Sói Săn Mồi

Chương 298: Đồ nhân diệt Thần đấu Phật (95)

“Ông……. ông đã thủ hộ ở đây lâu như vậy, tại sao gần đây lại để bọn chúng tiến sâu vào bên trong? Ông thân thể không tôt sao?” Long lo lắng hỏi, hắn tuy có chí khí muốn thay ông lão thủ hộ Tổ quốc mình nhưng hắn tự nhân bản thân còn chưa có đủ tư cách đó….. những mưu kế trước thực lực tối cường cũng không có nghĩa lí gì cả.

“Aizzz…… tuy không chính xác là thế nhưng mà cũng gần như vậy, ta thời gian đã không còn nhiều….” Ông lão không dấu được vẻ thất lạc trên khuôn mặt.

“Vì thọ nguyên sao?” Long buồn bã hỏi, chăng lẽ tu vi đến bực này vẫn là không thoát khỏi ràng buộc cua thiên địa tạo hóa sao?

“Haha….. thọ nguyên thì lại không phải…” Ông lão lắc đầu cười nói khiến Long nhíu mày khó hiểu, mấy người già sao cứ thích nói chuyện bí hiểm vậy nhỉ.

“Thanh niên! Có khi nào cháu tự hỏi phía trên Cường Giả là gì không?” Ông lão cũng không vội giải thích mà hỏi Long.

“Trên Cường Giả sao?” Long có chút sửng sốt…. hắn thật là chưa từng nghĩ đến chuyện này vì Cường Giả thập tam cấp vẫn là một cái gì đó xa vời mà hắn đang cố gắng từng giây từng phút để đạt được huống chi là cấp bậc cao hơn.

“Chưa từng nghĩ đến phải không? Để lão già nay khai tri cho cháu một chút vậy….. Võ giả tu luyện qua Cường Giả mười ba cấp bậc thì sẽ đến một cảnh giới khác…. trên Cường là Vương….. Vương Giả là tên gọi của cảnh giới đó, lúc này có thể gọi người tu luyện là một vị vương của thiên địa rồi…….”

Long hai mắt mở toang cứ như một đứa bé phát hiện ra một thế giới mới lạ vậy, hắn không nghĩ đến chuyện này.

“Ông…! Cháu vẫn tưởng sau Cường Giả là Thần……” Long xấu hổ nói.

“Không có gì phải xấu hổ! Trên thế giới này có bao nhiêu người biết được chứ……. từ xưa đến nay cũng chi vài vị đột phá lên cảnh giới này…..” Ông lão cười xòa.

“Vậy trên Vương Giả chính là Thần sao?” Long không kìm được tò mò hỏi tiếp.

“Không không không………. đột phá Vương Giả thì sẽ tới Bán Thần…..”

“Trên Bán Thần chắc chắn là Thần rồi!” Long đoán.

“Vẫn chưa! Trên Bán Thần là Thí Thần, Thí Thần giả thu được Thần Vị mới được gọi chân chính là Thần!” Ông lão giải khai.

Long nuốt nước bọt cái ực, hắn giờ mới Cường Giả thất cấp mà còn chưa biết khi nào mới ngóc lên được bát cấp, cái chó gì ước mơ Vô Địch Thiên Hạ sao mà gặp ông lão xong lại trở nên xa vời thế này….. tự dưng Long cảm thấy nhục chí kinh khủng.

“Hahaha….. nhìn bộ giáng cháu xem…… từ cổ chí kim kẻ nào không muốn thành Thần chứ, cháu mới chừng đó tuổi thì vẫn có quyền ước mơ không phải sao?” Ông lão cảnh tỉnh làm Long bình tĩnh trở lại, phải rồi…. hắn còn trẻ, vẫn còn có cơ hội.

“Ông! Vậy cảnh giới của ông là gì?” Long cười hỏi.

“Ta sao?!! Bản thể của ta tu luyện cũng không đến nỗi tệ, lúc phi thăng cũng đã đột phá đến Bán Thần đại viên mãn cảnh giới!” Ông lão cười nói.

“Đệch……! Lợi hại đến vậy?….mà khoan……. Phi thăng? Bản thể của ông? Ý ông là?” Long trợn mắt nhìn chằm chằm ông lão.

“Phải! Đây chỉ là một cỗ hóa thân của ta lưu lại thủ hộ nơi này mà thôi!” Ông lão cười đáp.

“Ực!” Yết hầu Long lăn lăn, móa nó….. một cỗ hóa thân đã cường hãn đến mức độ này thì bản thể mạnh đến cỡ nào….. một cái liếc mắt của người ta có khi hắn còn không tiếp nổi mất.

“Ông….. đến Bán Thần thỉ phải phi thăng sao?” Bình tĩnh trở lại, Long mở miệng hỏi tiếp.

“Đúng vậy….. Bán Thần cảnh giới đã không phù hợp với quy tắc trật tự của thế giới này, ta nếu không phải áp chế tự nhiên bài xích để tạo ra cỗ hóa thân này thì đã rời đi từ sớm rồi…..” Ông lão nói một câu nhẹ nhàng nhưng Long chắc chắn chuyện đó không dễ dàng gì, lấy sức một mình chống lại đại tự nhiên thì khổ cực bực nào chứ……. sự hy sinh cua ông lão dành cho mảnh đất này thật là không có gì đo đếm nỗi.

“Sao thế? Sao lại thất thần vậy?” Thấy Long ngẩn ra, ông lão cười hỏi.

“A… không có gì…… cháu lại muốn hỏi chúng ta phi thân là phi thân đi đâu?” Long tò mò chính là điểm này.

“Thần giới! Ta đã không thể liên lạc với bản thể được nữa nên chỉ biết có vậy từ lời của hắn mà thôi….” Ông lão cười khổ nói.

“Hắn?” Long cực độ tò mò rồi.

“Chính là kẻ đưa vào thế giới này hai món tâm pháp cùng tạo ra năm thứ đồ vật nhỏ mà hai thứ đang nằm trong người cháu kìa….” Ông lão nhìn Long cười nói.

“Chúa….. Chúa Tể sao?” Long ngẩn ra.

“Haha…. Chúa Tể sao? Danh xưng đúng là bá khí mà…..” Ông lão lắc đầu cười.

Long nhíu mày sắp xếp lại những gì vừa tiếp thu với những tri thức trước kia, theo lời ông lão thì thành Thần cũng không dễ thế mà còn phải qua Cường Giả, Vương Giả, Bán Thần, Thí Thần và chiếm được cái quỷ gì gọi là Thần Vị nữa cơ mà….. tại sao truyền thuyết lại ghi là tập hợp được năm món thần vật là có thể thành Thần đây? Nếu lựa chọn tin tưởng nhất định hắn sẽ tin tưởng ông lão trước mắt mình.

…..Nghĩ là thế Long mở miệng kể cho ông lão nghe sự tích mà mình biết………..

“Tên kia cũng rất khá, hắn thế mà tạo ra được một câu chuyện ly kỳ như thế…….. ông lại có một câu chuyện khác nha….. Ba vạn năm trước, khi ta vẫn còn là một tên Vương Giả trung cấp…….. bầu trời đột nhiên tách ra một đạo kẽ hở…… từ đó xuất hiện một tên thanh niên, hắn lúc đó dáng vẻ thê thảm vô cùng, toàn thân đã không còn chỗ nào lành lặn, đầu lại bị người ta bổ ra làm đôi, hơi thở mong manh cực điểm…… khi ấy ta, Nữ Oa ở phương bắc, Gaia ở phương Tây và Như Lai ở phương Đông là bốn người có tiếng nói nhất trong thiên địa đã có một cuộc gặp gỡ nhằm tìm biện pháp tốt nhất xử trí ‘vị khách không mời này’……….. Nữ Oa lúc ấy là người đã đứng ra nhận trách nhiệm xử lí hắn……. phải rất lâu về sau, khi Nữ Oa chuẩn bị phi thăng khỏi thế giới này ta mới có một cuộc gặp gỡ nho nhỏ với nàng……..” Ông lão hoải niệm.

Và không để Long đợi lâu, ông tiếp tục kể…..

“Từ chỗ Nữ Oa, ta mới biết rằng tên kia đến từ chính nơi mà chúng ta những kẻ tu hành phi thăng đến…. chỗ đó được gọi là Thần Giới, nơi sinh sống của các vị Thần……….. theo lời kể của hắn thì hắn bị kẻ thù ám hại nên mới bắt buộc dùng toàn bộ tu vi mở một đường máu trốn xuống hạ giới mà ngẫu nhiên là thế giới chúng ta, thực lực của hắn cũng vì vậy từ Thí Thần rút xuống còn Vương Giả đỉnh cấp……”

“Hắn là hồi phục thương thế?” Long đặt vấn đề.

“Cái này thì chắc chắn là không thể, tên kia bị thương đã không thể nào hồi phục vì tự nhiên thế giới này bài xích hắn…….. hắn cũng là một kẻ cầm lên được bỏ xuống được, hắn đã lựa chọn biện pháp từ bỏ cỗ thân thể của mình để linh hồn tìm kiếm một cỗ thân thể khác đoạt xá!” Ông lão trầm giọng nói.

“Sau khi đoạt xá hắn chính là Chúa Tể?” Long trợn mắt hỏi.

“Không……… chính xác thì đó chỉ là một trong hắn mà thôi…… linh hồn của một Thí Thần quá mạnh mẽ, trong thiên địa này không có cỗ thân thể nào có thể dung nhập được nó……. chính vì thế hắn bắt buộc phải chia linh hồn ra làm nhiều phần……. mà Chúa Tể theo lời cháu chính là một trong số đó…… về những phần khác thì ta thật không quan tâm rồi…….” Ông lão nói.

“Tại sao hắn lại đưa ra hai món võ công cùng năm thần vật?”