Sói Săn Mồi

Chương 326: Đồ nhân diệt Thần đấu Phật (123)

“Haha.... Ma Tôn cái danh quá đúng với ngươi, vậy nếu kẻ đứng trươc mặt ngươi là Độc Cô Cầu Bại thì thế nào?” Cửu Dương mắt lóe lên tinh quang nói.

“Chẳng phải tiền bối nói ta là cánh tay phải của các vị sao, đương nhiên nếu là hắn đi ngược với ý chỉ của các vị Tổ Lão thì ta sẽ không ngần ngại tiêu diệt hắn!” Long trả lời không cần suy nghĩ, dưới gầm trời này thì Độc Cô Cầu Bại chính là kẻ hắn muốn gϊếŧ nhất.

“Tốt.... nói được lời này thì không thể nghi ngờ ngươi là đã là tâm phúc của chúng ta, đã ngồi lên con thuyền này thì ta có thể đảm bảo với ngươi rằng trong tương lai một chỗ đứng ở đỉnh tiêm thế giới này chắc chắn sẽ thuộc về ngươi.” Cửu Dương bắt đầu buông lời dụ hoặc.

“Tiền bối, ý ngài là ta có thể đột phá Cường Giả thập tam cấp sao?” Long ù ù cạt cạt giả ngu.

“Thập tam cấp? Ngươi tầm hiểu biết quá nông cạn rồi, ngươi còn có thể cùng chúng ta thành Thần sau đó rời đi khỏi thế giới này ngao du vũ trụ rộng lớn như nương nương.” Cửu Dương cười lớn.

Trong đầu thầm chửi "con mẹ nó thằng già, lừa lão tử cũng không cần diễn như thật vậy chứ?” Nghĩ là thế nhưng Long vẫn là biểu cảm ra sự khao khát mãnh liệt và tất cả đều lọt vào mắt Cửu Dương.

“Tiền bối! Biết địch biết ta trăm trận trăm thắng, khoan nói đến chuyện sau này, vãn bối là muốn biết thực lực đỉnh tiêm của các thế lực trong giang hồ cũng như của Đại trưởng lão.” Long cau mày hỏi lại khiến Cửu Dương thêm gật gù an tâm.

“Với thực lực Cường Giả cửu cấp và cái danh Chấp Pháp trưởng lão của ngươi đã có thể đi ngang giang hồ, tuy nhiên bên trong những thế lực lớn vẫn còn đó tồn tại những kẻ mà ngươi tạm thời chưa thể động tới được... Thiếu Lâm Tự – Vô Danh Thánh Tăng và phật giáo pháp tăng – Cực Lạc Thánh Thiền Sư là hai tên Cường giả thập cấp, ngoài ra còn có Cửu Tiêu chân nhân của Võ Đang, Thái Cực lão nhân của đạo pháp là Cường Giả cửu cấp đỉnh vô hạn tiếp cận thập cấp, bên cạnh đó còn một vài kẻ khác nhưng ta tin chỉ một thời gian ngắn nữa thôi ngươi có thể không nhìn đến bọn hắn rồi. Thực lực của Đại trưởng lão thì ngươi hiện tại không cần thăm dò vì hắn chưa phải đối tượng mà ngươi cần nhắm đến.” Cửu Dương nói.

“Tiền bối! Còn các thế gia?”

“Một lũ ô hợp không hơn, được chúng ta Thập Lục Tháp chống lưng bao nhiêu năm nhưng bọn chúng chỉ là luôn nghĩ tới làm sao cho cái túi của mình dày hơn để rồi bao nhiêu tài nguyên tu luyện đều mốc meo trong những cái kho được khóa kín, tuy vậy Độc Cô gia bên đó ngươi vẫn tạm thời chưa động tới, à cả Dương gia nữa..... ta biết ngươi có một đoạn ân oán với chúng thế nhưng một tên lão tổ của chúng là có ơn với một người trong hội đồng chúng ta nên ngươi nhân từ bỏ qua cho chúng đi thôi, lão tổ kia của chúng thực lực cũng không tồi.”

Cửu Dương miêu tả sơ qua một lược thực lực đỉnh tiêm các thế lực trong giang hồ, Long là cảm giác được khác lạ khi gã vừa muốn hắn tha cho Dương gia lại vừa nhắc khéo thực lực của lão tổ kia không tồi như là khêu dậy lòng tự ái của hắn để hắn quyết tâm diệt Dương gia vậy..... coi bộ trong nội bộ những tên Tổ Lão này cũng không phải như thế gắn kết mà chỉ khi có cơ hội thì tìm mọi cách giảm bớt thực lực của đối phương kể cả thân tín cũng không buông tha.

“Hắc hắc..... tiền bối cũng biết tình tính vãn bối một khi đã động sát ý là gϊếŧ đến máu nhuộm thương thiên nên có gì mong các vị tiền bối.....” Long cười tà nói.

“Haha...... yên tâm đi, chỉ cần ngươi có "bằng chứng" xác đáng thì cứ tùy tiện tiền trảm hậu tấu....... mọi chuyện đều có chúng ta Thập Lục Tháp tới gánh.” Cửu Dương khẳng định khiến Long biết mình đã được bật đèn xanh hành động, hắn nghi ngờ đám người Tổ Lão này đang mưu toán một thứ gì đó vì biểu hiện của Cửu Dương có vẻ như rất gấp gáp.... chính sự lừa dối với những hứa hẹn áo vọng của Cửu Dương đã lột trần cái bộ mặt gian xảo mưu mô của gã hay cũng như của những kẻ đang tồn tại bên trong tòa tháp này.

“Vãn bối đã hiểu, vậy nếu không còn chuyện gì thì....”

“Được, cầm lấy tấm lệnh bài này, nó biểu thị cho thân phận của ngươi và có nó ngươi có thể trực tiếp tới gặp chúng ta.” Cửu Dương móc từ trong tay áo ra một lệnh vài vàng óng đưa cho Long, lệnh bài một mặt khắc hình tòa tháp mười sáu tầng uy nghi, mặt còn lại khắc một chữ Pháp vô cùng tinh mỹ đầy huyền diệu.

“Vậy vãn bối xin cáo lui....” cầm lấy lệnh bài, Long chắp tay bái Cửu Dương rồi lui về, hắn còn phải đi xử lí vài chuyện.

…...................

“Hắn thế nào?” Ngay khi Long vừa bước chân ra cửa tháp thì bóng hình Cửu Dương cũng biến mất, đâu đó là một âm thanh băng lãnh vang lên trong không gian tòa tháp.

“Siêu thoát Sát Đạo, thực lực rất được..... nếu không phải vì chúng ta đang cần một kẻ như hắn thì ta sớm đã mổ xẻ hắn ra để biết rốt cuộc thì hắn có bí mật gì mà có thể tăng lên thực lực nhanh như vậy.” Là giọng của Cửu Dương, thân hình hắn không còn nhưng tiếng nói vẫn như cũ vang lên.

“Ngươi nghĩ hắn với Độc Cô Cầu Bại thì thế nào?” Lại một giọng nói xa lạ tham gia vào cuộc trò chuyện.

“Tuy bây giờ còn thua xa tít tắp nhưng tiềm lực của hắn các ngươi cũng biết, đó còn chưa kể vận mệnh như đang đứng về phía hắn, ta đã điều tra không ít về hắn, có thể nói để đạt được mục đích hắn sẽ làm bất cứ điều gì cho dù là tiểu nhân đê hèn, về điểm này thì hắn hơn Độc Cô Cầu Bại.” Cửu Dương khẳng khái nói.

“Kẻ như vậy mới đáng sợ và đáng để chúng ta đầu tư, không thể để tên kia thu thập đầy đủ năm kiện đồ vật trước khi đại công của chúng cáo thành, đã sống lâu như vậy ta vẫn là không muốn chết đâu.” Giọng nói thứ tư vang lên.

“Haha...... ai lại ngờ Thập Lục Tháp đỉnh tiêm cao thủ mười sáu người lại là những kẻ đáng thương nhất khi được người ta nuôi nhốt như những con heo mập đợi làm thịt?” Giọng nói thứ năm xuất hiện và vô tình tiết lộ một sự thật khủng bố, mười sáu Tổ Lão trước kia và mười lăm bây giờ là bị ai đó nhốt bên trong tòa tháp.

“Ngưng...... điều quan trọng lúc này là chúng ta phải tìm ra được kẻ nắm giữ thần vật, Thần Toán Tử đã tính ra được hắn đã xuất hiện và đang ẩn nấp trong giang hồ, chúng ta cần phải tìm đến hắn trước khi Thiên Đế tìm đến, các ngươi hiểu?” Giọng nói thứ sáu và có lẽ là của một trong những Tổ Lão đứng đầu.

“Có một chuyện lạ, đó là hôm nay Khương Bất Phàm trong lúc đối địch đã sử dụng Cửu Long Phi Thiên Ấn, ta vẫn nhớ hơn hai năm trước Độc Cô Cầu Bại trở về mà không báo cáo chuyện này với chúng ta, hắn vậy mà cầm Cửu Long Phi Thiên Ấn trở về mà chúng ta không hề hay biết.”

“Cửu Long Phi Thiên Ấn là thứ đồ chơi của Trụ Vương năm đó sao, nó thì liên quan gì?”

“Khương Tử Nha chính là Thiên Đế, hắn dây dưa để Trụ Vương tạo ra kiện đồ vật kia chắc chắn có mục đích nào đó, ta còn nghe được một trong hai bản võ công do Thiên Đế truyền ra cũng là nằm trong tay Trụ Vương, các ngươi nói xem?”

“Dù là gì thì Độc Cô Cầu Bại càng lúc càng xem chúng ta đây không ra gì, hắn tưởng Vương Giả trung cấp là vô địch thật sao?”

“Chằng phải cứ kêu Khương Bất Phàm đưa Cửu Long Phi Thiên Ấn đến đây cho chúng ta xem xét thì chẳng phải là rõ ràng sao?”

“Chuyện này thì Kim Sát đã làm ngay từ lúc thằng nhóc kia lôi ra rồi, Kim Sát báo về bên trong cái Ấn kia toàn bộ đều là khí tức của Độc Cô Cầu Bại, rất có thể hắn đã giải khai được bí mật trong cái Ấn ký kia sau đó cải tạo nó thành một kiện vũ khí nhằm che mắt thiên hạ, cũng không loại trừ khả năng trước khi rơi vào tay Độc Cô Cầu Bại thì Cửu Long Phi Thiên Ấn đã bị kẻ nào đó giải khai bí mật bên trong nó.”

“Chuyện Cửu Long Phi Thiên Ấn thì ta không biết, nhưng nghe đám người dưới báo lại là hơn hai năm trước hắn có đưa một đứa bé mới sinh về....”

“Đứa bé sao? Lại nhiều ra một tên Thánh Tử?”

“Không, hắn coi bộ rất coi trọng đứa bé này mà che dấu nó đi rất cẩn mật, thủ hạ của ta nhiều phen thăm dò vẫn không tỉm thấy tung tích của nó.”

“Dùng mọi nguồn lực theo dõi nhất cử nhất động của Độc Cô Cầu Bại và tìm hiểu tung tích của đứa bé kia, cho dù là hắn có giải khai được bí mật bên trong Cửu Long Phi Thiên Ấn hay không thì hắn nhất định đang che dấu chúng ta một chuyện gì đó.”

“Ta lập tức sắp xếp.”

…..........................................

…..............