“Vì cái gì không thể đi, không phải chỉ nói lần này về nhận thức lại tổ tông thôi sao, cũng đâu có nói ta không được rời đi!” Biện Thái đứng ở trong phòng ăn đối với vẻ mặt tươi cười dào dạt của lão phụ nhân rống to, “Đem hộ chiếu trả lại đây!” Hắn vốn muốn sáng sớm sẽ chuồn đi thế nhưng lại phát hiện hộ chiếu cùng vé mát bay cũng không thấy đâu hết trơn.
“Bảo bối nhi tử, ngươi đối cha mẹ rống to thế là hành vi bất hiếu a!” Thái Nhã thở dài.
“Thái nhi a, ngươi cũng đừng có bỏ đi, nói gì thì nói này cũng là cố hương của ngươi, là nhà của ngươi a. một mình ngươi ở nơi đất lạ quê người không có ai chiếu cố, lão sẽ thực lo lắng” Biện lão gia giúp lão bà mát xa.
“Ta đi công tác!”
“Ta thay ngươi đem phòng tập thể dục kia đem bán!”
“Mẹ, ngươi sao có thể như vậy chứ, này cả đám người bị mất đi công tác, ngươi muốn bọn họ đi làm cái gì kiếm ăn a!”
“Cho nên ta đem bọn họ đều giữ lại a! Nhi tử a, ta biết ngươi sống có tình nghĩa, ta ở nội thành đã mở một quán cà phê, cũng vừa lúc tuyển bọn họ vào làm luôn.” Nàng thực là một mẫu thân tốt nha.
“Ngươi làm sao có biện pháp dời đi một đống người a!”
“Ta không có biện pháp, con ta có biện pháp a!” Nàng chỉ xuống Biện Hỏa vừa lúc đang xuống dưới lầu, “Là đại ca ngươi đề nghị, tất nhiên là vì ngươi luyến tiếc những nhân viên kia cho nên hắn liền toàn bộ đem đến đây a!” Nhớ tới hôm qua Biện Hỏa cùng nàng cầu thông chuyện này, nàng liền cảm thấy nhi tử Biện Thái này của nàng thực vận may nha, có một người mẹ đẹp như tiên nữ, lại có thêm một đám ca ca suất bổng như vậy, này làm cho nàng thấy thực an tâm có thể phó mạc hắn cho bọn ca ca để nàng cùng thân có không gian riêng a.
“Ách…” Vừa nhìn thấy Biện Hỏa, nguyên bản bụng đang tức giận nóng như lửa đốt liền giống như bị dội nước lạnh, lập tức ỉu xìu.
“Thái đệ, sớm an!” Biện Hỏa đi đến trước mặt Biện Thái, vươn tay chỉnh lại mấy sợi tóc hỗn độn trên mặt hắn ra sau tai.
Biện Thái sợ hãi thoái lui một bước, “Sớm….” Sáng sớm nhất định phải biểu hiện tình cảm huynh đê hữu cung sao!
“Đúng rồi, bằng hữu của ngươi sáng sớm hôm nay đều đã muốn có mặt, ta trước hết để cho bọn họ ở trong kí túc xá rồi.” Biện Hỏa ngồi vào bàn ăn.
“Cám ơn….” Hắn rất là sợ hãi nam nhân trước mắt này nha, đứng bên cạnh y không hiểu thế nào lại có một cảm giác áp bách hẳn.
“Tiểu đệ sớm an!” Biện Kháng không biết khi nào đứng ở phía sau lưng hắn, ở lúc hắn xoay người nhìn thì hôn lên trên mặt hắn một cái rồi mới cấp mọi người khác hôn chào buổi sáng.
Ở Biện Thái vẫn còn chưa theo kịp thói quen lễ phép hôn chào buổi sáng thì trước mặt hắn lại xuất hiện thêm một khuôn mặt giống y đúc hai người kia, hướng môi hắn đang hé mở hôn một cái.
“Sớm an a, thân ái đệ đệ!” Biện Quang nhìn hắn nháy nháy mắt, còn vươn đầu lưỡi liếʍ lấy môi mình.
“Mẹ!” da đầu Biện Thái run lên cầm cập nhìn Thái Nhã. Nhi tử của nàng đang bị đùa giỡn a!
“Ai nha! Hôn chào buổi sáng a! Ở nước ngoài đều làm như vậy hết mà, này ngươi còn không biết sao!” Hổ thẹn cho nhi tử nàng vẫn được xem là cao thủ tình trường nha.
“Mọi người cũng không phải là rất thân thiết, cũng không cần phải thân mật như vậy đi!” Bọn họ là người Trung Quốc bảo thủ, không phải là người nước ngoài a.
“Từ từ quen là tốt rồi!” Biện lão phu nhân trên mặt nhi tử dùng sức hôn một cái, “Đến, ăn sáng đi, có việc gì thì vừa ăn vừa nói chuyện!” Nàng đem Biện Thái kéo đến bên bàn ăn.
Hắn vừa vặn bị an bài ngồi chính giữa Biện Hỏa cũng Biện Kháng a.
Biện Quang một bên dẩu miệng, đang chuẩn bị lớn tiếng phản kháng thật không công bằng.
Trong tích tắc dao nĩa cẳm bánh
mì nướng liền nhét ngay vào trong miệng y chặn lại.
“Muốn ăn ngon thì liền câm miệng, không nhanh cháo sẽ nguội!” Biện Kháng mỉm cười nói, nụ cười hiền thế nhưng lại mang theo trong đó ý bảo đừng nhiều lời, này biểu lộ cũng cẳng cần nhiều lời làm chi.
“Mẹ, ta cho dù đến đây, nhưng hình như mấy thứ còn lại kia ngươi cũng không nên lấy đi hết a, trước đưa lại ta đi!” Như vậy đủ tiền đủ tài chờ thời cơ thích hợp trốn đi a.
“Mấy thứ của ngươi này nọ, mẹ đều giao cho ta rồi. Ta cũng đã giúp ngươi cất giữ.” Biện Hỏa đại ca tao nhã ăn xong bữa sáng.
“Này cũng không phải vật phẩm quý trọng gì, ta tự mình giữ thì tốt rồi!”
“Ngươi còn đối ta khách khí vậy sao?”
“…Không….Không phải…” Ánh mắt y sao lại đáng sợ vậy a.
“Đợi chúng ta mang ngươi đến công ty, thân là ngươi Biện gia, ngươi cũng nên đi tìm hiểu Biện Để một chút!” Biện Kháng thân thiết thay hắn cắt bánh mì nướng.
…………………………………………………………………
Ngày mai đổi mới vương tử tình, như cố ý ngoại.. Tỷ như phá bốn trăm lạp liền gia càng biếи ŧɦái [ biết rõ không có khả năng mới giảng lạp.. Ha ha..]