Sói Săn Mồi

Chương 510: Tiềm long đại hội (14)



....

“Lão Triệu, ngươi có nhận ra khí tức của nó không?” Tại nhóm võ giả nước Việt, lão giả thập nhất cấp nhìn qua Triệu lão mơ hồ nói như để chứng thực cảm giác của mình.

“Chính là nó, không ngờ Huyết Sát Đao đã rơi vào tay hắn và còn nhận hắn vi chủ, việc này quá trọng đại cần báo ngay cho các vị Phi Long!” Lão giả họ Triệu gật đầu nghiêm trọng nói.

“Triệu tiền bối, thứ binh khí mà Ma Tôn vừa sử dụng lại chính là Huyết Sát Đao một trong năm kiện siêu cấp thần binh bị trộm của Phi Long Các chúng ta sao?”

Ở bên cạnh, Mỹ Dung ngỡ ngàng lên tiếng hỏi, Đức Dũng cùng Trúc Anh cũng sớm đã vểnh tai lên hóng chuyện.

“Chính là nó không thể nghi ngờ, nếu trong tay Ma Tôn là bốn kiện siêu cấp thần binh còn lại thì lão phu cũng không quá lo lắng tuy nhiên Huyết Sát Đao lại khác biệt hoàn toàn, đằng sau thanh đao này còn ẩn dấu một bí mật to lớn dính dáng đến thật nhiều những tồn tại siêu cường cho nên chúng ta nhất định phải thu hồi nó lại bằng mọi giá.” Triệu lão giả gầm gừ.

“Tiền bối, thu hồi sát ý của ngài lại nếu không chúng ta sợ rằng không còn mạng để bước ra khỏi đấu trường này chứ đừng nói đến chuyện trở về thông tri cho các vị bề trên.”

Mỹ Dung với bản tính nhạy cảm của nữ nhân nhanh chóng phát hiện ra cái liếc mắt đến từ long ngai đến đám người bọn họ nên hốt hoảng kéo lấy tay Triệu lão giả khiến lão hoảng sợ vội vã bình tâm trở lại, vì chuyện Huyết Sát Đao nằm trong tay Ma Tôn quá mức nghiêm trọng nên lão vậy mà thất thố phóng xuất sát ý để cho tên ác ma này có thể cảm ứng được.

“Hắn đã bỏ qua chúng ta, thật may mắn!”

Vài nhịp thở trôi qua rất nhanh nhưng đối với đám người Mỹ Dung thì quãng thời gian đó cứ như thể kéo dài đến nghìn năm vậy, không một kẻ nào mong muốn bị một tên ác ma có thể tùy ý diệt sát thập thập nhất cấp nhắm đến và cho đến khi Long di dời ánh mắt thì toàn bộ mới có thể thở phào một hơi nhẹ nhõm.



“Chỉ trong một thời gian ngắn đã có thể diệt sát thập nhất cấp như chó gà, rốt cuộc bí mật mà ngươi đang che giấu là gì hả Ngụy Siêu?”

Bên phía Tôn giả, Tôn Thượng sau khi chứng kiến Ma Tôn nhẹ nhõm giải quyết một tên Cường Giả thập nhất cấp thì cả người dâng lên một cỗ hưng phấn lạ thường, lão tin chắc Long nắm giữ một bí mật kinh thiên và nhờ nó thì hắn mới có thể đề thăng thực lực nhanh đến vậy...

… là một cỗ phân thân có suy nghĩ độc lập nên dĩ nhiên Tôn Thượng cũng có những toan tính của riêng mình, nếu được lựa chọn thì chắc chắn lão sẽ chọn con đường biến thành một tồn tại siêu cấp mà không phụ thuộc vào bất cứ ai có điều để nắm trong tay cái thứ gọi là độc lập kia thì lão cần có đủ vốn liếng giúp lão có thể chống lại được bản thể, tìm kiếm bấy lâu nhưng đến hiện tại thì Tôn Thượng chính thức xác định được mục tiêu chân chính của mình mà không ai khác chính là Ma Tôn cùng bí mật của hắn.

…….

“A di đà phật, Đông Phương công tử đã luyện thành Quỳ Hoa Bảo Điển quả nhiên cái thế thiên tài, phen này Quân Tiếu ngươi phải chịu tổn thất không nhỏ.”

Nơi khán đài dành cho các vị đại lão, Khổ Hạnh Thần Tăng chắp tay niệm phật nói với đồng bạn bên cạnh, hai lần xuất thủ của Ma Tôn cho dù rất kinh diễm với nhiều người nhưng trong mắt lão lại chỉ như gió thoảng mây bay bởi vì dù cho Ma Tôn có xuất sắc hay mạnh mẽ đến đâu thì ngay sau đại hội Thiếu Lâm Tự cũng sẽ động thủ.

“Hừ… đám đầu trọc các ngươi giống như nhau đều có tầm nhìn thật thiển cận, lão phu là cầu phú quý trong hung hiểm mà đã gọi là hung hiểm dĩ nhiên phần thắng sẽ thấp cho nên có thua cuộc cũng là lẽ thường tình không có gì phải tiếc nuối, Quân Tiếu ta có chơi có chịu không một lời oán thán.”

Quân Tiếu trợn mắt vỗ ngực nói, con bà nó lão thật muốn nói là vụ cá cược này đều là do một tay tên kia tính toán và lão chỉ là con cờ để người ta sai khiến, kết quả chuyện này dù có thế nào đi nữa cũng đếch liên quan đến lão vậy nhưng Khổ Hạnh tên tăng sư già này hết lần này đến lần khác trêu chọc cho nên lão không thể không ba hoa chích chòe một phen.

“A di đà phật, kỳ thật lão nạp có một cách có thể xóa bỏ đi cái hung hiểm kia, không biết lão đầu ngươi có muốn nghe hay không?” Khổ Hạnh Thần Tăng ôn tồn nói.

“Ồhhh… lão bằng hữu ngươi thật có cách gì mau nói!” Quân Tiếu sau giây phút sững sờ vội áp sát vào nói khẽ, lão không phải người ngu nên biết Khổ Hạnh Thần Tăng đang có mưu đồ gì đó.

“A di đà phật, lão nạp là người là tu phật nên sẽ không quanh co dài dòng, chỉ cần lão đầu ngươi tham gia cùng Thiếu Lâm Tự ta tru diệt Ma Tôn thì chẳng phải Đoàn gia nhỏ bé kia đã như cá nằm trên thớt rồi sao? Đến lúc đó chỉ cần chúng ta cùng ra mặt thì có cho Đoàn gia thêm một trăm lá gan cũng không dám không trả lại long thạch cho lão đầu ngươi.”

Khổ Hạnh Thần Tăng thẳng thắng nói, cho dù tự tin vào lực lượng hùng hậu của các bên nhưng nếu có thể kéo thêm một tên siêu cấp cao thủ thập nhị cấp vào chuyện tru diệt Ma Tôn thì lão cũng sẽ tận dụng thời cơ.

Đều là những con người cùng thời đại, trong ấn tượng của Khổ Hạnh Thần Tăng thì Quân Tiếu tên này bên ngoài tuy lông bông tùy ý nhưng kỳ thật vô cùng thông minh và cao ngạo, chuyện một người cao ngạo như Quân Tiếu cúi đầu xưng thần trước kẻ khác là không thể nào đồng nghĩa với việc sau lưng lão không có ai, chính vì lý do này nên Khổ Hạnh Thân Tăng mới lựa chọn lôi kéo một kẻ không môn không phái chỉ có lợi ích cá nhân như Quân Tiếu… có điều… Khổ Hạnh Thần Tăng lại không nghĩ đến chuyện con người dù cứng rắn đến đâu cũng sẽ thay đổi theo thời gian, kẻ sống càng lâu lại càng sợ chết và Quân Tiếu cũng không thể thoát khỏi thói đời đó.

“Tru diệt Ma Tôn? Hắn hiện tại được lựa chọn làm chủ trì Tiềm Long Đại Hội chứng tỏ đã được các tồn tại bên trên coi trọng, Thiếu Lâm Tự các ngươi nếu là muốn chết thì đi chết một mình đi đừng lôi kéo lão phu!”

Quân Tiếu gầm gừ nói, mâu thuẫn của Thiếu Lâm Tự cùng Ma Tôn cả giang hồ ai cũng biết nên chuyện Thiếu Lâm muốn diệt trừ Ma Tôn là lẽ thường, đến giờ Quân Tiếu mới hiểu vì sao lão trọc đầu này rời khỏi Phật Đạo Cấm Vực tuy nhiên lão lại khá là bất ngờ vì Thiếu Lâm thế mà lôi kéo mình tham gia vào loại chuyện này, không biết lúc Khổ Hạnh Thần Tăng phát hiện ra thân phận chân chính của lão thì phản ứng sẽ như thế nào?! Nghĩ đến khoảnh khắc đó khiến Quân Tiếu thầm hưng phấn không thôi.

“Chính vì hắn được Chí Tôn Các coi trọng nên chúng ta mới phải toàn lực xuất thủ trước khi thực lực của hắn được công nhận mà ngay sau Tiềm Long Đại Hội này là lời thời điểm thích hợp nhất.” Khổ Hạnh Thần Tăng cười lạnh nói.

“Xem ra các ngươi đã tính toán hết thảy có điều Ma Tôn tên này thực lực quá quỷ dị, hắn có thể tùy ý diệt sát thập nhất cấp thì cũng có thể đánh ngang tay với thập nhị cấp, một kẻ như thế thì cho dù có lão phu tham gia cùng Thiếu Lâm các ngươi cũng là khó có thể diệt sát được hắn trong một sớm một chiều… nếu lần này chúng ta thất thủ thì hậu quả thế nào cả ngươi và ta đều biết như thế nào rồi đó…”

Quân Tiếu trầm giọng nói, nếu là lão nhận lời ngay thì tin chắc Khổ Hạnh Thần Tăng sẽ nghi ngờ cho nên phải đóng thật xuất sắc vai diễn này, lần này nếu là lập đại công thì địa vị của lão trước mặt tên kia chắc chắn sẽ vững chãi vô cùng.

“Nếu bần tăng là nói đại cử động lần này ngoài chúng ta còn có Khổng gia Khổng Quân cùng Phục Hy Cầm và Bồ Đề Lão Tổ của phật giáo thì lão đầu ngươi liệu có tin vào việc Ma Tôn có thể chạy thoát được trong tay của chúng ta hay không?”

Khổ Hạnh Thần Tăng tự tin nói làm Quân Tiếu há hốc mồm, lão không biết Khổng Quân nhưng biết rõ sự lợi hại của Phục Hy Cầm cũng như phật pháp vô biên của Bồ Đề Lão Tổ, lần này Thiếu Lâm Tự thật sự chơi lớn rồi.