Sói Săn Mồi

Chương 447: Sinh mệnh tàn lụi (1)

…. Thiểm Tây… Hàm Dương….

…..Đoàn gia đại biệt viện.

Sở dĩ gọi là đại biệt viện vì sau khi diệt Minh Giáo không lâu, Long đã hạ lệnh cho Đoàn gia cưỡng ép thu mua lại Ham Dương gần như toàn bộ đất đai để hình thành một biệt viện rộng lớn bậc nhất, các thế lực lớn nhỏ cũng bị hắn dùng quyền lực Chấp Pháp trưởng lão xua đuổi khỏi Hàm Dương biến vùng đất này hoàn toàn do Đoàn gia chưởng khống.

Bên trong biệt viện, Ma Ảnh nhắm nghiền hai mắt ngồi xếp bằng trên mặt đất, xung quanh người hắn không gian không ngừng vặn vẹo mơ hồ.

“Oanh!”

Đột nhiên vang lên một tiếng nổ lớn, linh khí cũng chính năng lượng từ tự nhiên xung quanh bùng nổ ào ạt chui vào người Ma Ảnh phảng phất như bị một cái hố đen vô hình nuốt chửng và rồi cái hố đen ấy ngày một lan rộng đến khi phương viên xung quanh lấy Ma Ảnh làm trung tâm đến phạm vi một cây số hình thành một lốc xoáy khổng lồ tham lam cắn nuốt năng lượng tự nhiên từ bốn phương tám hướng không ngừng nghỉ.

Dịch Cân Kinh đệ tứ tầng...

Dịch Cân Kinh ba tầng từ nhất đến tam quá dễ dàng cho Ma Ảnh nhưng đệ tứ tầng lại hoàn toàn khác biệt, muốn kinh mạch đảo ngược không thể trong một sớm một chiều mà phải mất đến vài năm từ từ chải chuốt từng đầu kinh mạch một, Đạt Ma khi xưa hao tổn năm năm mới hoàn toàn nắm giữ Dịch Cân Kinh tứ tầng.

“Phá!”

Đạt Ma có thời gian nhưng Long không có, hắn thôi động Ma Ảnh cưỡng ép đảo ngược kinh mạch bất chấp nguy hiểm.

“Rắc… rắc… rắc…”

Mười đường kinh mạch đảo ngược thì năm đường sẽ bạo nổ, ngay tức thì trên da thịt Ma Ảnh hiện lên từng đường vết nứt dữ tợn, hắc huyết ứa ra ướt đẫm toàn thân nhưng mặt hắn vẫn không đổi sắc vì đơn giản đau đớn với một kẻ coi cái chết tựa lông hồng như hắn là không có ý nghĩa, theo lệnh bản thể hắn vẫn không ngừng thôi động từng đường kinh mạch đảo ngược cho đến đầu kinh mạch cuối cùng.

“Ầm… Ầm…”

Đầu kinh mạch cuối cùng đảo ngược cũng là lúc Ma Ảnh thân hình đổ ập xuống, hắn hiện tại thê thảm vô cùng khi hắc huyết trào ra đã thành một vũng lớn, trên thân thể hắn đâu đâu cũng là những vết nứt sâu hoắm đến tận xương, vô tận thống khổ khiến đầu óc hắn mụ mị lâm vào hôn mê sâu.

“Xuy… xuy…”

Võ giả bình thường điên cuồng như Ma Ảnh lúc này ắt hẳn đã đủ chết nghìn lần nhưng hắn điên cuồng có cơ sở, trong người hắn máu thịt là do ma khí tạo thành, hắc huyết ẩn chứa Phượng Chi Huyết quỷ dị di động trở lại cơ thể hắn, vết thương bắt đầu khép lại nhanh đến nỗi mắt thường có thể trông thấy được, Ma kỹ từ vô thượng Ma Công sao có thể dễ dàng bị hủy diệt đây.

“Oanh… Oanh.. Oanh…”

Năm giờ sau, Ma Ảnh hai mắt trợn mở tỉnh lại, toàn thân hắn đã trở lại hoàn hảo như thường nhưng da thịt hắn lại có thêm một tầng màu vàng quỷ dị, vạn đầu kinh mạch rốt cuộc đã đảo ngược đa chiều thành công, Dịch Cân Kinh đệ tứ tầng đã bị hắn hoàn toàn lĩnh ngộ.

Dịch Cân Kinh ngũ tầng....

Ma Ảnh trở lại xếp bằng, dòng linh khí chảy vào người được hắn phân ra khắp cơ thể chải chuốt lấy da thịt cùng xương cốt, từng múi cơ, từng đầu bắp thịt và từng đốt xương bắt đầu nhận lấy năng lượng mà biến đổi về chất, Dịch Cân Kinh đệ ngũ tầng hoàn toàn phụ thuộc vào năng lượng tự nhiên thu nhận được.

Thân lĩnh ngộ Đại Địa chi đạo, Ma Ảnh vốn thân thể đã như một cây đại thủ vươn hàng vạn cái rễ nhỏ bao trùm lấy mặt đất mà hấp thu linh khí trời đất nay lại được Long chuẩn bị cho riêng một vùng đất như Hàm Dương chẳng khác nào cá gặp nước.

Hàm Dương hiện tại tuy nghèo nàn nhưng trước đây là kinh đô của Tần quốc trong tay Thủy Hoàng Đế - Tần Thủy Hoàng, là kinh đô đầu tiên của đế quốc nhất thống Trung Hoa đại lục nên Hàm Dương bản chất đã là vùng đất địa linh nhân kiệt, linh khí sung túc nhưng ít bị các thế lực dòm ngó vì Thiểm Tây trung tâm có phân đà lớn của Thập Lục Tháp, ai lại muốn suốt ngày bị một con quái vật dòm ngó đâu.

“Oanh… Oanh…”

Linh khí ào ạt như biển xâm nhập cải tạo thân thể Ma Ảnh trong ngoài ngày một cứng cáp hơn, quá trình này giống như võ giả luyện thể lợi dụng dược vật tráng dương kiện thể có điều Dịch Cân Kinh là sử dụng đến năng lượng tự nhiên, tinh hoa đất trời.

…………

…..

….Thiếu Lâm Tự.

“Vẫn chưa có tin tức gì của Đạt Ma Thiền Viện năm vị lão tăng?” Tru Ma Thánh Tăng sắc mặt âm trầm hỏi.

“Vẫn chưa thưa sư phụ, cả năm như bốc hơi khỏi nhân gian tuy nhiên Cực Lạc Thánh Thiền Sư sau khi dùng vô thượng phật chú đã phát giác được khí tức của năm vị tăng sư xuất hiện tại Phúc Kiến, điều này trùng hợp với địa điểm mà chúng ta phát hiện ra tung tích của Bất Tử Lão Nhân từ đó suy đoán sự biến mất của năm vị tăng sư chắc chắn có liên quan đến lão.” Vô Danh Thánh Tăng nói.

“Hừ, Ma Tôn thằng điên kia đúng là không phải là loại tốt đẹp gì, Bất Tử Lão Nhân ắt hẳn là quá khó nhằn hắn nuốt không trôi mới đẩy cho chúng ta, ngươi lần này là phạm sai lầm không nhỏ.” Tru Ma Thánh Tăng răn dạy.

“Vâng thưa sư phụ, đệ tử cũng là vì Dịch Cân Kinh nên mới đáp ứng hắn.” Vô Danh Thánh Tăng hối hận nói.

“Chuyện đã rồi thì coi như xong đi, Thiếu Lâm Tự ta cũng không thiếu cao thủ nhưng nhất định phải xử lí cho tốt tránh dị nghị trong phái, chuyện Bất Tử Lão Nhân tạm thời hoãn lại, chúng ta vừa mới thu Võ Đang phái nên cần phải tập trung nguồn lực nuốt trọn nó trước khi xử lí chuyện khác.” Tru Ma Thánh Tăng nói.

“Vậy chuyện Dịch Cân Kinh? Tên kia ngày càng nguy hiểm, đệ tử sợ rằng một thời gian nữa không ai có thể uy hϊếp được hắn.” Vô Danh Thánh Tăng hỏi.

“Dịch Cân Kinh chỉ là thứ yếu, Xá Lợi đại hội mới là quan trọng với chúng ta, chỉ cần có Xá Lợi trong tay thì ta nhất định sẽ bước được thêm một bước, lại nói diệt đi Ma Tôn chính là có thể thu về Dịch Cân Kinh chẳng phải sao?” Tru Ma Thánh Tăng cười lạnh.

“Ý sư phụ là?” Vô Danh Thánh Tăng hai mắt trợn mở.

“Ma Tôn vật cản đường này ta nhất định phải xóa bỏ bằng bất cứ giá nào trước khi Xá Lợi đại hội diễn ra, lão phu đã liên hệ với Khổng gia và đạt được thỏa thuận với họ, ngay sau khi ổn định Võ Đang xong thì cũng là lúc tiễn vị Chấp Pháp trưởng lão này xuống suối vàng.” Tru Ma Thánh Tăng khoác tay nói.

………………

…….

….. Võ Đang.

Võ Đang từ sau đại hội hợp nhất với Thiếu Lâm đã hoàn toàn thay đổi, toàn bộ cấp chấp sự và trưởng lão đều bị bãi bỏ, đến ngay cả cái ghế tông chủ nếu không có Trương Tam Phong ra mặt thì sợ cũng không còn nốt, ấy vậy mà làm tông chủ nhưng Trương Tam Phong chẳng khác nào bù nhìn không có một chút quyền lực trong tay.

Ngồi trên ghế tông chủ, Trương Tam Phong sắc mặt ảm đạm một mảnh vì tình cảnh thê lương của Võ Đang hiện tại, toàn bộ xuất phát từ việc Cửu Tiêu Chân Nhân sau khi từ Thiếu Lâm Tự trở về đã biến đổi thành một con người khác, lão bây giờ chẳng khác nào một tăng sư suốt ngày niệm kinh tụng phật và hoàn toàn nghe lời Thiếu Lâm Tự.

Nói là hợp nhất với Thiếu Lâm nhưng trong Võ Đang ai cũng hiểu là Võ Đang nhận Thiếu Lâm vi chủ và trở thành miếng bánh để Thiếu Lâm xâu xé.

“Bái kiến tông chủ! Thiếu Lâm Tự vừa truyền lệnh rằng ba ngày nữa sẽ tiếp nhận Võ Đang sản nghiệp cùng môn phái bảo khố, tài nguyên phân phát cho các đệ tử tạm thời ngưng lại đợi Thiếu Lâm Tự quyết định sau.”

Một tên đệ tử tiến tới trước mặt Trương Tam Phong chắp tay nói, thân làm một phần tử Võ Đang chưa bao giờ hắn cảm giác được nhục nhã như bây giờ nhưng lại không dám nhiều lời, đã không biết bao nhiêu người đứng ra phản đối và kết cục đều đã trở thành vong hồn dưới tay Cửu Tiêu lão tổ.

“Haha… tốt lắm… tốt lắm…”

Trương Tam Phong cười lớn đầy mỉa mai, làm tông chủ mà bất lực nhìn môn phái đi vào con đường sụp đổ ngay trước mặt là tình cảnh bi ai đến cỡ nào đây.

“Không cần đau khổ như vậy, Võ Đang các ngươi vẫn còn có thể cứu được.”

Đột nhiên một bóng hình tại thần không biết quỷ không hay xuất hiện cạnh Trương Tam Phong làm lão giật mình.

“Ngài chẳng lẽ là?” Trương Tam Phong sau giây phút hoảng sợ thì nhận ra khí tức quen thuộc của đối phương, là kẻ lần đó xuất hiện cưỡng ép thu lấy sinh tử lão.

“Chính là ta, chủ tử đã biết tin Thiếu Lâm Tự chuẩn bị nuốt chửng Võ Đang các ngươi.”