Đạo Đức Nghề Nghiệp Của Điều Giáo Sư

Chương 8

Chương 8: Vì sao gặp phải cậu ta (16+)
” Mẹ nó thật quá khi dễ người!”

Đây là sau khi Ngụy Cửu được cởi trói đầu lưỡi nhảy dựng lên câu đầu tiên là mắngchửi, thân thể hắn đều là dấu roi đánh hỗn loạn, đủ để nói rõ ban nãy hắn có bao nhiêu thảm, nhưng điều làm cho hắn ảo não là hắn phát hiện hai điểm trên ngực của hắn bị cá sấu giáp(xem lại

Tạ Vấn Thiên không nhịn được mà nhìn hình dạng hắn xoa đầu nhũ cho hết đau nhức, cổ họng khụ ra một tiếng, nhàn nhạt lạnh lùng nói, ” Không phải là anh muốn tiếp thu phục vụ đặc biệt của tôi sao, anh vừa nãy cũng không phải rất sảng khoái, tại sao phải oai oái so đo nhiều như vậy.”

Ngay khi Tạ Vấn Thiên đánh vài cái cuối cùng,cái đỉnh nam căn của Ngụy Cửu kia cuối cùng cũng nhịn không được mà bắn dịch ra.

Có thể chịu được đau đớn cùng với kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến từ điểm mẫn cảm, tất cả đều nằm trong kế hoạch của Tạ Vấn Thiên, chính xác không có sai lầm.

Cậu nhăn lại mà đối với Ngụy Cửu đang sửng sốt tiếp tục nói, “Nhưng mà nói khi dễ người, ai lại lợi hại hơn Cửu ca anh? Lần đầu tiên gặp mặt thì anh lấy súng chỉa vào đầu tôi, tôi đây còn chưa nói anh khi dễ tôi.”

“Cậu!”

Ngụy Cửu thật sự là không có khí lực phản bác lại miệng lưỡi biến hóa khôn khéo của Tạ Vấn Thiên này. Hắn hung hăng cắn răng, đem y phục quăng ở bên mặc trở lại trên người, hoàn toàn đã quên mình rốt cuộc tới đây là muốn làm cái gì.

“Lúc rảnh rỗi tới chiếu cố huynh đệ a, Cửu ca!” Tạ Vấn Thiên đi tới cửa, nhiệt tình mà tiễn khách.

Ngụy Cửu quay đầu lại, một đôi mắt tràn đầy đề phòng cùng không cam lòng, lúc này Tạ Vấn Thiên ở trong mắt hắn quả thực là giống một con quỷ, khiến người ta sợ hãi.

Dựa vào bóng đêm che chở, Ngụy Cửu xám xịt mà trở về nhà.

Hắn ngồi xuống giường, không tự giác mà nâng thắt lưng lên, cái khối kia rung rung chơi đùa trong mông cảm giác thật sự là quá kí©ɧ ŧɧí©ɧ, làm cho cái mông hắn bây giờ vẫn còn dư vị.

Thời điểm khi tắm, xà phòng trúng đến dấu roi đánh đau đến Ngụy Cửu không ngừng run run, hắn nhịn không được hừ hai tiếng, Tiểu Ngụy tại WC nghe được, rất lo lắng.

“Ba, ngươi không sao chứ?” Tiểu Ngụy đứng trước hỏi, dò xét.

“Không có việc gì, con còn không đi ngủ, đã mấy giờ rồi!” Ngụy Cửu cắn cắn môi dưới, lập tức làm ra bộ mặt uy nghiêm của người cha.

Tiểu Ngụy vô cùng không vui hừ một tiếng, mở miệng nói, “Ngày mai cuối tuần! Không cần đi học, ngủ sớm như vậy làm gì?!”

Cậu mặc quần không nghe theo đứng ở cửa phòng tắm không buông tha.

“Lần trước ba còn nói cuối tuần này mang con đi chơi trò chơi ở công viên!”

” Phải không?”

Trên người Ngụy Cửu từng đợt đau đớn mà nhắc nhở hắn chuyện vừa xảy ra, không biết như vậy cùng tay hắn có quan hệ gì nhưng tay hắn lại tự giác mà mò lấy phía dưới, nhẹ nhàng mà vuốt lên. Giống như đang ở phòng điều giáo của Tạ Vấn Thiên, mình ở trong đó thống khổ giãy dụa, tiểu đệ đệ vẫn ở giữa du͙© vọиɠ mà giãy dụa, nhưng hiện tại tốt là tay hắn cuối cùng cũng có thể tự do mà động.

Vòi hoa sen ào ào mà phun nước, đem hắn bao phủ trong một mảnh hơi nước, nước chảy ôn nhu mà vuốt ve vết thương, làm cho lòng Ngụy Cửu thêm ngứa. Bỗng nhiên, hắn cảm thấy mình rất nhớ cái vật nhỏ chơi đùa trong cái mông của mình.

“Ba, câu nói của ba có tính không a?” Tiểu Ngụy ở ngoài cửa lại hỏi.

“Tính… Chắc chắn…”Lưng Ngụy Cửu tựa trên tường, cả người như nhũn ra, hắn uể oài mà trả lời Tiểu Ngụ, hai tay không nhàn rỗi, càng ngày càng có cảm giác phạm tội mãnh liệt.

“Con đây sáng mai gọi ba a!” Thật ra căn bản là không có chuyện muốn đi chơi trò chơi công viên này, chẳng qua mình là thử mà thôi, không nghĩ tới lão ba ngốc kia quả nhiên mắc lừa! Cuối cùng, Tiểu Ngụy cảm thấy mỹ mãn mà nhảy đi, lưu lại một chuỗi tiếng cười ngây thơ đắc ý.

Hiện tại Ngụy Cửu chỉ là miệng động, nhưng nghe không được nửa điểm rêи ɾỉ, nước đều chảy vào trong miệng hắn, nhưng hắn vẫn không cảm giác thấy hình dạng của mình, vì đã quá chú tâm đi vào trong tình cảm phạm tội mãnh liệt.

Phía dưới không tuân theo, hắn rêи ɾỉ lên tiếng thì bắn, nước rất nhanh cọ rửa hết vết tích tình tiết vụ án hiện trường, mang tất cả về hư không.

Ngụy Cửu lại dường như không đủ sảng khoái, hắn nhắm mắt lại, không tự giác mà liền thò tay sờ soạng, nắm đầu nhũ ngày hôm nay bị chà đạp của mình, tư vị kia hơi đau đớn, thực sự là trêu người.

Thế nhưng trên đỉnh đầu hắn chính là dục phách(*), đều không phải ánh trăng, cho nên Ngụy Cửu rất nhanh thì từ trong ảo tưởng của mình phục hồi tinh thần lại, đem mình lau sạch sẽ,mặc áo ngủ xong hướng trở về phòng vùi vào trong chăn.

Ý nghĩ hỗn loạn mà ngủ thẳng đến nửa đêm, Ngụy Cửu bật dậy, tiếp mở điện thoại.

Mấy ngày nay tâm hắn không có ở trên việc làm ăn, hiện tại tiểu đệ nói cho hắn, có người ngang nhiên ở địa bàn của hắn đoạt lấy công việc thu tiền bảo hộ. Có người nói, phía sau là Đường Nhẫn.

Ngụy Cửu nhớ tới Đường Nhẫn kia bày ra vẻ mặt dối trá, ở trong bóng tối hung hăng gay gắt hạ lệnh, hễ là người của Đường Nhẫn liền đánh. Coi còn dám kiêu ngạo với mình không!

Lão hổ không phát uy, ngươi cho ta là HELLO KITTY à! Ngụy Cửu hùng hùng hổ hổ mà tắt điện thoại, đang muốn nằm xuống tiếp tục ngủ, lại nghĩ tới cảnh ngộ hôm nay của mình.

Lại nói tiếp, mình bởi vì Đường Nhẫn hỗn đản mà kết bạn với nhân vật Tạ Vấn Thiên làm việc không đàng hoàng lại giả đứng đắng này.

Bất quá Tạ Vấn Thiên so với Đường Nhẫn lại càng không nể mặt mũi mình… Thế nhưng chính mình lại kiên quyết thu phục lòng của y

Đột nhiên Ngụy Cửu trong đầu xuất hiện cái cây roi mây.

Quên đi, ngủ đã.

Ngụy Cửu theo tính phản xạ mà co rúm lại, sờ soạng dấu roi trên đùi còn chưa hoàn toàn biến mất, nhanh chóng nhắm mắt ngủ.

Kết quả, nửa đêm đến sáng hắn trong mắt đều là cây roi đang bay.

(*):Dục phách: