhưng cô vẫn nghe thấy càng khiến cho lực tác động vào sâu hơn nữa . Mật dịch liên tục phủ ướt từ sâu bên trong hoa huyệt , tràn ra bên ngoài thông qua khe hở , khiến vùng địa phương lâu ngày không khai thác dần trở nên lầy lội .
Chiếc lưỡi cương cứng mặc nhiên ra vào bên trong , cảm nhận rõ ràng sự co thắt ngày càng dữ dội . Phạm Hương ngay tức khắc thu hồi nó về , không để cho nàng dễ dàng trải qua như vậy . Trong nhất thời trở nên trống rỗng , từ sâu trong hoa huyệt khát khao bị chiếm hữu dần trở nên ngứa ngáy , Phạm Hương lại ở bên ngoài không ngừng liếʍ láp hoa dịch vừa rồi thấm ướt ngoài cửa động lan đến đùi non . Mặc nhiên mυ'ŧ mát hai phiến thịt bên ngoài đến sưng đỏ , lắm lúc còn dùng lực cắn vào nụ hồng cương cứng , khiến Lan Khuê thật sự ở bên trên sống dở chết dở .
Hàng phòng thủ cuối cùng dần trở nên thất bại , khi âm thanh mυ'ŧ mát điên cuồng lan đến từng dây thần kinh một , lại không có dấu hiệu tiến vào . Lan Khuê như thể nhập ma rốt cuộc chịu không nổi , trong lúc không kìm chế được mình đã đưa một tay đẩy đầu của cô tiến sâu hơn nữa , thân dưới liên tục cọ quậy tăng thêm ma sát , từ trong cổ họng âm thanh rêи ɾỉ vang hồi không sao dừng lại được .
Đây mới là em của nhiều năm trước , luôn sống trong du͙© vọиɠ của bản thân một cách nguyên thủy nhất .
” Rên to hơn một chút , chị thoả mãn em ”
Khi tâm động của nàng dần trở nên sưng đỏ , cô từ sâu trong chiếc váy đã ly khai ra bên ngoài muôn phần mời gọi . Lan Khuê của hiện tại chính là cật lực động tình , mắt đã khép lại với đôi môi không ngừng cắn chặt vào nhau . Âm thanh từ cổ họng không ngừng thoát ra ngoài , Phạm Hương rốt cuộc chịu không nổi đem chiếc váy mỏng như tơ tằm xé nát . Đem hai chân của Lan Khuê mở rộng nhất có thể , một lượt tiến vào nơi sâu nhất liên tục chuyển động ngón tay .
Lâu ngày không phát sinh loại chuyện này , đối với Lan Khuê mà nói hiện tại không khác gì lần đầu tiên trao thân . Cảm giác tê buốt xộc lêи đỉиɦ đầu , giữa hai chân giống như có một thứ gì đó vô cùng sắc nhọn , mỗi một cú nhấp như muốn xé toạc cơ thể lẫn tâm hồn vốn cho rằng nguội lạnh .
Không thể nói lên được cảm giác lúc này , cuối cùng là đau đớn hơn một phần , hay thoả mãn du͙© vọиɠ nguyên thủy của bản thân . Chỉ biết âm thanh từ cổ họng liên tục phản lại nàng , cả cơ thể dần trở nên khô khốc , không đủ , vĩnh viễn cảm thấy không đủ với kích thước đang ở bên trong khuấy động .
Đỉnh điểm nhất khi Lan Khuê đem cổ tay của cô giữ lại , vốn dĩ có một chút thất vọng thoáng qua trên gương mặt Phạm Hương . Đã đến bước này Lan Khuê vẫn còn lý trí để dừng lại hay sao ? Nhưng sự não nề lại rất nhanh biến thành kinh ngạc , khi cô chính mắt nhìn thấy nàng ở trong du͙© vọиɠ dẫn dắt , tự đem thêm một ngón tay của chồng đi vào chính cơ thể mình .
” Khuê …”
Hành động bạo dạng như vậy chỉ có thể là nàng của nhiều năm trước , Lan Khuê luôn nói bản thân đối với ân ái không quan trọng hình thức , chỉ cần cảm thấy thoải mái nhất là được . Trước đây Phạm Hương còn cú đầu nàng nói đứa trẻ hư hỏng , cho đến hiện tại cô mới biết được sự hư hỏng đó lại chính là thứ hiện tại khiến cô vô cùng hạnh phúc .
Người nhiễm xuân dược là cô , nhưng người khao khát được lấp đầy lúc này không ai khác ngoài nàng . Bị chính cơ thể của mình đối kháng , trong nhất thời Lan Khuê chỉ có thể thuận theo du͙© vọиɠ . Cơ thể nghênh hợp một cách thuần thục nhất với từng cử động của cô , cảm giác thiêu đốt từ sâu trong hoa huyệt mỗi một khắc đều khiến nàng thập phần xấu hổ .
Vĩnh viễn không đủ , thật muốn nhiều hơn thế nữa . Liên tục ở bên tai cô đòi hỏi , lực tác động ngày càng mạnh hơn , với tần suất như muốn xé rách nơi giao hợp . Mật dịch tạo thành một mảng ướt đẫm sofa , bụng dưới liên tục co thắt , khoảnh khắc đạt đến giới hạn ân ái , Lan Khuê cuối cùng chịu không nổi cảm giác đó , cắn chặt lấy một bên vai của cô cong mình đón nhận .
” Em thua rồi …”
Dược tính bên trong cơ thể của cô càng lúc càng phát tán , cộng với Lan Khuê ở phía dưới liên tục nở rộ . Quả thật khiến cho Phạm Hương không có cách nào dừng lại được , địa điểm ân ái liên tục bị di dời . Từ chiếc sofa đã thấm đẫm dịch tình tạo thành một mảng , cho đến bệ đỡ của khung đàn piano đặt bên một góc tường , thậm chí ở quầy chứa rượu . Mỗi một nơi đi qua đều vô cùng ướŧ áŧ , một lớp dịch trong suốt phảng phất hương vị quen thuộc ít nhiều lưu lại .
Nàng không nhớ rõ bản thân đã ra bao nhiêu lần trong một đêm , chỉ còn nhớ địa điểm cuối cùng Phạm Hương đặt nàng lên đó , chính là khung cửa sổ trong phòng ngủ của họ . Chị ấy vẫn miệt mài như vậy ở bên trong , cảm giác giữa hai chân đã lầy lội như một đầm nước nhỏ . Cổ họng khàn đặc không thể thốt lên bất cứ âm thanh nào , mặc nhiên chỉ còn sức dựa vào cơ thể phía trước thở dốc . Trong lúc một lần nữa cơ đạo co thắt , Lan Khuê bám bừa vào tấm màn cửa sổ phát ra âm thanh cuối cùng trước khi ngất đi . Cũng chính vì lực tác động đó , khung rèm cửa sổ bị kéo sang một góc . Xuân cảnh trong đêm vốn dĩ rất riêng tư , lại biến thành bức hoạ đồ trong mắt người khác .
” Chị Bé Khuê , không đủ sức còn sỉ diện làm gì ? ”
Hai cô gái đó vẫn ở bên ngoài cổng chưa hề ly khai , vốn dĩ đã nhận tiền của Nhất Kiệt thì phải hoàn thành nhiệm vụ . Liên tục ở bên ngoài đập cửa muốn vào trong , vừa rồi một trận tuyết lại làm cho họ nản chí muốn bỏ về . Nhưng chưa kịp về đã nhìn thấy từ tầng trên , một thân ảnh không mảnh vải che thân ngất đi trong vòng tay một cô gái khác . Chắc hẳn cô gái kia chính là Bác Sĩ Phạm mà Nhất Kiệt nói , còn người vô lực nằm trong tay cô ấy chính là chị Bé Khuê không có khả năng chìu chồng . Ân ái thôi có cần phải ngất lên ngất xuống vậy không ? Quả nhiên kỹ năng giường chiếu được đánh giá vào hàng kém cỏi .
” Chị Bé Khuê mà làm nghề của tụi mình , sẽ phải chung ngược tiền cho người ta mất , haizz ”
To be continued …
P/s : Má , thử bị quện sương sương từ phòng khách tới quầy rượu , từ nhà dưới lên nhà trên coi có xỉu hôn . Hai con yêu nghiệt 🙂
#PhiuPhiu