Sói Săn Mồi

Chương 369: Đồ Nhân Diệt Thần Đấu Phật (176)

Hai tên khanh khách của Đoàn gia cũng vừa "xong việc" xuất hiện sau lưng Đoàn Dự lĩnh mệnh với khuôn mặt lạnh lùng, trên tay chúng là hai cái đầu lâu còn tươi rói của hai tên hắc y cuối cùng.

“Canh giữ hắn, chủ nhân rất nhanh sẽ đến đây.” Đoàn Dự nhìn tên hắc y bất tỉnh trên mặt đất ra lệnh, thẩm vấn tử sĩ là chuyện không tưởng cho dù là dùng nhục hình kinh khủng nhất nhưng với một ma tu với vô vàn các thủ đoạn như Ma Tôn thì lại khác.

….....................

…........

…..... Bắc Kinh....... ngoại ô thành phố......

“Ào.......... ào........ ào........”

Mặc cho cơn mưa càng lúc càng nặng hạt, trên một ngọn tháp cao cổ kính lại như ẩn như hiện một bóng đen, lão đứng đó, giữa cơn mưa rào nhưng toàn thân không dính lấy một giọt nước nhỏ vì quanh người lão từ lúc nào đã được một làn sương mỏng chân khí bao phủ đánh bật toàn bộ những giọt nước mưa rơi đến, sắc mặt lão âm trầm dõi theo Bắc Kinh tráng lệ như thể một vị tướng đang đợi tin chiến trận.

“Đại nhân có chuyện!” Đột nhiên, một bóng đen xuất hiện cạnh lão giả chắp tay bẩm báo.

“Chuyện gì?” Lão giả lạnh giọng hỏi, khí thế chỉ vừa tỏa ra một chút cũng khiến tên thủ hạ run lên như thỏ non đối diện với cự hổ.

“Đội thứ 12 phát hiện Đoàn gia Đoàn dự bất ngờ đến gặp mục tiêu nên quyết định ra tay sớm nhưng thám báo của chúng ta phát hiện chiến đấu đã chấm dứt lại không có người trở ra, sợ rằng chúng ta đã thất bại, các đội khác đang xin chỉ thị từ đại nhân!” Tên thủ hạ báo cáo ngắn gọn nhưng rõ ràng.

“Đoàn gia Đoàn Dự? Sao ta lại không được báo cáo chuyện này?” Lão giả giận dự quát, thất bại là chuyện không thể chấp nhận được.

“Đại nhân bớt giận, thật là Đoàn Dự đột ngột xuất hiện nên thủ lĩnh đội 12 mới phải làm ra quyết định rút giây động rừng này, chúng ta vẫn còn đó 11 đội sẵn sàng đợi lệnh.” Tên thủ hạ gấp giọng.

“Đoàn Dự là con chó trung thành của Ma Tôn mà gia tộc có nghiêm lệnh tạm thời không nên trêu chọc tên điên kia nhưng đến một con chó của hắn ta cũng phải ngại sao?...... hừ.......... Động thủ!....... Truyền lệnh của ta 11 đội toàn bộ xuất động, chắc chắn phải nắm được Phục Quang đến cho ta !” Lão giả rít giọng ra lệnh, làm tướng phải có bản lĩnh của một vị tướng.

“Tuân lệnh!” Tên thủ hạ run lên muốn nói gì đó lại thôi, hắn lĩnh mệnh rời đi.

…...........

…......................

…......................

Hàng chục các bóng đen ẩn nhập trong màn đêm hướng Thiên Thượng Nhân Gian phi thân tới thì bên dưới, trên con đường vắng vẻ cũng là một đoàn xe sang trọng trực chỉ nơi ăn chơi của giới thượng lưu tiến đến một cách chậm rãi còn ngồi trên đó còn ai ngoài Long chứ.

“Hắc hắc.... Dương Mịch vẫn là cực phẩm, chỉ có nàng có thể thỏa mãn được cậu em của ta.....”

Trong chiếc limusin rộng rãi vẫn là một màn dâʍ ɖu͙© cực độ, trên đùi Long lúc này là Dương Mịch ngồi đối diện với hắn, đôi chân trần của người đẹp quặp chặt lấy eo hắn để hạ bộ liên hồi nhấp nhô nuốt chửng lấy con c*c khủng của hắn trong lo^`n nàng, nàng càng nhấp càng nhanh, càng mạnh đến khi đầu rùa chọc vào nơi sâu nhất bên trong khe lo^`n của mình mới chịu dừng lại.

“Hức..... lo^`n Băng nhi ngứa quá.... chủ nhân đ!t Băng nhi.... chơi nát hai lỗ nhỏ của Băng nhi đi.....”

Ước ao và thèm thuồng được như Dương Mịch, Phạm Băng Băng ở bên cạnh nứиɠ đến độ tự dùng lấy hai ngón tay cắm vào lo^`n mình tự thỏa mãn trong khi miệng rêи ɾỉ cầu xin, Lưu Diệc Phi cũng không khá hơn là bao phải xoa nắn lấy cửa lo^`n cùng hộŧ ɭε hồng hào đợi chờ được đυ..

“Haha.... ta là rất muốn nhìn biểu hiện của đám fan hâm mộ lúc nhìn thấy bộ mặt dâʍ đãиɠ của các nàng đấy........ Băng Băng..... Viên nhi có vẻ sắp tỉnh lại, chuẩn bị cho ta một cái bồn thật sạch nào....” Long để mặc Dương Mịch nhấp nhô mà chụp lấy bầu vυ' của Phạm Băng Băng xoa bóp một cách thô bạo nói.

“Hức.... lo^`n người ta thật sự ngứa mà.....”

Phạm Băng Băng nữ minh tinh tuy không cam lòng nhưng lại ngoan ngoãn quay người bò tới chỗ Cao Viên Viên, người đẹp đã sớm tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ nằm bất tỉnh không xa trên ghế còn vì sao nàng bất tỉnh ư? Đơn giản nhìn cái cửa động hồng hào đầy mê người của nàng còn chưa thể khép lại cùng với lỗ hậu nở rộng không ít so với bình thường là đủ hiểu cử động trước đó dữ đội đến cỡ nào.

“Ưhhhh..... ưhhhh...... ưhhhh......”

Đang trong giấc mộng, Cao Viên Viên tỉnh lại vì bên dưới chuyển đến cảm giác ướŧ áŧ và nhột nhạt, nàng khẽ dụi mắt và không thể tin nổi nhìn chuyện đang xảy ra, Băng Băng thế mà tách hai đùi nàng ra để ghé vào cửa lo^`n nàng thè ra chiếc lưỡi mềm cẩn thận liếʍ sạch dấu vết hoan ái của nàng và tên ác ma kia.

Hai tiếng trước, vừa tiến vào chiếc xe này Cao Viên Viên đã choáng váng khi nhìn thấy ba nữ đại minh tinh đang trần như mộng đợi chờ phục thị gã và cử động đầy thành thục trong nét mặt sung sướиɠ của họ khi hầu hạ tên ác ma khiến nàng có cảm tưởng như họ sinh ra là để làm điều đó, bất ngờ nhưng nàng cũng không có thời gian để suy nghĩ nhiều vì chỉ ít phút sau nàng đã trở thành món đồ chơi dưới thân hắn và nàng cũng không hiểu sao khi bị cưỡиɠ ɧϊếp lại sướиɠ khoái đến vậy, từng lỗ chân lông trên người nàng như muốn nổ tung khi con c*c ngoại cỡ kia xuyên qua lớp rào cản tiến sâu vào bên trong lo^`n mình, những tiếng rêи ɾỉ và tràn ngập dâʍ ɖu͙© mà chính miệng nàng phát ra vẫn văng vẳng trong trí óc nàng.

“Hắc hắc..... tuy lỗ nhỏ của ngươi còn chưa phải là loại cực phẩm như Dương Mịch nhưng cùng với Băng Băng các nàng tùy thời hầu hạ bổn tọa vẫn là có tư cách, ngoan ngoãn làm đồ chơi của ta thì kể từ giờ ngươi không cần phải nhìn đến mặt mũi bất cứ ai rồi.....”

Hưởng thụ lấy từng nếp khấp khúc bên trong khe lo^`n Dương Mịch, Long cười nhạt nói với Cao Viên Viên, hắn cũng không tin nữ nhân nào cũng là loại cực phẩm Dương Mịch.

“Hơ.... hơ..... bẹp...... bẹp....... cực phẩm cỡ nào cũng sớm bị chủ nhân chơi hư mất thôi..... bẹp..... bẹp..... ưhhhh..... mạnh...... mạnh quá..... bẹp..... bẹp.... hơ..... Mịch nhi biết sai.... biết sai rồi..... bẹp.......bẹp.....”

Dương Mịch chỉ vừa cong môi làm nũng thì đã phải cong người ghì chặt lấy Long hứng chịu những cú thúc ngược lên trên của hắn, lo^`n nàng như là muốn nứt ra bởi sự dữ dội đó còn chuyện lêи đỉиɦ thì nàng đã sớm quên số lần rồi.

“Mυ'ŧ chặt lắm...... bị ta đ!t nhiều vẫn đến bót đến vậy quả nhiên vạn lo^`n có một..... bẹp..... bẹp...... ahhh.... lại ra tiếp rồi hả bé yêu..... quả nhiên là một cái lo^`n tham lam...... hắc hắc..... bẹp..... bẹp...... đến đây Viên Viên, để chủ nhân đánh dấu lãnh thổ nào.....”

Long nứиɠ đến đỉnh điểm, lo^`n Dương Mịch bóp nghẹt con c*c hắn khiến nàng phê đến tê tái, chỉ còn thêm một cú nhấp là hắn sẽ đạt đến đỉnh Vu Sơn và đó cũng là lúc hắn mạnh mẽ nhấc Dương Mịch lên để con c*c khủng đột ngột rời khỏi mái nhà ẩm ướt kéo theo tràng dài âm dịch của người đẹp sau đó tiến đến một ngôi nhà ấm áp khác vừa được làm sạch nhờ miệng của Băng Băng.

“Không...... đau.... còn đau lắm.....” Cao Viên Viên sợ hãi khi tên ác ma nhào đến nhưng khi cửa lo^`n của nàng cảm giác được đầu rùa của hắn thì tiếng cầu xin ấy lại giống như tiếng rêи ɾỉ hơn, ham muốn lại trỗi dậy mạnh mẽ như vũ bão quét phăng lý trí của nàng để âm dịch của nàng trào ra như thác lũ, chưa cần hắn đυ. mà nàng đã lêи đỉиɦ rồi.

“Hừ.... hừ.... cầu xin khi lại lêи đỉиɦ sao bé yêu, cái lo^`n hư hỏng của nàng cần được phải dạy dỗ nhiều hơn..... hắc hắc...... Ọt.....”

Với cái lỗ lo^`n trơn tuột tràn ngập âm dịch thì Long chỉ cần một cái ưởn lưng đã có thể tiến sâu vào bên trong nhưng hắn còn thô bạo thọc mạnh hơn vài phần khiến đầu rùa xuyên thẳng qua khe lo^`n Cao Viên Viên dội lên cửa tử ©υиɠ nàng như đánh trống khiến nàng sướиɠ đến cong người, hai bắp đùi nàng quặp chặt lại theo bản năng và âm dịch lại ào ạt đổ ra trong cơn sướиɠ khoái, nàng thật là đã bị con c*c kia chinh phục rồi.

“Bẹp...... Bẹp.......mυ'ŧ cho chặt vào, nếu là làm rơi vải giọt nào thì nàng cũng không cần làm diễn viên nữa.....”

Long nắc sâu vài cái rồi ép chặt c*c vào tử ©υиɠ người đẹp ồ ạt xuất tinh, hắn ra nhiều đến nổi Cao Viên Viên cảm giác được bụng dưới mình tràn ngập tϊиɧ ɖϊ©h͙ của hắn và dĩ nhiên ma khí tinh thuần mang theo Da^ʍ ý khiến nàng sướиɠ muốn phát điên lên, dẫu vậy lời đe dọa của hắn cũng khiến nữ minh khϊếp đảm khép thật chặt hai đùi để lo^`n co rút ép lên c*c Long và đợi khi hắn rút ra thì ngoan ngoãn cong người lại để hạ bộ dâng cao không để tϊиɧ ɖϊ©h͙ của hắn trào ra ngoài tạo thành cảnh tượng dâʍ đãиɠ vô cùng.

“Hử?”

Thỏa mãn rời khỏi người đẹp, Long đột nhiên cảm giác được có sự di động của võ già từ trên cao và chỉ thoáng tập trung một chút thôi hắn đã xác định được thực lực đối phương là Cường Giả ngũ cấp và lục cấp, bên cạnh đó còn một bộ phận những tên râu ria không đáng nhắc tới.

“Phương hướng này là?”

Xác định hướng, mắt Long lập lòe sát ý nhận ra bọn chúng đang trực chỉ hướng cùng với đoàn xe mà không nghi ngờ gì nữa là nơi Đoàn Dự muốn giới thiệu đến hắn, muốn đối phó với hắn sao? Long không tin có tên nào đủ ngu để làm chuyện đó bằng đám người này nhưng Đoàn Dự là có thể gặp nguy hiểm cho dù hắn đã sớm vận dụng rất nhiều thủ đoạn để bảo mệnh cho gã, không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất, Long động rồi.

“Rầm!”

Cánh cửa xe limusine vừa mở ra cũng là lúc một thân ảnh lao lên trời bằng tốc độ kinh hồn, thực lực bạo tăng khiến Long na di càng lúc càng thuần thục, hắn đến và đi để lại từng tàn ảnh kéo dài trên hư không thành một quỹ tích tàn ảnh hết sức đẹp mắt nhưng lại tràn ngập thâm ảo của khinh công tuyệt đỉnh.

“Không tốt!”

Đang lao nhanh đến chỗ Thiên Thượng Nhân Gian, một tên thủ lĩnh hãi nhiên kêu lên nhưng rất nhanh im bặt khi mới chỉ phát ra được đúng hai chữ, thân hình hắn vẫn lao vun vυ't về phía mục tiêu nhưng trên cổ đã sớm mất đi cái đầu lâu rồi.

“Chuyện...... chuyện gì.......?”

Đám thuộc hạ đi phía sau thấy cảnh tượng thủ lĩnh đột ngột mất đầu làm cho khϊếp đảm, chúng gào thét dùng đôi mắt tràn ngập sợ hãi cố gắng tìm kiếm lấy điều gì vừa xảy ra nhưng câu trả lời cho chúng là vô tận tử vong ập đến.

“Oành...... Oành........... Oành..........”